NẾU ANH ĐÃ BIẾT
(Cảm tác từ bài « If I Knew »)
Lần cuối than ôi ! đã mất rồi.
Em nằm êm ả giữa chiều rơi,
Như ôm nàng ngủ qua hơi thở,
Vừa khấn Ơn Trên tặng phúc đời.
Cái buổi xưa kia anh mới hay,
Chân em nhẹ gót tựa mây bay.
Anh mà hôn mạnh lên môi thắm,
Rồi hẹn ngày kia lại đắm say !
Ngày cuối lần qua quên nữa thôi,
Tiếng kinh cầu nguyện thoảng đầy
vơi,
Anh đem ghi hết trên băng nhựa
Hình ảnh, âm thanh…thật tuyệt vời
!
Anh biết đâu lần chót đó sao,
Sẽ đem giây phút một hôm nào
Ngừng luôn đi. Hỡi người yêu dấu !
Em đoán tình anh ngọn sóng gào.
Nếu biết lần kia lần cuối cùng,
Anh nguyền chia xẻ mối tình chung.
Bên em hai đứa vầy duyên mới,
Hạnh phúc đôi ta sẽ mặn nồng.
Trịnh Cơ
15/05/2004
Nguyên Tác:
IF I KNEW
(Trích đoạn 18/52 câu)
by George Michael Grossman
If I knew it would be the last
time
That I’d see you fall asleep,
I would tuck you in more tighly
And pray the Lord, your soul to
keep.
I I knew it would be the last time
That I see you walk out the door,
I would give you a hug and kiss
And call you back for one more.
If I kew it would be the last time
I’d hear your voice lifted up in
praise,
I would video tape each action and
word,
So I could play them back day
after day.
If I knew it would be the last
time,
I could spare an extra minute
To stop and say “I love you,”
Instead of assuming you would KNOW
I do.
If I knew it would be the last
time
I would be there to share your
day.
NẾU NGÀY MAI
(Thơ Phỏng Dịch)
NẾU ANH BIẾT ĐÓ LÀ LẦN CUỐI,
ĐƯỢC NHÌN EM YẾU ĐUỐI NGỦ SAY.
ĐÃ ÔM EM CHẶT VÒNG TAY,
XIN CHO GIỮ MẢNH HỒN NÀY, TRỜI ƠI.
2 NẾU ANH BIẾT HẾT RỒI LẦN CUỐI,
ĐƯỢC THẤY EM RA
KHỎI CỬA NHÀ.
ĐÃ HÔN TỪ GIÃ THIẾT THA,
ÔM THÊM LẦN NỮA SÓT SA VÔ NGẦN.
3 NẾU ANH BIẾT LÀ
LẦN SAU CUỐI,
NGHE TIÊNG EM CA NGỢI CAO VỜI.
THU BĂNG TỪNG VIỆC TỪNG LỜI,
NHỚ THƯƠNG NGHE LẠI SUỐT ĐỜI VỀ SAU.
4 NẾU ANH BIẾT GẶP NHAU
LẦN CUỐI,
XIN THỜI GIAN HÃY ĐỢI, NGỪNG TRÔI.
"YÊU EM "ANH KỊP
ĐÔI LỜI,
DÙ CHO EM ĐÃ BIẾT RỒI CHẲNG SAO.
5 THỜI GIAN CHẲNG, CÓ BAO GIỜ HẸN,
CHO MỘT AI , GIÀ ĐẾN TRẺ TRUNG.
HÔM NAY CƠ HỘI CUỐI
CÙNG,
HÃY ÔM NGƯỜI MỘNG VÀO LÒNG KHÍT KHAO.
6 NGÀY MAI NẾU, KHÔNG BAO GIỜ ĐẾN,
ANH CÓ GÌ, TRAO HIẾN HÔM NAY.
SẼ YÊU EM THẬT MÊ
SAY,
TÌNH ANH HI VỌNG CHẲNG PHAI, LÂU DÀI.
7 BẠN MONG MỎI NGÀY MAI SẼ TỚI,
SAO LẠI KHÔNG LÀM VỢI HÔM NAY.
NÊU KHÔNG CÓ ĐƯỢC NGÀY MAI,
VÔ CÙNG HỐI TIẾC HÔM NAY HỮNG HỜ.
8 ĐÃ KHÔNG BỚT, CHÚT GIỜ THƯƠNG MẾN ,
TRAO NỤ HÔN, ÂU
YẾM NỤ CƯỜI.
KHÔNG GIỜ TRAO TĂNG CHO NGƯỜI,
CÁI ĐIỀU ƯỚC VỌNG
CUỐI ĐỜI NGƯỜI YÊU.
VẬY HÃY SIẾT THẤT NHIỀU, CHẶT LẠI,
VÀ THÌ THẦM YÊU MÃI BÊN TAI.
ANH YÊU EM THẬT LÂU DÀI,
LUÔN LUÔN DẤU KỸ TÌNH NÀY TRONG TIM.
PHẢI "NHẬN LỖI", PHẢI XIN "THA
THỨ",
"CÁM ƠN EM", MỌI SỰ "TỐT RỒI".
NẾU NGÀY MAI VẪN XA VỜI,
CŨNG KHÔNG HỐI TIẾC VỚI NGƯỜI DẤU YÊU.
SAO KHÔNG TRAO ĐỦ CƯNG CHIỀU HÔM NAY.
MỸ-NGỌC.
NẾU ANH BIẾT
( Thơ phỏng dịch)
Nếu anh biết đó là lần chót,
Ngắm nhìn em nét ngọc vào mơ,
Ghì em chặt chẳng hững hờ.
Cầu xin thượng đế
nối bờ yêu đương .
Nếu anh biết là đang lần chót,
Em vội rời gót ngọc ra đi
Hôn em đắm đuối cấp kỳ.
Gọi em anh sẽ thầm thì vào tai.
Nếu anh biết tương lai xa lắc,
Giọng em cao nốt nhạc não nùng,
Anh ghi băng điệu
bổng trầm
Để anh nghe lại nhớ nhung suốt đời.
Anh muốn ngỏ một lời quan trọng,
“ANH YÊU EM” thực
bụng từ lâu,
Phút thiêng liêng
anh nguyện cầu
Để Em rõ tình đầu là tuyệt đối.
Chuyện yêu đương chúng ta đâu vội,
Cùng chung lưng đồng hội đồng thuyền,
Vượt sông biển cả
bình yên
Răng long đầu bạc
vững bền bên nhau.
Uyên Quang
21-6-2020.
NẾU BIẾT XA EM
(Thơ Cảm Tác)
NẾU BIẾT XA EM SAU BUỔI NAY,
SẼ KHÔNG BỎ MẶC CHIỀU MƯA BAY.
CẦU XIN TRỜI TẶNG PHÚC TRƯỜNG THỌ,
KHẤN VÁI PHẬT BAN PHẬN LẮM MAY.
GHI LẠI BÓNG HÌNH GIÂY PHÚT ĐÓ,
MẶN NỒNG ĐEM CẤT TẠI VÒNG TAY.
MAI-HUYỀN-NGA.
Thơ Họa:
NGỜ ĐÂU !
Những tưởng…ngờ đâu ! đã hết rồi
Im lìm,buốt lạnh,xác hoa rơi
Ôm trăng cổ tích mơ huyền nhiệm
Nhẫn chịu con tim nỗi khổ đời !
Dâu bể muôn xưa,em có hay
Mơ đời hóa bướm cánh thênh bay
Mùa hương sắc thỏa tình tri kỷ
Hoan lạc đôi lòng cạn chén say !
Hạnh phúc êm đềm thoáng mộng thôi
Ngàn trùng cô biệt bước chơi vơi
Dư âm tiếng hát em hoài vọng
Chao đảo hồn yêu đến vợi vời
Nhấp nháy đêm khuya thắp sáng sao
Nhớ trăng vằng vặc của hôm nào
Đôi ta hóa sóng mơn man vỗ
Nay biển cuồng giông mãi thét gào
Anh hứa dìu em đến tận cùng
Nơi trời đất gặp để hòa chung
Giờ đây tất cả thành hư huyễn
Đáy huyệt thiên thu đắp mộ nồng !
Lý Đức Quỳnh
16/6/2020
NẾU BIẾT
Hạnh phúc từ nay đã mất rồi
Em lìa cảnh thế mộng tàn rơi
Hình như em ngủ tâm bình lặng
Cứ tưởng tình yêu trọn cõi đời
Thuở ấy mình chung bước nơi này
Lên đồi gót nhẹ giẫm họa bay
Môi hôn thắm thiết cùng trao tặng
Gió thoảng nồng nàn cúi mặt say
Nếu biết thời gian có thế thôi
Ta quỳ khấn nguyện to buồn vơi
Anh thâu tất cả bao hình ảnh
Để nhớ và lưu cảnh đẹp vời
Nếu hiểu còn lần cuối vậy sao
Trần gian địa ngục ở nơi nào
Thôi đành cúi mặt lìa oan trái
Buốt giá tình anh sóng biển gào
Nếu chỉ ôm em buổi chót cùng
Anh gào tuyệt vọng nỗi niềm chung
Giờ đây huyệt lạnh đêm sương xuống
Kẻ dưới mồ sâu có giấc nồng
Minh Thuý
Tháng 6/21/2020
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!