NHỚ BẠN.
BẠN CŨ GIỜ ĐÂY THẤY THIẾU DẦN,
NỖI BUỒN TRỐNG VẮNG BÁM THEO CHÂN.
KẺ ĐI ÔM BÓNG LÌA NHÂN THẾ,
NGƯỜI Ở THU MÌNH DẤU BẢN THÂN.
VÀO NHỚ,RA TRÔNG GOM MỆT MỎI,
HỒN NHƯ TAN BIẾN HÓA PHÙ VÂN.
MAI-HUYỀN-NGA.
Thơ Họa:
NGÓ LẠI
Cố nhân, cực lạc vãng sanh dần
Nỗi nhớ âm thầm trĩu bước chân
Đất khách lìa nguồn, đau thất quốc
Quê nhà lạc cội, xót vong thân
Trường giang sóng nước dòng tuôn chảy
Ngó lại đời người tựa huyễn vân
Lý Đức Quỳnh
28/5/2023
ĐƯỜNG XƯA
Kẻ sĩ thôn xưa thiếu vắng dần
Còn ai đứng đợi để đưa chân
Một đoàn khách tới đều xa lạ
Trăm nẻo người đi lỡ thiết thân
Tiếng quốc than van trên đỉnh núi
Hỏi sao chiến hữu chửa đăng vân ...
Utah 28 - 5 – 2023
CAO MỴ NHÂN
BẰNG HỮU XA DẦN…!
Anh em bằng hữu lão “đi” dần
Trống vắng lạc đàn chậm bước chân
Kẻ ở xa khơi trong ảo ảnh
Ai đi khuất bóng giữa tình thân
Chờ mong thương cảng sông, ghềnh đá
Mơ ước chim trời, núi Bạch Vân
MAI XUÂN THANH
May 28, 2023
DẠ CẢM SẦU VƯƠNG
Cố Nhân nay đã vợi thưa dần
Căn mệnh khôn dè chuyện níu chân
Trăng lõa lều xưa...nơi ước hẹn
Rêu nhòe ngõ cũ...chỗ quen thân
Bụi Người thoảng nhẹ như sương khói
Tóc cựa phơi trần sắc bạch vân
29-5-2023
Nguyễn Huy Khôi
TUỔI GIÀ
Bạn bè mỗi lúc một xa dần
Tựa cửa đợi hoài chẳng tiếng chân
Chậm bước giày êm còn đuối sức
Yên ngồi ghế dựa cũng đau thân
Tuổi già là thế nào ai tránh
Mỏng mảnh như là một áng vân.
Sông Thu
( 29/05/2023 )
NHỚ BẠN LÀM THƠ.
Nhớ bạn làm thơ vắng bóng dần
Buồn cho tuổi hạc bệnh theo chân.
Nhớ thương dằn vặ̣t sầu nhân thế
Chí cả lụn tàn theo xác thân
Hoi thở ra vào như gió nhẹ
Cuộc đời phút chốc biến phù vân.
Mỹ Nga,
29/05/2023.
CẢM THƯƠNG
Xót xa nhìn ảnh còn chung đàn
Thuở ấy giờ đây lạc dấu chân
Kẻ trước vui về miền cực lạc
Người sau nán ở kiếp nuôi thân
Trăm năm rồi cũng đời lìa thế
Để lại nhân sinh một áng vân.
Hải Rừng
29/5/2023
BẠN XƯA
Bạn xưa ngày ấy đã thưa dần
Không biết đi đâu đều bám chân
Thăm thẳm phương xa cao chất ngất
Nằm sâu lòng đất rã rời thân
An bài nhân thế phù du cảnh
Nhớ thương mọi nẻo bước đằng vân …
Yên Hà
29/5/2023
CẢM NHẬN…
Thấy cảnh trần gian biến đổi dần
Đường đời lê gót mỏi nhừ chân
Mà sao chẳng cảm mình rêm dạ
Lại vẫn không chùn bước thiết thân
Thời thế trông vời nên lưỡng lự
Nên đành thiền tịnh chốn am vân
Songquang
20230529
MƠ ĐƯỢC ,
Nỗi nhớ hoài mang chẳng vợi dần
Tâm tư nặng trĩu ngáng đôi chân
Mới vừa nghe mẫu tin tang tóc
Lại rót thêm hình bóng tủi thân
Con số mòn đi lòng dạ xuyến
Mơ đời thanh thản tựa như vân
PHƯỢNG HỒNG
TUỔI HẠC BUỒN
Ngày qua tháng lại vóc hao dần,
Tuổi ngọc phai lần nhọc bước chân.
Bạn hữu bao thằng xa bến thế,
Người thương dăm bóng vắng tình thân.
Gian nan chồng chất nay còm cõi,
Sung sướng tiếp nguồn thoáng bóng vân.
*
Sớm tối vào ra thơ cạnh quý,
Xóa buồn vần vận nhịp lâng lâng.
HỒ NGUYỄN
(27-5-2023)
CŨNG CAM ĐÀNH
Chạy nhảy giờ đây cũng đuối dần
Đâu còn tựa lúc nỏ dừng chân
Luôn vồn vã đến nơi đình đám
Lại dốc tâm về chỗ cội thân
Biết lúc này sương chùng tuổi hạc
Cam đành ẩn bóng luận "vân… vân"…
Mai Vân-VTT,
30/5/23.
KIẾP TRẦN
Bạn xưa nhìn lại đã xa dần
Nam Bắc...trong trần chỗ nghỉ chân
Dài ngắn đường đời...tuỳ sức khoẻ
Thời gian đăng đẳng cũng mòn thân
Nua già buông gánh cho tâm nhẹ
Là cõi nhân sinh tựa gió vân.
Song Linh
31-05-2023
NHỚ CHIẾN TRƯỜNG XƯA !
Chiến sĩ vì dân lại hết dần,
Chiến trường cứu quốc đã chồn chân.
Chiến binh nay cũng tàn hơi thở,
Chiến địa giờ đành thảm tấm thân !
Chiến đấu xin nhờ bao hậu duệ…
Chiến hào đất đợi cuộc phong vân !
Liêu Xuyên
Xin góp họa cùng Mai-Huyền Nga:
Trả lờiXóaDẠ CẢM SẦU VƯƠNG
Cố Nhân nay đã vợi thưa dần
Căn mệnh khôn dè chuyện níu chân
Trăng lõa lều xưa...nơi ước hẹn
Rêu nhòe ngõ cũ...chỗ quen thân
Bụi Người thoảng nhẹ như sương khói
Tóc cựa phơi trần sắc bạch vân
29-5-2023
Nguyễn Huy Khôi
Em xin đưa lên trang bài đăng.
XóaTình bạn nâng bước ta đi trong cuộc sống. Bạn tri kỷ lại càng cần thiết như không khí hít thở vậy. Dĩ nhiên xa xôi sẽ nhớ nhung da diết. Thăm thi nhân được thưởng thức xướng họa về tình bạn thật rôm rả. Xin cảm ơn các tác giả!
Trả lờiXóaCảm ơn bác LVG đã ghé đọc và ghi cảm nghĩ.
XóaKính chúc Bác thường an.
CŨNG CAM ĐÀNH
Trả lờiXóaThơ họa:
Chạy nhảy giờ đây cũng đuối dần
Đâu còn tựa lúc nỏ dừng chân
Luôn vồn vã đến nơi đình đám
Lại dốc tâm về chỗ cội thân
Biết lúc này sương chùng tuổi hạc
Cam đành ẩn bóng luận "vân… vân"…
Mai Vân-VTT, 30/5/23.
Em xin đưa lên trang bài đăng.
Xóa