BẾN CŨ
Bến ấy còn đâu kỷ niệm đầy
Những ngày êm ấm nắng chiều rây.
Cầu tre duyên dáng soi dòng nước
Thôn xóm im lìm núp khóm cây.
Nhún nhẩy bờ lau đàn sếu trắng
Mơ màng mái lá khói lam gầy.
Người về tìm lại hồn quê cũ
Man mác lòng ta khó tỏ bày.
Mailoc
Bài Họa:
MỘT BUỔI CHIỀU ĐÔNG
Quê xưa,ký ức,nhớ đong đầy
Bến nước âm thầm,bấc,gió rây
Núi thẳm dầm mưa,mờ đỉnh chóp
Sông dài điệp sóng,mịt hàng cây
Chăn trâu,mấy trẻ co ro,lạnh
Nhổ cỏ,vài em lúi cúi,gầy
Bản quán,trở về như khách lạ
Cố nhân!ai giãi,biết ai bày ?
Lý Đức Quỳnh
13/8/2019
SÁNG BẾN SÔNG XƯA
( họa 4 vận và hoán vận)
Nhớ hoài những buổi sáng sương rây
Trên bến sông quê nước lớn đầy
Tấp nập thuyền ghe đi sớm chợ
Rộn ràng chim chóc rộn lùm cây
Vài con đò dọc khua chèo lái
Mấy nhịp cầu ngang lộ dáng gầy
Dạ cứ bâng khuâng niềm luyến tiếc
Để lòng vương vấn mãi khôn khuây
Songquang
20190813
LỠ LÀNG
Hoài mơ bến cũ,nhớ nhung đầy
Có những chiều mưa bụi rắc rây...
Vương vấn hương Xuân,mềm mái tóc
Ngập ngừng gió nhẹ,rủ tàng cây
Bồng bềnh mặt nước, con thuyền nhỏ
Ôm ấp bờ lau, dáng liễu gầy
Cảnh vẫn là đây, người vắng bóng
Niềm riêng cô quạnh khó phơi bày
Thanh Hoà
BÊN XƯA
Thương quê nhớ cội dạ vơi đầy
Thuở ấy chia xa mưa gió rây...
Mõm bãi xói mòn trơ bến nước
Triền sông lở lói trốc hàng cây
Tẻ tanh khách đáo sầu chèo nát
Thưa thớt đò sang lạnh mái gầy!
Tổ quán nặng lòng vương mắt nhớ
Chim dù sẻ nghé khó quên bầy.
13-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
BIỆT LY
Nỗi nhớ bao năm vẫn ngút đầy
Một chiều giăng mắc hạt mưa rây
Con thuyền nhòa khuất sau bờ sậy
Thiếu phụ thẫn thờ bên gốc cây
Biền biệt người đi, tin vắng lặng
Mỏi mòn kẻ đợi, dáng hao gầy
Phút giây tương ngộ xa vời vợi
Tâm sự đa đoan khó giải bày.
Phương Hà
CHỚM XUÂN
Cành mai bên suối nụ bung đầy
Vạn vật bừng lên dưới nắng rây
Bướm trắng rập rờn rung khóm lá
Sóc vàng nhảy nhót động cành cây
Líu lo chim hót trong vòm biếc
Xào xạc gió lay giữa liễu gầy
Rạng rỡ mùa xuân đang trở lại
Thiên nhiên tươi đẹp trọn phơi
bày.
Sông Thu
BẾN CŨ
Còn chi kỷ niệm bến đong đầy,
Êm ấm tình xưa dưới nắng rây.
Tóc thắm chiều lên in bến nước,
Dáng xinh thấp thoáng khuất hàng cây.
Bờ lau réo rắc âm đàn sếu,
Mái lá lâng lâng khói tãn gầy.
Chân bước bâng khuâng lên bến cũ,
Lòng nghe man mác khó dâng bày.
HỒ NGUYỄN
(13-8-2019)
ĐỂ LẠI
Giá buốt con tim lấp kín đầy
Tơ tình giăng mắc phủ màn rây
Bao lần hò hẹn bên hàng trúc
Mấy lúc thì thầm dưới tán cây
Gió núi mang theo dòng luyến ái
Mây ngàn để lại nét hao gầy
Sông ra biển lớn thương giùm với
Thuyền lái giờ đây muốn giải bày
PHƯỢNG HỒNG
VỀ BẾN NHỚ
Bến nhớ chiều nay kí ức đầy
Gió dìu thu lạnh bụi Ngâu rây
Đường đà quang đãng ào xe cộ
Quán lại đàng hoàng núp tán cây
Nào thấy con đò tam bản cũ
Về đâu bà móm tấm thân gầy
Nhìn phà sình sịch lòng man mác
Sâu kín niềm riêng khó giãi bày.
Trần Như Tùng
BẾN XƯA
Bến xưa nhắc lại nhớ thương
đầy
Kỷ niệm qua sông nắng sớm rây
Phận gái trông chờ bên mái ấm
Chàng trai ngóng đợi dưới vòm
cây
Yêu em áo lụa tay dài trắng
Mến bạn nhà tranh khói biếc
gầy
Làng xóm quẩn quanh lòng
trống vắng
Dạo chơi thôn dã, sắn khoai
bày...(!)
Mai Xuân Thanh
Ngày 13/08/2019
VƯƠNG...
Nhớ nhung đằm đắm khó ao đầy
Nghiệt ngã muôn trùng lạnh tuyết
rây!
Bặt ánh mắt nhìn bên dốc nắng
Lòa câu hò hẹn dưới vòm cây...
Người neo sầu muộn vầy mi sũng
Kẻ gánh tương tư rạc mắt gầy!?
Lạc nhạn trời xa thăm thẳm bóng
Tơ vò vương mối,..."giận"
ai bầy?
14-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
NGÓNG...
Rực rỡ mai đào mở nắng đầy
Xuân hồng bừng thức ngát hương
rây!
Chồi vừa thắm biếc thầm lên nhánh
Lá đã hoe vàng vội giã cây?
Dạ nhói tái tê sầu liễu rủ
Mắt buồn xa ngái tẻ trăng gầy!
Ngóng mùa xuân tái hồn xao xuyến
Lòng vẫn khôn khuây khó tỏ bầy?...
14-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
BẾN ĐÒ XƯA
Thuyền xa bến nhớ,chuyến đò đầy
Nắng sớm mai hồng lọt xuống rây
Khách đợi lao xao từ giấc sáng
Người chờ lảng vảng dưới lùm cây
Dăm hàng quán nhỏ giờ hoang vắng
Mấy bụi tre xưa đã úa gầy
Cô lái theo chồng sang xứ lạ
Tình riêng thuở ấy chửa phơi bày !
THIÊN HẬU
CHỢ SÁNG LÀNG QUÊ
Buổi sáng làng quê nhóm chợ đầy
Trong làn sương mỏng tựa mưa rây
Bà già rao bán buồng cau mẳn
Cô gái mời mua rổ trái cây
Gà vịt kêu vang âm hổn độn
Heo bò lặng lẽ dáng trơ gầy
Xôn xao người nói,cười rôm rã
Cảnh trí khen ai đã đặt bày
Đinh Hồng Hà
HỒI HƯƠNG
Bến cũ sông xưa luyến tiếc đầy
Mây trời rẽ nước sóng buồn rây
Từ khi mẹ khóc tan dòng lệ
Tới lúc cha sầu nát bóng cây
Tóc rối anh về phai sắc nhớ
Tơ vương chị gánh nặng vai gầy
Thuyền ai chuyên chở người xa xứ
Mời khách hồi hương chậm giãi bày
...
Hawthorne 15 - 8 – 2019
CAO MỴ NHÂN
BẾN CŨ
Chiều chiều chim vịt kêu chiều,
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau !
Làng xưa bến cũ nhớ thương đầy,
Mỗi độ chiều buông nắng nhạt rây.
Gác mái con đò im bến nước,
Kêu chiều chim vịt rộn chòm cây.
Bâng khuâng nhớ bạn gan vàng thắt,
Khắc khoải trông ai cánh nhạn gầy.
Dĩ vãng qua rồi lòng vẫn luyến,
Tình quê ai đó tỏ cùng bày ?!
Đỗ Chiêu Đức
CẢM XÚC CHIỀU
Chiều ơi cảm xúc bỗng dâng đầy
Phiến đá giăng mình vạt nắng vây
Quạnh quẽ rơi hồn trên ngọn núi
Âm thầm thả bóng dưới hàng cây
Bâng khuâng bướm ép vòm hoa nhạt
Ngớ ngẩn thơ trao khóm lá gầy
Gọi tiếng thời gian lùa kỷ niệm
Tình quê chất chứa khó phơi bày
Minh Thuý
8/15/2019
Trả lờiXóaXin góp họa:
BÊN XƯA
Thương quê nhớ cội dạ vơi đầy
Thuở ấy chia xa mưa gió rây...
Mõm bãi xói mòn trơ bến nước
Triền sông lở lói trốc hàng cây
Tẻ tanh khách đáo sầu chèo nát
Thưa thớt đò sang lạnh mái gầy!
Tổ quán nặng lòng vương mắt nhớ
Chim dù sẻ nghé khó quên bầy.
13-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang chính.
Trả lờiXóaVui dói già,xin góp tiếp hai bài họa:
VƯƠNG...
Nhớ nhung đằm đắm khó ao đầy
Nghiệt ngã muôn trùng lạnh tuyết rây!
Bặt ánh mắt nhìn bên dốc nắng
Lòa câu hò hẹn dưới vòm cây...
Người neo sầu muộn vầy mi sũng
Kẻ gánh tương tư rạc mắt gầy!?
Lạc nhạn trời xa thăm thẳm bóng
Tơ vò vương mối,..."giận" ai bầy?
14-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
NGÓNG...
Rực rỡ mai đào mở nắng đầy
Xuân hồng bừng thức ngát hương rây!
Chồi vừa thắm biếc thầm lên nhánh
Lá đã hoe vàng vội giã cây?
Dạ nhói tái tê sầu liễu rủ
Mắt buồn xa ngái tẻ trăng gầy!
Ngóng mùa xuân tái hồn xao xuyến
Lòng vẫn khôn khuây khó tỏ bầy?...
14-8-2019
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa 2 bài họa lên trang chính.