MONG CON
Cúm rúm quê chiều mặc áo sương
Nhìn không một bóng khách qua đường
Mắt cha mẹ mãi trùm lo lắng
Đất ruộng nương hoài ngậm nhớ
thương
Đói chẳng chờ xuân vì nụ đẹp
Nghèo đâu đợi hạ bởi mây hường
Mong con về dựng ngôi nhà cũ
Cúm rúm quê chiều mặc áo sương !
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!