MÙA ĐÔNG KHÔNG NHÀ
(Thể thơ STLB)
Chiều Đông ấy ngoài trời giá lạnh
Lão trượng vào tiệm bánh khách đông
Lần tay mò túi rỗng không
Còn vài xu lẻ đừng hòng mà mua.
Ánh mắt lão già nua lo lắng
Bụng cồn cào, cay đắng phận mình
Tôi người thông cảm sự tình
Mua thêm chiếc bánh và bình sữa tươi.
Tặng ông bánh cùng mười đồng chẵn
Mùa Giáng Sinh chúc đặng bình an
Thank you! Mắt lão chứa chan
Hàm ơn ấm áp tôi mang cho người.
Tôi còn nhớ nụ cười chợt đến
Cái bắt tay trìu mến của ông
Hỏi già có chỗ trú Đông*?
Chia tay, mình chúc lão ông An Bình...
DUY ANH
Mùa Giáng Sinh 2024
* Chỗ ngủ tập trung cho người không nhà (homeless)
Dù ở nơi nào cũng vẫn có những phận đời đói rách neo đơn!
Trả lờiXóa