tâm chưa tịnh
muốn tịnh khẩu mà có được đâu
ngứa tay lại hí hoáy vài câu
viết suy tư sẻ chia trăn trở
viết tự sự bày giải nỗi sầu
viết cảm tạ người gieo nghĩa nặng
viết tri ơn bạn gửi tình sâu
những toan treo bút, nhưng không đặng
chất chứa oán ân cũng nặng đầu
nhất hùng
Thơ họa vần:
XÓ QUÊ
Tĩnh lặng ao hồ, chẳng dễ đâu
Khi người ích kỷ mải mê câu
Bởi mong có được niềm riêng thỏa
Không ngại làm cho kẻ khác sầu
Mạch suối thanh lương dần nhiễm độc
Hố hầm gian trá cứ đào sâu
Xó quê cam phận miền heo hút
Lắm lúc tai bay chịu sứt đầu
Lý Đức Quỳnh
11/11/2024
CÓ SAO ĐÂU
Cứ ngồi mà tịnh có sao đâu
Nghĩ vậy ngứa tai cũng thốt câu
Sẵn viết lay hoay cho tiện việc
Im liềm lại gợi tới cơn sầu
Lòng còn mang nặng chưa buông bỏ
Chút nỗi hơn thua đào hố sâu
Ác quái thời nay nhiều cảm dỗ
Sân si ái ố nhói đau đầu ..
Yên Hà
2/12/2024
GÁC BÚT…
Thôi đừng viết nữa…chẳng hay đâu…!
“Làm nháp” thơ Đường…chỉ “tám câu”…!
Lẹ bút “gieo vần” bao nỗi khổ…
Nhanh tay “chọn chữ” bấy nhiêu sầu
Cám ơn thi sĩ “ Tâm Chưa Tịnh “
Đa tạ anh em “ Ý Chẳng Sâu “…!
Gác kiếm rữa tay mà chẳng đặng…!
Niềm riêng hổn độn cũng đau đầu…
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley December 01, 2024
TIẾT ĐỘ
Đừng nên chấp nhặt, chẳng hơi đâu!
Đối đáp vào tròng cá cắn câu.
Nhẫn nhục khoan hòa không rắc rối
Kiệm lời rộng lượng chẳng âu sầu
Dần dà giao thiệp càng thân mật,
Thủng thẳng tương quan lại đậm sâu.
Gặp mặt nhìn nhau còn lắm dịp,
Dẫu lùi vài bước bớt đau dầu.
Đỗ Quang Vinh
02-12-2024
THẦY THÍCH MINH TUỆ
Minh Tuệ sư thầy bước tới đâu
Chân trần áo vá niệm thầm câu
Con đường định giới chôn lìa khổ
Trí huệ hành tu bỏ diệt sầu
Xa lánh công danh tìm núi ẩn
Buông rời phố thị kiếm rừng sâu
Tam tàng kinh điển làm nền chốt
Phật pháp trì theo nhẹ hẫng đầu
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 12/2/2024
TÂM CỨ ĐỘNG
Tâm tư cứ động có sao đâu?
Phật pháp sống theo đủ sáu câu:
Động tánh từ bi lìa nghiệp khổ
Động tình đoạn hoặc phá thành sầu (*)
Sống đời cư sĩ tri hành tốt
Sống đạo Bụt nhà mẫn tuệ sâu
Nhân loại tồn sinh hằng sống động
Chỉ khi Thiền tọa tịnh tâm đầu?
(Phan Thượng Hải)
12/2/24
(*) Chú thích: Đoạn Hoặc = đoạn diệt 3 mê hoặc (Tham, Sân, Mạn).
Xin gửi lại bài cũ để ủng hộ cho bài họa:
(Bs Phan Thượng Hải)
Từ giáo lý Giác ngộ, Tâm thức Giác ngộ là Tâm thức Đoạn Hoặc và Từ Bi
Đoạn Hoặc = Đoạn diệt Mê hoặc. Có 3 Mê hoặc (Hoặc) là Tham dục (Tham muốn), Sân và Mạn.
Giác ngộ tức là không còn hay "đoạn diệt" Vô minh (= Si). Tâm thức Giác ngộ đồng nghĩa với Tâm thức đoạn diệt Si (= Vô minh). Do đó đoạn diệt Si là Giác ngộ (là Đoạn Hoặc gồm Tham Sân Mạn và Từ Bi).
Theo Thiền Tông, Tâm thức là hoạt động của Tâm:
Tâm thức hoạt động từ hiện tượng của sự vật từ cảm giác (sensation), tri giác (perception) cho đến cuối cùng là nhận thức (cognition) để có ý thức (consciousness).
Tâm thức hoạt động về hiện tượng của sự vật là tư tưởng hay tư duy (thought) gồm có lý trí và tình cảm (affection, sentiment). Lý trí gồm có suy nghĩ (thinking) và suy luận (reason). Từ ý thức hiểu biết về sự vật tâm thức mới có tư tưởng về sự vật, đó là ý kiến (view, idea).
Pháp Bảo Đàn kinh viết về tâm thức (hoạt động của tâm) và sự vật:
Một ngày kia (Lục tổ Huệ Năng) ra chùa Pháp Tánh (ở Quảng Châu) gặp Pháp sư Ấn Tông. Có hai vị tăng tranh luận về nghĩa “gió và phướn (một loại cờ)”; kẻ nói gió động người nói phướn động, tranh cãi không ngừng. Huệ Năng chen vào nói: “Chẳng phải gió động, chẳng phải phướn động, mà tâm các ông động”. Cả chúng (= mọi người) đều ngạc nhiên.
Do đó:
Tâm thức là hoạt động của Tâm đối với Sự vật do đó Tâm thức thì "động" (moving) chứ không bắt buộc phải "tịnh" hay "tĩnh" (not moving) cho dù Tâm thức Giác ngộ hay vô minh. Tâm thức không bám chặt và ràng buộc (không sở trụ) vào Sự vật nhưng Tâm thức của Con người vẫn luôn ở trạng thái hoạt động (= trạng thái "động") đối với Sự vật bên ngoài. Từ ngữ "Tịnh" trong Tâm "An tịnh" có nghĩa là "trong sạch" (pure).
Không có đoạn diệt tất cả Tư tưởng (gồm Tình cảm và Lý trí). Thiền Tông không đồng ý với đoạn diệt tư tưởng như Duy Thức Phái; vì Duy Thức Phái cho rằng Tư tưởng (Mạt Na thức) là nguồn gốc của chấp ngã và tự ngã nên phải đoạn diệt.
Đoạn Hoặc và Từ Bi chỉ thuộc về Tình cảm trong Tâm thức của Con người mà thôi. Tâm thức của Con người tự do trong các hoạt động khác của Tâm thức như cảm giác (sensation), tri giác (perception), nhận thức (cognition), lý trí và kể cả những hoạt động khác của tình cảm. Con người vẫn có Tình cảm chứ không Vô tình (và Diệt dục).
Pháp Bảo Đàn kinh viết (trang 88-89) về "Không đoạn diệt Tư tưởng":
Có vị Tăng đem bài Kệ của Ngọa Luân Thiền sư lập lại với Sư (Huệ Năng):
Ngọa Luân hữu kỹ lưỡng Ngọa Luân có kỹ lưỡng
Năng đoạn bá tư tưởng Dứt được trăm tư tưởng
Đối cảnh Tâm bất khởi Đối cảnh Tâm chẳng khởi
Bồ Đề nhựt nhựt trưởng Bồ Đề ngày ngày (tăng) trưởng (*)
(Ngọa Luân)
Sư (Huệ Năng) nghe xong nói: “Bài Kệ nầy chưa rõ Tâm địa, nếu theo đó mà tu hành thì lại thêm trói buộc”. Do đó Sư khai thị một bài Kệ:
Huệ Năng một kỹ lưỡng Huệ Năng không kỹ lưỡng
Bất đoạn bá tư tưởng Chẳng dứt trăm tư tưởng
Đối cảnh Tâm sổ khởi Đối cảnh Tâm cứ khởi
Bồ Đề tác ma trưởng. Bồ Đề làm sao (tăng) trưởng. (*)
(Huệ Năng)
Chú thích: Bồ đề đồng nghĩa với giác ngộ. Tư tưởng gồm có lý trí và tình cảm.
Một công án trong Thiền Luận (quyển Trung, trang 118) viết về "Vô tình":
Một giảng sư kinh Hoa Nghiêm đến tìm Huệ Hải và hỏi: “Bẩm, Thầy tin rằng hết thảy các loài Vô Tình đều là Phật?”
Đáp: “Không, tôi không tin vậy. Nếu các loài vô tình đều là Phật, các loài đang sống khác nào đã chết. Khỉ chết, chó chết còn hơn loài người đang sống. Chúng ta đọc Kinh thấy nói Phật thân không khác Pháp thân (Dharmakàya) vốn do Giới (Sila), Định (Dhyàna) và Tuệ (Prajna) mà sinh; do các phước đức mà sinh. Nếu các loài vô tình đều là Phật, thưa Đại Đức, ngay lúc nầy tốt hơn hãy chết đi mà thành Phật”.
Từ giáo lý Giác ngộ, Tâm thức Giác ngộ là Tâm thức Đoạn Hoặc và Từ Bi
Đoạn Hoặc = Đoạn diệt Mê hoặc. Có 3 Mê hoặc (Hoặc) là Tham dục (Tham muốn), Sân và Mạn.
Theo đúng từ ngữ, Đoạn diệt Tham dục (Tham muốn) chứ không Đoạn diệt Dục (= diệt dục).
Đoạn diệt Tham dục = không tham lam ích kỷ (self-centered greed):
= không "tham dục" (tham muốn) riêng cho mình
= có "dục" (muốn hay ham muốn) nhưng không "tham" cái "dục" (muốn hay ham muốn) cho riêng mình
= không "dục" (muốn hay ham muốn) cho riêng mình; một cách vô độ hay quá khao khát mãnh liệt không cưỡng lại được hay trói buộc ham muốn (= dục) lâu dài vào một đối tượng.
Đó là điều hợp lý vì nếu mọi người đều "không muốn" gì hết thì làm sao nhân loại tồn sinh và tiến bộ được.
Dục = Muốn, ham = Desire
Tham dục = Tham muốn = Craving, Strong desire.
Tham = Greed = Tham dục.
THAM MUỐN
Sống đời có muốn chớ đừng tham
Tham muốn nghĩa là có ý tham
Muốn hợp theo tài nên lập chí
Muốn thành quá độ cứ còn tham
Muốn tâm sân mạn, tâm không chánh
Muốn dạ từ bi, dạ chẳng tham
Muốn được tồn sinh khi tuyệt vọng
Nguyện cầu, tận lực, há là tham?
(Phan Thượng Hải)
4/18/22
Bs PHAN THƯỢNG HẢI biên soạn
Bài này là trích đoạn từ bài "Căn Bản Phật Pháp - Giác Ngộ và Thiền Định của Thiền Tông" (Bs Phan Thượng Hải) đăng trong phanthuonghai.com
Ồ, ao hồ vùng anh Quỳnh cư trú bị câu tặc phá hoại sao?
Trả lờiXóaCảm ơn ĐV đã ghé thăm.
XóaNhân chuyện "câu tặc" để nói đến lòng tham của con người cúng với lối sống vị kỷ thường mang tai họa đến cho người khác, dù họ đã lánh xa chốn đua tranh, mong tìm sự yên ổn nơi xó quê.