THAO THỨC
(Song Thất Lục Bát)
Tôi và sách đêm nay mất ngủ
Giữa trời khuya, sách thủ thỉ buồn
Ngoài hiên mưa lã chã tuôn
Từng trang nhẩm đọc, thấm nguồn bi thương
Gấp sách lại, còn vương hình bóng
Chuyện tình xưa chẳng sống bền lâu
Buồn như tháng bảy mưa ngâu
Duyên kia Mai Trúc vì đâu lỡ làng.
Tháng Tư ấy bàng hoàng hụt hẫng
Giờ tha hương, lòng vẫn rứt ray
Sài Gòn tên phải đổi thay
Dòng đời viễn xứ, tháng ngày trôi qua.
Tháng Tư nhắc mình xa nhau mãi
Khiến xui chi nàng phải lỡ tàu
Bóng chim tăm cá tìm đâu?
Nghìn trùng xa cách, lòng đau...thôi đành!
Tôi cùng sách năm canh thức trắng
Ngụm cà-phê đọng đắng vành môi
Hiên Tây trăng lặn, sao trôi
Kìa vầng Đông chớm lên ngôi mặt trời...
DUY ANH
Tháng Tư 2024
Thơ Họa:
ÁNH SAO CUỐI TRỜI
Đêm suy tư khó ru cơn ngủ
Ngày dần trôi khó giũ nỗi buồn
Ngoài trời từng giọt mưa tuôn
Gió chen khe cửa gợi nguồn nhớ thương.
Trăng viễn xứ sầu vương dõi bóng
Đời tha hương gối mộng dài lâu
Tiếng lòng hòa quyện giọt Ngâu
Rơi trong đêm vắng gởi đâu nỗi niềm.
Bốn chín năm nổi chìm hy vọng
Năm vạn ngày nuốt đắng ôm cay
Mái đầu màu tóc đổi thay
Lòng đau tay đếm mỗi ngày bước qua.
Lúc bỏ xứ đi xa nhớ mãi
Khi giả từ người phải lên tàu
Đời thì chẳng biết về đâu
Miễn sao thoát cảnh nén đau ... thân đành.
Niềm hoài vọng bên canh bạc trắng
Khối hận lòng nuốt đắng qua môi
Mỗi ngày nhìn áng mây trôi
Mắt thương giờ ngắm sao rơi cuối trời.
2024-04-28
Võ Ngô
ĐÊM BUỒN…
Chắc có lẽ…đêm nay khó ngủ!
Mấy mươi năm còn ủ nỗi buồn
Nhớ ngày nước mắt mờ tuôn
Giã từ đất Mẹ …cội nguồn đau thương
Nơi viễn xứ vấn vương hoài bóng…
…nước Việt Nam ta sống từ lâu
Đã từng trải mấy mùa Ngâu
Mà nay phải cách do đâu…xóm làng?
Dù đất khách huy hoàng cảnh thật!
Ta như tàu bị trật đường ray
Cuộc đời sống lại buồn thay
Niềm hy vọng cứ mỗi ngày đi qua
Nỗi vui cứ trôi xa còn mãi
Ngày ra đi ta phải lên tàu
Đời mình không biết đến đâu
Thôi thì phó mặc…ra sao cũng đành !
Giữa biển cả trời xanh mây trắng
Niềm ưu tư cay đắng bờ môi
Bao năm ngày tháng cứ trôi
Còn ta thì vẫn như ngôi sao trời
Songquang
20240429
NỖI NIỀM.
Tuổi ngây thơ ăn no rồi ngủ
Vô tư nên chẳng rũ nào buồn
Một ngày nước mắt trào tuôn
Giặc tràn phá nát, khởi nguồn đau thương.
Đêm khó ngủ,cô đơn đối bóng
Đèn hoa sen soi bóng VÂN LÂU
Trời bày chi cảnh cơn ngâu
Lòng buồn canh cánh,vì đâu xa làng?
Đời tay trắng nên lòng sầu hẫng
Như đoàn tàu trật hẳn đường ray
Mong sao hiện tại vận thay
Tương lai tươi sáng,bao ngày đen qua.
Dù xa cách vẫn thương yêu mãi
Muốn đến thăm lại phải đợi tàu
Tâm buồn khổ sở vì đâu?
Luôn chờ em nhé,vì nhau cũng đành.
Dòng nhật ký trên trang giấy trắng
Chén đầy vơi nồng đắng bờ môi
Thời gian lặng lẽ dần trôi
Người đây,kẻ đấy cách đôi phương trời.
LAN.
(30/04/2024).
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!