Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2020

HẠ CHỜ-Thơ Trầm Vân và Thơ Họa


HẠ CHỜ

Có phải người đi mang hạ theo
Tiếng ve rưng rức rớt qua chiều
Ngả nghiêng cánh phượng đong đưa nhớ
Đỏ mắt thời gian tiếng gió xiêu

Có phải người đi kéo nắng đi
Đổ xuống cơn mưa hạ lỡ thì
Rơi qua lối cũ mòn mong đợi
Người về ngan ngát bóng tà huy

Có phải người đi đêm khuyết trăng
Lả tả sương rơi chiếm chỗ nằm
Ánh đèn le lói trên đầu phố
Buồn bã hàng cây đứng lặng câm

Có phải người xa lạc bước chân
Kỷ niệm đong đưa nhớ rất gần
Với bàn tay chạm mùi hương cũ
Làn tóc người bay, tiếng gió thân

Thôi thì cứ đợi mòn năm tháng
Mùa hạ xa xưa lại trở về
Tà áo người bay xao xuyến gió
Cho tình se nỗi nhớ vân vê

Trầm Vân

Thơ Họa:

MÙA XUÂN TRỞ LẠI

Ai đã vô tình mang nắng theo
Hè qua âm ỉ thoáng hương chiều
Ve kêu rỉ rả lòng thương nhớ
Lưu luyến một mùa gió ngả xiêu

Nắng đã âm thầm theo bước đi
Để cho cô gái lỡ xuân thì
Đợi chờ mòn mỏi trên đường cũ
Khúc hợp quần giữa bóng phát huy

Người về đêm tối thiếu vầng trăng
Bất cứ nơi đâu ngã xuống nằm
Một kiếp phong sương đâu bến đợi
Cả đời phiêu bạt tiếng như câm

Phương trời xa thẳm mỏi đôi chân
Cứ nhớ tình xa lại thấy gần
Năm tháng phôi phai lòng vướng bận
Trên đời còn biết có ai thân

Rả rời im lặng cùng ngày tháng
Chợt nhớ Xuân sang định trở về
Chẳng rõ người xưa còn có đó
Tay cầm tay cảm xúc xoăn vê.

      Paris, 26/06/2020
TRỊNH CƠ

NỖI NHỚ MÙA HẠ

Ai nỡ âm thầm mang phượng theo
Để ta lóng ngóng đứng trông chiều
Sân trường gốc cũ còn trơ lại
Dưới lá me vờn lay nắng xiêu

Ai nỡ riêng lòng buộc gió đi
Đường xưa bỏ mặc nhớ thầm thì
Bằng lăng tím nở chiều hun hút
Bóng hạ mơ hồ ánh tịch huy

Ai nỡ quên thề tuổi hẹn trăng
Biển ru cát trắng bãi êm nằm
Phi lao chắn gió cho vừa mộng
Nay sóng xô sầu vách đá câm

Ai nỡ vô tình lấp dấu chân
In trên hồ hởi bước xa gần
Vòng tay siết chặt niềm ân ái
Vĩnh kết đôi lòng những thiết thân…

Nhớ nghẹn theo ngày câm lụn tháng
Bơ ngơ sững chết đợi xưa về
Em hồn áo trắng mùa yêu cũ
Gió lộng muôn trùng vạt nắng vê

Lý Đức Quỳnh
  28/6/2020

NGƯỜI - TA…

Người đã đi mang hồn ta theo
Dù mới hừng đông lại ngỡ chiều
Ta muốn cuộn đời trong ký ức
Dò dẫm tìm ai chân bước xiêu

Người đã đi ta còn chưa đi
Bụi thời gian che lấp xuân thì
Bao nhiêu toan tính chung mơ ước
Xa người, ta lịm tắt quang huy

Người đã đi khi chưa tàn trăng
Màu tang chế phủ nơi người nằm
Ngọn đèn chong lung linh nhảy múa
Mắt xưa nồng nàn nay mờ câm

Người đã đi rong ruổi đôi chân
Phút biệt ly xin chậm đến gần
Trong đau đớn cam lòng chấp nhận
Bên người, ta đơn độc một thân!

Người bỏ ta, cùng năm tận tháng
Thương nhớ ơi!... đành đoạn không về
Ta - Người…duyên tròn đầy tuế nguyệt
Người - Ta…nợ rối tóc tơ vê!

Thanh Song Kim Phú

NHỚ CỐ NHÂN

Cố nhân đã cất bước đi theo
Tiếng gọi con tim một buổi chiều
Pháo nổ xe hoa về xứ lạnh
Hồn ta lịm chết bước chân xiêu

Cố nhân đã thật sự ra đi
Tuyệt vọng chờ ai luống dậy thì
Lận đận bôn ba đành bỏ cuộc
Cõi lòng tan nát bóng quang huy

Cố nhân có biết một đêm trăng
Chạy giặc lang thang chẳng chỗ nằm
Bom đạn vô tình ai đoán được ?
Cứu thương, y tá cũng đành câm

Cố nhân đã lặn lội đôi chân
Chiến cuộc hầu như kết thúc gần
Chẳng nói chia tay mà hối hận
Ta về xứ sở với người thân

Cố nhân đã trải qua bao tháng
Ngồi ngóng trông ai chóng trở về
Dĩ vãng một thời nay vẫn nhớ
Đong đầy kỷ niệm sợi tơ vê !...

Mai Xuân Thanh
Ngày 30/06/2020

NỖI NHỚ VÀO HÈ

Hạ đến người ơi kéo nhớ theo
Ve sầu não nuột xót xa chiều
Phượng hồng khoé mắt rưng rưng lệ
Gió đuổi mây ngàn lượn xiển xiêu

Nắng lịm buồn người đã bỏ đi
Khóc thành mưa bỡi lỡ xuân thì
Núi đồi nhung nhớ hoa thôi thắm
Nhật nguyệt sầu vương lụn bóng huy

Người đã xa rồi tủi ánh trăng
Phòng loan trằn trọc gối khôn nằm
Tương tư sầu nhớ xàu hương sắc
Mắt lệ nhoà môi cũng nín câm

Nắng hạ im lìm rọi dấu chân
Lòng luôn xao xuyến nhớ khi gần
Ai trao mật ngọt rồi biền biệt
 Để mảnh hồn hoang mãi dấn thân

Hạ khóc nhớ người năm suốt tháng
Thu đông mơ bóng cũ quay về
Áo xuân màu bạc chườm cung oán
Đẫm lệ tình loang loáng tái tê

 Phương Hoa
June 30th 2020

6 nhận xét :

  1. Mùa hạ thường gợi nhớ tà áo trắng thướt tha, cánh hoa phượng thắm đỏ, sân trường vắng tràn ngập nỗi nhớ nhung..... Một mùa hạ tưng bừng với nắng, say với sóng, rực rỡ với những loài hoa nhưng cũng u sầu, cô lẻ, vắng xa...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng,mùa hạ luôn gợi nhớ lại tuổi học trò,với những cành hoa phượng,với mối tình đầu ngây thơ...
      Chúc bạn nhiều vui.

      Xóa
  2. Hạ! Nhiều kỷ niệm...

    https://baokhuyennong.com/wp-content/uploads/2019/10/hinh-anh-hoa-phuong-dep-2.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng,mùa hè của những năm học kết thúc bỏ xuống gánh nặng sách vở,lại nhận nỗi buồn chia xa.Cũng có thể chỉ 3 tháng,cũng có thể là mãi mãi...
      Chúc DVD an lành.

      Xóa
  3. Mùa hạ cháy bỏng trời đất, cũng cháy bỏng những kỷ niệm và nỗi niềm. Các tác giả viết cho mùa hạ thật sâu lắng, nặng tình . Xin cảm ơn !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bác LVG đã ghi lại cảm nhận.
      Chúc bác an lạc.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!