KHI TRỜI VÀO THU
Những giấc mơ hoa chẳng trở về
Lá vàng lại rụng khắp sơn khê
Hồ thu nước lặng soi mây trắng
Phải mắt em xưa chứa não nề
Khói lửa xoay ta phần chiến bại
Ngày còn vương vấn kéo lê thê
Cùng em nuôi lũ con khờ dại
Làm kẻ hoài thu dạ tái tê
/__
Làm kẻ hoài thu dạ tái tê
Heo may bốn cõi tụ nhau về
Nhớ ai mây trắng bay cùng khắp
Hay mắt em xưa dọi nắng quê
Tiếng võng ru con rung kẽo kẹt
Lời em từ mẫu đẹp trưa hè
" Con cò lặn lội bờ ao " vắng
Âm hưởng " ạ-ời " vọng giải đê
/__
Âm hưởng " a-ời " vọng giải đê
Đường xưa lối cũ bóng trăng thề
Bao mùa rụng lá đem thu lại
Rồi quyến mây sầu theo bến tê
Mây trắng lang thang trời viễn xứ
Mộng hoa còn đó vẫn tung hê
Trời làm một cuộc suy tàn mới
Covid trần gian lại não nề ...!
Chung Văn
2/09/2021
Thơ Họa:
THU SẦU CẢM
" Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"
(Kiều-Nguyễn Du)
Bát cú liên hoàn vận
Niềm riêng héo hắt buổi thu về
Quá lửa,tình nồng đã khét khê.
Kẻ ở u trầm phai dạ nhớ,
Người đi xa ngái nhạt hương thề.
Thoảng câu ngó dạm lời ai oán,
Vẳng tiếng ru hời giọng thiết thê!
Lối cũ bâng khuâng hồn xáo động,
Ngõ chờ ngao ngán dạ sầu tê!
Ngõ chờ ngao ngán dạ sầu tê!
Lành lạnh heo may gió đổ về.
Ắng lặng đò thưa rầu cánh sóng,
Âu sầu bến vắng tạnh chiều quê!
Nhớ mùa năm ấy đằm sen nụ,
Đâu buổi ngày xưa đắm phượng hè?
Hoài niệm khôn khuây hình bóng cũ,
Chung lòng rảo bước rạo triền đê.
Chung lòng rảo bước rạo triền đê,
Thuở đó còn đâu với nguyện thề?
Đáo lại sông trăng miền ngóng đợi,
Trông vời sáo nhỏ chốn mô tê?
Đơn côi nhạt nghĩa khôn bầy tỏ,
Độc ẩm suông tình khó hả hê...
Duyên nợ ba sinh đành ngậm tủi,
Gia phong giữ nếp chẳng quên nề.
3-9-2021
Nguyễn Huy Khôi
THU SẦU
Bầu trời ảm đạm buỗi thu về
Xám tận đầu non đến cuối khê
Tâm sự tràn đầy đau buốt nhói
Nỗi niềm chất chứa tấy sưng nề
Người đi buổi ấy lòng day dứt
Kẻ ở nơi này dạ thiết thê
Biết đến bao giờ còn gặp lại
Ngậm ngùi chôn chặt nỗi sầu tê
Ngậm ngùi chôn chặt nỗi sầu tê
Kỷ niệm ngày xưa cứ trở về
Nhìn áng mây trôi từ phía núi
Nghe làn gió đến tự miền quê
Nhớ ngày hò hẹn bên thềm phượng
Tiếc buổi chung ô dưới nắng hè
Thệ ước trong chiều thu lá rụng
Bao hình ảnh ấy cứ đăng đê
Bao hình ảnh ấy cứ đăng đê
Mỗi chữ, từng câu đã hẹn thề
Trời cách ngăn chi cho dạ nẫu
Đời chia ly bấy để lòng tê
Ai làm kẻ khổ hòng vui thú ?
Ai khiến người đau để hả hê ?
U uẩn từng đêm sầu chiếc bóng
Bờ mi tràn lệ ứ sưng nề
Sông Thu
( 03/09/2021 )
XA NHAU VÌ COVID-19
Em biết anh bên Mỹ mới về
Hồng hào trắng trẻo bước nhiêu khê !
Có nàng xóm dưới đau không biết
Lại kẻ làng trên ốm chẳng nề
Lính tráng Miền Nam, ai chiến bại ?
Quân nhân nghiệp chủ, họ phu thê
Sinh cơ lập ấp con thơ dại
Tháng Tám Trung Thu gió lạnh tê !
Tháng Tám Trung Thu gió lạnh tê
Rừng phong lá đổ bạn quay về
Sài Gòn thanh lịch màu hoa lệ
Thành phố giàu sang sắc quả quê
Một kiếp phù sinh trong nốt nhạc
Đôi vầng nhật nguyệt giữa Thu Hè
Xa nhau mong đợi ngày sum họp
Gặp bạn hiền vui ở cuối đê...
Gặp bạn hiền vui ở cuối đê
Tương phùng tri kỷ nhớ câu thề
Lồng đèn cá chép Hằng Nga lại
Bánh ú Trung Thu Chú Cuội tê
Địa quạt đâu rồi đây nạn dịch
Trống lân mô nữa đó thằng hề !
"Văn minh Âu Á Trời thu sạch"...!
Covid, Delta bệnh nặng nề...!
MAI XUÂN THANH
Sept. 05, 2021
GỞI NGƯỜI TÔI THƯƠNG
Thu sang sao chẳng thấy em về,
Buông cánh lá buồn rớt chốn khê.
Vàng vọt ánh vầng dương tránh né,
Tim côi thấp thỏm nhịp ê nề.
*
Bao năm lặn lội khổ ê nề,
Nhớ bóng em mà dạ thiết thê.
Đêm tối ngóng trông thu gọi nhắc,
Người ơi! Nhớ quá xót lòng tê.
*
Người ơi! Nhớ quá xót lòng tê.
Người mãi đi đâu chẳng trở về.
Đã khiến mây vàng heo úa dáng,
Không còn uốn lượn chốn làng quê.
*
Mây không uốn lượn chốn làng quê.
Ve vọng đau thương nhớ bóng hè.
Cành lá tả tơi nai ngóng bạn,
Nông phu đứng vọng ngóng bờ đê.
*
Nông phu đứng vọng ngóng bờ đê,
Anh nhớ em xưa nhớ tiếng thề.
Hình ảnh bao năm xa thoáng bóng,
Nhớ hoài nên đau xót thân tê.
*
Nhớ hoài nên đau xót thân tê,
Em ở phương nào có hả hê?
Có nhớ người xua đang mỏi đợi,
Còn bao lâu nữa sẽ về…nề?
HỒ NGUYỄN
(05-9-2021)
MÙA THU
Bến trọ trần ai cũng sẽ về.
Lá vàng rơi rắc khắp non khê
Ao sâu nước đọng dòng yên ắng
Mắt ngắm phương xa khối nặng nề
Giây phút suy tư hoài cố quán.
Tháng ngày nghĩ nhớ vọng nhi thê
Người đi giả biệt lòng lưu luyến.
Đất khách thu kề héo hắt tê...
**
Đất khách thu kề héo hắt tê...
Sắc mây tươi thắm rũ cùng về.
Nhớ người xa xứ, buồn đơn lẽ
Thương bạn cách bờ, vọng bóng quê
Ngước ngắm trăng ngà, suy trở hướng.
Sum vầy nắng đẹp hợp vào hè
Mến hoài ánh mắt triều thơ mộng
Ao ước thuở thời dạo ruộng đê...
**
Ao ước thuở thời dạo ruộng đê.
Hàng dừa lối nhỏ, hẹn câu thề
Sang thu xứ lạ nguồn thay đổi
Đầy sắc mây buồn dặm tái tê
Gió buốt đưa về tung đất khách
Cúc vàng èo uột nở bên hè
Cây sầu lạnh ngủ..., chờ êm ấm...
Tàu thả Cô vi quá nặng nề.
Đặng Xuân Linh
09-09-2021
TRĂNG THU THƯỞNG NGUYỆT
Mơ hoa chung bóng sẽ quay về,
Tù tội dù ta tận suối khê.
Lần đếm thời gian lòng héo hắt,
Khổ lao năm tháng trí đâu nề.
Thương em chiếc bóng đời tang tóc,
Nuôi tám con thơ dạ khổ tê !
Ôi đổi đời thân tàn bại chiến …
Trong lao ngồi khóc nhớ hiền thê !
Hiền thê em hỡi dạ buồn tê,
Hãy đợi chờ anh sống trở về.
Một tấm chung tình nơi gió cát,
Nửa đời khổ não giữa trời quê.
Hai ta vẫn giữ tình hoa mộng,
Một dạ yêu thương rực nắng hè !
Xin nhớ ngày mai trời lại sáng…
Gia đình chung bước thắm đường đê !
Gia đình chung bước thắm đường đê,
Đất mới hai ta vẹn ước thề.
Mỹ quốc thiên đường nhiều sảng khoái,
Trời Nam Cô vít lắm sầu tê !
Cái con đây cũng đầy may mắn,
Cháu chắt kìa vui vẻ hả hê !
Thu đến trăng rằm đêm thưởng Nguyệt…
Vợ chồng an hưởng rượu nồng phê !
Liêu Xuyên
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!