BẠN GIÀ
Mới đó mà nay tuổi đã già
Lưng còng tóc bạc, nhíu nhăn da
Đứng đi lụm cụm thân nghiêng ngả
Nhìn ngó lem nhem mắt yếu nhòa
Muốn gọi người quen, quên mất số
Bước qua lối xóm, lạc luôn nhà
Bạn bè chào hỏi sai tên họ
Thông cảm cười xòa... lũ chúng ta !
Sông Thu
( 17/07/2024 )
Thơ Họa:
GIÀ RỒI
Nhìn gương ngó lại thấy mình già,
Tóc bạc môi xề nhăn nhíu da.
Bước thấp bước cao đi chẳng vững,
Mắt mi lệch lạc ngóng xa nhòa.
Nói năng lấp bấp nhầm tên tuổi,
Lúc nhớ khi quên lạc hướng nhà.
Bè bạn gặp nhau như kẻ lạ,
Vợ người hàng xóm tưởng là ta.
*
Mới năm nao trẻ đã sang già!
HỒ NGUYỄN
(17-7-2024)
TỰ TẠI
Tuổi “ cổ lai hy” chẳng thấy già
Ngồi thiền lưng thẳng, vẫn hồng da
Theo chân năm dặm quanh chòm xóm
Đọc sách trăm trang chữa nhập nhoà
Bạn gọi tha hồ nghe kể chuyện
Con mời rỗi rảnh ghé thăm nhà
Làm vườn cắt cỏ không thèm mướn
Tự tại an nhiên ta với ta
Kiều Mộng Hà
July.17.2024
ÔI LŨ GIÀ…
Thời gian thoăn thoắt, khiến nua già
Xấu xí dung hình, dúm dó da
Long lách gối chân , đi lệnh khệnh
Tàn suy trí óc, nhớ nhì nhòa
Đánh cờ thua lẹ vì quên nước
thăm bạn về không bởi lộn nhà
ai thoát được đâu hồi tóc bạc…
cười xòa, thế cả hữu bằng ta
CAO BỒI GIÀ
17-7-2024
CHỚ THAN GIÀ
Thở than chi lắm bảo mình già ?
Cao tuổi ai người cũng nhíu đã
Mắt yếu kiếng đeo thì khỏi ngả
Chân đi nạng chống vững khôn nhoà
Đến nơi chẳng hiểu …người lo bạn
Vào mạng không rành cháu giúp ta
Lạc bước giữa đường “ police “ dẫn
Chở xe đến chốn…bước vào nhà!
Songquang
20240717
THƯ BẠN GIÀ .
Non sông thay đổi, tủi thân già
Ngó tấm bình phong : ngựa để da
Thân xác chiến binh giờ đã mục
Dung nhan kẻ sĩ mắt đang nhoà
Rừng sâu, biển cạn, mờ nhân ảnh
Phách lạc, hồn xiêu, gởi nước nhà
Tưởng bốn phần năm dài thế kỷ
Hạc vàng thân thiết bạn cùng ta...
Utah 17 - 7 - 2024
CAO MỴ NHÂN
HÃY SỐNG VUI
(Bát vận đồng âm)
Nhiều đêm mất ngủ tội cho già!
Lỏng khỏng thân gầy hết mượt da!
Lão bước qua đường tim loạn xạ
Kính mang đọc báo chữ lòa nhòa
Bơ vơ xứ lạnh nhìn thương gã
Khắc khoải làng xưa lại nhớ nhà
Tuổi hạc bây giờ thêm nửa tá
Đun trà chuyện vãn ấm lòng ta.
Như Thu
07/17/2024
CỞI XÁC
Mỗi năm thêm tuổi mỗi thêm già
Tóc trắng răng long màu sạm da
Đi đứng chân tay run lẩy bẩy
Cơm ăn lưn bát đẫm mi nhòa
Sờ sờ con cháu mà không thấy
Chập chững trẻ con lạc lối nhà
Vừa mới ngày nào nay hóa lão
Ông ông cháu cháu cũng là ta
Trần Đông Thành
BẠN GIÀ
Thong dong tự tại nghĩ chi già
Quán niệm vô thường đổi lớp da
Đối mặt châm trà khi nguyệt tỏ
Kề vai rót rượu lúc sương nhòa
Tám tư anh chẳng cần trông cháu
Bảy chín em không phải giữ nhà
Mắt vẫn ngời xuân dù móm mém
Cười run râu bạc bậu cùng ta
ThanhSong ntkp
CA.July/17/2024
CẢM ĐỘNG…CƯỜI XOÀ
Thoi đưa thấm thoát “tám mươi”…già !
Thân thể gầy còm, nhíu xếp da
Chống gậy “ba toang”, chân vấp ngã
Soi mình “tủ kính”, mắt hoen nhòa
Người quen gọi số phôn tìm bạn
Kẻ lạ nâng tay cụ tới nhà
Lúc nhớ khi quên tên lẫn họ
Cười xoà cảm động…hiểu nhau…ta
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley 7/17/2024”
TRƯỢNG PHU LUỐNG TUỔI…!
Đôi mình giai lão sống lâu già…!
Sức khỏe hồi xuân trắng nước da…
Mỏi gối lên đồi, tai chẳng điếc
Khòm lưng xuống dốc mắt chưa nhòa
Chơi cờ lạc nước cam đành phận
Thất thế ra khơi khó lại nhà…!
Tám bó còn chi, đầu tóc bạc…
Trượng phu luống tuổi phụ tình ta…!
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley, 7/17/2024
CAO NIÊN
Cao niên chứ hỏng phải là gìa!
Chuyện nhỏ! dù mồi đổi sắc da
Tóc bạc vì chăm cây ... nắng dữ
Mắt nhèm bởi đuổi sóc mưa nhòa !
"Di sơn đảo hải" bày quanh ngõ (*)
"Ngọa hổ tàng long" diễn góc nhà (*)
Cháu chít hoan hô cùng khích lệ
Cườì vui... lối xóm … có bằng ta ?
Anh Khờ
GIÀ.
Soi gương thấy dáng,chán thân già
Tóc bạc,lưng còm,mặt sạm da
Chân yếu,tay run,người mệt mỏi
Mắt lờ,sách đọc chữ lòa nhòa
Chập chờn đêm ngủ nào an giấc
Lơ đãng ngày đi lại lộn nhà
Tuổi trẻ một thời lừng lẫy lắm
Lão rồi tiếc nuối thủa xưa ta.
LAN.
(18/07/2024).
TUỔI GIÀ
Thấm thoát mà nay tuổi lão già
Sương đầu trắng xóa xếp ly da
Đau lưng bước chậm vì thân yếu
Nhức cổ đi nghiêng bởi mắt nhòa
Cứ mãi quên tên thầm tức trí
Và hay lộn số lặng mò nhà
Mơ hồ lúc nhớ khi sai lạc
Một cỡ vui cười nhóm bạn ta
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 7/17/2024
SỐ PHẬN GIÀ.
Buồn cho số phận đã về già
Mặt trổ đồi mồi nhăn nhúm da
Đất khách náo nương chờ thế cuộc
Lưu vong viễn xứ mắt tuôn nhòa...
Mong chờ Chí sĩ khơi hồn nước
Quyết chí hiếu trung Tổ Quốc nhà
Thắm thoát bao thu đầu tóc bạc
Mới đây bảy bốn mắt mờ ta...
Mỹ Nga
17/07/2024 ÂL,11/06/Giáp Thìn.
RÕ CÁI GIÀ
Xịu xịu chân run , rõ cái già
Đồi mồi chạm trổ má nhùn da.
Chuyện xưa lải nhải hồn lơ đãng
Tích cũ quàng xiên trí nhạt nhòa.
Ngan ngát phở gầu e mỡ máu
Thơm thơm kho tộ thích cơm nhà.
Đi đâu cũng vậy mong về sớm
Phòng nhỏ bên đèn tổ ấm ta.
Mailoc
7-17-24
LÃO HẠC XỨ NGƯỜI
Lần lượt rồi ai cũng sẽ già
Bạc phơ mái tóc lão làn da
Chân đi chậm chạp đau rêm mỏi
Mắt thấy lơ mơ yếu nhạt nhòa
Thăm khám con đưa vào tới cửa
Viếng chùa cháu rước đến hông nhà
Cao niên xứ Mỹ còn an ủi
Chỉ tội quê nghèo lắm bạn ta
Hưng Quốc
Texas 7-17-2024
CHỊU TIẾNG GIÀ
Tóc bạc nên chi chịu tiếng già
Răng tam thập lục, mởn mơn da
Tai xa mấy dặm, nghe còn tỏ
Mắt cách trùng khơi, thấy chẳng nhòa
Vẫn mộng đùa trăng đêm dạo phố
Thường mơ cợt gió tối trông nhà
Chỉ e đàm tiếu ngoài thiên hạ
Với cái lườm lườm của vợ ta
Lý Đức Quỳnh
18/7/2024
VẺ ĐẸP NGƯỜI GIÀ
Nhìn xem vẻ đẹp của người già
Uyển chuyển thân hình, đậm sắc da
Lốm đốm đồi mồi...hoa giát nạm
Li ti lằn xếp...sóng lan nhòa
Ngả nghiêng chân bước như khiêu vũ
Vung vẩy tay quơ tựa quét nhà
Móm mém nụ cười duyên dáng lạ
Tiên bà cũng chỉ sánh bằng ta !
Phương Hà
( 18/07/2024 )
TRẺ MÃI KHÔNG GIÀ
Có những người cao tuổi, chẳng già
Mặc hom hem dáng, xạm làn da
Môi tràn hạnh phúc luôn tươi tắn
Mắt ánh niềm vui chẳng nhạt nhòa
Cởi mở, chan hòa cùng lối xóm
Khoan dung, thân ái với người nhà
Buồng tim rộng mở, hồn phơi phới
Họ trẻ hoài trong ánh mắt ta.
Nguyễn Đông Anh
TUỔI VỀ GIÀ
Nào ai tránh khỏi lúc về già
Miệng mốm mắt lờ nhăn nếp da
Trước kính nhìn hình ôi thểu não
Run run chân bước dáng lơ nhoà
Quên sau nhớ trước không đâu cả
Con cháu tưởng như kẻ khác nhà
Đến lúc cam đành thương chẳng trách
Sống đời giống hệt kể là ta …
Yên Hà
18/7/2024
NGƯỜI GIÀ LẪN
Già lẫn cô đơn lúc tuổi già
Đau lòng nào để lộ ngoài da
Tâm tình hiện tại thôi bày tỏ
Ký ức cổ kim bị xóa nhòa
Hết nhớ thời gian và địa điểm
Lại quên bạn hữu với người nhà
Trò cười thiên hạ, cười hay khóc
Thơ thẩn riêng mình ta biết ta.
(Phan Thượng Hải)
7/17/24
VỢ CHỒNG GIÀ
Tuổi già hủ hỉ vợ chồng già
Êm ấm bên nhau ấm áp da
Kinh nghiệm tử sinh càng khắn khít
Tương giao tình nghĩa chẳng phai nhòa
Bà con thân mến từ hai đứa
Bè bạn cảm thông tự một nhà
Đầu bạc răng long vui hạnh phúc
Xướng tùy phu phụ đẹp đôi ta.
(Phan Thượng Hải)
7/17/24
SOI GƯƠNG
Soi gương thấy chán cái thân già
Tóc bạc mắt mờ nhăn nhíu da
Cứ tưởng cụ nào hình với bóng
Hoá ra mình đó dấu chưa nhòa
Lơ ngơ ai hỏi quên tên họ
Lớ ngớ đường đi lạc số nhà
Thấm thoát thời gian qua thật lẹ
Cuối đời sắp tới phải không ta
Toàn Như
GIÁ TRỊ CỦA NGƯỜI GIÀ
Mặc cho dấu vết tuổi về già
Xuất hiên rõ ràng trên dáng, da
Tri thức, tinh thần còn chửa cạn
Phong tư, thần thái vẫn chưa nhòa
Khôn ngoan giảng giải điều nhân nghĩa
Khéo léo lo toan chuyện cửa nhà
Tựa bóng mát râm vòm đại thụ
Che mưa, chắn nắng cháu con ta.
Thanh Giang
( 19/07/2024 )
TUỔI LỚN VẪN KHÔNG GIÀ
Tuổi lớn làm sao giữ khỏi già
Khi mà năm tháng cứ theo ta ?
Lòng luôn thoải mái không sân hận
Dạ mãi vô tư chẳng tối nhòa
Giúp đỡ mọi người, thanh thản trí
Luyện rèn thân thể, sáng tươi da
Trẻ trung bộc lộ qua thần thái
Cùng cháu con vui dưới mái nhà.
Như Thiền
VUI TUỔI GIÀ
Chớ có lo chi cái tuổi già
Thời gian chồng chất đổ lên ta
Làm sao níu lại thời xuân trẻ
Để khỏi lo âu ánh mắt nhoà
Đừng sợ chân run không dám bước
Chống thêm gậy trúc … sẽ sang nhà
Quên tên bè bạn , kêu là… bác
Gặp gỡ cười tươi kệ nhíu da !
THIÊN LÝ
LÃO NGOAN ĐỒNG
Nghĩ ngợi làm chi tuổi trẻ già
Sá gì bạc tóc với mồi da
Cà phê tranh luận càng hăng hái
Cờ tướng ăn thua chẳng nhạt nhòa
Sớm tối tham thiền vui tản bộ
Trưa chiều đọc sách rảnh lau nhà
Cỏ cây con cá ơn tri ngộ
Châu lão ngoan đồng cũng bạn ta.
(Phan Kim Thành)
7/19/24
SẼ TRẺ HOÀI THÔI...
( Họa 4 vần )
Đừng ngó hình dong xét cái già
Đừng nhìn bạc tóc với nhăn da
Đừng buồn chân vẹo và răng rụng
Đửng tủi lưng cong lẫn mắt nhòa
Hãy thấy tinh thần luôn sáng suốt
Hãy mừng tâm trạng vẫn an hòa
Hãy vui cuộc sống còn tươi đẹp
Sẽ trẻ hoài thôi, bạn với ta.
Lưu Lan Hương
TRƯỜNG
Có sướng vui không đến tuổi già?
Đồi mồi lặn lội ở trên da
Lòng vui kiếm vận đêm im ắng
Lẻ sống soi câu bóng nhạt nhòa
Gởi ít sầu riêng lên chữ nghĩa
Nhận nhiều u uẩn xuống hiên nhà
Lựa lần tay đếm ngày qua cửa
Đối diện canh trường ta với ta.
2024-07-22
Võ Ngô
BẠN GIÀ
Họa nương vận
Hằng mong gặp bạn lúc xuân già
Dẫu bị khòm lưng với xám da
Chỉ muốn hay kia người vẫn khỏe
Rồi mừng chúc đó mắt chưa nhòa
Xa thời thơ họa-đăng lên mạng
Gần tất bắt tay-ghé tận nhà
Đấu láo mơ về nơi chốn cũ,
Một thời binh lửa giữa quê ta.
Thái Huy
8/14/24
GIÁP THÌN TỰ THỌ
Chín hai quả thực đã về già,
Quái lạ tay chưa lốm đốm da!
Chỉ ngặt tai nghe thì nghễnh ngãng,
Thế nhưng mắt thấy lại không nhoà.
Đi thăm bạn cũ không quên lối,
Đến gặp người xưa chẳng lạc nhà.
Ḥạnh phúc nào hơn còn khoẻ khoắn!
Tinh thần minh mẫn khác người ta.
Đỗ Quang Vinh
10-9-2024
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!