KHI TÀN CUỘC CHƠI
Gối mỏi răng long tóc bạc rồi
Như tàn lá rụng tiễn mùa thôi
Dù quên ngõ hẹp ngày lên xuống
Vẫn nhớ triền cao buổi sụt trồi
Ngắm mảnh cơ đồ đau cặp mắt
Xem dòng sản nghiệp rát bờ môi
Đành nương tựa bóng tà huy cũ
Hỏi đất trời xin một chỗ ngồi
Sang La
Thơ Họa:
ĐÀNH SAO ?!
Tựa chiếc xuồng con cũ nát rồi
Quanh bờ cổ độ sáng chiều thôi
Thân già khó vượt cơn triều dữ
Thế yếu nan tranh đợt sóng trồi
Nước đục sông quê hờn loét mắt
Non tàn quốc thổ hận bầm môi
Đành sao? Chất vấn cùng đêm thẳm
Lửa đốt trong tim,xác sững ngồi !
Lý Đức Quỳnh
23/12/2020
NGỒI NHÌN CẢNH CŨ.
Bình minh vừa đó, hoàng hôn rồi
Thời khắc sao mà nhanh quá thôi
Mây ở ghềnh cao đang thả nhẹ
Khói nơi khe lạnh cuộn như trồi
Mắt nhìn thấp thoáng mơ hồ bóng
Lời thốt bâng khuâng héo hắt môi
Chim hót buồn tênh rơi tiếng gọi
Người chưa hẹn tới bến sông ngồi ...
Utah 6 - 1 – 2021
CAO MỴ NHÂN
CÒN CHƠI CỨ CHƠI
Mặc tóc muối tiêu gối mõi rồi,
Lạc quan vui sống chẳng thèm thôi.
Đáo kỳ không ngại không đành sụt,
Đến cử lại lên lại muốn trồi.
Cày cũng vác luôn nào kể cuốc,
Miệng còn chẳng ngại xá chi môi.
Ra vào bất kể...khi còn thể...
Giữ kẻ, bàn cao... cũng phải ngồi !
Đỗ Chiêu Đức
01-06-2021
CUỘC CHƠI SẮP TÀN
Không còn trẻ khỏe, lão lai rồi
Bấc lụn dầu khô sẽ tắt thôi
Mẫu Hạm ra khơi thoăn thoắt nổi
Thuyền nan rẻ sóng nhấp nhô trồi
Êm dầm mát mái nên chong mắt
Vững lái chèo tay phải mím môi
Dữ đọa luân hồi tìm chỗ đứng
Lành thăng vĩnh cữu kiếm nơi ngồi
Mai Xuân Thanh
Ngày 05/01/2021
BÓNG XẾ
Trải lắm phong sương chiến đấu rồi
Về già an nghỉ đợi chờ thôi
Những mùa rung chuyển hồn theo nước
Năm tháng sục sôi mộng lép trồi
Nắng quái chiều tàn vương ánh mắt
Hoàng hôn đổ bóng sót làn môi
Bên nhau hát khúc ân tình cũ
Nếu thấy còn thương hẹn đến ngồi
Chung Văn
KHI TÀN CUỘC CHƠI
Cây xơ xác lá úa tàn rồi
Trận gió thu về chực rụng thôi
Nẻo đến bồng lai mong tiến bước
Đường lên lạc cảnh ước dần trồi
Tâm sầu xã tắc chua cay mắt
Lệ xót sơn hà mặn đắng môi
Lắng tiếng chuông chiều quên thế sự
Nương theo mõ sớm tịnh an ngồi
Thanh Song Kim Phú
CA Jan/06/2021
SỐ ĐỜI PHẢI CHỊU
Cuộc chơi tàn lụn đến nơi rồi,
Ông Tạo an bài chỉ thế thôi!
Nước sóng cuộc đời lên phải xuống,
Dòng lưu nhân thế tuột sau trồi.
Tình thân có lúc cay đau mắt,
Nghĩa bạn đôi khi đắng xé môi.
Trời đất chuyển xoay sao phải chịu,
Không quan tâm lúc đứng hay ngồi.
HỒ NGUYỄN
(07-01-2021)
TÌNH XƯA
Ngày lỡ đêm tàn dở cuộc chơi
Tình già thì cũng thế mà thôi
Mắt mờ chân chậm đi lần bước
Má hóp da nhăn đụng ghế ngồi
Công tử , vương tôn đà vắng hẹn
Thuyền quyên ứ hự cũng thưa môi
Chiều tà bóng xế dòng con nước
Lờ lững con đò chẳng bến ngơi
Chung Văn
ĐỒI HÁT CŨ
Tiếng hát đồi xưa vút đỉnh trồi
Thùng thình mùa cũ trống quân thôi
Trăng cao lơ lửng trên trời biếc
Trống nện đôi bên hát đối rồi
Tháng tám yêu đời ai nhớ mắt
Đồi chè thương cảm chuyến đua môi
Phương trời Kinh Bắc còn xao xuyến
Xin rước cô em tạm ghé ngồi
Chung Văn
TAN – HỢP
Sống đời ai hướng mấy làn môi
Là lỡ , là duyên , Thiên định thôi
Đã những xuân xưa thời sắc nước
Nào hay thu đến đẹp phai rồi
Giai nhân , danh tướng không đầu bạc
Một sớm ra đi hiểu mệnh trời
Xum họp , chia ly ai ước hẹn ?
Chỉ mong có dịp ghé chơi ngồi
Chung Văn
PHẬN BẠC
Ước cũ duyên thừa chút má môi
Tình mình hai đứa thế mà thôi
Anh đi từ đó tha phương mãi
Em ở nuôi con phận đã rồi
Nếu có thương nhau xin rốn lại
Ngày tàn bóng xế nước mây trôi
Hỡi ơi phận gái sầu đơn bạc
Sao chẳng nâng cao một chỗ ngồi
Chung Văn
GẬY TỰA LƯNG CÒNG
(Hoạ 4 vần)
Còng lưng tựa gậy trúc nương rồi,
Gối mỏi thân già xương nhức… thôi.
Sông suối mát tươi còn mãi nhớ,
Lối đường êm ấm hết leo trồi.
Lòng tơ tưởng mộng cười trơ mắt,
Dạ ấp yêu mơ rũ lệch môi.
Mong tiếc quê nhà thương khách lữ…
Trông sầu đất nước khổ sang ngôi !
(Bài này có thể đọc ngược)
Liêu Xuyên
CHUYẾN TẦU VỀ
Chuyến cuối,sau cùng, sắp xuống thôi!
Dù cho chẳng muốn tới nơi rồi...
Trải qua mấy thuở mùa thu lặn,
Từng đếm bao nhiêu bóng nguyệt trồi.
Gội lắm phong trần,phơ mái tóc
Nếm nhiều cay đắng,bợt làn môi
Câu kinh tụng niệm tâm thanh thản,
Toa chót an nhiên,tĩnh lặng ngồi!
Thanh Hoà.
LÊNH ĐÊNH
Đêm tới chiều hôm giã biệt rồi
Giữa trời mây nước thả buồn thôi
Âm thầm ráng đỏ dần chìm lặng
Lờ lững thuyền nan vẫn nổi trôi
Bờ bến vời trông xa ngút mắt
Gió luồn khoang lạnh tím bầm môi
Mái chèo buông nhẹ lòng thanh thản
Còn một mình ta bó gối ngồi
Yên Nhiên
SAY CHƠI THƠ LUẬT
Sáu chục mà đầu nửa bạc thôi
Giờ đây gần đất hết đen rồi
Cháo cơm dạ cưỡng thường hay biếng
Sức vóc khi lui rất chậm trồi
Họa gắng hèn thơ nương tiểu lực
Ngâm khàn mạt phẩm dẫu khô môi
Cho dù Diêm Chúa tìm trao lệnh
Thì cứ mời vô bào tạm ngồi.
Trần Như Tùng
NHƠN SINH LUẬT ĐỊNH
Nhơn sinh luật định đến nơi rồi,
Tuổi trẻ rồi sau cũng đến thôi.
Lộm khộm tuổi già nào ai muốn.
Thân mang tứ khổ tuột rồi trồi.
Sự đời chìm nổi theo năm tháng,
Nghiệp quả luân hồi ngậm đắng môi.
Tiên Phật bề trên từng chỉ dạy,
Tu thân sửa tánh chọn nơi ngồi...
Yên Hà
Atlanta, 8/1/2021
THƠ THẨN
Thời gian thắm thoát đã xa rồi
Dĩ vãng nhớ nhiều cũng thế thôi
Phiêu bạt, dòng đời, theo nước đẩy
Lang thang...định mệnh,tựa sông trồi
Ngậm ngùi, gió bấc, buồn lên mắt
Thơ thẩn, chiều đông,lạnh thấm môi
Cảnh cũ công Viên, còn ghế đá...
Đường xưa vắng bóng...chẳng ai ngồi...!
Bạc Liêu/8/1/2021
Hồng Vân
KHI TÀN CUỘC CHIẾN
Chiến tranh tàn khốc đã qua rồi
Đến lúc lui về vui thú thôi
Lối nhỏ quanh co đường hẹp xuống
Triền xa khúc khuỷu dốc cao trồi
Non sông ngoảnh lại nhìn cay mắt
Đất nước trông vời ngó mặn môi
Khi mảnh sơn hà còn réo gọi
Đành sao bỏ mặc để yên ngồi
Songquang
20210108
CHỜ SÁNG
Thầm nhủ hoàng hôn nắng tắt rồi,
Dừng chân quán trọ bến sông thôi.
Thương vì sao lạc làn mây phủ,
Xót cánh bèo trôi đợt sóng trồi.
Đêm xuống trăng lu ngờ bạc tóc,
Đông về gió rét ngỡ se môi.
Rèm khuya chờ sáng, gà chưa gáy,
Thao thức năm canh... đứng lại ngồi.
HỒ CÔNG TÂM
BÓNG HẠC ĐUỔI TÀ DƯƠNG
Thoảng đã bao năm biệt xứ rồi
Nhớ rừng thu cũ chợt buồn thôi!
Không dưng sóng đẩy dòng châu nghẹn
Bỗng chốc mây đưa mạch nước trồi
Chấp bút hồn thơ tuôn não dạ
Nâng bầu giọt rượu chảy mềm môi
Dường như bóng hạc mon men đến
Đuổi ánh tà dương, khó đứng ngồi
Phương Hoa
JAN 8th 2021
ĐÀO THẢI
Tóc trên đầu đã hết xanh rồi
Theo nhịp tháng ngày thúc đẩy thôi
Mực hải triều lên rồi hạ xuống
Cơn mưa rào bớt lại dâng trồi
Nhìn đời biến dạng… buồn đôi mắt
Thấy kẻ điên cuồng… lạt mép môi
Thôi thế âm thầm về gác nhỏ
Yên tâm ta kiếm một nơi ngồi….
TẠ VƯƠNG KIM
Cuộc đời mãi vậy thế mà thôi
Trả lờiXóaNgười đến trong ta cũng để rồi
Tiễn biệt nhau đi hồn tê tái
Như gió mây chiều lững lờ trôi...
HN sang thăm chia sẻ .
Chúc anh chiều xuân ấm áp thật vui nhé anh!
https://www.vinacafebienhoa.com/attachment/image/Anh%20MH.gif
Cảm ơn HN đã lưu thơ cảm tác.
Xóahttps://www.vinacafebienhoa.com/attachment/image/Anh%20MH.gif
Trả lờiXóaChúc em cuối tuần nhiều vui.
XóaCHỜ SÁNG
Trả lờiXóaThầm nhủ hoàng hôn nắng tắt rồi,
Dừng chân quán trọ bến sông thôi.
Thương vì sao lạc làn mây phủ,
Xót cánh bèo trôi đợt sóng trồi.
Đêm xuống trăng lu ngờ bạc tóc,
Đông về gió rét ngỡ se môi.
Rèm khuya chờ sáng, gà chưa gáy,
Thao thức năm canh... đứng lại ngồi.
HỒ CÔNG TÂM
Cảm ơn anh HỒ CÔNG TÂM.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang chính.