BÀI
THƠ BUỒN GỞI CHIẾN TRƯỜNG XƯA !
Người lính già… ngậm ngùi nghe nỗi
nhớ…
Từ tâm tư… hiện lại chiến trường
xưa !
Mấy mươi năm … mà chừng như mới
đó,
Đời chiến chinh… đường sinh tử
không ngờ !
Ở nơi đó… đất tiền đồn heo hút,
Ta cùng nhau… chiến đấu giữ biên
cương !
Núi đá rừng sương… sống triền
miên thiếu hụt,
Tóc thề ai… quên bẳng mộng yêu
đương !
Ôi nhớ quá… từng đêm dài đợi giặc,
Chiến hào khuya… ta thèm ngủ từng
cơn !
Rồi giặc đến… chúng phải đành
phơi xác…
Dưới kẽm gai… vùi dập những linh
hồn !
Tiếng đạn réo… từng thân người gục
ngã,
Giữa rừng khuya… thắp sáng hỏa
châu buồn !
Tiếng xung phong… nghe nức lòng gan
dạ,
Máu đào rơi… tơi tả giọt mưa
tuôn !
Ôi trận chiến… hơn tháng dài tử
thủ,
Trong hầm sâu… địa đạo lỗ châu
mai !
Pháo kích dập dồn… pháo ngày
chưa đủ,
Pháo từng cơn… theo gió hú đêm
dài !
Rồi đau đớn… trong khói mù cát bụi,
Các anh đành… gục ngã tuổi xuân
xanh !
Thương tiếc quá… những mảnh đời
ngắn ngủi,
Đành dở dang… mộng tủi chí bình
sinh !
Cũng từ đấy… đất cao nguyên lạnh
giá,
Xác bạn, thù… thịt rã dậy mùi
tanh !
Đào cạn đất đồi… chôn vùi vội
vã…
Gói Pông- Sô … buồn bã kiếp nhân
sinh !
Giờ nơi đó… chập chờn theo vách
núi,
Gió vờn trăng … rừng đẫm lệ mù
sương !
Hỡi anh linh… những u hồn đồng đội,
Có buồn chăng… nhìn đất nước
tang thương !
Còn thân tôi… tấm hình hài tóc bạc,
Tuổi già nua… theo kiếp sống tha
phương !
Nhớ chiến trường xưa… nỗi ngậm
ngùi man mác,
Thương các anh… còn mả lạc mồ
hoang !
Xương các anh… xương lính thù trộn
lẫn,
Giữa rừng thiêng…cực bắc đất
Kontum !
Mấy mươi năm… nào có ai nguyền
khấn,
Nén tàn hương… thắp quyện khói
mông lung !
Ôi trận đánh… chúng ta giành chiến
thắng,
Dù các anh ngã gục… vẫn vui
chung !
Thế mà nay… mình cúi đầu lẳng lặng,
Tủi hờn thương… cho đất nước
khôn cùng !
Các anh nhẽ… dù xương tàn cô quạnh,
Nhưng hồn linh… còn phảng phất với
quê hương !
Tấm thân tôi… sẽ chết già cô quạnh,
Nơi xứ người… thể phách cũng sầu
vương !
Các anh nhẽ… thôi đừng hờn sự thế,
Chí làm trai… mình chẳng thẹn
thân danh !
Cuộc thành bại… chỉ là trò dâu bể,
Đổi dời theo… vận nước quá điêu
linh !
Nhớ các anh… dập vùi thây một nấm,
Bài thơ buồn… gởi đến chiến trường
xưa !
Giờ nước mất… chúng mình đều u ẩn,
Thương đời mình… sống, chết cũng
bơ vơ !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!