GÓC QUÊ
-Thơ: Lý Đức Quỳnh
-Bài cảm nhận: Huỳnh Xuân Sơn
Câu thơ “Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát. Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông”- (Nguyên Sa). Nhiều người thuộc và rất nhiều người thích.Áo lụa em mặc mà anh mát, nói lên vẻ đẹp của lụa tô điểm thêm cho nét đẹp người con gái mặc nó.
Tình cờ tôi đọc được bài thơ của tác giả Lý Đức Quỳnh, cũng liên quan tới lụa nhưng trước khi có tơ để dệt lụa ,thì phải trồng dâu nuôi tằm , quay tơ, canh cửi mới có lụa. và muốn biết nơi làm ra nó thì ta hãy về thăm một Góc Quê của anh:
Góc Quê
Khuất lặng sau tre cái cổng làng
Chia khao khát nhớ nỗi thênh thang
Vàng phơi ánh lụa trên nong kén
Biếc lượn triều dâu cuối bãi ngàn
Nắng dệt đường tơ se sợi thắm
Trăng quay canh cửi vọng đêm tàn
Xiêm y hồ hởi ai reo phố
Lủi thủi góc quê những trễ tràng.
(Lý Đức Quỳnh –8/1/2007)
Bài thơ được viết theo thể thơ Đường Luật Thất Ngôn Bát Cú. Với những câu từ chắt lọc viết về một làng nghề trồng dâu nuôi tằm dệt lụa.nhưng có lẽ muốn biết về nghề trồng dâu hay về nuôi tằm dệt lụa ta phải vô hai câu đề đã :
Khuất lặng sau tre cái cổng làng
Chia khao khát nhớ nỗi thênh thang
Hai câu đề anh viết, có lẽ ngay cái lúc anh bước về quê trước cổng làng nằm lặng lẽ sau rặng tre xưa, giờ vẫn vậy. làng quê dù có thay đổi đến đâu thì cái cổng làng thiêng liêng ấy chẳng thể dời chỗ.
Nhưng nút thắt cần gỡ là ở câu đề thứ hai :”Chia khao khát nhớ nỗi thênh thang”. Nỗi nhớ có bao nhiêu và nhiều tới mức nào? Sao anh không thể tìm từ diễn tả mà phải chia nó ra vậy? dẫu nỗi nhớ có thênh thang cỡ nào thì trong lòng trong trái tim ta vẫn còn chỗ chất chứa mà! Hai câu đề anh dùng phép đảo từ càng làm cho nỗi nhớ thêm mênh mang, nhưng nhớ gì đây thì ta phải đi tiếp tìm ở trong hai câu thực:
Vàng phơi ánh lụa trên nong kén
Biếc lượn triều dâu cuối bãi ngàn
Ở đây hai câu này với các cặp đối “Vàng phơi” đối với “Biếc lượn” và “ánh lụa” đối với “Triều dâu” . còn “trên” đối với “cuối” và cặp đối cuối cùng “nong kén” đối với “bãi ngàn”. Bốn cặp đối của hai câu thơ thứ 3 và thứ 4 trong thơ Đường luật gọi là hai câu thực này, hòa quyện ý từ với nhau kết thành hai câu thơ tả cảnh sống động và đẹp tuyệt. Bạn hãy xem nhé: Bức tranh Góc Quê có muôn nong kén sắp hàng vàng óng chuẩn bị quay tơ, tơ quay xong được mang ra phơi vàng óng một góc trời .
Đối với cảnh ươm tơ đó. Nhìn xa ngút tầm mắt là bãi dâu màu xanh biếc, gió thổi từng lớp lớp nô đùa trên ngàn dâu lả lướt tạo ra những triều sóng nối tiếp nhau chạy dài đến cuối bãi.
Phong cảnh quê anh đẹp vậy cớ sao nỗi nhớ mênh mang, anh lại phải chia nhỏ ra ngay khi nhìn thấy cổng làng nhỉ. Ta sẽ vào hai câu luận xem may ra có đáp án:
Nắng dệt đường tơ se sợi thắm
Trăng quay canh cửi vọng đêm tàn
Ở hai câu luận này anh dùng các cặp đối “Nắng dệt đường tơ” đối với “trăng quay canh cửi”. và “se sợi thắm” đối với “ vọng đêm tàn”. Các cặp đối kết lại với một nhịp điệu mượt mà như chính khung cảnh mà cặp luận muốn tả
Quang cảnh làng nghề ươm tơ dệt lụa nổi rõ hơn qua hai câu luận này. Anh dùng biện pháp ẩn dụ dẫn dắt ta vào ban ngày thì, ươm tơ, dệt lụa bằng hình ảnh nắng làm nền. Còn đêm về tiếng canh cửi vọng khắp làng nhiều khi tới tàn đêm bằng hình ảnh Trăng quay khung cửi. Không gian và thời gian cùng khung cảnh đã được tác giả khắc họa rất tài tình và sống động ta thấy rõ làng quê thanh bình với công việc qua một ngày đêm rồi mà vẫn chưa thấy tại sao nỗi nhớ mênh mang kia phải chia ra, mặc dù đã tới hai câu kết:
Xiêm y hồ hởi ai reo phố
Lủi thủi góc quê những trễ tràng.
Giờ thì chẳng cần thắc mắc nữa. đã có câu trả lời. sau hai câu kết đầy tâm trạng và nỗi niềm của anh. Ta mới vỡ ra cái điều mà khiến nỗi nhớ anh phải chia ra kia. Bởi "hồ hởi reo trên phố" chẳng mấy ai còn dùng tới lụa nữa xã hội phát triển vải vóc công nghiệp ào vào theo. Cuốn phăng đi mất những ánh lụa vàng phơi, những biếc lượn triều dâu và trăng quay canh cửi hay nắng nhuộm đường tơ kia chỉ còn trong nỗi nhớ của anh thôi. Làm sao trái tim đau đáu với quê hương với cuội nguồn như anh mà có chỗ chứa.đành phải chia ra cho vơi bớt. Nhưng nào đã thấy bớt được mà chỉ thấy anh với "lủi thủi góc quê những trễ tràng"
Vâng có lẽ là mới "trễ tràng" thôi anh ạ. Chứ chưa muộn hẳn. Giờ đây nghề chăn tằm dệt lụa đang dần khôi phục trên khắp quê hương từ Tân Châu Long Xuyên tới Vạn Phúc Hà Đông. Duy chỉ có điều các công đoạn quay tơ, dệt lụa, hong tơ sấy lụa, tẩm hấp người ta làm bằng máy thay thế cho thủ công, vì vậy mà tiếng khung cửi lanh canh thâu đêm chẳng còn nghe. Nhưng chắc chắn sẽ còn một thứ mà đau đáu trong lòng anh, đó là sóng lượn xanh biếc của « triều dâu ». để bù lại một chút cho những hình ảnh và âm thanh sẽ chỉ còn trong nỗi nhớ : .
Ở câu kết cái"lủi thủi",cái"trễ tràng"còn nói lên nỗi đau của người viết khi nhìn thấy cái hình ảnh rất đẹp,rất êm đềm thơ mộng.Nhưng cái"mốc thếch"của quê nghèo vẫn nguyên vẹn,vẫn đóng khung sau cái cổng làng,vẫn im lìm trong góc quê khuất lặng,như đang tụt hậu,như đang bị bỏ quên khi xã hội vận động phát triển,phố xá đông vui rộn ràng hồ hởi,còn người quê vẫn mãi lủi thủi quẩn quanh trong nhịp điệu lỗi thời lạc hậu,tẻ nhạt.Hoàn cảnh và điều kiện như đang chôn chân,nhốt cuộc đời họ trong mỏi mòn,trong khát khao mà chẳng thể nào vượt thoát được......
Góc Quê của tác giả Lý Đức Quỳnh là như vậy đó ư? Góc quê là hoài niệm, là trở trăn, là hình ảnh sẽ theo anh mãi mãi tới bất cứ nơi nào mà anh đến!
Sài Gòn 25/11/2013
Huỳnh Xuân Sơn
Thơ Họa:
NẮNG MỚI
Xa rồi nắng mới ghé thăm làng
Như lụa Hà Đông phủ mặt thang
Chót vót cành thông treo phất phới
Ngang giàn thiên lý tựa mây ngàn
Tơ trời ai thả lung linh sợi
Thảm đất hoa rơi lả tả tàn
Bóng xế chiều về chim gọi bạn
Lui cui cúi nhặt Bồ Đề tràng
Kiều Mộng Hà
Sept.20.2024
TƠ TẰM…
Lũy tre bao bọc, ngõ vô làng…
Cửa gỗ tường xây, gạch nấc thang
Xanh biếc nong dâu tằm hoá kén…
Vàng ươm tơ lụa mộng mơ ngàn…
Trăng soi khung cửi, màu tươi thắm
Gió thổi đêm thu, nguyệt xế tàn
Áo gấm về quê hương góc phố
Đường đi khúc khuỷu, bãi sa tràng…
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley 9/19/2024
VỀ LẠI LÀNG NGHỀ.
Lâu lắm chưa thăm lại xóm làng
Nơi mà thuở nhỏ thích lang thang
Cô Hai thương gọi vào xem kén
Chú Tám yêu kêu dạo lũng ngàn
Thích thú,em ngồi xem cửi dệt
Say sưa, họ thức đến canh tàn
Ngây thơ, chân sáo tung tăng nhảy
Lối ngõ nhà ai lót gạch Tràng.
LAN.
(20/09/2024).
BẢN LÀNG TÂYBẮC
Trong mây, nhòa nhạt bóng thôn làng
Đồi úp, lượn vòng ruộng bậc thang
Suối chảy quanh co nơi lũng hẹp
Thác reo róc rách ở non ngàn
Vầng dương sớm lặn sau đồi thấp
Đêm tối dần buông với lửa tàn
Khói bếp ảo mờ đem chút ấm
Giữa hơi sương lạnh, gió từng tràng.
Sông Thu
( 20/09/2024 )
GÓC NHÀ QUÊ
(Họa 1)
Ở góc nhà quê đến lão làng
Giờ đây nhàn ẩn xuống lên thang
Thích nơi nồng ấm mong mưa hạ
Thương chốn tịnh yên đợi gió ngàn
Địa lợi thành công, tình đã kết
Nhân hòa tích đức, sức chưa tàn
Phồn hoa đô hội tìm xa lánh
Tránh được trần ai kiếp dã tràng.
(Phan Thượng Hải)
9/20/24
TÌNH QUÊ HƯƠNG
(Họa 2)
Tình mến quê hương chửa lỡ làng
Bình sinh viễn xứ hết lang thang
Người xưa còn mấy đà vời vợi
Cảnh cũ là bao đã ngút ngàn
Cách mặt ưu tư không trọn vẹn
Ấm lòng hoài niệm chẳng phai tàn
Tu tề đúng đạo ngoài cương tỏa
An mệnh tòng thiên bất đoạn tràng.
(Phan Thượng Hải)
9/20/24
MỘT GÓC QUÊ TÔI
Quê tôi góc khuất mái đình làng
Muốn đến trèo lên mấy bậc thang
Cột gỗ sơn son màu đỏ thắm
Hậu Liêu mái lá sắc phai tàn
Thần Hoàng bệ vệ thờ gian chính
Dân chúng trang nghiêm mặc áo tràng
Tiếng trống cúng đình vang vọng xóm
Trời quê bãng lãng áng mây ngàn
Songquang
20240920
XÓM LÀNG QUÊ
Đi xa lâu quá mới về làng
Thật ngỡ ngàng thôi toà chớp thang
Kiến thiết chọc trời cao ngất ngưởng
Dựng xây đường sá phẳng trăm ngàn
Xê ra chút nữa dài năm tháng
Xít lại thời gian cảnh giả tàn
Hình ảnh quê nhà xưa mộc mạc
An cư giữ đất khỏi trôi tràn …
Yên Hà
20/9/2024
MỘT GÓC QUÊ NHÀ NƠI HỘI CHỢ
Khen ai khéo dựng cảnh thôn làng
Vài mái nhà tranh không bậc thang
Nô nức bao người đi hội chợ
Rợp bay tà áo cuốn mây ngàn
Loanh quanh quán xá gần tan cuộc
Dạo ngắm trò chơi sắp vãn tàn
Chỉ mấy ngày vui nơi chốn ấy
Ắm lòng về giỗ giấc miên tràng
Toàn Như
NGÀY VỀ.
Ngày về Quê Mẹ cảnh Thôn làng
Nỗi nhớ bồi hồi bước rộng thang...
Văng vẵng tiếng Tiêu sầu vạn cổ
Tiếng đàn độc tấu tận muôn ngàn...
Nỗi lòng khơi dậy tình yêu mến
Rộn rã niềm vui tiếng gọi đàn...
Xum hợp gia đình vui sắc thắm,
Nụ cười rạng rỡ sướng vui tràn...
Mỹ Nga
20/09/2024 ÂL, 18/08/Giáp Thìn.
SẮC QUÊ
[Thtk]
“Vàng phơi ánh lụa trên nong kén
Biếc lượn triều dâu cuối bãi ngàn”
Vàng nhuộm đồi nương rạng rỡ làng
Phơi tơ đẹp dẽ mộng không tàn
Ánh trăng vằng vặc ngời thương cảng
Lụa gấm xinh tươi đượm những tràng
Trên đám hoa Quỳnh luôn đẹp dáng
Nong dâu cánh bướm mãi ngời thang
Kén tằm nổi tiếng lừng quê quán
Biếc lượn triều dâu cuối bãi ngàn.
Đức Hạnh
20 09 2024
LÀNG XA
cây xanh ấp ủ mái đình làng
ngói đỏ thâm hàng tưởng nấc thang
lãng đãng vầng mây chia ngược bản
lơ thơ cánh bướm tụm xuôi ngàn
lời ca lửa dậy vang chưa dứt
điệu múa khèn ngân lộng chửa tàn
ánh nguyệt soi trên giòng suối nhỏ
êm đềm tựa áo đạm thanh tràng
Anh Khờ
GÓC QUÊ (1)
Nghển cổ về Nam ngóng xóm làng
Nhớ thời khốn khó phải lang thang
Càng thương đất tổ sầu chan chứa
Vẫn nghĩ quê cha tủi ngút ngàn
Gái bỏ đình xưa đình quạnh quẽ
Trai lìa bến cũ bến hoang tàn
Chiếc hồ bán nguyệt trong thơ đó
Chắc khó mong xây gạch Bát Tràng
ThanhSong ntkp
CA.21/09/2024
GÓC QUÊ (2)
Vượt mấy triền non mới đến làng
Mù sương trắng cuộn tựa cầu thang
Nương trà xanh mướt đồi vô tận
Ruộng lúa vàng tươi núi bạt ngàn
Trách cá anh kho cây vẫn cháy
Củ khoai chị lấp lửa chưa tàn
Em ngồi chờ đợi tay hơ ấm
Lốp bốp tre khô nổ một tràng
ThanhSong ntkp
CA.21/09/2024
NHỚ GÓC QUÊ XƯA (3)
Họa Hoán Vận
Xanh thẳm vườn dâu trải bạt ngàn
Kim Liên chùa cổ mái tầng thang
Thoi đưa khắc khoải hoài công chúa
Cửi dệt băn khoăn vọng giếng làng
Chỉ dẫn ngơi nhiều tơ chặt kén
Thăm nom ăn rỗi lá đầy tràng
Nghi Tàm chớ phụ ơn chăn dắt
Tằm chín vàng nong bóng nguyệt tàn
ThanhSong ntkp
CA.21/09/2024
ĐỜI BÌNH YÊN
Quê tôi có tổ hợp trong làng
Cảnh sống không cần bước nấc thang
Mẫu vẽ kim thêu lùa bóng núi
Khung tranh mũi chỉ dệt mây ngàn
Nghiêng đầu lụa vải che cành úa
Cúi mặt bông hoa níu nắng tàn
Mỹ thuật say nghề vui thỏa mãn
Chùa siêng học pháp khoác lam tràng
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 9/21/2024
CÁM CẢNH QUÊ NHÀ
(Nương vận)
Viễn khách chiều kia trở lại làng
Khôn hề vội vả bước lang thang
Rừng thông bát ngát nào mơn mởn
Ruộng lúa phì nhiêu chẳng bạt ngàn
Bữa nọ mưa vùi dân khốn khổ
Ngày qua lũ giật xóm điêu tàn!
Chan hòa suối lệ tuôn dòng đổ
Khắc khoải niềm thương luống đoạn tràng!
Như Thu
09/21/2024
THỦA QUÊ XA THẲM
Chuyện kể thôi nghe, thời bỏ làng
Từ hồi thơ dại đã lang thang
Theo cha rong ruổi đường lên núi
Tìm mẹ loanh quanh lối xuống ngàn
Cát Cát mù sương, chim lịm hót
Sa Pa bạt khói, lửa hoang tàn
Về xuôi, rồi sẽ lênh đênh nữa
Đạn nổ bên sông nối tiếp tràng ...
Los Angeles 21 - 9 - 2024
CAO MỴ NHÂN
XUÂN LỖI HẸN
Xa quê nhớ mãi bóng đa làng
Cái cổng cao vời bực nấc thang
Mấy bữa chạy chơi trò đánh đáo
Vài hôm đứng ngắm gió mây ngàn
Xuân qua cứ tưởng bao mơ ước
Giặc đến hay đâu một giấc tàn
Mất cả khung trời lưu luyến hẹn
Ngày nao khăn gấm pháo hoa tràng.
Lê Mỹ Hoàn
9/2024
DỆT MỘNG TƠ TẰM
Vườn dâu sắc biểc rải xanh làng,
Những kệ nuôi tằm xếp bậc thang.
Bóng nắng vàng au phơi liếp kén,
Ánh trăng trắng bạc xé mây ngàn.
Soi nàng thiếu nữ ngồi khung cửi,
Dệt tấm tơ mành lợp tán tàn.
Mộng tưởng mai này vui đám cưới
Pháo hồng vang dội nổ hàng tràng.
Đỗ Quang Vinh
21-9-2024
TỰA CHUỖI TRÀNG ,
Đã tự bao giờ nhớ xóm làng
Từ khi đắm đuối bước lang thang
Xa vùng ruộng lúa oằn bao nhánh
Bỏ cánh đồng hoang trải bạt ngàn …
Cảnh trí êm đềm soi cõi tạm
Bình minh óng ánh đẩy canh tàn
Muôn vàn màu sắc đan tranh vẽ
Lấp lánh miền quê tựa chuỗi tràng !
PHƯỢNG HỒNG
QUÊ NHÀ
Quanh co nước chảy cặp đường làng
Dẫn đến chân trời khỏi bắc thang
Sông rộng phù sa bồi đỏ thắm
Đồng xa ruộng lúa trải xanh ngàn
Quê cha gần gũi nào thay đổi
Tiếng mẹ thân thương chẳng lụi tàn
Mỏi gối chồn chân, thăm chốn cũ
Bao năm sóng gió, thật can tràng!
(Phan Kim Thành)
9/21/24
LÀNG TÔI
Cuối con lộ đá tới đầu làng
Bóng ngã nghiêng người tưởng bậc thang
Mái ngói trường xưa ngời phượng vĩ
Cây đa đình cũ áng mây ngàn
Dòng sông tấp nập chiều thinh lặng
Phố chợ xôn xao nắng vội tàn
Tình tự quê nhà luôn luyến nhớ
Lòng vương hoài cảm khó lay tràng
Hưng Quốc
Texas 9-21-2024
MẤT NGHỀ
Nương dâu được tỉa khắp quanh làng
Cao thấp nhìn chung hệt nấc thang
Làng Tám (*) danh cồn chừng cả nước
Hà Đông nức tiếng đã nhiêu ngàn
Chuyên nghề tơ lụa-không còn nữa
Thạo nghiệp tầm tang-hiện đã tàn
Bởi lẽ xài nay toàn thứ ngoại
Suy qua thời thế não can tràng.
Thái Huy
9/21/24
(*) Làng Tám, Hà Đông chuyên về nghề này.
LÀNG CHÀI
Biển xanh nắng đổ áng mây ngàn
Kìa ngắm ven bờ bóng bậc thang
Từng khúm vại che thùng gỗ chất
Nhóm dân khom đứng một khu làng
‘Làng Chài’ Phan Thiết còn tên gọi
Mặc cảnh khác xưa dáng chữa tàn
‘Nước Mắm Tĩn’ gia truyền tục nối
Ba trăm năm vẫn cứ can tràng…
Hải Rừng
24/9/2024
NHỚ XƯA
Một thời ly loạn ở quê làng
Khốn khó trăm bề thiếu thuốc thang.
Lặn ngụp sáng chiều mò cá hến
Trèo leo trưa nắng bắt chim ngàn.
Vi vu trong gió hàng dương liễu
Văng vẳng bên sông tiếng trống tràng.
Lúp xúp chân trần vai cập đệm
Bao nhiêu hình ảnh chẳng phai tàn !
Mailoc
9-24-24
https://maysilk.vn/wp-content/uploads/2021/10/lich-su-to-lua-viet-nam-3.jpg
Trả lờiXóahttps://dulichviet.net.vn/wp-content/uploads/2019/08/to-lua.jpg
Cám ơn Fa.
XóaChúc Bạn an vui.