Thứ Tư, 15 tháng 1, 2020

BỒI HỒI GẦN TẾT-Thơ Mai Lộc và Thơ Họa


BỒI HỒI GẦN TẾT

Mấy chục Xuân rồi biệt cố hương
Nhớ từng chi tiết mỗi con đường.
Hàng me trưa nắng ve ra rả
Mái lá lam chiều khói vấn vương.
Đầu xóm đơn sơ, trơ quán cóc
Bên đình cao ngất rủ thuỳ dương.
Bồi hồi gần Tết vang tu hú
Trong ký ức già nặng luyến thương.

Lạnh lùng Xuân đến, kiếp tha phương
Nhớ quá quê xưa nhớ lạ thường.
Tháng chạp se se làn gió bấc
Đường làng phơn phớt cỏ hơi sương.
Mơ màng trên nước cây cầu khỉ
Văng vẳng bên sông tiếng trống trường.
Cứ mỗi Tết về lòng quặn thắt
Bên trời đăm đắm mắt sầu vương!
  Mailoc
01-10-2020

Bài Họa:

BỒI HỒI GẦN TẾT

Gia vong quốc phá bức ly hương,
Đôi ngã chia ly vạn dặm đường.
Xuân hạ tươi hồng thêm nỗi nhớ,
Thu đông ảm đạm gợi sầu vương.
Năm tàn đất khách trông trời thẳm,
Tháng lụn bên bờ ngóng đại dương.
Gió Tết bồi hồi thân lữ thứ,
Mưa xuân ray rức gợi buồn thương.

Đất khách đón xuân tận viễn phương,
Xứ người Tết đến vẫn như thường.
Nào đâu chậu cúc vừa hàm tiếu,
Lại vắng cành mai mới điểm sương.
Đì đẹt xa rồi tràng pháo chuột,
Lùng tùng mất hẵn trống lân trường.
Tết về thêm chạnh niềm cô lữ,
Dõi mắt bên trời dạ vấn vương !
Đỗ Chiêu Đức
   Tết 2020

NỖI LÒNG KẺ XA QUÊ

Nhớ hoài nơi ấy, đất quê hương
Có những hàng tre rợp nẻo đường
Bến nước chờ đò khơi nỗi nhớ
Chim chiều gọi bạn gợi niềm vương
Mái tranh ẩn khuất sau vòm lá
Vườn ruộng mờ xa dưới ánh dương
Thoang thoảng hương thơm mùi lúa mới
Tiếng hò đôi lứa ngập yêu thương.

Trông vời quê cũ biệt mù phương
Hình ảnh thân yêu quá đỗi thường
Kênh rạch ngoằn ngoèo quanh ruộng rẫy
Xóm làng ẩn hiện dưới màn sương
Cây đa cổ thụ bên bờ giếng
Tán phượng hồng tươi trước cổng trường
Tất cả hằn sâu trong ký ức
Một trời kỷ niệm mãi còn vương.
Phương Hà
(11/01/2020 )

TẾT XUÂN ĐẤT KHÁCH

Định cư đất khách vọng quê hương
Tâm khảm khắc ghi những quãng đường
Đôi bạn ngày xưa luôn luyến nhớ
Riêng mình cố quận vẫn tơ vương
Qua sông lối cũ theo hàng liễu
Tới bến đò chiều dõi ánh dương
Chạnh nghĩ năm tàn lòng thổn thức
Bâng khuâng tháng lụn dạ còn thương

Xuân về mấy độ sống ly hương
Số kiếp phù sinh ấy lẽ thường
Thấm thoát năm tàn heo Kỷ Hợi
Thoi đưa tháng lụn Tý canh sương
Bến kia trông ngóng ghe mành cá
Xe nọ đợi mong trống bãi trường
Cha mẹ chờ con lòng thấp thỏm
Tết duyên thiếu vắng nợ tình vương
Mai Xuân Thanh
Ngày 10/01/2020

XUÂN THA HƯƠNG

Bao năm hoa nở chốn tha hương
Cứ mỗi mùa xuân một ngả đường
Tâm sự bộn bề như tóc rối
Tình thơ bát ngát tựa mây vương
Nhớ nhung thủa đó pha hình ảnh
Sầu muộn thời nay toả bóng dương
Cánh én lênh đênh trên sóng nước
Buồn ơi, ngày tháng cuộn niềm thương

Lưu vong nam bắc cũng đôi phương
Nên chuyện tây đông quả lẽ thường
Mấy chục niên rồi nghe tiếng súng
Bao nhiêu mộng vẫn thấy mù sương
Nửa đời xa mã quên nhiêu trận
Trọn kiếp binh thư  nhớ bấy trường
Tóc bạc hay là tia khói vướng
Ố ô, một chút nắng xuân vương...
      Hawthorne  11 - 1 – 2020
CAO MỴ NHÂN

TẾT THƯƠNG QUÊ MẸ
1.-
Đọc Xuôi:
Xuân chào đón Tết nhớ quê hương,
Mỏi mắt mờ trông những phố đường.
Thân mến xóm làng vui gió lộng,
Chứa chan tình cảnh thắm lòng vương !
Quân hành giữ nước gìn sông núi,
Tạo dựng xây đời mộng thái dương !
Nhân thế hỡi ngờ đâu loạn biến…
Dân sầu khổ nỗi lắm tang thương !

Đọc Ngược:
Thương tang lắm nỗi khổ sầu dân,
Biến loạn đâu ngờ hỡi thế nhân ?!
Dương thái mộng đời xây dựng tạo,
Núi sông gìn nước giữ hành quân.
Vương lòng thắm cảnh tình chan chứa,
Lộng gió vui làng xóm mến thân.
Đường phố những trông chờ mỏi mắt…
Hương quê nhớ Tết đón chào Xuân !
2.-
Đọc Xuôi:
Xuân trời rét lạnh đất nam phương, 
Khách lữ lòng thương khổ luỵ thường !
Dân chúng đói ốm hờn tủi lệ,
Ruộng đồng khô phủ trắng mù sương !
Luân trầm núi biển niềm đau đớn,
Nghẹn uất sinh nhân nỗi hận trường !
Chân lý có đâu đời bạc phước…
Xuân buồn thảm Tết rũ phiền vương !
       
Đọc Ngược:
Vương phiền rũ Tết thảm buồn Xuân,
Phước bạc đời đâu có lý chân !
Trường hận nỗi nhân sinh uất nghẹn,
Đớn đau niềm biển núi trầm luân !
Sương mù trắng phủ khô đồng ruộng,
Lệ tủi hờn ốm đói chúng dân !
Thường luỵ khổ thương lòng lữ khách…
Phương nam đất lạnh rét trời Xuân !
Liêu Xuyên

TẾT Ở MIỀN XA

Sâu lòng thấm đậm tỏa lừng hương
Quê vẫn trong tôi vạn nẻo đường
Giáp hạt lúa vàng thơm gió thoảng
Giao mùa bưởi mọng ngát mùi vương
Quanh triền núi lặng xanh hàng trúc
Dọc bến sông dài biếc rặng dương
Mỗi độ tết về ngào ngọt mứt
Xóm làng rộn rã tiếng thân thương

Côi cút miền xa bóng lẻ phương
Chao ôi cái nhớ nhói đau thường
Con chim mất mẹ ngùi mong tổ
Cánh én xa bầy xót ngậm sương
Chốn cũ bồi hồi vang tiếng pháo
Niềm xưa thảng thốt vọng canh trường
Tầm xuân nụ héo từ đông giá
Tết mộng sum vầy tủi lệ vương !
Lý Đức Quỳnh
   15/1/2020

DẠ HOÀI VƯƠNG...

Không gì xóa được bóng Quê Hương,
Dẫu có mải mê trải dặm đường.
Dạ vẫn sâu đằm duyên lá thắm,
Hồn còn vấn víu nghĩa tơ vương!
Ngớ thoi én dệt bừng non nước,
Nhớ cánh buồm căng lướt đại dương.
Ký ức hiện về luôn tỉnh thức
Nằm lòng tha thiết tiếng yêu thương!

Dặm ngàn mòn mỏi vượt muôn phương,
Thẹn với non sông,...kiếp sống thường,
Xót phận long đong dầm nắng gió,
Thương đời dầu dãi ngợp mưa sương!
Tạc hình bóng bạn thời chinh chiến,
Lưu gót hài ai thuở tựu trường!
Tết đến nao nao niềm nhớ Mẹ,
Trời quê xa ngái,dạ hoài vương!
    15-1-2020
Nguyễn Huy Khôi

NỖI SẦU XA XỨ KHI XUÂN TỚI

Quốc phá gia vong bỏ cố hương
Trèo đèo lội suối gắng tìm đường :
Xa làng xót bạn lòng buồn bã
Bỏ xóm quên bồ dạ vấn vương
Đất khách cô đơn trong điếm trọ
Quê người lẻ bóng cạnh cây dương
Giao thừa pháo nổ năm ba tiếng
Như cợt như khêu nỗi nhớ thương

Nỗi buồn xa xứ gửi hà phương ?
Chỗ ở nơi ăn há phải thường !
Lắm lúc nằm soài trong quán gió
Nhiều khi nuốt đại cạnh cầu sương
Ngậm ngùi thao thức dâng màng óc 
Chua chát nồng cay ứa ruột trường
Khát nước khôn khây bằng chén rượu
Tửu vô tri kỷ khiến sầu vương 
LTĐQB

NHỚ QUÊ

Xuân về lòng bỗng nhớ quê hương,
Nhớ bóng dừa xanh nhớ góc đường.
Nhớ mái tóc xanh bay lã lướt,
Nhớ mi mắt thắm liếc tình vương.
Nhớ bờ dậu trúc đôi tay nắm,
Nhớ bóng me chùm dưới ánh dương.
Nhớ phượng hè sang hai đứa rẽ,
Nhớ bao kỷ niệm nhắc càng thương.
                       *
Từ lúc lìa quê cách bốn phương,
Lang bang khắp nẽo kiếp nghê thường.
Xuần về lạnh lẻo miền đông giá,
Tết đến âm thầm cảnh tuyết sương.
Cố rán nhớ ghi hình bóng cũ,
Bỗng nghe mang nặng dạ miên trường.
Canh dài thắt thẻo tim đau nhói,
Ghi lại đôi dòng thơ vấn vương.
HỒ NGUYỄN
 (17-01-2020)

1 nhận xét :


  1. Xin tiếp họa:

    DẠ HOÀI VƯƠNG...

    1.

    Không gì xóa được bóng Quê Hương,
    Dẫu có mải mê trải dặm đường.
    Dạ vẫn sâu đằm duyên lá thắm,
    Hồn còn vấn víu nghĩa tơ vương!
    Ngớ thoi én dệt bừng non nước,
    Nhớ cánh buồm căng lướt đại dương.
    Ký ức hiện về luôn tỉnh thức
    Nằm lòng tha thiết tiếng yêu thương!

    2.

    Dặm ngàn mòn mỏi vượt muôn phương,
    Thẹn với non sông,...kiếp sống thường,
    Xót phận long đong dầm nắng gió,
    Thương đời dầu dãi ngợp mưa sương!
    Tạc hình bóng bạn thời chinh chiến,
    Lưu gót hài ai thuở tựu trường!
    Tết đến nao nao niềm nhớ Mẹ,
    Trời quê xa ngái,dạ hoài vương!

    15-1-2020

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!