Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2021

MẤY ĐỘ THU SẦU...? -Thơ Hồng Vân và Thơ Họa


MẤY ĐỘ THU SẦU...?

(Viết cho một người bạn)

 

Man mác Thu sầu gió hắt hiu

Chiều nay, chiều nữa đã bao chiều...

Thuyền ra cửa biển không quay lại

Bến vẫn âm thầm... bóng tịch liêu

 

Đã mấy mươi mùa tuyết trắng rơi

Người đi vời vợi chốn phương trời

Bao năm mòn mỏi trông tin nhạn

Vóc liễu hao mòn...lệ chẳng vơi...

 

Đếm lá Thu tàn mãi đợi trông

Thời gian lặng lẽ...nước xuôi dòng

Người vui duyên mới nơi trời lạ

Chốn cũ, quê nhà...có nhớ không?

 

Rồi lại Đông sang gió lạnh về

Người xưa trở lại bến sông quê

Nhìn nhau muốn nói nhưng lời nghẹn

Cố nén.. sao lòng bỗng tái tê...?

 

Thôi nhé! quay lưng, cuối mặt chào

Còn gì giây phút để cho nhau

Duyên xưa đã lỡ...thôi đành lỡ

Còn chút ân tình...hẹn kiếp sau...!

   Bạc Liêu 28/8/2021

Hồng Vân

 

Thơ Họa:

 

THÔI, CHIA LY TỪ ĐÂY

 

Giữa mùa Thu gió thổi hiu hiu

Lá úa tung bay của những chiều

Người đã đi rồi chưa trở lại

Lòng buồn trên bến vắng cô liêu

 

Sân ngoài vàng lá cứ rơi rơi

Kẻ đã biệt tăm tận cuối trời

Luôn trách người đi chìm bóng nhạn

Khuê phòng cô nữ lệ không vơi….

 

Thời giờ thấm thoát nỗi chờ trông

Như cánh hoa trôi ở giữa dòng

Anh gặp tình duyên nơi bến lạ

Có còn luyến nhớ tới em không ?

 

Thu qua Đông lại rét đang về

Chợt bỗng người xưa trên bến quê

Gặp gỡ mà sao không muốn nói

Môi hồng năm trước đượm màu tê… ?

 

 Anh ơi ! ta khỏi nói câu chào

Đã nghẹn lời, thôi khỏi thấy nhau

Tình lỡ đã bao lần lỗi hẹn

Ân tình nếu có…hẹn mai sau… !

       Paris, 31/08/2021

TRỊNH CƠ


TIẾNG THÌ THẦM

 

Đỉnh núi đồi cao gíó hắt hiu

Vòng quanh thôn mạc mỗi ngày chiều

Phất phơ mây tản không dừng lại

Lẻo đẻo hồn côi nửa giấc liêu

 

Chiếc lá cô đơn bải hoải rơi

Bụi bay phủ lấp cánh màn trời

Lờ đờ tung cánh đôi chim nhạn

Chua xót đau lòng chẳng được vơi

 

Thiếu phụ Nam Xương chồng đợi về

Nỗi mình quạnh quẽ cảnh vườn quê

Làm sao cất tiếng cho lời nói

Cũng bởi chờ lâu dạ tái tê

 

Mẹ đã ra đi vắng tiếng chào

Từ đây mẫu tử chẳng gần nhau

Ngày nào mẹ đón con giờ hẹn

Tiếng trống tan trường đợị cửa sau

Trần Đông Thành

 

NHẠN LẠC TRỜI XA...

 

Từ ly bữa ấy cảnh đìu hiu,

Xào xạc thu phong nắng xuống chiều.

Mòn mỏi cánh chim trời viễn xứ,

Chờ trông tin nhạn dạ ...cô liêu!

 

Đêm về ngồi nhặt ánh trăng rơi,

Khâu bóng hình ai nẻo cuối trời?

Day trở niềm riêng lòng quặn thắt,

Năm canh thao thức lệ đầy vơi!...

 

Sào dong bến đợi mỏi mòn trông,

Con nước xuống lên đổ nghẹn dòng!

Chốn ấy người về xây tổ ấm,

Phương này ai thấu kẻ giường không?...

 

Xuân qua,hạ tới,lại thu về,

Đón ngọn heo may lạnh bóng quê!

Xa ngái dặm ngàn ai thấu cảnh,

Cho hồn kẻ ở lắng sầu vơ!?

 

Ngượng ngập trao nhau ánh mắt -"chào",

Nắng chiều vàng vọt níu sang nhau,

Ngày về gặp lại thêm sầu tủi,

Lỗi hẹn vương lây mủi cõi sau!

      29-8-2021

Nguyễn Huy Khôi


EM VẪN CHỜ ANH

 

Trời thu nhàn nhạt nắng buồn hiu

Mây xám giăng giăng mỗi buổi chiều

Lá rụng âm thầm bên cổng vắng

Lòng người trĩu nặng nỗi cô liêu

 

Từng tờ lịch mỏng cứ dần rơi

Người đã ra đi tận cuối trời

Đã mấy mùa thu vàng sắc lá

Mà niềm nhung nhớ chẳng hề vơi

 

Mòn mỏi đêm ngày em ngóng trông

Sầu dâng khóe mắt, lệ hoen dòng

Anh vui cuộc sống đời sương gió

Có nhớ người xưa chốn cũ không ?

 

Bao giờ anh trở bước quay về

Sống trọn cuộc đời ở chốn quê

Giũ áo phong sương không nuối tiếc

Dừng chân phiêu làng gót đau tê

 

Em với quê hương vẫn đón chào

Anh về, ta lại sống bên nhau

Duyên tình nối lại càng say đắm

Hạnh phúc một đời mãi trước sau

   Sông Thu

( 04/09/2021 )

 

THU SẦU VƯỢT BIỂN

 

Thu sầu man mác gió buồn hiu,

Chiều đợi, chiều trông, đã mấy chiều…

Đi mãi, người đi trời diệu viễn,

Còn đây lối cũ bóng hoang liêu !

 

Vầng trăng xưa với khóm hoa rơi,

Buốt gió heo may tận cuối trời.

Đêm lạnh buồn thân sầu chiếc bóng,

Thạch sùng rên rỉ tiếng đầy vơi !

 

Hỡi ơi giờ biết… hết hoài trông,

Thuyền gặp phong ba sóng ngược dòng.

Tan tác thân người trôi giữa biển,

Vượt biên ngày ấy đã hoàn không !

 

Nay trời trở lạnh gió thu về,

Em sống âm thầm nơi đầt quê.

Con đã lớn khôn nuôi dưỡng mẹ,

Nhưng lòng em vẫn mãi buồn tê !

 

Giờ em xin gởi một câu chào,

Anh hỡi chào thương nhớ mãi nhau.

Anh ở biển sâu hồn hãy nhớ…

Ta thề tái hợp kiếp mai sau !

Liêu Xuyên

 

CHÀO HẠ

 

Một mình nhìn liễu rũ… buồn hiu

Nhớ bóng người xưa mỗi buổi chiều

Nhớ thuở ban đầu.. sầu vạn kỷ

Hồn Ô Hắc Lợi nhớ Tây Liêu

 

Một mình lặng ngắm cánh hoa rơi

Lòng bỗng chơi vơi… nhạn cuối trời

Gom hết hoa tàn mang thả xuống

Bướm kia chia giọt lệ đầy/vơi?

 

Một mình bên gốc mộc vời trông

Chiếc lá bay, khiêu vũ giữa dòng

Gió vẫn vô tình đùa lá rụng

Rời xa gốc cội nhập hư không

 

Một mình thơ thẩn ngắm thu về

Nhìn ánh mây trôi, ôi nhớ quê

Nơi đó có còn ai đứng đợi !

Hoàng hôn phủ xuống buốt hồn tê

 

Một mình lắng vẳng tiếng ve chào

Cảm tạ mùa hè ta có nhau

Những nụ hoa tình xin giữ mãi

Chờ nhau, hẹn nhé Hạ năm sau

Kiều Mộng Hà

Sept.04th2021

 

THU SẦU MẤY ĐỘ...

 

Nhớ Thu mấy độ mắt buồn hiu

Chờ đợi bao năm những buổi chiều

Thắt thẻo thương thầm mơ...bạn vắng

Mà lòng vương vấn nỗi...cô liêu

 

Thời gian lặng lẽ lịch tờ rơi

Bạn sống xa xôi ở cuối trời

Mấy độ thu về vàng lá đỗ

Niềm riêng giấu kín cũng chưa vơi

 

Bao phen tưởng gặp bạn chờ trông

Nước mắt lưng tròng cạn đỗ dòng

Nhớ thuở nằm gai anh nếm mật

Hòa bình lập lại nhớ em không ?

 

Khi anh cuốn gói hẹn quay về

Đất hứa tạm dung cách biệt quê

Lỡ bắt phong trần ai nuối tiếc ?

Tình mình phiêu lãng nhói đau tê

 

Ta nhớ tay em mãi vẫy chào

Đêm ngày mơ ước sẽ bên nhau

May duyên kết nối tình yêu mới

Giữ vẹn lòng chung thủy trước sau

Mai Xuân Thanh

  Sept. 04, 2021

 

THU NHỚ

 

Trời thu ảm đạm gío hiu hiu

Le loi ngoài sân chút nắng chiều

Trống vắng tâm tư nhìn lá đổ

Đây như hụt hững giữa cô liêu.

 

Mờ xa chân núi sớm sương rơi

Lạc nhạn cao bay tuốt cuối trời

Ngơ ngác trông theo càng khắc khoải

Lòng như cánh hạc lẻ chơi vơi.

 

Dưới đèn soi bóng mãi  hoài trông

Gối lệch nghe như lệ chảy dòng

Chi nhỉ chinh nhân đang đối diện,

Em lời gởi gío nhận hay không?

 

Lần trước lỗi anh lỡ hẹn về

Chờ ngoài hiên đó cảm hơi quê

Thu rồi đấy nhé đang vàng lá

Anh vắng hồn em lạnh tái tê.

 

Hi vọng xuân sang được đón chào

Đường hoa Nguyễn Huệ có bên nhau

Dấu chân êm nhẹ thơm môi mắt

Ngăn cách xưa xa bỏ lại sau…

Thái Huy

 4/9/21

 

YÊU XA THỜI DỊCH BỆNH

(Viết cho một người)

 

Bây giờ buồn lắm... phố đìu hiu

Chẳng bóng người đi giữa sáng chiều

Cảnh tượng trông như thời giặc già

Im hơi lặng tiếng cõi hoang liêu

              

Hồn ma vất vưởng nhạc sầu rơi

Đâu đó ra sao ở cuối trời

Em sống bình an hay khổ não?

Lan tràn dịch bệnh người chơi vơi

 

Phương nầy ngong ngóng tin chờ trông

Cầu nguyện thuyền xuôi nước ngược dòng

Mát mái an toàn về đến bến

Để tình mãi đẹp... chẳng gì không...

 

Mùa sang vẫn đợi bước chân về

Em hỡi nơi nầy nhà chốn quê

Sông nước thanh bình đời thoải mái

Buồn vui bên cạnh lo mô tê...

 

Nhớ em hình bóng vãy tay chào

Ngày ấy bên đê đứng cạnh nhau

Sóng lúa vàng hanh cùng rớm lệ

Dặn lòng đoàn tụ ở mùa sau...

 Hải Rừng

 Bà Rịa, ngày 4/9/2021

 

THU SẦU

 

Thu về viễn xứ dạ buồn hiu

Gió lạnh heo may….có những chiều

Nhìn cánh chim trời bay cuối nẻo

Chạnh lòng mà xót cảnh cô liêu

 

Bao mùa Thu trải lá vàng rơi

Ngó áng mây trôi ở cuối trời

Mòn mỏi đợi người nơi cố quận

Ngày về thăm thẳm lệ nào vơi

 

Thu tàn mấy độ vẫn hoài trông

Khoé mắt bờ mi lệ chảy dòng

Đất Mẹ xa vời ai có đợi ?

Lời thề thuở ấy…..nhớ gì không ?

 

Mãi tưởng rằng em sẽ đợi về

Cho tròn duyên kiếp mối tình quê

Đường tơ nối lại….dây chùng lỗi

Thực tế đâu ngờ…..luống dạ tê !

 

Lỡ gặp mai sau cất tiếng chào

Chớ đừng quay mặt chẳng nhìn nhau

Dù nay duyên nợ đà an phận

Cũng chẳng vui gì….phút cuối sau !

Songquang

 20210904


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!