HỒN HOANG
Lá rụng thu tàn lạc bến mê
Chân hoang ngớ ngẩn ánh trăng thề
Phù vân mấy thuở đành đau buốt
Ảo mộng bao thời cũng tái tê
Tóc rối cầm gương soi tuổi cạn
Đời rêu thả bóng nhặt sương kề
Chơi vơi tiếng khóc khô nào lệ
Gượng bước trần gian đếm cõi về .
Minh Thuý
Tháng 12_2018
Bài Họa:
MÊ MUỘI
Bao lần ta xoá những cơn mê
Mà vẫn như chưa thoả ước thề
Bắt gặp " hồn hoang " từ
dĩ vãng
Theo về hiện tại tới bên tê
Soi gương xem thử khi xa cách
Thấy ảnh mờ phai lúc cận kề
Mới biết đang buồn như thế đó
Người ơi, sao vẫn chửa quay về ...
Hawthorne 15 - 12 – 2018
CAO MỴ NHÂN
LỠ DUYÊN
Sài Gòn bát nháo, bước chân
mê
Tách bến,đành thôi, phải lỗi
thề
Đất khách, người đi lìa chốn
ấy
Quê nhà, kẻ ở sống nơi tê?
Nào quên thuở trước làn mi cận
Mãi nhớ ngày xưa ánh mắt kề
Lối cũ, hàng me,... trăng diệu
vợi
Tôi xa biền biệt, chẳng quay
về...
Duy Anh
Florida. Dec.15,
2018
THOÁT HỒN
Hồn ơi dạo bước cũng đừng mê,
Có đến nơi mơ, nhớ hẹn thề.
Thân sót nơi này chừng quặn thăt?
Hồn qua chốn đó, chẳng buồn tê?
Trần Gian, Cõi Thế an tâm trú,
Địa Ngục, Thiên Đường khó sống kề.
Trót phải trầm luân theo kiếp nạn,
Đành thôi chấp nhận chuyện đi về.
Bảo Trâm
TRĂN TRỞ
Ta lạc linh hồn trong cõi mê
Loay hoay vướng bận bởi câu thề
Như tro trên bếp hoài âm ỉ
Tựa lệ trong lòng mãi buốt tê
Đoạn cuối đường đời đang tiếp diễn
Ngày vơi sức sống đã gần kề
Rời xa thế tục, rồi sao nữa
Đâu mới là nơi thật để về ?
Sông Thu
TÌM KỶ NIỆM
Mỗi lần thăm Huế lạc cung mê
Tìm dấu đường xưa chỗ hẹn thề
Mới thấy người đang từ phía ấy
Mô ngờ em đã đến bên tê
Nôn nao loạng choạng mong gần gũi
Thắc thỏm thiết tha ước cận kề
Mường tượng trường trong giờ bãi học
Chờ nhau xe đạp lúc ra về
Như Thị
BỜ MÊ
Tơ vò vạn mối giữa bờ mê!
Quá khứ, tương lai ngỡ hẹn thề
Muốn gửi niềm tây vào miệt nớ
Gieo hoài ý nguyện đến phương tê
Đêm khuya gắng dỗ hàng mi khép
Dáng nhỏ thầm ru giấc mộng kề
Sinh tử loanh quanh nào nghĩ ngợi
Rồi đây dạ tỏ chốn đi về!
Như Thu
LẠC TRỜI MÊ
“Hồn hoang” thơ thẫn lạc trời mê
Nhớ tuổi trăng rằm, mái tóc thề
Thổn thức vì đâu mà dạ buốt
Nhớ nhung chi lắm phải tim tê
Tình ai chưa bận, đâu xa vắng
Ảo mộng nào mong, lại cận kề
Một thuở dại khờ, nhiều luyến ái
“Hồn hoang” bay bổng chẳng đường về.
Thanh Trương
TRỞ VỀ
Một thời lầm lạc bởi đam mê
Quên cả lời xưa với nguyện thề.
Ngụp lặn nửa đời đầu tóc trắng
Phong trần một kiếp gót chân tê.
Nam Kha, tỉnh giấc nồi kê cạnh
Ngày tháng, kinh tâm nấm mộ kề.
Trở lại chùa xưa, sư cụ khuất
Mình ta sương khói cõi đi về!
Mailoc
12-18-18
NƠI ẤY CÓ . . .
Nơi ấy đồn rằng có xóm mê
Vừa vô là nguyện lập câu thề
Hân hoan nở rộ khi trò chuyện
Dào dạt bừng say lúc cận kề.
Dáng liễu lung linh tràn cởi mở
Cánh hoa lưu luyến khó quay về.
Lơ ngơ trở lại dường không muốn
Vương vấn“ hồn hoang “ mãi xứ tê !
Trần Như Tùng
MỘT CÕI ĐI VỀ
Đêm dài rảo bước dạo trời mê
Thả gót buồn côi dõi nguyệt thề
Huyễn giác mơ hồ lay mạng ảo
Đơn màu nhạt nhẽo vợi hồn tê
Đường thơ dệt lối tâm bình ổn
Cảm xúc tàn canh mộng dỗ kề
Vẽ bóng lên tường xoay tạo ảnh
Trầm ngâm ý niệm cõi đi về.
Mai Thắng
@1395~181218
XUÂN BUỒN
Giật mình,nhớ lại một cơn mê
Nhức nhối Xuân nao kẻ bội thề
Đất Mẹ tương lai dường tối mịt
Quê Cha sự nghiệp đáng buồn tê !
Anh hùng cô thế đành mang hận
Hào kiệt thất cơ chết dựa kề
Non nước tiêu điều đà mấy bận
Đường xưa bít lối khó quay về !
Songquang
12/18/2018.
HOANG CÙNG
Thu tàn cây lá đắm bờ mê
Rừng vắng sầu buông tiếng nguyện
thề
Vắt vẻo trăng mờ, hồn ảm đạm
bồng bềnh mây xám, sắc buồn tê>
Cô liêu hỏi quẩn, không người đáp
Quạnh quẽ tìm quanh chẳng kẻ kề
Tiếng gáy gà hoang nghe thảm thiết
Lang thang vô thức chốn đi …về
CAO BỒI GIÀ
TÌM THẤY VƯỜN XƯA,CHỐN HẸN HÒ
Luồn qua Bến Hoặc tới
Bờ Mê
Mới thấy vườn xưa,chốn nguyện thề :
Vắng bóng em yêu lòng lạnh ngắt !
Không hình bé mến dạ buồn tê !
Cây sung trụi lá thèm người dựa !
Ghế đá trơ thân khát bạn kề !
Ngó cảnh hắt hiu khôn trở gót
Dù sương ướt đẫm cả đường về ...
LTĐQB
TÌNH QUÊ
Nhìn ai nhan sắc đẹp đê mê
Nhớ bạn tình quê nguyện ước
thề
Em ở Sài Gòn Gia Định nọ
Anh về Đà Nẵng Chợ Hàn tê
Hội An phố cổ chùa chiền cận
Đà Lạt trường xưa thị xã kề
Man mác tâm hồn thanh thoát
nhớ
Mơ ngày bách tuế, cõi đi
về...
MAI XUÂN THANH
Ngày 19/12/2018
LỖI HẸN
Trần gian lặn lội cõi trời mê
Bương bả ngày qua lỗi hẹn thề
Gió dập bao phen làm trí loãng
Sóng vùi lắm đợt khiến hồn tê
Năm tàn đông nhạt cô đơn bám
Tháng lụn mơ phai lạnh lẽo kề
Lỡ cả lời nguyền khi cất bước
Còn đâu cội cũ đợi mai về ?
Thanh Hoà
KHI NÀO TƯƠNG NGỘ ....
Thuyền tình đi lạc chốn tân mê
Ngoảnh lại ai đang bỏ ước thề
Kỷ niệm êm đềm làm dạ thắt
Tương lai mờ mịt khiến lòng tê
Mây trôi phiêu lãng buồn xa cách
Gió cuốn mơ say lỡ hẹn
kề
Em hỡi, đôi mi còn ngấn lệ ?
Giang hồ..ta biết lúc nào về !
Paris 19/12/2018
TRỊNH CƠ
LẠC LOÀI
Mở mắt kinh thành,biệt dại mê
Đường xa rộng bước nước non thề
Chân trời nắng mới lòng hoan hỷ
Góc bể mây sầu bóng tỉ tê
Leo lét đèn khuya dầu bấc cạn
Hắt hiu xóm vắng nghĩa trang kề
Chôn rau cắt rốn,ngùi tâm tưởng
Lạc mất quê xưa chẳng lối về
Lý Đức Quỳnh
BIỂN MỘNG
Thuyền tình dậy sóng tỏ cơn mê
Biển mộng trăng lên nhớ Nguyệt thề
Rộn rã hoa yêu từ dạo đó
Nồng nàn sợi nhớ đến bên tê
Duyên xưa hẹn ước hoa vươn nở
Nghĩa cũ chờ mong bướm cập kề
Hồn bổng xôn xao bờ dĩ vãng
Bâng khuâng lạc cả lối đi về !
Đức Hạnh
20 12
2018
TỈNH HOANG
HỒN
Đọc Xuôi:
Hồn hoang tỉnh thức nhận bờ mê,
Ấy cõi si cuồng nặng tiếng thề.
Mòn mõi luỵ tình mang trí hận,
Đớn đau sầu mộng đắm lòng tê
Son tô phấn điểm thân ôm ấp,
Bạc sắm vàng mua má tựa kề.
Khôn dại nợ duyên là bể khổ…
Chôn đời kiếp tạm cõi đâu về !
Đọc Ngược:
Về đâu cõi tạm kiếp đời chôn.
Khổ bể là duyên nợ dại khôn.
Kề tựa má mua vàng sắm bạc,
Ấp ôm thân điểm phấn tô son.
Tê lòng đắm mộng sầu đau đớn,
Hận trí mang tình luỵ mõi mòn,
Thề tiếng nặng cuồng si cõi ấy…
Mê bờ nhận thức tỉnh hoang hồn !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
SẦU THU LÁ RỤNG
Tàn thu lá rụng bến bờ mê,
Lá rụng ngẩn ngơ buổi hẹn thề.
Lá rụng tơi bời thêm nỗi nhớ,
Tơi bời lá rụng chạnh niềm tê.
Sầu dâng lá rụng hàng hàng tiếp,
Lá rụng sầu dâng lớp lớp kề.
Chất ngất lòng sầu theo lá rụng,
Niềm đau theo lá rụng đêm về !
Đỗ Chiêu Đức
NHỚ QUÁ EM ƠI!
Giấc mộng của mình hư ảo mê,
Vì ai không giữ trọn lời thề?.
Sang sông chẳng nói lời từ giã,
Để bạn bâng khuâng dạ buốt tê.
Gối chiếc buồn thiu đêm gío thổi,
Phòng đơn quạnh quẽ ánh đèn kề.
Đọc thư nhìn ảnh người tình cũ,
Nhớ quá em ơ! mỗi tối về.
Ngô Văn Giai
Dec 22/2018
Những bài thơ buồn bã, xót xa. Kiếp nhân sinh có quá nhiều nỗi đắng cay, nhọc nhằn.
Trả lờiXóaLâu rồi mới có dịp ghé thăm. Chúc bạn sức khỏe, bình an.
Rất vui có bạn ghé thăm.
XóaVâng,đã lâu,bạn còn trở lại blog để ghé thăm là quý rồi.
Chúc bạn luôn bình an,sức khỏe,hạnh phúc!
Sang thăm Quỳnh đọc thơ xướng họa hay mà buồn quá. Chúc em ngày mới vui vẻ em nhé. Thân mến
Trả lờiXóahttps://lh3.googleusercontent.com/-aS6wDfOOE84/VzPgwshhIWI/AAAAAAAACbk/qndDzW1DCmsttRSrjta3ouwHnGOpQhJTw/w450-h800-rw/59%2B-%2B1%2B%252814%2529.gif
Cảm ơn chị NL!
XóaChúc Chị sức khỏe,hạnh phúc!
Cuộc đời là chuỗi vạn cơn mê
Trả lờiXóaCó sá chi đâu những lời thề
Xem như ngọn sóng treo đầu gió
Tỏa khắp muôn nơi lộng sơn khê...
HN sang thăm chia sẻ với anh.
Chúc anh buổi sáng tốt lành thật vui nhé anh !
https://lh6.googleusercontent.com/-xFgAouXJHGc/URoGoyPEzYI/AAAAAAAACd4/Dtb2SYuIPeQ/w451-h500-no/d8101b17713d09bae5c748d3071a29ae.gif
Cảm ơn HN đã lưu thơ cảm tác!
XóaChúc em luôn an vui,thảnh thơi!