ANH HÙNG NAN QUA MỸ NHÂN QUAN
Bán sinh phong cốt lăng tàng thậm ,
Nhất phiến u hoài chỉ vị khanh
(Thơ Đỗ Mục)
Nửa đời sương gió ngang tàng
Tấm thân chỉ lụy vì nàng đấy thôi!
Anh hùng lừng lẫy một thời .
Hạng vương chết bởi nụ cười Ngu Cơ
Giữa trời Từ Hải trơ trơ ,
Thúy Kiều vừa khóc bất ngờ Từ
lăn !
Nào ai Hào Kiệt ,Thi Nhân !
Ải người đẹp khó một lần vượt qua
Tại sao chẳng giống người ta ,
Mắt không dao sắc thế mà đứt
tay .
Long Tuyền, kiếm báu đặt bày ,
Chưa bằng sợi tóc em bay trước
mành .
Ngàn trang sách ,vạn lời kinh ,
Chẳng bao giờ vắng bóng hình giai
nhân ,
Nếu như qua ngõ phù vân,
Một lần dẫu chỉ một lần cũng cam .
Của trời đâu có thể tham ,
Răng ngà vừa hé nắng làm thành mưa
.
Ngang tàng sương gió thấm chưa ?
Tấm thân chỉ lụy khi vừa biết yêu
.
Nhớ xưa Phạm Lãi mái chèo ,
Quay mình phủi sạch, mang theo một
nàng .
Tây Thi ôi thiếp, ôi chàng !
Mây xanh là áo ,mộng vàng là
thơ !
Dạo chơi khắp cả Ngũ Hồ ,
Đế Vương phỏng có bao giờ hơn
ngươi ?
Cái anh Đỗ mục Chi ơi !
Lụy vì nàng hỏi còn đòi gì anh ?
Bởi đâu nghiêng nước nghiêng
thành ?
Chỉ nghiêng riêng một thân mình đã
sao ?
Rượu say liệu có kẻ nào ?
Chỉ mong được dịp trôi vào mắt em
?
Ta say vỗ chén hỏi thêm :
Nếu không tình ái đâu thèm thi
ca ?
Hà Thượng Nhân
Phụng Họa:
VÌ CHÀNG ĐẤY THÔI !
Chúng em nào dám làm tàng
Chung quy chỉ lụy các chàng mà
thôi !
Kìa Liz ,Khuynh Quốc đương thời
Thân ngàn vàng lụy tám người rồi
cơ .
Hậu nào mặt bóng trán trơ
Đã vì Lao Ái thẫn thờ ngã lăn ?
Hãy xem Tứ Đại Giai Nhân,
Vì ai khổ Hải bao lần lại qua ?
Thương Long Nhương Tướng
chàng ta ,
Ngọc Hân đứt cổ hay là trầy tay ?
Minh Hoàng chỉ khéo bịa bày ,
Dương Phi mạng sống treo ngay chỉ
mành !
Còn trong tiếng kệ câu kinh ,
Nam nhân - Thiên Chúa- Đâu hình nữ
nhân ?
Hầu chàng nhẹ bước thanh vân
Tào khang chưa chắc hưởng phần
chân cam !
Chúng em đành mắc tiếng tham ,
Chỉ vì phu tướng muốn làm gió mưa
.
Hà Quân đã thấu cho chưa ?
Nào ai bị dụ khi vừa chớm yêu ?
Phạm Lãi bắt chống bắt chèo ,
Chưa hề nửa phút chiều theo ý
nàng :
Sang Ngô quyết định của chàng ,
Làm cho Tây tử úa tàn hồn thơ .
Mái Tây lỡ hẹn sông hồ ,
Thôi Oanh Oanh luống vật vờ hổ
ngươi
Này người Hà Thượng kia ơi !
Hỏi ai cực nhọc cả đời vì anh ?
Khen nhau đổ quán xiêu thành ,
Nịnh cho phái đẹp chiều mình chứ sao
???
Chư Quân thấy rõ chưa nào ?
Lệ tình bao thủa dâng trào mi em ,
Nỡ nào bầy đặt bớt thêm :
Vì em bi lụy lập nền hoan ca !!!
Lạc Thủy Đỗ Quý
Bái
NHÂN SINH TÚY MỘNG
Rượu mời mấy chén tàng tàng
Tỉnh,say cũng bởi vui nàng đó thôi
Ba đồng một mớ vô thời
Ai mua bán để được cười thất cơ !
Tưởng đời hóa đá trụi trơ
Bỗng em liếc mắt đâu ngờ ngã lăn
Đào ba quất sóng mỹ nhân
Ngang tai sét chẳng lựa lần cho
qua
Lòng trần đuối đắm hồn ta
Sắc không…khẩu thuyết khó mà buông
tay
Lụa là ngọc nữ phơi bày
Hồn xiêu theo cánh mộng bay qua
mành
Ngục tình xưa nhốt hãi kinh
Còn sau xiềng xích vô hình thế
nhân
Đường đời mỗi bước phân vân
Níu lòng hối tiếc bao lần chưa cam
!
Đâu vì thấy của mà tham
Sông hồ lỡ vận trời làm gió mưa
Mấy bờ đuối đắm tới chưa?
Rõ thân tục lụy khó vừa mắt yêu !
Bến đời lận đận chống chèo
Nghìn trùng sóng gió nào theo được
nàng
Tình si gặm nhấm riêng chàng
Khuây lòng xuân biếc thu vàng cùng
thơ
Đường trần sương khói mơ hồ
Mộng trôi trong mộng,tỉnh giờ hổ
ngươi
Mây thầm lặng bóng chiều ơi
Ngu ngơ bước lữ học đòi trâm anh
Đế vương bỏ nước bỏ thành
Còn ta tay trắng mất mình luôn sao
?
Đa tình vướng tự lúc nào ?
Thiên thai chẳng lối mơ vào tim em
Muốn quên mà nhớ càng thêm
Tàn phai túy mộng,khát thèm trường
ca !
Lý Đức Quỳnh
XE TÌNH CHỞ TA VÀO MỘNG
Xe tình cà rịt cà tang
Sao không chạy lẹ đón nàng đi thôi
!
Yêu em từ thuở xuân thời
Chết mê chết mệt,môi cười đó cơ !
Xe còn hư hỏng đứng trơ
Bao giờ chạy được ?..chỉ chờ bánh
lăn
Em là một kiếp mỹ nhân
Nhanh lên một chút,lựa lần chẳng
qua !
Nàng đâu có phải như ta
Giận hờn một chút,khỏi mà nắm tay
Mi đừng khéo nói dong dài
Chưa chi dở chứng hư ngay giữa đường
Làm ta hoảng vía hồn kinh
Nếu không đến kịp,bầm mình (với) mỹ
nhân
Ta mà biết được (cân) đẩu vân
Thì bay đến đó đâu lần lựa cam
Có gì mà nói rằng tham ?
Trời cho con gái được làm mây mưa
Hỏi rằng : “mi đã thấu chưa ? “
Làm thân nam tử khổ vừa mới yêu
Khi xưa vua Trụ kéo chèo
Say mê Đắc Kỷ nghe theo lời nàng
Tối ngày thiếp thiếp chàng chàng
Làm cho nghiêng ngã ngai
vàng...nên thơ
Bởi còn mê mãi sông hồ
Chuyến nầy lỡ mất cơ đồ vì ngươi
Này xe “thổ tả “ kia ơi !
Khiến ta khổ sở một đời bởi anh
Ví mà sự việc không thành
Chữ “yêu” học nữa cũng đành chứ
sao !
Bạn nè! Hiểu rõ không nào ?
Đường tình mong chỉ được vào tim
em
Càng yêu càng thấy khổ thêm
Thi nhân bởi vậy mới thèm thơ ca
Songquang
20193103.
Trả lờiXóaBài thơ nào cũng hay , cũng đa sầu , đa cảm và lãng mạn xiết bao !
Thăm bạn vào ngày cuối tuần . Chúc bạn luôn an vui và sức khỏe tốt bạn nhé .
Rất vui có bạn ghé đọc thơ và lưu cảm nhận.
XóaChúc bạn an lành!
Thiệt là si tình!
Trả lờiXóahttp://phunuvietnam.vn/media/news/d014392a8e5efcc72984985facfca580/40-vuot-qua-noi-dau-1.jpg
Vâng,si thình thì nam cũng lắm.
XóaVui nhiều DVD nhé!