LẬP ĐÔNG
Thu cuốn đi rồi đón lập đông
Tầng cao mây xám lượn bềnh bồng
Chợ làng các mụ ngồi buôn chuyện
Cành sếu đàn chim đứng rỉa lông
Ai tới gió buông tà áo tím
Rét về sương vuốt má em hồng
Lão già chợt cảm đời hư thực
Muốn được xuân hồi có viển vông ?!
Phạm Kim Lợi
BÀI HỌA:
1*
ĐÊM ĐÔNG QUẠNH
Qua rồi bão tố buổi hàn đông
Mây xám trời cao đã bỗng bồng
Ngõ xóm bầy chim vui rỉa cánh
Ao làng lũ vịt thỏa bung lông
Niềm lo đã tạnh bờ tre biếc
Nổi mộng hoài vương bến nắng hồng
Gối bóng canh gà đêm vắng quạnh
Ngoài hiên gió thả nhớ lông bông
Hương Thềm mây
(GM.Nguyễn Đình Diệm)
2*
AN LẠC ĐÔNG
“Đảo vận”
Lạnh lẽo đang về gỡ lá vông
Mây giăng hun hút cánh chim hồng
Đàn cò vỗ cánh chao tìm tổ
Lủ vịt co giò đứng vặt lông
Ước cảnh tang thương thôi hốt hoảng
Cầu toa lữ thứ bớt phiêu bồng
Ngồi yên tĩnh lặng thì an lạc
Nên thấy dơi vào giấc ngủ đông
Như Thị
3*
KHÔNG HÀI LÒNG
“Đảo vận”
Em thường lúc giận mặt mày vông*
Nhợt nhạt xanh xao,lặn mất hồng
Ủ dột tôi buồn đi luẩn quẩn
Ê chề bé xót chạy bông lông
Qua thời áo gấm tóc cài kẹp
Quá buổi con thơ tuổi bế bồng
Tích nhựa cho chồi vươn lộc mới
Ai ngồi trách khống lạnh vào đông?
Lý Đức Quỳnh
*Vông:là nắp vông,cái nắp đậy nồi
cơm.Ý nói lúc giận mặt mày thụng ra như nắp vông.
4*
CẢNH ĐÔNG
Quê nghèo lại đón một mùa đông
Bếp lửa cời than đã bập bồng...
Sưởi dạ anh tìm men cúc tửu
Thu mình lão khoác áo cừu lông
Hàn sương lã chã đùa môi thắm
Ấm nắng mơn man cợt má hồng
Lũ trẻ nào hay trời đất lạnh
Sân trường vẫn rộn... “tập tầm
vông”...
Nguyễn Gia Khanh
4*
KÝ ỨC CUỐI THU XƯA
Mẹ ngừng đan áo đón mùa đông
Gỡ rối cho con mái tóc bồng
Đã đến trăng tròn thành thiếu nữ
Mà chưa mộng thắm dệt tơ hồng
Vẫn còn đuổi bướm đồng hoa dại
Và chẳng rời chân đôi guốc vông
Thử chiếc len vàng, em giống hệt
Bé gà xinh xắn chửa thay lông.
Sông Thu
5*
VÀO ĐÔNG
Se lạnh trong ngày mở tiết đông
Vẫn xênh xang lắm tóc ai bồng.
Bao quầy bày biện hàng tơ ấm
Bấy nữ trầm trồ tấm áo lông.
Trang phục xem kìa nhiều mốt mới
Dung nhan thấy chứ lắm môi hồng
Như trêu mấy nửa còn duyên dáng
May cứ rung hoài những tán vông .
Trần Như Tùng
6*
VÀO ĐÔNG
“Đảo vận”
Rù rì sén tóc nếp nhành vông,
Bảng lảng mây vương lượn bập bồng
Nắng sớm dịu dàng thầm giấu sắc,
Chim chiều chíu chít rỉa khoe
lông?
Rì rầm gió thổi lay cành trúc
Lẫm chẫm sương rơi ướt cánh hồng.
Xê dịch càn khôn,...thu trút lá,
Nông phu rộn dịp buổi vào đông!
11-2017-
Nguyễn Huy Khôi
7*
NÓI NHẢM
Bệnh nặng nằm xo giữa buổi đông
Sức đâu mà phỉ chí tang bồng
Xu thời miệng quỷ ưa tìm vết
Yếm thế tay người hám bới lông
Chỉ muốn bây giờ đùm thuốc chuột
Nào mơ thuở trước dải tơ hồng
Vợ già: Thôi chết! Rành kêu nhảm !
Mất ngủ tui chườm nắm lá vông !
Phan Tự Trí
8*
NGẪM ĐỜI
Thơ huynh day trở gặm đêm đông,
Nhẹ tựa sương treo ngọn cỏ bồng ?
Thấu tận tiểu nhân soi mói vết,
Bợn chi tiện hạ bới tìm lông (?!)
Từng chua chát trải thời xương trắng,
Càng xót xa thêm thuở nắng hồng!
Già cả kể gì lời mớ nhảm...
Thân còm sẵn có - gậy bằng vông(?)
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
9*
MÙA ĐÔNG VỚI NGƯỜI GIÀ
Xương cốt làm reo với lạnh đông
Bước đi, mượn sức gậy tầm vông
Chân tay quờ cạo cành cây trụi
Râu tóc bạc phau ngọn sậy bồng...
Tai yếu nghe chim: nào tiếng hót?
Mắt loà ngó nắng:chẳng tia hồng.
Mây trời u ám,hồn run rẩy
Ao ước cuộn mình tấm áo lông !
Thanh Hòa
10*
LẬP ĐÔNGGiá lạnh đang tăng, sắp sửa đông
Trong nhà, lửa sưởi lại bềnh bồng
Tạ Ơn, lắm cháu thăm cha mẹ
Sinh Nhật, nhiều bà mặc áo lông
Khách quý ghé chơi, trà nước đậm
Bạn hiền gặp gỡ, má môi hồng
Tuổi thu, xương khớp đau cùng khắp
Hỏi trẻ: - Đâu rồi, cái gậy vông ?
Thạch Trương
11/15/2017
11*
TUỔI HẠC CUỐI THU
Saigon len lỏi chút hơi Đông
Sương sớm lầu cao, tựa cảnh Bồng
Quán cốc cụ già vui chuyện phím
Công viên con trẻ luyện cầu lông
Gió se lữ khách, làn môi tím
Nắng ấm cô em, cặp má hồng
Tuổi hạc lạc loài trong quá khứ
Mưu toan chi nữa, viễn cùng vông
Người Nay
12*
CHỚM ĐÔNG
Trời lạnh buốt người , cảnh chớm đông
Cà phê hơi nóng toả phiêu bồng
Đêm thì khúm núm che mền dạ
Ngày lại co ro khoát áo lông
Gió thổi lơ phơ làn bụi trắng
Mưa rơi lất phất giậu hoa hồng
Bâng khuâng trở bước hồn quê cũ
Mắt thả mơ màng mấy lá vông
Minh Thuý
Tháng 11_017
:) đã hết thu,đã vào đông,lại sắp hết năm rồi,nhanh thật!Chúc em luôn vui,khoẻ.
Trả lờiXóahttps://3.bp.blogspot.com/-Lo3msTvbv_U/V_5cbu8vftI/AAAAAAAAJHw/jktjI_HVuL0E85pR-DLGSUAcu0zuk0CsACEw/s400/h.gif
Dạ,đã vào đông rồi.
XóaChúc chị nhiều niềm vui và nhiều sức khỏe !
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaXin lỗi câu 7 thất niêm, xin sửa lại
Trả lờiXóaNÓI NHẢM
Bệnh nặng nằm xo giữa buổi đông
Sức đâu mà phỉ chí tang bồng
Xu thời miệng quỷ ưa tìm vết
Yếm thế tay người hám bới lông
Chỉ muốn bây giờ đùm thuốc chuột
Nào mơ thuở trước dải tơ hồng
Vợ già: Thôi chết! Rành kêu nhảm !
Mất ngủ tui chườm nắm lá vông !
Phan Tự Trí
Cảm ơn Bác đã họa thơ.
XóaEm xin được đưa lên trang chính.
Chúc bác an vui !
Thơ chính hay xướng họa gì cũng hay hết ! Nghĩ đến mùa Đông là cảnh vật buồn hiu ..nhưng nhìn ảnh minh họa là thấy mùa Xuân đang đến gần ...
Trả lờiXóaChúc bạn cùng gia đình ngày mới nhiều an lành !
Cảm ơn bạn đã thăm và lưu cảm nhận.
XóaChúc bạn bình an !
Đông về thật rồi...
Trả lờiXóaDVD sang thăm nhà, thưởng thức xướng họa hay!
Chúc anh an lành! :)
https://loanguyenson.files.wordpress.com/2012/12/mg_2483.jpg
Vâng,đông đã tới rồi.
XóaChúc bạn sức khỏe và thanh thản !
Xi tiếp họa cùng huynh Phan Tự Trí:
Trả lờiXóaNGẪM ĐỜI
Hồn thơ day trở gặm đêm Đông,
Đời thoảng sương treo ngọn cỏ bồng ?
Tận thấu tiểu nhân soi mói vết,
Bợn chi tiện hạ bới tìm lông (?)
Từng chua chát trải thời xương trắng,
Càng xót xa thêm thuở nắng hông!
Già cả kể gì lời nói nhảm,
Thân còm,... sẵn có gậy bằng vông.
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
Cảm ơn anh,em xin được đưa lên trang chính.
XóaNhờ Quỳnh sửa giúp Từ thứ 7, câu 6: HÔNG thành HỒNG,Cảm ơn!
Trả lờiXóaDạ,em sẽ sửa lại .
XóaChúc anh an vui !