Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

NGHỊCH LÝ -Thơ Sông Thu và Thơ Họa


NGHỊCH LÝ

 

Nhiều lần soi bóng xuống dòng sông

Tôi vẫn phân vân tự hỏi lòng

Có phải cuộc đời là ảo ảnh

Và rằng cõi thế chỉ hư không ?

Niềm vui, hạnh phúc dần tan biến

Nỗi khổ, sầu thương mãi chất chồng

Nhưng dẫu ngậm ngùi, hoen mắt lệ

Mà yêu cuộc sống lại vô cùng !

   Sông Thu

( 29/04/2021 )

 

Thơ Họa:

 

NGHỊCH LÝ

 

Tự cổ nhân sinh , khổ họa chồng

lú mê theo bọt nước trôi sông

Của tiền ảo mộng, không bờ tận

Danh lợi hư vinh, chẳng hạn cùng

Người khó  lòng an, không hóa có

Kẻ giàu tâm muộn , có như không

Phải chăng nghịch lý Cao Xanh vẽ…

Tĩnh tại tay buông, lại sướng …lòng

CAO BỒI GIÀ

  29-04-2021

 

NGẪM NGHĨ

 

Luận cuộc đời ngồi ngắm bến sông

Từng hôm tắm gội chuyện bên lòng

Dòng trôi  lặn hụp hư rồi có

Thác đẩy quay cuồng thực lại không

Lận đận liên hồi dàn ứ nghẽn

Lao đao tiếp diễn cuộn sâu chồng

Trầm luân bể khổ ly sầu nếm

Vẫn muốn làm thơ gối nguyệt cùng

     Minh Thuý(Thành Nội)

Tháng 4/29/2021

 

CÓ NGẠI CÙNG?

 

Lặng lẽ neo thuyền cặp mé sông

Sầu tư vùi lấp chẳng nao lòng

Nhìn con nước rẽ êm đềm lắm!

Tắt lửa sân dừng thoải mái không?

Quá khứ đau buồn ta bỏ lại

Tương lai vời vợi trí đan chồng

Bốn mùa luân chuyển sao đều thế!

Hỏi khách đường xa có ngại cùng?

  Như Thu

04/30/2021

 

THƯƠNG KIẾP HOA TRÔI

 

Nhìn đám Lục Bình theo nước sông

Mênh mang kỷ niệm, xuyến xao lòng

Bao lần sang bến...ta hoài mộng

Mỗi bận qua phà, ai nhớ không?

Thương phận hoa trôi... thuyền đẩy tấp

Tội thân bèo dạt sóng xô chồng

Gió mưa vùi dập nơi đâu ẩn?

Một kiếp lênh đênh đến tận cùng...!

    Bạc Liêu/30/4/2021

Hồng Vân 

 

NGHỊCH LÝ

 

Kẻ ở đầu sông người cuối sông

Đâu hay chung sóng rộn trong lòng

Đã khôn nhận định hư hay ảo

Càng khó tìm ra thực hoặc không

Bóng nước lung linh mờ lại hiện

Sóng triều nhô nhấp đổ theo chồng

Do từ Nghịch Lý càng duy lý

Bởi thế làm sao luận giải cùng…

Thái Huy

 30/4/21

 

CUỐI BẾN.

 

Người nói : đừng soi mặt nước sông

Bởi chưng sóng nổi xót xa lòng

Nhưng tôi vẫn tưởng giang hà lặng

Thành khách đành mơ sắc mộng không

Vẫn biết tình ai rồi cạn kiệt

Nhưng sao nghĩa bạn lại cao chồng

Hoá ra tất cả đều hư ảo

Cuối bến, thưa chưa phải tuyệt cùng ...

      Hawthorne  30 -4 – 2021

CAO MỴ NHÂN

 

TÌNH THEO CÁNH GIÓ

 

Tình chung dâng hiến,kể như không,

Đành dạ,hoa tươi thẩy giữa sông

Cánh mãi thả trôi,trôi bất tận,

Tim hoài ngóng đợi,đợi khôn cùng...

Xóm giềng kế cận,không lưu ý,

Viễn khách xa xôi,lại bận lòng.

Con tạo trêu ngươi,bầy nghịch cảnh,

Niềm đau tựa núi chất,non chồng!

ThanhHoà

 

SÓNG LÒNG

 

Chiều tà mây nước khói trên sông

Gác mái thuyền trôi lắng sóng lòng.

Tiếng sáo u buồn, vương kỷ niệm

Chuông chùa xa vắng điểm thu không.

Si mê ngẫm lại tình còn đắm

Tội lỗi hồi tâm nghiệp vẫn chồng.

Vận nước chưa nguôi sầu viễn xứ

Ngổn ngang tâm sự biết ai cùng?

 Mailoc

4-30-21

 

DÒNG ĐỜI

 

Lặng lờ nước mát tạo nên sông

Lúc đục khi trong vẫn vững lòng

Nắng dọi mưa dông nào khác chứ

Trời hồng mậy biếc cũng như không

Vào làng cảnh tốt bày đôi chỗ

Lên bến niềm đau xếp lắm chồng

Rõ được dòng đời nhiều xoáy hiểm

Thiên tai nhân họa cứ theo cùng.

Trần Như Tùng       

 

DÒNG THIÊN HƯỚNG

 

Cuộn mép đôi bờ chảy giữa sông

Nhìn con nước đổ điệu phiêu bồng

Trôi bình thản ngắm trời hư thực

Dạo nhẩn nha tìm quãng có không

Hạnh phúc êm đềm say bảo dưỡng

Niềm vui tản mạn khẽ ôm chồng

Khi đời tự quản dòng thiên hướng

Sẽ đạt an nhàn cảnh giới thông.

Mai Thắng

  210430

 

NGHỊCH CẢNH.

 

Nhẹ bước ven bờ hứng gió sông,

Vài ba thắc mắc vấn vương lòng.

Yêu là bể khổ, luôn mong có,

Tình khởi giây oan, chẳng muốn không.

Thảm cỏ hoa rơi vun mấy đống,

Đường đê lá rụng quét từng chồng.

Mùa thu tàn tạ thành thi tứ,

Cảnh đẹp buồn sao đến tận cùng.

  Mỹ Ngọc.

May 1/2021.

 

NGHĨ VƠ

 

Một cụm mây chiều lặng dưới sông

Ngời bao ảnh tượng lãng phiêu lòng

Vui nhìn cỏ thắm đang mùa đẹp

Dẫu biết hoa tàn lại nhánh không

Sáng lửa tương lai,đời mãi nhóm

Tàn tro dĩ vãng,bếp thôi chồng

Đêm còn được gặp vầng trăng cũ

Mà gió hoài bay,chẳng tận cùng

Lý Đức Quỳnh

    2/5/2021


NGƯỢC ĐỜI

 

Giang hồ đi khắp các miền sông

Đây đó chênh chao cả cõi lòng

Nước ngược nước xuôi đầy trắc trở

Thuyền lên thuyền xuống thấy như không

Xuyên ghềnh qua thác dòng cuồn cuộn

Vượt núi trèo non đá ngợp chồng

Có lúc u trầm buồn ngấn lệ

Vậy mà ta thiết sống khôn cùng…

 TẠ VƯƠNG KIM

 

CUỘC ĐỜI ĐẦY NGHỊCH LÝ

 

Hình bóng quay cuồng nghịch lý sông,

Bâng khuâng tự hỏi thấu tim lòng.

Đời như hư thực in thành bản,

Thế tợ không thành sắc hóa không.

Hạnh phúc chẳng qua mơ ảnh ảo,

Giàu sang thấy đó khổ đau chồng.

Thiên Đàng cứ tưởng mình chân lý,

Thực tế nhồi thương tận khốn cùng.

HỒ NGUYỄN

  (02-5-2021)

 

SỐNG THEO TỰ NHIÊN

 

Đừng để lòng neo theo bến sông

Tâm cơ hao phí chuyện soi lòng

Sao không đắm đuối theo hồn nước ,

Vút cánh lên trời giữa khoảng không ?

Hạnh phúc , đau buồn do cách nghĩ

Thở than , thư thái chất cùng chồng

Khoan hòa , nhân ái niềm vui mới

Ánh sáng bình minh đẹp tận cùng

Chung Văn

  1/5/2021

 

KẺ KHỐN CÙNG

 

Tự hỏi bóng mình dưới nước sông

Phù sinh một kiếp thử soi lòng

Nhân duyên may rủi đây hư thực

Số phận trớ trêu đó sắc không

Cải tạo, tù nhân đi "học tập” ?

Cuốc cày nương rẫy kéo cưa chồng

Nhìn về dĩ vãng vàng son cũ

Thất vọng tương lai kẻ khốn cùng...!

Mai Xuân Thanh

   May 01, 2021

 

HOÀI MONG

 

Bóng nguyệt âm thầm rọi bến sông

Triền đê lối cũ bỗng nao lòng

Người xa cuối biển còn thương lắm

Kẻ cách phương trời có nhớ không?

Chén rượu đắng cay sầu mãi chất

Câu thơ se sắt tủi thêm chồng

Mong hoài tri kỷ không về lại

Đường thế nào ai để bước cùng .

  Huy Vụ

02/05/2021

 

MỘNG THỰC

 

Cá vui khi cá lội ven sông ?

Trang Tử bâng khuâng tự vấn lòng.

Bướm hoá ra ta hay ảnh ảo ?

Ta thường mộng bướm chỉ mơ không ?

Mộng mơ mơ mộng rồi tan biến,

Hư thực  thực hư lại chất chồng !

Trang Tử Sông Thu cùng bỡ ngỡ...

Nhưng cùng yêu cuộc sống khôn cùng !

Đỗ Chiêu Đức

  05-02-2021

 

QUẢ ĐÚNG

 

Quả đúng, cuộc đời tựa nước sông...

Triền miên cứ chảy, đẹp xiêu lòng

Lênh đênh dòng chảy rồi tan dạng

Vất vưởng nơi nào biết thế không

Tội nghiệp thế nhân nào có biết

Tranh nhau từng chút tội vun chồng

Đến ngày thức tỉnh rồi ân hận

Trôi dạt phương nao đến tận cùng !...

 Yên Hà

2/5/2021

 

KHỔ TẬN CÙNG

 

Một chiếc thuyền trôi trên nhánh sông

Nước đôi dòng chảy ngổn ngang lòng

Xuôi chiều biết được vào nơi có

Ngược hướng phải chăng về chốn không

Đối sắc non xanh đà biến dạng

Gẫm đời nước bạc nổi nênh chồng

Buồn se qua mắt thương bờ cõi

Bốn sau năm suông khổ tận cùng .

Võ Ngô

 

NGHỊCH LÝ

 

Chận nguồn đắp đập cố ngăn sông  

Nam Bộ đồng khô suối cạn lòng

Dưới biển Tàu gian đầy khắp chốn

Trên bờ Hán tặc chỗ nào không

Thời nay kết bạn tình bằng hữu

Thuở trước thù cao hận chất chồng

Nghịch lý vô thiên ai cũng biết

Mà sao dân Việt vẫn chung cùng !

Chu Hà

 

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ

 

Lặng buồn dõi mắt xuống dòng sông

Chán nản dâng lên tận đáy lòng

Đâu thuở giang san tràn nhựa sống

Giờ bao hạnh phúc bỗng thành không

Mái tranh cô quạnh con mong bố

Bếp lửa hoang liêu vợ nhớ chồng

Bốn sáu năm dài đầy uất hận

Dân Nam sao cứ mãi bần cùng

Trương Trọng Kiên

  (May 2nd 2021)

 

NGHỊCH LÝ

 

Đất khách quê người cách núi sông

Nằm đêm nhớ nước sắt se lòng

Thân bằng ngó quẩn nào đâu có

Quyến thuộc nhìn quanh cũng vẫn không

Giã biệt ngày đi con nhớ mẹ

Từ ly buổi tiễn vợ xa chồng

Phương trời diệu vợi sầu dâng mắt

Tâm sự đầy vơi nói chẳng cùng

Đỗ Đại Nhân

Tucson, AZ-May 2, 2021


LẠI CŨNG NGHỊCH LÝ

 

Miệng cứ hò gìn giữ núi sông,

Nói ra lại chỉ những đau lòng.

Núi sông nhượng hết giờ tay trắng,

Ngôn ngữ còn chăng nay cũng không.

Miệng nói không nên theo giặc ngụy,

Bảo con tìm cách lấy làm chồng.

Ô hay dối trá làm chi thế!

Miệng thế còn ghi mãi chẳng cùng!

Đỗ Quang Vinh

 

DÒNG NGHỊCH XUÔI

 

Tình đời tựa mặt nước dòng sông

Ròng lớn ngược xuôi chẳng thấu lòng

Thong thả hiền hoà trông đấy có

Thư nhàn êm ái thấy mà không.

Thâm sâu tâm lắng trong ngoài khác

Lảng vảng thác ru rộng hẹp cùng

Thời tiết thường là mưa lạnh đổi.

Sách văn thi phú chất thành chồng.

Đặng Xuân Linh

   04-05-2021


NGẬM NGÙI

 

Từ ta lìa bỏ nước non sông,

Đằng đẳng nhiều năm chạnh tấc lòng.

Nghĩ đến quê xưa tình mãi có,

Thương về đất cũ cảnh hoàn không !

Bể dâu dời đổi buồn nhân thế,

Nỗi hận còn mang thảm vợ chồng !

Mấy chục xuân dài đau ngấn lệ…

Ngậm ngùi thơ cảm khái khôn cùng !

Liêu Xuyên

 

CHẠNH LÒNG NHÌN NƯỚC TRÔI ĐI

 

Một mình thơ thẩn dạo bờ sông

Ngắm cảnh chợt dưng thấy chạnh lòng

Nước mãi trôi đi, đi chẳng tụ

Người luôn tiến tới, tới hoàn không

Đam mê tài lợi đau tràn chất

Quyến luyến công danh luỵ ngập chồng

Càng sống xả buông càng hỷ lạc

Hiểu câu sinh diệt khỏe khôn cùng

 Phương Hoa

MAY 4th 2021

 

THẦM TIẾC ,

 

Chúng ta từng lội ngược con sông

Chinh chiến ly tan buốt dạ lòng

Khắc khoải ngày đông ôm giá lạnh

Bâng khuâng tháng hạ bủa thinh không

Tình yêu nỗi nhớ như hơi thở

Bể khổ trầm luân tựa đá chồng

Thầm tiếc một thời son trẻ ấy

Màu hoa phượng thắm chẳng theo cùng

PHƯỢNG HỒNG


BẾN SÔNG BUỒN

 

Buồn ra đứng ngắm cảnh bờ sông

Nhân ảnh ta nghiêng, ngả bóng lồng

Mặt nước giăng tơ xanh lặng sóng

Chân mây trải lụa xám thinh không

Khiến ai đất khách tình lưu giữ

Cho kẻ quê người nghĩa khắc chồng

Bảng lảng hoàng hôn, trời sụp tối

Đàn chim về tổ hỏi: bay cùng?

DUY ANH

05/06/2021


LÊNH ĐÊNH

 

Hoa tím bồng bềnh giữa khúc sông

Về đâu bến đổ khiến chao lòng

Bâng khuâng đám lục vào chơi nhé

Bỡ ngỡ ven đầm dám tắp không ?

Thân phận bọt bèo theo sóng nước

Tơ duyên lận đận biết ai chồng ?

Trong cơn bão tố nơi nào tới

Kiếp sống lang thang khổ tận cùng

THIÊN LÝ