HỒI ÂM
Đàn ai thiên lý vọng thiền môn
Xóm Núi dốc lên cỏ lối mòn
Chánh điện hào quang luôn rực sáng
Quanh sân mây gió lúc vui buồn
Hồn thơ lạc nẻo rừng mai trúc
Kinh kệ hồi tâm tiếng mõ chuông
Quá khứ,vị lai trong mỗi niệm
Chung trà sen mạn hướng Hoa Thôn
Thiền Sư Xóm Núi
BÀI HỌA:
NGOẢNH LẠI
Mõ gọi ai về giữa ngọ môn
Thuyền suôi bến giác nắng soi mòn
Người đi khắc khoải niềm thương nhớ
Khách đợi bâng khuâng nỗi tủi buồn
Huyễn ảo tơ sương vương mái tóc
Mơ hồ mộng mị thả hồi chuông
Bao nhiêu thệ ước chưa quên được
Ngoảnh lại, ngùi trông quạnh vắng
thôn
Hawthorne. May - 29 - 2018
CAO MỴ NHÂN
THIỀN GIẢ VƯỢT QUỶ MÔN QUAN
Thiền giả thung dung vượt Quỷ Môn
Rừng sâu hổ báo ngự truông mòn
Nhất hoàn thập khứ nào e ngại
Bạch cốt hàn phong há luỵ buồn
Đức trọng lời tuôn như dậy sấm
Đạo cao âm phát tợ ngân chuông
Thỉnh cầu sư phụ mau rời núi
Truyền bá nhân lành khắp xóm thôn
May 29th 2018
Phương Hoa
TIẾNG CHUÔNG CỬA PHẬT
Chiều sớm thanh chung chốn Phật
môn.
Vọng vang ngàn-núi trải truông
mòn.
Thức muôn người thế theo lương thiện
Gọi vạn nhân sinh tránh khổ phiền
Cảnh tỉnh tâm mê theo chính đạo
Đằm sâu hồn tối thấm minh chuông
Ngân nga rung tiếng hòa kinh kệ
Tịnh độ bao trùm khắp xóm thôn./
(Đệ tử Diệu Phước)
Trúc Lệ- Trần Lệ
Khánh.30-5-2018.
CÔ THÔN
Không về vó ngựa khải hoàn môn
Nửa mảnh trăng thu ngậm mỏi mòn
Lặng vắng sương hồ thăm thẳm nhớ
Trầm u bóng núi ỉm im buồn
Thơ dầm khắc khoải đau lòng cuốc
Mõ tẩm âu sầu lạc nhịp chuông
Có phải tình riêng đôi lứa hẹn
Hay mùa non nước đợi cô thôn ?
Lý Đức Quỳnh
ĐỜI AN VUI
Gió thoảng hương lùa chốn tịnh môn
Hoa thơm sắc quyện lối đi mòn
Thu Đông mõ tụng nào đâu chán
Giấc Hạ thiền soi chẳng thấy buồn
Nắng dịu kinh tràn dâng đám cỏ
Mưa hiền kệ thấm quyện hồi chuông
Chim đàn ríu rít ca thanh nhạc
Cảm niệm an lành ẩn nguyệt thôn
Minh Thuý
Tháng 5_2018
SƠN TRANG CỔ TỰ
Tưởng rằng lạc lỏng chốn thiên môn
Thơ thẩn đi trên lộ đá mòn
Chậm rải miên man lòng gợi nhớ
Ung dung lắng đọng dạ u buồn
Trời chiều thoang thoảng vài hồi trống
Sáng sớm mơ hồ mấy tiếng chuông
Mỗi khúc âm thanh :
lời tụng niệm
Ru hồn người đến tận cùng thôn.
TRỊNH CƠ
Paris 31/05/2018
CHIỀU SƠN THÔN
Dừng chân xóm núi trước sài môn
Dấu vết thời gian đã mỏi mòn
Đá tảng rừng xưa rêu biếc phủ
Cội hoa vườn cũ gió hiu buồn
Mây trôi mộng huyễn nghiêng soi
bóng
Chim hót lời kinh hòa quyện chuông
Âm vọng đâu đây lời hạnh ngộ
Bâng khuâng sương khói phủ cô thôn
Yên Nhiên
ĐẢNH LỄ
Trời mát êm đềm cửa Phật môn,
Hoa tươi nở rộ lối đi mòn.
Khoan thai tiếng mõ nghe tàn mộng,
Dìu dịu lời kinh dứt hận buồn !
Sư nữ nâu sòng quỳ đảnh lễ,
Phật đài hương khói quyện vào
chuông.
Ma tình nghiệp chướng chừng tan biến…
Triền núi chùa thiêng độ khắp thôn
!
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
NHỚ
Nhớ bóng hình ai ẩn Phật môn
Mùa năm tháng cũ đã phai mòn!
Hương tàn nụ thắm làn môi héo
Nắng rám da khô khóe mắt buồn!
Am vắng não nề rơi tiếng mõ
Chùa xa lanh lảnh vọng hồi chuông!
Tu thân dẫu trải đời khăn khó
Vẫn một niềm yêu với xóm thôn!
3-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
Xin góp bài họa:
Trả lờiXóaNHỚ
Nhớ bóng hình ai ẩn Phật môn
Mùa năm tháng cũ đã phai mòn!
Hương tàn nụ thắm làn môi héo
Nắng rám da khô khóe mắt buồn!
Am vắng não nề rơi tiếng mõ
Chùa xa lanh lảnh vọng hồi chuông!
Tu thân dẫu trải đời khăn khó
Vẫn một niềm yêu với xóm thôn!
3-6-2018
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI !
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Kính anh an lạc!