Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022

NHỮNG NGƯỜI QUEN CŨ -Thơ Cao Mỵ Nhân và Thơ Họa


NHỮNG NGƯỜI QUEN CŨ

 

Những người quen cũ bỏ mùa xuân

Tháng chạp buồn tênh lúc hạ tuần

Khi ánh dương pha mầu diễm ảo

Trên từng hoa lá nỗi bâng khuâng


Ta nhìn nhau, bỗng thấy không vui

Như có chi mang vẻ ngậm ngùi

Tuổi tác xa thêm mùa lỡ hẹn

Ngập ngừng kỷ niệm muốn chôn vùi

 

Ngó quanh trời đất rộng thênh thang

Tiếng kệ lênh đênh ngỡ nhạc vàng

Không khí ấm hơn ngày giã biệt

Từ đi sông núi thoáng mơ màng

 

Những người quen cũ ở chân mây

Đứng đợi hoàng hôn thăm thẳm đầy

Chợt tiếng ho khan văng vẳng gọi

Phút giây còn lại đếm trên tay ...

CAO MỴ NHÂN

 

Thơ Họa:

 

NHỮNG NGƯỜI XA XƯA…

 

Bao nhiêu xúc cảm, lúc sang xuân

Cố hữu viễn phiêu bởi hạn tuần

Nơi cõi xa xăm, thôi đếm tuổi

Đùa cùng ngọn cỏ gió luâng khuâng

 

Chất đáy sâu lòng kỷ niệm vui

Nhai ôn, ray ngẫm chạnh bùi ngùi

Giờ còn thương nuối người xưa cũ …

Hồn vẫn đâu đây, dẫu kín vùi…

 

Đời ta dương thế vẫn lang thang

Lẩn thẩn lần soi ký ức vàng

Còn nắm được bao cười lại khóc

Nỗi hư, nỗi thực, trí khôn màng…

 

Ngao du thỏa chí giữa trời mây

Chẳng nặng hành trang vẫn đủ đầy

Hỉ nộ, ai bi thôi hết nợ

Tiễn người giây phút nhẹ thênh tay

 CAO BỒI GIÀ

   02-02-2022

 

XUÂN BUỒN

 

Bạn bè chả nín tới qua Xuân,

Lần lượt theo nhau ,cứ tự tuần...

Như thể bên tai ồn pháo nổ,

Vui gì để đón khách bàng quang!

 

Trời trong mây trắng gió reo vui

Ríu rít oanh ca,tủi,dạ ngùi...

Trạnh nhớ, đầu năm vừa ước hẹn,

Thương cho mộng đẹp lỡ tâm vùi!

 

Những ngày đây đó bước lang thang...

Say đắm tình thơ,tắm nắng vàng

Mê mải ngày đêm quên sáng tối

Thời gian vụt cuốn,có đâu màng

 

Đêm qua mộng thấy bạn đông đầy,

Bỡ ngỡ như ta ở cõi mây.

Tấp nập sân chùa dâng lễ Tết,

Hận là chả nắm được đôi tay!

Thanh Hoà

 

NHỮNG NGƯỜI BẠN CŨ

 

Bạn bè cùng học thuở còn xuân

Nay đã dưới trên tuổi bát tuần

Rơi rụng nhiều hơn còn trụ lại

Mỗi lần nhớ đến, dạ sầu khuâng

 

Một thời chung lớp quá yên vui

Chẳng chút buồn lo với não ngùi

Rạng rỡ tương lai dường đón đợi

Nào hay giông tố sắp đe vùi

 

Ra trường, cuộc chiến bỗng leo thang

Tan vỡ niềm vui, ước mộng vàng

Nam phải lên đường ra chiến trận

Nữ son biếng điểm, phấn không màng

 

Năm tháng qua dần như bóng mây

Người xa tứ xứ, kẻ nơi đây

Xưa tròn trăm bạn ngày chung học

Nay đếm ngậm ngùi trên ngón tay

     Sông Thu

( Mồng ba Tết Nhâm Dần 2022 )

 

NHỮNG NGÀY XUÂN CŨ

 

Quen em thuở ấy những ngày Xuân

Và đã yêu nhau lúc thượng tuần

Khi đó trăng rằm soi rực rỡ

Trên trời mây trắng cũng lâng khuâng

 

Mình đã trải qua những cuộc vui

Rồi khi xa cách lại bùi ngùi

Có khi hờn giận sai lời hẹn

Kỷ niệm này ..sao mãi dập vùi

 

Tháng ngày gần gũi dẫu lang thang

Chung ướp bao nhiêu giấc mộng vàng

Hạnh phúc in sâu vùng ký ức

Khó khăn cuộc sống chẳng nao màng

 

Tình Xuân ngày cũ tựa như mây

Bay đến nơi đâu ...mộng chửa đầy ?

Mơ có một ngày Xuân trở lại

Ôm choàng giấc mộng ở trong tay

Songquang

 20220202

(Tối mùng 2 Tết Nhâm Dần)

 

NHỚ BẠN HIỀN

 

Ồn ào chuyện vãn nhắc thời xuân

Lũ bạn nhìn quanh quá lục tuần

Tóc bạc, da mồi thương lắm nhỉ!

Nghe hồn cảm nhận chút băn khoăn

 

Tự bảo riêng mình hãy gắng vui

Lòng sao cứ ngẫm…dạ ngùi ngùi

Niềm tây chửa dứt thôi đành vậy!

Cuộn kín vào chăn muốn ngủ vùi

 

Tuổi hạc cao dần tợ nấc thang

Nhiều đêm khắc khoải dưới trăng vàng

Dưng buồn bạn thiết giờ xa mãi!

Thảo nốt dòng thơ có muộn màng?

 

Lặng ngắm tơ trời lãng đãng mây

Dường như giọt nhớ mãi dâng đầy

Thời gian vẫn lướt khôn hề đợi

Thấu hiểu đi về lại thõng tay...

 Như Thu

02/03/2022

 

BẠN CŨ.

 

Nhớ về bạn cũ lúc sang xuân,

Quen biết xưa, nay khoảng bát tuần.

Hai cuộc chiến, di cư khắp nẻo,

Cuối đời gặp lại thật lâng khuâng.

 

Tìm lại được nhau quá sức vui,

Hàn huyên tâm sự thật bùi ngùi.

Xôn xao ôn lại thời hoa mộng,

Tưởng đã quên đi bị lấp vùi.

 

Dịch bệnh lan tràn thiếu thuốc thang,

Hiểm nguy đe dọa nhóm bạn vàng,

Gặp nhau trên mạng vui khuây khỏa,

Hội ngộ thường niên chẳng dám màng.

 

Nhiều người trong nhóm đã đang mây,

Còn lại già nua tóc bạc đầy.

Vóc hạc mắt mờ chân gối mỏi,

Ra đường đếm bước gậy cầm tay.

 Mỹ Ngọc.

Feb.4/2022.

 

NHỚ BẠN

 

Dần vắng Cố Nhân...giã biệt xuân

Đoản-trường thôi nhắc tính chi tuần?

Người theo tia nắng hoàng hôn xuống

Nhớ bóng bạn hiền khuấy dạ khuâng!

 

Xẻ niềm sâu nặng lúc buồn vui

Đáy mắt mây sa ngẫm mủi ngùi

Lưu lại ngọt bùi duyên hạnh ngộ

Thầm buông cay đắng giấc mơ vùi!

 

Thương thân,xót bạn thuở lang thang

Lận đận mưu sinh...lỡ"mộng vàng"

Vít đốc theo trâu lầy bóng đổ

Thấp thoi cây lúa khóc mùa màng!...

 

Bạn đi,...ta ngấp nghé bờ mây

Thăm thẳm chiều sa phủ bóng dầy

Tiễn biệt,...nhìn cái nhìn vuốt mắt

Trời xanh thu gọn nắm lòng tay!?...

    09-02-2022

Nguyễn Huy Khôi

 

BỎ LẠI MÙA XUÂN

 

Có những người rời bỏ Én Xuân

Về nơi chín suối đã bao tuần

Khi đông vừa khép hoa màu nở

Nắng ấm chim hoà tiếng hót ngân

 

Vạn vật tưng bừng pháo nổ vui

Đường xa nẻo biệt lặng bùi ngùi

Hoen dòng châu lệ sầu ly biệt

Kỷ niệm miên man chẳng thể vùi

 

Lặng níu âm thầm những nấc thang

Đường xưa trở bước lối thu vàng

Năm nhoà bụi phủ hồn lưu lạc

Bỏ lại người thân tiếc muộn màng

 

Khói tỏa hương thầm quyện bóng mây

Lìa thân đất lạnh tiếc thương đầy

Âm vang nốt nhạc hay kinh nguyện

Lẩn thẩn lời cầu đếm ngón tay

       Minh Thuý Thành Nội

Tháng 2/11/2022

 

LUYẾN NHỚ

 

Cứ ngỡ đông tàn gặp lại Xuân

Tháng giêng sương khói đã trung tuần

Trăng rằm hẹn đón mùa hoa nhớ

Sóng nước trôi về phía dửng dưng

 

Cảnh vật mơ hồ giữa vắng vui

Vời trông bọt sủi đọng bùi ngùi

Đôi bờ nhật nguyệt rong rêu phủ

Nỗi nhớ mông mênh chẳng lấp vùi

 

Ký ức tầng tầng,ruộng bậc thang

Non xanh lặng lẽ hẹn mùa vàng

Miền xưa đợi gặt niềm hoan hỷ

Ruộng lúa nương dâu…níu muộn màng

 

Chốn cũ bây giờ đã trắng mây

Tà dương,luyến tiếc mãi đong đầy

Đời như vực thẳm hoang vu quá

Úp mặt tay sầu đếm ngón tay…

Lý Đức Quỳnh

   19/2/2022


TÌM NHAU

 

Đông qua rồi trở lại sang xuân

Ngẫm lại mình nay đã bát tuần

Bạn cũ giờ còn hay đã mất

Tìm nhau lòng những luống phân vân

Tri kỷ lâu ngày gặp chắc vui

 

Nhìn nhau cảm động dạ bùi ngùi 

Da mồi tóc bạc màu sương tuyết

Kẻ ở chân mây, kẻ cỏ vùi !

 

Một mình nhẹ bước cứ lang thang

Ấp ủ trong tim giấc mộng vàng

Cứ tưởng ngày về thêm ấm áp

Biết bao kỷ niệm cũ hoang mang

 

Ai về xa thẳm cuối trời mây

Thương nhớ trào dâng giọt lệ đầy

Khắc khoải…ngóng chờ nghìn dặm biếc

Người xưa trong mộng nắm bàn tay

THIÊN LÝ


NHỚ MÙA XUÂN CŨ

 

Mấy chục năm rồi lại…thấy Xuân

Về đây vào lúc nguyệt trung tuần

Nhắc già nầy giữa thời hoang phế

Và cảm nghĩ  rằng  bâng với khuâng

 

Cuộc thế nhìn qua thật chẳng vui

Mùa Xuân năm cũ …thoảng bùi ngùi

 Hẹn hò cứ hẹn rồi không đến

Tưởng chuyện xa xưa muốn lấp vùi

 

Muốn tới tận Trời…phải bắc thang

Để nghe chim hót tiếng tơ vàng

Để nghe tha thiết lời ly biệt

Và để oanh đưa khúc muộn màng

 

 Người về uớc hẹn giữa trời mây

Nước mắt bao năm đã ướt đầy

Ai đứng bên hồ soi nước lặng

Từng ngày chờ đợi nắm trong tay….

Paris, 20/02/2022

    TRỊNH CƠ


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!