EM CÓ BUỒN TA
Ba mươi ngày chẵn tháng tư này
Em có buồn ta, ta vẫn say
Mấy bạn già xưa đang tị nạn
Mươi người lính cũ cũng lưu đày
Thất cơ, mù đã quin thân hạc
Lỡ vận, sương càng ủ tóc mây
Biển nhớ hay lòng sầu nhật nguyệt
Mà không nổi sóng gọi vun gầy
Sao nhìn ta mãi tháng tư buồn
Nào có chi hơn một mảnh hồn
Não nuột từ khi xa đất nước
Cô đơn ngay lúc biệt làng thôn
Em không hiểu nổi ta sầu thảm
Bạn chửa tin ư nỗi mỏi mòn
E chắc thiên thu tràn hận tủi
Đợi về lấp biển với san non ...
Hawthorne hạ tuần
tháng 4 – 2019
CAO MỴ NHÂN
Bài Họa:
DẤU HẰN TỦI NHỤC
Làm sao quên được cái ngày nầy
Rượu uống li bì vẫn chẳng say
Để nhớ, thân ta người lạc lỏng
Đừng quên số kiếp kẻ tù đày
Tình sầu ngơ ngẩn theo làn gió
Giọt đắng mơ hồ hướng cụm mây
Chẳng biết khi nào vui hội ngộ
Vẫn mang bóng dáng đã hao gầy.
Kỷ niệm kia ta chợt thấy buồn
Tháng Tư dạo ấy cướp linh hồn
Ngày Ba Mươi đó, tan thành thị
Năm Bảy Lăm này, nát xóm thôn
Tất cả... tinh thần đều hoảng hốt
Người người.... tâm trạng thảy hao
mòn
Dân tình khởi sự luồng di tản
Khiến nửa cuộc đời vắng nước non
!
Paris, 21/04/2019
TRỊNH CƠ
EM CÓ CẢM THÔNG!
Quay quắt hồn ta mãi thế này
Xin em mặc kệ để ta say!
Bạn ta dăm đứa còn lưu xứ
Mấy gã đàn em cũng bị đày
Thất thế lâu ngày nghe quốc gọi
Sa cơ mấy độ nhắn lời mây
Chiến trường dạo ấy âm thầm réo
Chiến hữu ta ơi hãy ráng gầy!!
Sao cứ hỏi ta tháng đó buồn??
Ba mươi ngày ấy nát tan hồn
Cô đơn ngơ ngác xa lìa xóm
Khắc khoải tủi sầu biệt cố thôn
Em thấu hiểu chăng bao thảm khốc
Hay thông cảm được nỗi hư mòn…??
Nếu không rửa sạch niềm đau uất
Bằng cách đảo bồi, dựng lại non!
Camthành Apr 21,
2019
Tha Nhân
XIN ĐỪNG VỘI TRÁCH.
Bốn bốn năm rồi đến tháng
này,
Xin đừng vội trách những cơn
say.
Ra đi là mất quê yêu dấu,
Ở lại thì lo cảnh đọa đầy.
Đất khách long đong nuôi tuổi
hạc,
Phương trời lưu lạc tận chân
mây.
Bao ngày buồn bã bên song cửa,
Nhớ quá cố hương vạt nắng
gầy.
Mỗi tháng tư đen đến thật
buồn,
Bẽ bàng buông súng lạc thần
hồn.
Tan hàng ngơ ngác thương đồng
đội,
Giã biệt vội vàng bỏ xóm
thôn.
Người có hay đâu bao nỗi khổ,
Ai mà thấu hiểu những hao
mòn.
Quê người tay trắng không thân
thích,
Đất khách nhớ nhà hận nước
non.
Nguyễn Thị Mỹ
Ngọc.
Apr.22/2019.
HỌ LÀ AI ?
(Họ là con, em của đồng bào
ta)
Thăng tư năm ấy... bảy lăm,
này...
Vẫn nhớ như in, quá chén,
say...
Nước mắt quê hương còn đẫm
ướt
Đồng bào cha mẹ bị tù đày
Sa cơ lính tráng thân xương xẩu
Thất thế quan binh tóc muối
mây
Vượt biển ra khơi không sợ
chết
Trèo non bỏ xứ chẳng run gầy
Bà con cố quốc, cảnh u buồn
Hải ngoại đồng hương nước mất
hồn
Ruột thịt anh em dòng giống
Việt
Đồng bào máu mủ chốn nhà
thôn
Em mà hiểu được ta mong ước
Ai dám tin rằng lối sáo mòn
Hy vọng thời gian liều thuốc
bổ
Sum vầy hội tụ giữa nước non
Mai Xuân Thanh,
Ngày 22/04/2019
EM CÓ BUỒN TA
Buông súng ba mươi nhớ tháng nầy,
Em buồn ta vẫn muốn ta say.
Nhớ xưa chinh chiến oai hùng khắp,
Tưởng lúc hành quân dũng khí đầy.
Mấy lượt truy thù hồn bỏ xác,
Bao lần khiến địch vía lên mây.
Vần xoay cuộc chiến bao hờn oán,
Uất ức thua cay xác héo gầy !
Đừng bảo đành thôi để khỏi buồn,
Lưu vong biệt xứ đã tan hồn.
Chí hùng đã nhụt từ xa nước,
Hào khí còn đâu lúc bỏ thôn.
Túy ngọa sa trường đành gát lại,
Liều mình chiến địa chí chưa mòn.
Tháng ngày lần lựa tàn thân xác,
Sức mỏn lấy gì cứu nước non ?!!!
Đỗ Chiêu Đức
04-23-2019
BUỒN ĐAU TỪ ẤY
Huyết quản còn lưu khổ lệ này
Vui nào chuốc rượu để mời say?
Trời hoa mộng cũ thành sa mạc
Đất thánh linh xưa hóa ngục đày!
Giẫm nát trinh hương mùa lý tưởng
Che mờ huyễn ảnh bóng hoang mây
Sầu trông nhật nguyệt bơ phờ níu
Cuối nhánh càn khôn đã guộc gầy !
Tụ kết đau thương hóa thạch buồn
Chừng như đá sỏi kiếp vô hồn
Rơi ngoài giác tỉnh lời kinh kệ
Lạc giữa u hoài tiếng mõ thôn
Bốn mấy năm thừa kim đáy biển !
Dài bao lâu nữa đá khe mòn ?
Trăng thầm lặng mãi triều dâng đó
Nước vẫn chưa về,bỏ mặc non !
Lý Đức Quỳnh
23/4/2019
THÁNG TƯ BUỒN
Nuốt hận ly tan nhớ tháng này
Anh buồn ...thấu hiểu chuyện vùi
say
Rời quê mãi ấp niềm đau tận
Bỏ nước hoài chôn nỗi khổ đầy
Ý chí kiên cường còn trải biển
Tinh thần bất khuất vẫn dàn mây
Vàng lay lá rụng từng thu úa
Tuổi hạc trôi qua mộng ước gầy
Tóc trắng màu phai chất nỗi buồn
Ngày qua khắc khoải nặng tâm hồn
Quê người nhớ mãi tình hàng xóm
Đất khách thương hoài nghĩa xã
thôn
Mấy cuộc trăng tàn say mắt ướt
Bao đêm gió rũ buốt vai mòn
Trông về cố quận sương mờ lối
Ước nguyện tương phùng gởi thác
non
Minh Thuý
4/22/19
MONG NGƯỜI THAY ĐỔI…
Bảy mươi lăm cuối tháng đau này…
Là Tháng Tư Đen khổ hận say.
Cởi bỏ chinh y lòng dạ thảm,
Quăng luôn khẩu súng đạn băng đầy.
Rượu buồn nốc cạn quên trời đất,
Lệ tủi rơi tràn hỏi gió mây…
Vì cớ làm sao vong quốc nhục ?...
Rồi đây dân chúng sống hao gầy !
Gầy hao kiếp sống nát tan buồn,
Ta khóc đời ta rũ mảnh hồn.
Tù tội khổ thân tàn lính “nguỵ”,
Ra đi bỏ nước biệt hương thôn !
Lưu vong đất khách lòng cay đắng,
Lận đận đời trai tuổi xế mòn !
Bốn bốn năm rồi sầu thảm thiết…
Mong người thay đổi nước cùng non
!
Liêu Xuyên
XIN EM ĐỪNG BUỒN TA NHÉ !
Bốn bốn năm qua đến phút nầy
Rượu hờn vẫn uống để tìm say
Nhìn người hoảng loạn lo ly tán
Ngó kẻ hoang mang sợ đọa dày
Nước mất,sa cơ mòn thể xác
Nhà tan,lưu lạc héo thân gầy
Niềm mong trở lại ngày xưa ấy
Chẳng lẽ phai tàn tựa áng mây !?
Nếu hiểu thì em chắc chẳng buồn !
Từ khi anh giã biệt trang thôn
Vui gì làm mãi thân xa xứ
Sầu chỉ càng thêm xác héo mòn
Đau xót thương quê hờn tấc dạ
Ngậm ngùi nhớ phận tủi tâm hồn
Thơ nầy xin gởi giùm mail nhé !
Quyết chí một lòng với nước non
Songquang
20190423
THÁNG TƯ...CÒN ĐÓ NỖI BUỒN
Làm sao quên được nỗi đau này
Năm tháng ngậm ngùi cuộc tỉnh
say
Tráng sĩ buông gươm miền huyệt
lạnh
Đại bàng gãy cánh chốn hoang
đày
Người đi khắc khoải ôm tình
nước
Kẻ ở ngậm ngùi dõi bóng mây
Từng giọt mưa buồn như tiếng
khóc
Tìm đâu...tha thướt dáng em
gầy?
Tháng tư lại đến...lệ rưng
buồn...
Từ buổi xa nhà, biệt xóm thôn
Anh đếm thời gian...sầu trắng
tóc
Em hong kỷ niệm... đớn đau hồn
Ghét bầy hổ báo...thương quê
mẹ
Giận bọn sài lang...tủi nước
non
Đất khách ,,,cho dù xinh đẹp
lắm
Nhưng tình cố lý chẳng hao
mòn !
Thy Lệ Trang
NIỀM ĐAU THÁNG TƯ
Tưởng niệm Tháng Tư sắp đến này
Nhớ về chuyện giặc ác cuồng say
Người đi thoát cảnh chim lồng chậu
Kẻ ở dìm thân chốn đọa đày
Quốc phá điêu linh sầu ngập núi
Gia vong tan tác hận tràn mây
Sống nhìn quê mẹ thù dày xéo
Viễn xứ ngày thêm một úa gầy
Nhìn lại quê xưa dạ thấm buồn
Nhớ thương khắc khoải quyện vào hồn
Ly hương mang cả tình dân tộc
Viễn xứ gánh quằn nghĩa khóm thôn
Ái quốc nào cam chờ biển cạn
Diệt thù há phải đợi sông mòn
Hỡi người Hồng Lạc mau vùng dậy
Giành lấy sơn hà cứu nước non
Phương Hoa
Apr 26th 2019
THÁNG TƯ GÃY SÚNG
Tháng Tư gãy súng, nỗi đau này,
Hãy uống cùng ta mặc tỉnh say.
Thuở trước trở thành người chiến bại,
Bây giờ phải sống kẻ đi đày.
Đêm nhìn sóng biển cùng trăng gió
Ngày nhớ con tàu với nước mây.
Chờ đợi ta về thăm cố quốc,
Bao mùa đông lạnh thấm vai gầy.
Tháng Tư bỏ biển, quá đau buồn,
Rã ngũ lang thang kẻ mất hồn.
Thương mẹ, thương cha, lìa cố quận,
Nhớ nhà, nhớ nước, biệt cô thôn.
Quê người lạc lõng, lòng cay đắng,
Đất khách ngậm ngùi, ruột héo mòn.
Đến lúc ta còn chăng lực kiệt,
Sức cùng đành lỗi hẹn cùng non…
Chánh Minh
26/4/2019
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!