KIẾP PHÙ SINH
Kẻ đến người đi,ai tiễn ai ?
Sân ga ,tàu cuối sẽ nhoà phai
Lúc lên mang vác hành trang nặng
Khi xuống vất đi cuộc sống dài
Mồ lạnh,hồn hoang nơi quạnh vắng
Thân tàn,cốt rụi chốn chua cay
Phân ly rồi cũng vào quên lãng
Cõi thế vui đùa vẫn đắm say
Cõi thế vui đùa vẫn đắm say
Lợi danh có nắm được trong tay ?
Niềm thương kẻ khó luôn ray rứt
Nỗi khổ người nghèo mãi lắt lay
Đời sống đắm chìm trong ảo vọng
Tình duyên biến đồi bởi tiền tài
Bức tranh vân cẩu không ngừng vẽ
Cái kiếp phù sinh cũng vút bay
Songquang
20190426
Bài Họa:
KIẾP TÀN PHAI
Tôi chẳng nuôi thù,chỉ muốn ai
Thoát đời kiếp phận lá thu phai
Vui gì não nuột chim lồng hót ?
Cá chậu bơi trong oán hận dài !
Độc lập,trời cao còn ngậm đắng
Tự do,đất rộng mãi dầm cay
Lương tri lở loét chai thành sẹo
Danh lợi chia bè nhập cuộc say
Danh lợi chia bè nhập cuộc say
Li bì đểu cáng,nhúng chàm tay
Thần thơ Như Nguyệt gìn non vững ?
Cọc gỗ Bạch Đằng chống giặc lay !
Lịch sử ngăn dòng,đâu tiết
khí ?
Giang sơn chảy máu,hết nhân tài !
Biển dâu vẫn sóng tang thương cũ
Đất nước bao giờ cất cánh bay ?!
Đất nước bao giờ cất cánh bay ?!
Lý Đức Quỳnh
29/4/2019
PHÙ SINH MỘT KIẾP
Phù sinh một kiếp giữa trần ai,
Vụt loé lên rồi cũng vụt phai.
Cuộc sống thăng trầm vai gánh nặng,
Biển đời khép mở bước đi dài.
Gia đình hạnh phúc nhiều ray rức,
Sự nghiệp công danh lắm đắng cay.
Vàng bạc lụa là đầy cạm bẫy…
Khiến người luôn chịu đắm cùng say
!
000
Khiến người luôn chịu đắm cùng
say.
Cười nói hân hoan chỉ chốc tay.
Dâu bể xoay vần đâu vững chắc,
Phong trần tan hợp mãi lung lay.
Buồn đau hận khổ do tâm ý,
Tù tội lầm than bởi sắc tài !
Chỉ có tầm tu quên thế tục…
Ẩn mình non thẳm hạc vàng bay !
Liêu Xuyên
VÔ THƯỜNG.
Vô thường nhân thế có riêng ai,
Khi thật đậm đà lúc nhạt
phai.
Sướng khổ vui buồn khôn vĩnh
viễn,
Công danh vàng bạc khó lâu
dài.
Gia đình tan tụ nhiều phiền
muộn,
Hạnh phúc mất còn lắm đắng
cay.
Tu tập đức tâm thêm phước
phận,
Ngoại thân phù phiếm chớ mê
say.
Ngoại thân phù phiếm chớ mê
say,
Những chuyện sân si chẳng tiếp
tay.
Cửa cải tiền nong nhiều cám
dỗ.
Giầu sang phú quý dễ lung lay.
Trên đời mọi chuyện tùy duyên
khởi
Thế thái nhân tình chớ cậy
tài.
Hạnh phúc là khi buông bỏ
hết,
Cùng trăng thanh gió mát mây
bay.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
May 1/2019.
CÁI NỢ PHÙ SINH
Nay già lụm cụm tiễn chân ai ?
Đện tuổi chầu trời nhan sắc
phai
Sống khổ mới hay đời ngắn
ngủi
Sanh tiền sao biết thọ lâu dài
?
Hoang vu cát bụi, mùi chua
ngọt
Thảo dã củi rơm, vị đắng cay
Kẻ ở lại nhà đau đáu mõi
Người đi dứt áo hận men say...
Người đi dứt áo nhậu men
say...
Rượu đổ mềm môi uống trắng
tay
Đất khách thương ai lòng dạ ủ
Quê nhà xót bạn gió ngàn lay
Tình xưa lận đận mong hoài
niệm
Nghĩ cũ bâng khuâng ước hoạnh
tài
Ảo ảnh tùy duyên luôn khát
vọng
Phù sinh nặng nợ mãi cao bay
!...
Mai Xuân Thanh
Ngày 01/05/2019
VỜI VỢI
Oán thù thêm bận dạ trần ai
Thời thế rồi đây cũng lụn phai
Lên xuống trò đời đường khói ngạt
Giựt giành danh lợi đoạn dây dài
Trời chiều ngả rẻ tranh hoang vắng
Cuộc sống giàu nghèo bức toả cay.
Mấy chục năm dư ngoài vạn dặm
Cách tình quê cũ luống mơ say
Cách tình quê cũ luống mơ say
Vời vợi biển trời tầm quá tay
Giấc mộng đoàn viên hoài nghĩ khó
Điều mơ thềm cũ lại neo dài
Bên đời hời hợt do tranh lợi
Vật chất xô bồ bởi cảnh lay
Ly biệt xếp dần vào số kiếp.
Áng mây vạn thuở vẫn bay bay
Đặng Xuân Linh
CÔ ĐỘC
Lòng buồn đôi lúc tiễn
đưa ai
Ngày ấy bây giờ đã nhạt phai
Tuổi thọ sao mà coi quá ngắn
Đường đi nghĩ lại thấy không dài
Rồi quên rồi nhớ ...lòng u uẩn
Để khóc để sầu...dạ đắng cay
Ngày tháng bơ vơ thân lạc lỏng
Ngồi đây nốc rượu thắm men say !
Ngồi đây nốc rượu thắm men say,
Nghĩ chuyện trên trời không với
tay
Quay lại trần gian lòng bứt rứt
Hẹn về lạc cảnh dạ lung lay
Học Thiền, tu tập tìm hư ảo
Đọc sách, làm thơ kiếm trí tài
Nhân thế ai đâu làm chúng bạn
Đời người như thoảng cánh chim bay
!
Paris, 05 Mai
2019
TRỊNH CƠ
ND sang thăm anh Quỳnh muộn,thưởng thức thơ xướng họa hay,chúc anh cùng gia đình nhũng ngày lễ an vui ạ!
Trả lờiXóahttps://ilgiliforum.com/resim/2015/02/22/109140_hareketli_simli_guller_1.gif
Cảm ơn ND,chúc em nghỉ lễ nhiều vui !
XóaBiết là phù sinh đấy, mà tâm can vẫn nặng gánh sơn hà. Biết là nặng gánh sơn hà đấy, mà chỉ có thể cảm thán với đời. Buồn thay!
Trả lờiXóaCảm ơn bạn đã liên kết bài xướng với bài họa.
XóaBạn đã đọc kỹ và cảm thấu mới có được lời bình rất tinh tế như vậy.Nếu không,cứ ngỡ xướng nói bên tây mà họa nói bên dông,không ăn nhập gì nhau.
Chúc bạn an lành!