HÈ NÀY ANH Ở ĐÂU ?
Hè này tớ sẽ chẳng đi đâu
Ở lại thương ai gặm mối sầu
Sáng dạo công viên tìm ánh nắng
Đêm ngồi ghế đá ngắm trăng sao
Ngày qua ngày lại ru hồn lỡ
Tiếng hát tiếng cười nhói nỗi đau
Vẫn thấy cô đơn, đời vắng lặng
Thôi đành hụt hẫng, đón mùa sau !
Paris 15/07/ 2019
TRỊNH CƠ
Bài Họa:
KIẾP SAU
Vắng vẻ ga chiều bậu ở đâu?
Dòng tuôn lã chã lệ đan sầu!
Đèn khuya gối lẻ bơ phờ mắt
Thôn cũ sương mờ lấp lánh sao
Góc biển xa rời xui dạ buốt
Khung trời cách biệt khuấy niềm
đau
Tháng năm ấp ủ hoài hy vọng
Người hỡi ta đành hẹn kiếp sau!
Như Thu
ĐẾN SAU
Thì hỏi trăng xem thử tới đâu
May ra bạn hết được u sầu
Bởi đang sáng suốt coi chiều nắng
Lại vội mơ màng ngó ánh sao
Trưa ở công viên nghe hẹn lỡ
Tối sang hội quán dỗ lòng đau
Ta bà vấn nạn ai câm lặng
Phải khách thân tình đã đến sau
...
Hawthorne 15 - 7 – 2019
CAO MỴ NHÂN
HOANG MANG
Tự hỏi rằng mình đang ở đâu
Tháng ngày vô định mãi u sầu
Biết đời giả tạm, còn yêu thế ?
Rằng kiếp đọa đày, vẫn lụy sao ?
Sẽ đến khi nào vơi nỗi nhớ ?
Và bao lâu nữa vợi niềm đau ?
Nhờ mây cậy gió đưa ta tới
Một cõi vô thường không trước sau.
Sông Thu
TÔI ĐI TÌM BẠN.
Hè đã đến rồi anh ở đâu,
Tôi đi tìm bạn để tiêu sầu.
Sáng lên đồi cỏ xem hoa dại,
Chiều họp tao đàn ngắm ánh
sao.
Những lúc gió mưa quy Phật tự
Vài hồi chuông mõ giải niềm
đau.
Trà dư tửu hậu câu thơ phú,
Vui hết mùa hoa hẹn hạ sau.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
July 16/2019.
YÊU ĐƯƠNG
Say đắm yêu đương sẽ tới đâu?
Riêng ta gặm nhấm mối âu sầu.
Cô đơn lặng ngắm đôi chim sáo,
Lạnh giá im nhìn những ánh sao.
Ngày đến làm quen men rượu đắng,
Đêm về thao thức nỗi niềm đau.
Chia ly đôi ngã buồn xa xứ,
Vẫn giữ lời thề trọn trước sau.
Chánh Minh
16/7/2019
VỀ ĐÂU?
Muốn về,chẳng biết phải về đâu
Quê đã như mây vạn cổ sầu
Nước cũng theo sông rời bỏ cội
Trăng còn vướng núi ở cùng sao
Quanh đi tưởng tượng phiêu bồng nhớ
Quẩn lại mơ màng gặm nhấm đau
Ai bảo quay đầu là thấy bến
Sương mù trắng xóa cả xưa,sau.
Lý Đức Quỳnh
17/7/2019
THẦM HẸN
Khổ tận riêng mình ,...ai biết đâu
Dễ gì san sẻ dạ âu sầu
Xa phương lữ thứ lòa nhân ảnh
Lạc lối trần ai nhoạt ánh sao ?
Bện sợi thương mong khâu ẩn ức
Gỡ tơ nhung nhớ vá niềm đau...
Ai tường ai cảm người xa xứ
Thầm hẹn xum vầy toại kiếp sau.
18-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
CHẲNG NHẼ ĐỢI CHỜ..!
Năm tháng xa rồi, chẳng nhớ đâu…
Hè về phượng nở với ve sầu
Đưa em sáng sớm đầy hoa nắng
Dìu bạn đường khuya lắm ánh sao
Xứ lạ giờ đây còn nghẹn uất
Quê mình nơi đó vẫn thương đau
Vườn xưa, gác cũ, ngày sum họp
Chẳng nhẽ đợi chờ mãi kiếp sau…!
Người Nay
KHÓ ĐI SAU
Thôi rồi , chữ nghĩa chúng bay đâu
Bài xướng cầm đây khiến dạ sầu.
Cái nắng chói chang đà bắt vậy
Cái đầu nặng trịch biết làm sao.
Bạn bè sóc nhảy trao bài diệu
Mình mỗ rùa bò thấm nỗi đau.
Méo mó hơn không thơ cóc gửi
Hè này , bến Nại , khó đi sau .
Trần Như Tùng
THƠ VUI
GỬI CỤ TRẦN NHƯ TÙNG !
Này cụ, chả ai khác cụ đâu
Việc chi day trở dạ thêm sầu?
Hè oi quạt phả hồn đâu bức
Đầu nặng gối kê óc chẳng sao
Chậm,...biết chuốt chau coi mới
khoái
Nhanh,...mà ẩu đoảng ngẫm
"càng đau
"Cóc thơ" là sành hơn
"thơ cóc"
Thi họa gửi rồi, tửu chuốc sau.
18-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
CHỜ CUỐI HÈ
Đang hè chưa biết dạo nơi đâu?
Bó gối nhìn mây xoá nguyệt sầu
Phát hoạ đôi vần mùa nắng hạ
Trôi qua giây phút sắc đêm sao.
Không gian xóm cũ luôn luôn xám
Thời thế nước nhà mãi mãi đau.
Đôi bóng trưa hè ngồi lặng lẽ
Thương đời chờ đợi với ngày sau.
Đặng Xuân Linh
NGHỈ HÈ
(Hè Ni Anh Có Đi Chơi Ở Mô
Không ?...)
Nghỉ Hè chẳng biết sẽ về
đâu...(!)
Quê Mẹ lâu nay nhớ...lại sầu
Đi bộ hoa viên nhiều bóng tối
Ngồi nhìn cung quế những vì
sao
Cái già xồng xộc thân gầy
yếu
Tuổi trẻ qua mau thể ốm đau
(1)
Con cháu "cày sâu"
luôn bận rộn
Anh em "cuốc bẫm"...
hẹn năm sau...(!)
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/07/2019
(1) thể : thể xác, thân thể
người ta
MÙA THI
Đâu về quê quán biết về đâu
(?)
Sầu khổ vì ai mới khổ sầu
Nước suối long lanh dòm suối
nước
Sao trời lấp lánh ngó trời
sao
Ốm cha vất vả nên cha ốm
Đau mẹ tảo tần thế mẹ đau
Trước hạ đi thi xong hạ trước
Sau trường trúng tuyển đậu
trường sau...
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/07/2019
BÂY GIỜ EM Ở ĐÂU ?
Chẳng biết bây giờ em ở đâu
Để anh vẫn mãi dạ ưu sầu
Nào đành xa cách hoài như thế !
Chả nhẽ chia lìa cứ vậy sao ?
Suy gẫm sự đời tan với hợp
Nghiệm ra cõi thế khổ rồi đau
Kiếp nầy đã lỡ không duyên nợ
Xin hẹn cùng ai gặp lại sau!
Songquang
20190718
ĐÊM DÀI
Trằn trọc đêm dài ngủ được đâu,
Vén màn ngắm cảnh để vơi sầu.
Hiu hiu gió tối rì rào trúc
Vòi vọi trăng hè lấp lánh sao.
Tan tác thời gian quê mãi xót
Ngậm ngùi đất nước dạ còn đau.
Tuổi già tri kỉ như sung rụng
Cát bụi người về kẻ trước sau !
Mailoc
7-18-19
ANH BỎ MÙA HẠ
Kẻ ấy bây giờ biết đến đâu
Bên song lá đổ gợi thêm sầu
Nào còn buổi ước chờ lay Nguyệt
Đã hết câu thề đợi hái Sao
Lệ đẫm từng đêm nên dạ buốt
Mi nhoà mỗi giấc khiến tim đau
Nơi đây nắng vẫn say màu Hạ
Chỉ có ta buồn ...hẹn kiếp sau
Minh Thuý
7/18/2019
TỰ TÌNH
Cuối đời phiêu bạt biết về
đâu
Anh đốt trầm hương gởi phiến
sầu
Lãng tử phong trần nhạn đón
gió
Giang hồ tứ chiếng én tìm sao
Duyên xưa vùi dập cơn băng giá
Tình cũ hằn sâu nỗi đớn đau
Chia cách một đời trong luyến
tiếc
Ngàn xưa lại tiếp nố́́i ngàn sau./.
18/7/2019
Nguyên Trần
Trả lờiXóaXin góp họa:
THẦM HẸN
Khổ tân riêng mình ,...ai biết đâu
Dễ gì san sẻ được niềm đau ?
Xa phương lữ thứ lòa nhân ảnh
Lạc lối trần ai nhoạt ánh sao ?
Bện sợi thương mong khâu ẩn ức
Gỡ tơ nhung nhớ vá niềm đau...
Ai tường ai cảm người xa xứ
Thầm hẹn xum vầy toại kiếp sau.
18-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
Do sơ suất, câu 1, nhờ Quỳnh sửa hộ từ TÂN thành TẬN, Câu 2,sửa hộ cụm từ ĐƯỢC NIỀM ĐAU thành DẠ ÂU SẦU. Cảm ơn nhé! Chào thân ái ! HUY KHÔI
Trả lờiXóaCảm ơn anh HUY KHÔI.
XóaEm xin đưa lên trang và sửa lại như yêu câu của Anh.
Có những khi như thế, lòng tự hỏi lòng chẳng biết phải về đâu. Đời người vốn dĩ mang nhiêu cô tịch, mỗi một trái tim lại chất chứa một nỗi niềm riêng...
Trả lờiXóaVâng,trong ký ức luôn ắp đầy những bóng dáng thân thương.Biệt ly rồi trở lại,cảnh vật đổi thay,người xưa biền biệt.Đất khách quê người lang bạt tứ cố vô thân.Lòng muốn trở về tìm nơi em ấm thân quen,nhưng chẳng biết đâu để về.Nỗi nhớ về quê thường trực,nhưng quê chỉ còn bóng dáng mơ hồ xa rất xa.....
Xóa
Trả lờiXóaQuỳnh cho mình gửi CỤ TÙNG bài thơ vui nhé:
THƠ VUI
GỬI CỤ TRẦN NHƯ TÙNG !
Này cụ, chả ai khác cụ đâu
Việc chi day trở dạ thêm sầu?
Hè oi quạt phả hồn đâu bức
Đầu nặng gối kê óc chẳng sao
Chậm,...biết chuốt chau coi mới khoái
Nhanh,...mà ẩu đoảng ngẫm "càng đau
"Cóc thơ" là sành hơn "thơ cóc"
Thi họa gửi rồi, tửu chuốc sau.
18-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
Dạ,em sẽ đưa lên trang chính.
XóaKính chúc Anh an vui !
Xướng họa hay quá!
Trả lờiXóaDVD thích bài họa của anh Quỳnh, nỗi nhớ quê trĩu nặng, nhất là 2 câu kết:
Ai bảo quay đầu là thấy bến
Sương mù trắng xóa cả xưa,sau.
Thiệt thảm!