NHỚ SÀI GÒN
Đời tôi dầu dãi tấm thân con,
Bởi chút tình yêu với nước non.
Tuổi trẻ băng mình vào chiến trận,
Nửa chừng quăng súng khóc lòng son
!
Lìa quê lơ láo buồn trôi nổi,
Thương nước lênh đênh sống mỏi
mòn.
Giờ tóc pha sương, cười tám chục...
Rưng rưng mắt lệ nhớ Sài Gòn !
Liêu Xuyên
Bài Họa:
TRÀN SÔNG MỘNG
Tổ quốc sơn hà của chúng con
Cùng nhau bảo vệ chớ hao mòn
Biên thùy giặc phỉ qua bờ cõi
Tướng sĩ anh hùng tỏa dấu son!
Bão tố điêu tàn thương đất Mẹ
Chiến tranh ác liệt tưởng Sài Gòn
Bâng khuâng nỗi nhớ tràn sông mộng
Tĩnh giấc canh trường vọng cảnh
non…
Đức Hạnh
01 07 2019
ÂU LO
Khắc khoải nhìn đời đón bước con
Rập rình hiểm họa búp măng non
Lỏi khôn trí đẩy đưa sành sỏi
Chân thật ai gìn giữ sắt son?
Vật chất tranh nhau dồn ngõ cụt
Lương tri bỏ mặc để hao mòn
Trận đồ bát nháo vây hiền thiện
Phẩm giá leo teo tợ hột gòn !
Lý Đức Quỳnh
1/7/2019
LỜI NGỎ
Thương hạt bụi Người bé cỏn con
Một đời nặng nợ thấm tình non!
Dại khôn... kiên định bền tâm ngọc
Cao thấp...thủy chung vững dạ son!
Nghĩa cả phụng thờ miền Cố Quốc
Niềm riêng thâm cốt đất Sài Gòn!
Đã vươn thượng lão...quên trần tục
Cho vợi sầu đau gặm héo mòn.
01-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
THẢ GIÓ BAY ĐI
Có sá gì đâu phận cỏn con
Bảy mươi nào phải hãy còn non !
Vẫy vùng một thuở trên đường mộng
Yên lặng nửa đời giữa gác son
Bất lực chịu thua điều giả trá
Bực mình chẳng thoát lối xưa mòn
Thôi ôm chi mãi bao phiền muộn
Thả gió bay đi tựa nhúm gòn.
Sông Thu
HỒI TƯỞNG
Ngàn dặm chân trời dấu cỏn con
Mấy mươi năm lặng lẽ ngoài non...
Giờ đà cách biệt bao bờ biển
Nay đã lìa rồi lắm điểm son.
Quê cũ hoài về vườn thắm đổi,
Làng xưa dõi đến đất thêm mòn.
Xoá đi nào bận lòng xa xứ
Để khỏi suy tư rối tựa gòn.
Đặng Xuân Linh
01-07-2019
SÀIGÒN CHỮ YÊU THƯƠNG
Cuộc sống sao nhiều chuyện cỏn con,
Khi từng găp khó lúc trèo non
Giống người chiến sĩ lòng can đảm
Như kẻ anh hùng dạ sắt son
Nửa kiếp phong sương dòng suối cạn
Một đời vô định đám rêu mòn
Quê nhà xa thẳm ôi, ngăn cách
Vẫn nhớ trong tim...Sài với Gòn !
Paris, 01 Juillet
2019
TRỊNH CƠ
TRÍ CÒN NON
Một kiếp thân hèn phận cỏn con
Nhưng tình sông núi chí không mòn
Cuộc đời gánh vác lòng kiên định
Chính nghĩa lo tròn dạ sắt son
Trách nhiệm đâu nề đem sức vóc
Tử sinh xem nhẹ tựa bông gòn
Miệt mài tâm trí mong yên nước
Cố gắng đem dùng lại quá non
Songquang
20190701
TÌNH VIỄN XỨ
Chiều về lặng bước một mình con
Bát ngát chân trời cảnh núi non
Bướm lượn chùm hoa bung đỏ thắm
Ong lùa cuốn nhuỵ nở hồng son
Thương Cha ngóng đợi lòng đau
rã
Nghĩ Mẹ chờ trông dạ héo mòn
Đất khách quê người chim lạc tổ
Hồn như cánh gió thổi bông gòn
Minh Thuý
6/1/2019
SÀI GÒN
Thuở bé khi còn đứa trẻ con
Mình đâu có biết gì là non
Phong phanh Hòn Ngọc Viễn Đông
sáng
Tô vẽ địa danh phố đỏ son
Khi lớn ngờ đâu vào bộ đội
Mình đi mình ở dép lê mòn
Mới hay thành phố thật to đẹp
Bởi vậy người ca Sài với gòn
KH
SÀI GÒN XƯA
Tía mẹ đô thành bảo bọc con
Đạn bom cày xới ở trên non
Hành quân trận mạc tâm đồng đội
Chiến dịch biên khu dạ sắt son
Thủ phủ hậu phương cha đợi mõi
Sa trường hỏa tuyến mẹ trông mòn
Tan hàng lính tráng già cao tuổi
Đất nước, quê nhà vẫn gọi ...“Gòn”
! (1)
Mai Xuân Thanh
Ngày 05/07/2019
(1) Gòn : Sài Gòn
Xin góp họa:
Trả lờiXóaLỜI NGỎ
Thương hạt bụi người bé cỏn con
Một đời nặng nợ thấm tình Non!
Dại khôn...kiên định bền tâm ngọc
Cao thấp...thủy chung vững dạ son!
Nghĩa cả phụng thờ miền Cố Quốc
Niềm riêng thâm cốt đất Sài Gòn.
Đã vươn thượng lão...quên trần tục
Cho vợi sầu đau gậm héo mòn!
01-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa bài họa lên trang.
Vật chất tranh nhau dồn ngõ cụt
XóaLương tri bỏ mặc để hao mòn
(Lý Đức Quỳnh)
Quá đúng Quỳnh ơi!
Rất vui có bạn ghé thăm.
XóaChúc N2Y an lành!
Thuở bé khi còn đứa trẻ con
Trả lờiXóaMình đâu có biết gì là non
Phong phanh Hòn Ngọc Viễn Đông sáng
Tô vẽ địa danh phố đỏ son
Khi lớn ngờ đâu vào bộ đội
Mình đi mình ở dép lê mòn
Mới hay thành phố thật to đẹp
Bởi vậy người ca Sài với gòn
Cảm ơn anh KH.
XóaQuỳnh xin đưa lên trang.
Kính chúc Anh an vui !