Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

CHÍNH KHÁCH-THI SĨ và TƯỢNG ĐÁ-Cao Mỵ Nhân và Thơ Họa


CHÍNH KHÁCH-THI SĨ và TƯỢNG ĐÁ

Hình như chính khách làm thi sĩ
Cũng dễ như đang ở chính trường
Thi sĩ một thời mê chiến sử
Đã từng lập quốc, dựng ngôi vương

Thủa nay ai giúp người thiên hạ
Xây mộng công hầu giữa nhiễu nhương
Chính khách trầm ngâm xem tượng đá
Ra đi hay đứng lại bên đường

Tượng đá suy tư buồn nhỏ lệ
Giọt sầu tan nát cả hoa thơ
Ngươi ơi, thà chẳng là chi cả
Đỡ phải băn khoăn với đợi chờ ...

CAO MỴ NHÂN

Bài Họa:

NỖI BUỒN KIẾM KHÁCH

Dễ quá sinh ra làm kẻ sĩ
Không như người lính ở sa trường
Nhà thơ thuộc hết nhiều trang sử
Nhớ những ai  từng đoạt  tước  vương

Bá, hầu chiêu nạp  bình thiên hạ...
Tuyển chọn nhân tài chốn  loạn nhương
Với  chuyện vá trời hay đội đá
Anh hùng nào xá chuyện trên đường

Đôi lúc suy tư lòng ngấn lệ
Tình buồn nuối tiếc khoảng trời thơ
Ngày mai nghĩ lại đời kiếm khách
Dấn bước phiêu lưu…hoặc ngóng chờ…?

     25/01/2019
PHÓ QUÂN BÌNH

TU SĨ-LÃNG KHÁCH

Buông sầu lãng khách làm tu sĩ
Mượn mõ chuông khuya tiễn mộng trường
Đốt những trang lòng thâm lệ sử
Diễm tình cổ độ ái ân vương

Định tâm nhập thất mùa an hạ
Xuất thế gian rồi hết nhiễu nhương
Phóng dật khi lòng xem ngựa đá
Yên cương nhớ gió bụi tung đường

Ngựa đá rung bờm rơi sáp lệ
Duyên trần phún thạch tứa hồn thơ
Mà hay tồn đọng ngàn năm trước
Món nợ phù sinh thẳm lặng chờ…

Lý Đức Quỳnh
   7/4/2019

CHIẾN SĨ & THI SĨ

Thi sĩ đôi khi là chiến sĩ
Cũng suy tư như giữa sa trường
Lính thời nghiên cứu vào binh sử
Thơ dám đâu nào mộng bá vương

Bốn mùa mượn :Thu,Đông,Xuân,Hạ
Nhưng ghét điều trần thế loạn nhương
Đâu dám vá Trời bằng đội đá!
Chỉ làm hoa dại đứng ven đường

Lắm lúc ưu tư vương ngấn lệ
Giọt buồn lắng đọng chiếm hồn thơ
Quê hương xin nhận là hơn cả
Để khỏi bâng khuâng...lẫn ngóng chờ

Songquang
20190408

ẨN SĨ.

Chán bỏ bon chen về ẩn sĩ,
Giã từ danh lợi chốn quan trường.
Túi thơ bầu rượu quên thời sử,
Nắng sớm sương chiều khỏi vấn vương.

Một thủa ngựa hồng gươm kiếm hạ,
Sĩ phu tác trách mũ đai nhương.
Bây giờ tuổi hạc bên ghềnh đá,
Làm khách bàng quang đứng vệ đường.

Đôi khi nuối tiếc buồn rơi lệ,
Đầu súng cài hoa giấy bút thơ,
Nay đã chẳng còn chi nữa cả,
Mõ chuông kinh kệ khói hương chờ.

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
Apr. 8/2019.

ĐÔI ĐIỀU VỀ THI SĨ VÀ CHÍNH KHÁCH

Chính khách thi nhân đều kẻ sĩ,
Tiến thời danh giá chốn quan trường.
Lui thì ẩn dật ngâm thi sử,
Thề chẳng mua danh mộng ác vương.

Thế thời dẫu rớt vào xuân, hạ,
Đời vẫn an nhiên chẳng loạn nhương.
Quân tử chính nhân lòng sắt đá,
Chẳng cho thân thế lạc sai đường !

Câu thơ thi sĩ không nhoà lệ,
Dẫu dưới gươm đao vẫn giữ thơ.
Chính khách đời luôn vì chí cả,
Theo lòng dân mòn mỏi trông chờ…

Liêu Xuyên

4 nhận xét :

  1. Sang thăm bạn được thưởng thức những vần thơ rất hay ! Thật ngưỡng mộ vô cùng vì ý thơ vô cùng thâm thúy ...

    Chúc bạn một tuần mới vui nhiều và an lành .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn bạn đã đọc và lưu cảm nhận.
      Chúc bạn an vui,sức khỏe!

      Xóa
  2. Xướng họa hay quá, nhiều trăn trở...

    https://i.pinimg.com/564x/e0/e8/1d/e0e81d445dc1dbab76b6f4c4850dc39f.jpg

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!