Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2025

NGƯỢNG NGÙNG -Thơ Sông Thu và Thơ Họa



NGƯỢNG NGÙNG

 

Vóc ngà lồ lộ dưới cơn mưa

Lúng túng cặp che mãi chẳng vừa

Áo mỏng trắng tinh hằn lướt thướt

Tóc mềm đen nhánh bết lưa thưa

Xoay nghiêng, nép thẳng...mưa nào tránh

Cúi thấp, quay ngang...gió chẳng chừa

Môi tái run run dường muốn khóc

Đường về xa lắc, khổ thân chưa ?

  Sông Thu

( 12/09/2025 )


Thơ Họa:

 

AI BIỂU

 

Ai biểu quên dù , hổng áo mưa

Ướt nhem chèm nhẹp vậy cho vừa

Làm lơ ? Ráng chịu ! Kêu nào ngó

Khi dễ ? Đáng đời ! Ngoắc chẳng thưa

Chắc hẳn sợ quen càng khó xử

Hay là biết lạ cũng không chừa

Từ nay phải nhớ khi đi học

Chuột lột một lần đã tởn chưa ?

LHN

 

THÍCH THÌ CHÌU.

 

Nhìn nàng phô vóc dưới cơn mưa

Lộ mẹ hết trơn vậy mới vừa

Ra vẻ? bảo chờ không chịu đợi

Giả lờ? kêu gọi chẳng thèm thưa

Thấy thương,nhưng bực thôi thì mặc

Trông xót,mà hờn kệ để chừa

Đây cũng là dân chơi thứ thiệt

Cho quê một bận sợ hay chưa?

     LAN

(12/09/2025)

 

GÁI DƯỚI MƯA

 

Ướt sũng sao em còn dưới mưa

Lại đùa khoe của chẳng tay vừa

Bà ba dán sát nhìn ưa ứa

Quần lãnh phập phồng mắt lứa thưa

Gái gú thân nào không ngáy ngứa

Duyên trời hiếm dịp chớ chi chừa

Dùng dằng đi đứng điệu như múa

Hứng cảm người quanh ngã ngửa chưa!

 Hải Rừng

12/9/2025

 

GÁI MẮC MƯA

 

Thân ửng lộ tròn trịa dưới mưa,

Ngó xa khách chết đứng.. sao vừa.

Trắng tinh ngực nở bồng nhu nhú,

Xuôi xẹo tóc chuồn vai bết thưa.

Giọt tạt ướt tèm lem khó tránh,

Gió lan mát lất phất khôn chừa.

Bờ môi nhô ửng se se lạnh,

Phận gái ngượng ngùng khổ quá chưa?

                         *

Muốn về cứ ra dấu…anh đưa!

HỒ NGUYỄN

 (12-9-202)

 

ÁO MỎNG GẶP MƯA

 

Nắng đang rực lửa bỗng ào mưa

Xoa dịu trần gian,hỏa hạ vừa

Nhớn nhác cô nàng tìm chỗ khuất,

Vội vàng người đẹp kiếm nơi thưa

Hiên tràn người lấn,nào khoang trống,

Thân sũng mưa tuôn,chả khoảng chừa.

Đâu dáng kiêu sa,tà áo lượn ?

Đây hình lồ lộ, đã nư chưa ?

ThanhHoà

12/09/2025

 

THẤT TÌNH

 

Cảm tạ ơn trời xối xả mưa

Cùng em chờ tạnh sánh chi vừa?

Môi cười bẽn lẽn trao lời hứa

Ý ngỏ chân thành có dịp thưa

Gã thích hay nhìn tật khó sửa

Nàng nghe lại bảo tánh nên chừa

Quay về bến cũ tim đà tựa…

Muối xát tê lòng bậu hiểu chưa?

  Như Thu

09/12/2025

 

NGỒI TRONG QUÁN ĐỢI…

 

Ngồi trong quán ĐỢI chợt trời mưa

Lo lắng “ người ta” áo mỏng thưa

Gió rít mây đen chen sấm chớp

Nước tuôn đường ngập nghẽn xe vừa

Thù lù chàng đến như cơn lốc

Kinh ngạc nhỏ lùi… tội nghiệp chưa!!!

Hình ảnh bao năm còn đậm nét

Vũ vô kìm tỏa… bão giông thừa

Kiều Mộng Hà

Sept.12.2025

 

SUNG SƯỚNG

 

Chẳng sợ ướt mưa khoái tắm mưa

Tắm sông thêm nữa mới là vừa

Tự nhiên chơi bạn ham đùa giỡn

Luân lý để nhà khỏi dạ thưa

Mát khắp châu thân, đà quá thích

Lạnh sơ đôi lúc, cũng không chừa

Ninh Kiều niên thiếu thời sung sướng (*)

Kể lại chuyện xưa, thấy đã chưa?

(Phan Thượng Hải)

       9/12/25

(*) Bến Ninh Kiều ở Cần Thơ.

 

NỮ SINH  MẮC MƯA…!

 

Dài trắng nữ sinh ướt mắc mưa

Cặp em che mấy cũng không vừa

Nỏn nà áo mỏng, vâng, lồ lộ

Tươi tắn đào tơ, dạ, gởi thưa

Nép mặt nghiêng đầu mưa cũng tạt

Quay lưng cúi cổ gió không chừa

Run bần bật tựa như đang khóc…!

Khúc khuỷu đường trơn thấy khổ chưa…! (?)

MAI XUÂN THANH

Silicone Valley, September 12, 2025

 

mắc cỡ

 

áo mỏng chiều nay diện… bị mưa

eo ui… mắc cỡ mấy cho vừa!

vòng eo dính sát… da… hồng mịn

khoảng ngực nhô bày... vải… trắng thưa

dáng ngọc đầm đìa không chỗ lỡ     

thân ngà sũng sượt chẳng nơi chừa

xinh đâu? chỉ thấy... toi lần điệu!

ngõ vắng thầm thì... "xấu hổ chưa!"

anh khờ

 

KỶ NIỆM MỘT MÙA THI

 

Sĩ tử ra về đã vắng thưa

Người còn ngồi đó ,hỏi sao chưa?

Thẹn thùng mở miệng không ngờ đến

Ấp úng chỉ tay đột ngột vừa

Tình trạng bất ngờ thành khó tránh

Nguyên nhân hy hữu gắng ghi chừa

Mỗi khi nhắc lại mùa thi cũ

Hai đứa mĩm cười đỡ chẳng mưa

   Hưng Quốc

Texas 9-12-2025

 

ÁI NGẠI

 

Thương em bất chợt gặp trời mưa

Lúng túng nghiêng che biết mấy vừa

Nét ngọc đột nhiên bày lộ liễu

Vải dày bỗng chốc hóa thành thưa

Nước vầy tóc rối làm sao thoát

Gió lật tà thêm ghẹo chẳng chừa

Biết giúp nàng sao cho đỡ ngượng…

Áo choàng cho mượn dịu lòng chưa?

CAO BỒI GIÀ

   13-9-2025

 

DƯỚI HIÊN TRÚ MƯA

 

Đứng dưới mái hiên, đếm giọt mưa

Một, hai, quá xá hạt rơi vừa

Có người sốt ruột than trời ác

Vài vị ung dung hứng nước thưa

Cô bé “ nữ sinh “ áo trắng lo

Honda “ thày giáo “ rác bùn chừa

“ Vũ vô kiềm tỏa “ lưu chân khách

 Cánh cửa học đường đã đóng chưa …

Utah   13 - 9 – 2025

 CAO MỴ NHÂN

 

CƠN MƯA TÌNH

 

Chung dù hai đứa bước trong mưa

Cảm giác lâng lâng tựa mới vừa…

Ánh mắt anh trao lời nhắn nhủ

Làn môi em gởi tiếng vâng thưa

Bàn tay nắm chặt không khe hở

Hơi ấm chuyền qua chẳng chỗ chừa

Về đến cửa nhà mưa đã tạnh

Vậy mà nhớ mãi…lạ lùng chưa ?!

Songquang

 20250913

 

ẢNH MỸ THUẬT

 

Hoa hậu áo dài chụp ảnh mưa

Toàn thân ướt át ngỡ như vừa…

Phởn phơ là lụa ngoài da trắng

Nhu nhú đảo bồng dưới vải thưa

Nổi rõ ba vòng không muốn giấu

Hằn sâu một nẻo chẳng mong chừa

Thời trang mỹ thuật phô trương khiếp

Mấy lão xem hình bốc hỏa chưa?

Lý Đức Quỳnh

   13/9/2025 


EM CÓ BIẾT ?

(Bát vận đồng âm)

 

Hôm nay trời bỗng nổi cơn mưa

Đã hẹn cùng em - khó nói vừa ...

Xuống phố vui chơi trao ý hứa

Về nhà thăm viếng gửi lời thưa

Chọn ngày lành tốt tuỳ cha lựa

Xem tháng rủi xui để mẹ chừa

Chờ tạnh ,trễ giờ e khó sửa

Lòng anh lửa đốt...biết hay chưa ?

Người Sông Cửu

 Tháng 9/2025 


TRỘM HỎI

 

Trên dường đi học ập sa mưa

Cuống quýt tay hua khó chắn vừa

Nước thấm eo thon, tà lật mỏng

Gió lùa nhũ ngọc, vải che thưa

Hoa cho người hái hoa khôn né

Gái để kẻ trêu gái gượm chừa

Ai bảo chả phòng khi đến lớp

Gặp phen hú vía...đã hoàn chưa?!

14-9-2025

     Nguyễn Huy Khôi 


ĐỒNG THẤU CẢNH

 

Trời nỡ sao đành trút nặng mưa

Lại thêm gió mạnh cuốn đâu vừa

Thân gầy lộ rỏ từng đường nét

Áo mảnh phơi bày trọn nếp thưa

Cảm xót thay người đang chịu bởi

Càng đau đỗi dáng chẳng nơi chừa

Thương tình thấu cảnh san dù, áo

Ắt bớt ngượng ngùng phải vậy chưa! 

Mai Vân-VTT

   14/5/25

 

ĐÃ TỞN CHƯA ?

 

Tan học buổi chiều, bị mắc mưa

Nỗi lo về muộn biết sao vừa

Đứng chờ, chờ mãi, mưa nào dứt

Đợi cố, cố hoài, nước chẳng thưa

Cặp sách ướt nhèm, lo phát khóc

Áo quần dính bết, lạnh không chừa

Cũng vì cái tật hay lơ đãng

Dù, áo bỏ nhà...đã tởn chưa ?

       Nguyễn Đông Anh

( 14/09/2025 )

 

RỬA SẠCH BỤI TRẦN

 

Tôi thích một mình đi dưới mưa

Trong làn nước mát, sợi nghiêng thưa

Đưa tay hứng trọn tia vừa mới...

Ngửa mặt đón ngay sợi mới vừa...

Cảm giác lâng lâng dường đã hết...

Tâm hồn thư thới tựa như chưa...

Bao nhiêu uế tạp đều trôi sạch

Bụi bẩn trần gian chợt né chừa.

Như Thiền

 

TAN HỌC CHIỀU MƯA

 

Tan học, trên đường bỗng đổ mưa

Áo, dù chẳng có...ngại ngùng chưa ?

Đường trơn, nước ngập, không nơi tránh

Hiên chật, người đông, chẳng chỗ chừa

Tấp vội gốc cây tìm chỗ tạm

Nhủ thầm tấc dạ đợi mưa thưa

Lạy Trời khấn Phật đừng giông, sét

Ướt đẫm toàn thân, lạnh mấy vừa.

Lưu Lan Hương

 ( 14/09/2025 ) 


HẸN HÒ

 

Đôi lứa hẹn hò chợt mắc mưa

Tàng cây che chắn mấy cho vừa.

Trời đang vần vũ mây đen kịt

Gió bỗng lật tà áo trắng thưa.

Mắt chị ngỡ ngàng, vòng một ướt

Thân anh san sát, ngã ba chừa.

Làn môi mơn quyện chuyền hơi ấm

Mặc kệ đường Me... giọt tạnh chưa?

DUY ANH

09/14/2025

 

LÂU RỒI ,

 

Biết là trời tháng bảy hay mưa

Xối xả giọt tung toé lớn vừa

Túm vạt áo dài phơi rõ dáng

Khép bàn chân nhỏ bước vơi thưa

Trong ngoài ước sũng người run rẩy

Trên dưới đầm đìa nước nỏ chừa

Thời khắc lâu rồi mà vẫn nhớ

Bây chừ không biết có nguôi chưa !

PHƯỢNG HỒNG 


GỬI BẠN HỌC XƯA

 

Hai đứa tan trường gặp trận mưa

Áo quần dính đét tựa không vừa

Liếc nhìn bẽn lẽn trào vương đọng

Suy đoán bồn chồn chẳng dãn thưa

Cái tuổi hồn nhiên bao dịp tiếc

Lòng tham con mắt mấy ai chừa

Bao năm xa cách giờ ôn lại

Kỷ niệm hôm nào đã nhớ chưa?

140925.

    Đoàn Đình Sáng. 


HỐT HOẢNG

Họa vần

 

Phút đầu gặp gỡ Hạ đang mưa

Điện chớp xuyên tim lại cũng vừa

Gởi giúp tâm tình đêm nguyệt tỏ

Trao giùm mộng mị tối sao thưa

Nhiều khi vẫn nhớ hờn khôn giảm

Lắm buổi còn thương dỗi khó chừa

Giọt tủi hoài nghi tràn khoé mắt

Làm anh hốt hoảng đáng đời chưa

ThanhSong ntkp

CA. 16/09/2025 


4 nhận xét :

  1. ĐỒNG THẤU CẢNH

    Thơ họa:
    Trời nỡ sao đành trút nặng mưa
    Lại thêm gió mạnh cuốn đâu vừa
    Thân gầy lộ rỏ từng đường nét
    Áo mảnh phơi bày trọn nếp thưa
    Cảm xót thay người đang chịu bởi
    Càng đau đỗi dáng chẳng nơi chừa
    Thương tình thấu cảnh san dù, áo
    Chắc bớt ngượng ngùng phải vậy chưa ?
    Mai Vân-VTT, 14/5/25.

    Trả lờiXóa
  2. Một đề tài rất "đời thường", vui và hóm tạo nên một rừng xướng họa sôi động. Cảm ơn thi nhân cho thưởng thức!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Bác đã ghé đọc.
      Kính chúc Bác luôn được mạnh khỏe, an vui.

      Xóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!