TỰ TRÀO
Thời thế ta thành bọt nước
đau
Lang thang tìm lại tháng năm
nào
Làm trang hào kiệt gan chưa
thấu
Mơ cánh chim hồng chí đủ sao !
Thơ huyễn đôi bài,tơ hết nhả
Rượu cay mấy chén bụng còn
cào
Sinh ra số đã dành vai diễn
Đội đá vá trời phải dễ đâu
Thiền Sư Xóm Núi
Bài Họa:
TỰ SỰ
Rơi xuống đất cằn hạt giống đau
Cút côi mầm sống thuở xa nào
Làm thân cỏ dại,thì không nỡ !
Trổ nhánh hoa quỳnh,khác được sao
?
Sương tối đông dầm,tê bóng đổ
Nắng trưa hạ đốt,nhói tim cào
Ôi tình,ôi nghĩa,ôi thời thế
Mấy nụ âm thầm rụng đẩu đâu !
Lý Đức Quỳnh
22/12/2019
LẠC LOÀI
Nghĩ chuyện nước nhà cảm thấy đau
Ra đi lâu lắm tự hôm nào
Tháng ngày vương vấn buồn tình vậy
Thời đại mơ mòng nản chí sao !
Thơ phú diễn đàn thì mệt mỏi
Tâm tư trao đổi lại cồn cào
Quê mình không lẽ đang tha hóa ?
Lúc trở về rồi …. biết ở đâu !
Paris, 22/12/2019
TRỊNH CƠ
TỰ NHỦ
Trên cao Chúa thấm nỗi người đau
Quên bẵng niềm thương xót thế nào
Thiên hạ ở xa đều vậy cả
Bạn bè kề cận thấy gì sao
Bao năm mới đó mà thay đổi
Một thoáng vừa đây cũng quặn cào
Dấu thánh quen tay, hồn chẳng nguyện
Đành thôi tâm sự có chi đâu ...
CAO MỴ NHÂN
TỰ NGẪM
Đời dầm bể khổ vốn thương đau
Bão dập,sóng xô thấm thuở nào...
Nửa gánh tuyết sương,quên chẳng thể
Nửa gông cơm áo,bỏ đành sao!
Không vay mà nợ,rầu tâm xé
Chẳng lụy mà vương,xót dạ cào!
Thế thái,lo tròn vai "kịch diễn"
Lá vàng theo gió biết về đâu?!
22-12-2019
Nguyễn Huy Khôi
THIÊN NHIÊN KỲ DIỆU
Hỏi rằng sỏi đá biết sầu đau ?
Cây cũng buồn vui, có lẽ nào ?
Biển rộng mênh mông, không dứt
sóng
Mây dày vô tận, chẳng che sao
Mưa rơi liên tục, mưa khôn cạn
Gió thổi miên man, gió mãi cào
Vạn vật ngàn năm tuồng vẫn thế
Ai người hiểu nổi bởi vì đâu !?
Sông Thu
TUỔI GIÀ.
Tuổi già lắm lúc nghĩ mà
đau,
Tiếc nuối hoa niên những thủa
nào.
Chân yếu tay mềm đành phải
chịu,
Mắt mờ tai điếc biết làm sao.
Vui cùng cây cảnh ngày vun
tưới,
Chăm sóc vườn hoa đất bới
cào.
Xin chớ ốm đau cầu sức khỏe,
Mái đầu dẫu bạc chẳng buồn
đâu.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
Dec.22/2019.
NỖI NIỀM
Bồi hồi vận nước hãy còn đau
Cũng muốn quên đi chẳng thể nào.
Se sắt lòng ta chan chứa mãi
Ngậm ngùi năm tháng não nề sao!
Tan hàng buông súng đau thương xé
Vượt biển lìa quê tủi hận cào.
Khắc khoải đỗ quyên sầu viễn xứ
Một thời oanh liệt biết tìm đâu!
Mailoc
12-22-19
ĐỊNH MỆNH
Ghềnh đời nghĩ lại thấy mà đau
Thất thế nên thua trước buổi nào !
Ngẫm lại con cờ đang cứu bí
Nhìn qua cuộc trận cũng chưa sao
Vậy mà cạn nghĩ lui binh rút
Đã thế lười suy bị chúng cào
Định mệnh số trời đà có sẳn ?
Đành ôm uất nghẹn gởi về đâu ?
Songquang
20191222
TỰ TRÁCH
Xứ sở lo lừa thế mới đau
Quê hương sợ gạt vậy xem nào
Một người "cưởng
chế" kêu không thấu
Vạn kẻ "tóm thâu"
kiện chẳng sao !
Kết thúc chiến tranh no béo
cấu
Dựng xây xã hội đói như cào
Cười thơ chữ viết sai không
dấu
Nói Cuội ai tin kẻ xấu đâu...
Mai Xuân Thanh
Ngày 21/12/2019
TỰ TỦI THÂN GIÀ
Cái già xồng xộc nghĩ mà đau
Lực bất tòng tâm nói thế nào
Hào kiệt sa cơ nghe hiểu thấu
Anh hùng lỡ vận thấy làm sao
Đâu còn tuổi trê nàng cơ cấu
Đã hết thời trai bụng đói
cào
Sân khấu cuộc đời vai diễn
xấu
Cao niên thất bại biết về đâu...
Mai Xuân Thanh
Ngày 21/12/2019
HẾT THỜI
Tuổi già chai sạn, chẳng còn đau
Lặng lẽ mà xem thế sự nào
Hổ đã vào chuồng, đành phải thế
Cá mà trong chậu, biết làm sao
Ngồi thiền hướng thiện, tâm thôi hận
Bỏ mặn ăn chay, bụng hết cào
Xóm Núi rong chơi cùng tuế nguyệt
Cuối đời nghĩ ngợi, chẳng về
đâu...!
Người Nay
Saigon 23/12/2019
ANH ẤY
Anh ấy ôm lòng một nỗi đau
Ra đi hẳn biết đến nơi nào
Tấm thân danh giá đâu mờ được
Ý chí hào hùng vẫn vững sao
Am nhỏ ngồi thiền xua hận chạy
Tâm trung xem kệ tránh tham cào
Chờ mong sẽ có ngày hên vận
Tìm lại thoi vàng xưa biến đâu .
Trần Như Tùng
TỰ THÁN
Đợi buổi thanh bình mãi thấy đau
Giấc mơ về lại biết khi nào
Quê người ngắm cảnh tim sầu nghẹn
Đất khách nhìn trăng trí buốt sao!
Nghĩ đến dân lành thương tựa xé
Nghe điều nước nhục xót hơn cào
Thêm mùa Xuân nữa rồi Xuân nữa...
Hai chữ thanh bình chẳng thấy đâu!
Phương Hoa
DEC 22nd 2019
VÔ THƯỜNG
Trần thế vô thường trói nỗi đau
Vai thon gầy guộc chịu thương nào
Con thoi thêm bớt không than vãn
Danh vọng đong đo chẳng thích sao
Gác tía khang trang ,tiền rủng rỉnh
Áo cơm thiếu hụt ,dạ cồn cào
Cao xanh ngó xuống mà xem thử
Khổ ải rứt ra có được đâu !
PHƯỢNG HỒNG
TA ĐÀNH THẾ SỰ ??!!
Đọc Xuôi:
Ta đành thế sự ngẫm cười đau,
Chiến trận sầu cay thảm bại nào !
Ma quỷ hiện về tang thương quá,
Đất trời ly loạn khổ buồn sao !
Nhà tan thảm cảnh tàn dân hận,
Bể luỵ hờn sông quậy sóng cào !
Ngà ngọc nát vương đời bụi cát…
Hoa chìm rũ mộng bướm còn đâu !
Đọc Ngược:
Đâu còn bướm mộng, rũ chìm hoa,
Cát bụi đời vương nát ngọc ngà.
Cào sóng quậy sông hờn luỵ bể,
Hận dân tàn cảnh thảm tan nhà !
Sao buồn khổ loạn ly trời đất ?
Quá thương tang về hiện quỷ ma.
Nào bại thảm cay sầu trận chiến…
Đau cười ngẫm sự thế đành ta !
Liêu Xuyên
HN sang thăm chúc anh và gđ có một mùa GS an lành ấm áp ạ!
Trả lờiXóahttp://3.bp.blogspot.com/-w6oHCtMfM_M/UsJnGFMBEzI/AAAAAAAACG8/ZzBtEVbEX5Y/s1600/h%C3%ACnh+%E1%BA%A3nh+gi%C3%A1ng+sinh-TWINKLE.gif
Cảm ơn HN.
XóaChúc em đón lễ Giáng Sinh vui vẻ.
Chúc em và gia đình mùa Giáng Sinh an lành nhé.
Trả lờiXóahttp://2.bp.blogspot.com/-I0ew0ZdoMT4/Vmr0v2rhvxI/AAAAAAAABCc/2f-VoZ2FvaA/s1600/Merry-Christmas-Posters-2015-0.gif
Cảm ơn chị LH,chúc Chị Giáng Sinh An Lành.
Xóa
Trả lờiXóaXin tiếp họa:
TỰ NGẪM
Đời dầm bể khổ vốn thương đau
Bão dập,sóng xô thấm thuở nào...
Nửa gánh tuyết sương,quên chẳng thể
Nửa gông cơm áo,bỏ đành sao!
Không vay mà nợ,rầu tâm xé
Chẳng lụy mà vương,xót dạ cào!
Thế thái,lo lệch vai "kịch diễn"
Lá vàng theo gió biết về đâu?!
22-12-2019
Nguyễn Huy Khôi
Trả lờiXóaCâu 7, Quỳnh sửa hộ anh từ LỆCH thành TRÒN.Cảm ơn em! Anh có bài NHỠN TIỀN họa bài THĂM NHÀ của Tham Dương Thi Tập. Nếu không bấn búi công việc, khi lên trang nhà,Quỳnh lấy BÀI sửa bên dưới , Tiêu đề,sửa lỗi chính tả từ GHỠN thành NHỠN giúp anh,Chào em!
Dạ,em sẽ sửa như yêu cầu và đăng bài họa NHỠN TIỀN lên trang.
Xóa