ĐI TÌM
ĐÊM VẪN THỨC KHI BAO NGƯỜI MÊ NGỦ
NẮNG CÓ CHỜ KHI GIÓ MÃI CUỐN ĐI
LỜI THAO THỨC NHỎ THÊM TỪNG GIỌT SỬA
TRĂNG VỖ VỀ HƠI THỞ MẸ ẦU Ơ.
THOÁNG KÝ ỨC ĐONG ĐƯA NGOÀI PHỐ NHỚ
RU DƯ ÂM SOI LẠI BÓNG ĐÈN QUÊ
GIÒNG SÔNG HẬU NÂNG NIU CÙ LAO KẾT
NGUỒN PHÙ SA KHUA NHẸ TIẾNG RU HỜI
QUẰN GÁNH VÔ TÌNH ĐỜI CHEN GỐI BẠC
ĐỂ GIAN TRUÂN QUANH QUẨN GÓT CHÂN
AI
NUÔI GIẤC NGỦ CHẬP CHỜN QUEN GIẤC
MỘNG
ĐỂ GIẤC MƠ MÃI VUỘT KHỎI TẦM TAY
TỪ KHI NÀO GIẬT MÌNH TRONG KHÓE MẮT
NGHE MƯA RƠI VĂNG VẲNG GỌI BÊN
SÔNG
NUỐT NUỐI TIẾC NGHẸN NGÀO TRÊN DẤU
CÁT
TIẾNG THỞ DÀI CẦU NGUYỆN MẸ HƯ
KHÔNG
NHOM NHÉN LỬA ĐỐT ĐI TÌM MỘT CÕI
TÂM MƠ HỒ SOI BÓNG DÁNG AI RU
LÀM SAO BIẾT PHÙ DU ĐANG ƯƠM MỌNG
NỞ ĐẦY HOA HỐI HẬN GIỮA MÙA THU
TA LẦM LŨI CÚI NHẶT HOÀI HƯ ẢO
MÃI ĐI TÌM THIÊN SỨ CỦA TRẦN AI…
SA CHI LỆ
TORONTO, NGÀY THÁNG BẠC ĐẦU 6/2020
Thơ Họa:
VỀ TÌM
Mòn cơm áo lòng vòng ăn lại ngủ
Kiếp bọt bèo mặc sóng gió trôi đi
Hồn bám víu,vong thân đời tầm gửi
Tự do nào cho lối sống ất ơ ?
Đêm vong bản thức giấc ngồi,chợt
nhớ
Mảnh đất xưa,người chốn cũ không
quê
Những thân quen đã hóa thành khiếp
sợ
Nghĩa trang khuya chập choạng bóng
ma Hời
Sắc nhân tình đã lên màu đen bạc
Gót xô bồ rác rưởi giẫm trần ai
Hồn tiểu mộng cộng sinh đời đại mộng
Siết yêu thương chết ngợp giữa
vòng tay
Có những khi bất chợt sầu hoen mắt
Ngoảnh lại nhìn nguồn cội thuở xưa
sông
Trăng vằng vặc ngời soi vào thẳm
cát
Tiếng nhiệm mầu chuông mõ vọng sắc
không
Lòng nguyên nhiên bắc cầu qua bờ
cõi
Gặp lại mình thơ ấu tiếng mẹ ru
Có vườn xuân trĩu mùa thơm quả mọng
Có mồ hôi,máu lệ hóa thiên thu
Trong tâm ý,giữa biên cương thực-ảo
Đánh mất mình,hạnh ngộ biết chờ ai
?!
Lý Đức Quỳnh
14/6/2020
Xướng họa hay quá!
Trả lờiXóa=d>
https://i.pinimg.com/originals/3e/61/33/3e6133007c006fd1a7640b470886bad4.gif
Cảm ơn DVD nhiều,đã luôn cổ vũ tinh thần cho Q.
XóaChúc bạn sức khỏe.