(Phỏng dịch bài " DÒNG SÔNG
XANH "
của tác giả William Cullen Bryant
theo thể song thất lục bát )
DÒNG SÔNG XANH
Thấy gió nhẹ trời quang mây đẹp.
Bỏ một giờ nghiên cứu bước ra.
Tôi đi đến khoảng rừng xa…
Có dòng suối nhỏ bóng hòa lá xanh
Trên bờ vực các nhành thảo mộc
Vết chân in xuống dọc biển khơi
Thì thầm thảm cỏ góp lời
Đặt cho dòng suối ngời ngời tên
riêng.
Nước tinh khiết sắc viền màu sáng
Với sỏi màu lấp loáng dương quang
Nước đùa gợn sóng loang loang
Cuộn sâu lúm vú cuốn tràn vòng
xoay
Cây bút bay- nhành cây đang xẫm
Điện xoay chiều mòn giật rễ
tươi
Lá chuyển màu lúc qua đồi
Rung rinh rực rỡ mặt trời chiếu
lên
Tia flash chớp xuyên vòm lá
Tựa kim cương vụt nhá ánh ngời
Mùa Xuân đẹp trải nơi nơi
Ong bay chim hót hoa cười nhạc reo
Hoa mùa Hè lưu nhiều ở đó
Hít ấm nồng hơi thở hè sang
Vấn vương êm dịu Thu vàng
Trong êm ả lướt ánh quang mặt trời.
Nói công bằng suối nơi dòng biếc
Cạnh vùng quê thêm đẹp xóm thôn
Tạm rời giới tính đàn ông
Để thung lũng được tươi hồng bình
yên
Nơi dốc đồi rừng bên đồng cỏ
Dẫu cô đơn- còn đó đáng yêu
Khi tâm loang cuộn thủy triều
Bụi cây cũng tưởng bước nhiều người
qua
Đơn giản cầm hàng và giỏ xách
Kiếm tìm cây thảo dược đang chờ
Rồi khi may mắn mộng mơ
Du nhàn khắp chốn mắt đưa tầm nhìn
Vẫn lưu tiếng chim khôn gọi bạn
Bãi lau sông ăn ngọt anh đào
Âm thanh hoang dã tuôn trào
Ồn ào ríu rít khác nào cổ xưa
Bình minh qua canh khuya tàn khắc
Vòng quay như Du khách hát riêng
Nhạc rừng chim hót diệu hyền
Xưa chưa nghe cũng chưa nhìn miền
xanh
In dấu cảnh vào quanh tầm mắt
Đậm mầu hay nhấp nháy ánh quang
Giàn nho bụi phủ mang mang
Nhờ lán gió mỏng quét lản bụi đi
Cầu miễn phí mong ghi số phận
Đi lang thang tiếp nhận ồn ào
Thức ăn trái đất mời chào
Khởi hành yên tĩnh đi vào tim tôi
Chút ganh tị về nơi dòng suối
Mà bạn nhìn khi nước lướt đi
Ngân hàng nước chứa đựng gì
Chứa bao cung nhạc tình si mê hồn
Khi nam tính không còn được giữ
Tứ lạ hay bút chứa bi hùng
Đưa chân lộn xộn đám đông
Đứa con tranh đấu linh thông tuyệt
vời
Tôi cũng thường đến nơi yên tĩnh
Hít thở bầu không khí lành trong
Ngắm nhìn cảnh sắc mơ màng
Dẫu trong cô tịch dịu dàng đáng
yêu
Hình sống động hiện nhiều hạnh
phúc
Hình gợi niềm ước vọng thăng hoa
Giành tim tôi những năm qua
Những năm tuổi trẻ mượt mà xanh
tươi.
Trần Lệ Khánh-Trúc Lệ
24-3-2018
Mời xem thêm bài dịch của cụ Ngô Đình Chương theo thể thơ Thất Ngôn:
http://lylang.blogspot.com/2018/03/dong-xanh-reu-ngo-inh-chuong-phong-dich.html
Nguyên Tác:
GREEN RIVER
When breezes are soft and skies are fair,
I steal an hour from study and care,
And hie me away to the woodland scene,
Where wanders the stream with waters of green,
As if the bright fringe of herbs on its brink
Had given their stain to the wave they drink;
And they, whose meadows it murmurs through,
Have named the stream from its own fair hue.
Yet pure its waters—its shallows are bright
With colored pebbles and sparkles of light,
And clear the depths where its eddies play,
And dimples deepen and whirl away,
And the plane-tree's speckled arms o'ershoot
The swifter current that mines its root,
Through whose shifting leaves, as you walk the hill,
The quivering glimmer of sun and rill
With a sudden flash on the eye is thrown,
Like the ray that streams from the diamond stone.
Oh, loveliest there the spring days come,
With blossoms, and birds, and wild bees' hum;
The flowers of summer are fairest there,
And freshest the breath of the summer air;
And sweetest the golden autumn day
In silence and sunshine glides away.
Yet fair as thou art, thou shunnest to glide,
Beautiful stream! by the village side;
But windest away from haunts of men,
To quiet valley and shaded glen;
And forest, and meadow, and slope of hill,
Around thee, are lonely, lovely, and still.
Lonely—save when, by thy rippling tides,
From thicket to thicket the angler glides;
Or the simpler comes with basket and book,
For herbs of power on thy banks to look;
Or haply, some idle dreamer, like me,
To wander, and muse, and gaze on thee.
Still—save the chirp of birds that feed
On the river cherry and seedy reed,
And thy own wild music gushing out
With mellow murmur and fairy shout,
From dawn to the blush of another day,
Like traveller singing along his way.
That fairy music I never hear,
Nor gaze on those waters so green and clear,
And mark them winding away from sight,
Darkened with shade or flashing with light,
While o'er them the vine to its thicket clings,
And the zephyr stoops to freshen his wings,
But I wish that fate had left me free
To wander these quiet haunts with thee,
Till the eating cares of earth should depart,
And the peace of the scene pass into my heart;
And I envy thy stream, as it glides along,
Through its beautiful banks in a trance of song.
Though forced to drudge for the dregs of men,
And scrawl strange words with the barbarous pen,
And mingle among the jostling crowd,
Where the sons of strife are subtle and loud—
I often come to this quiet place,
To breathe the airs that ruffle thy face,
And gaze upon thee in silent dream,
For in thy lonely and lovely stream
An image of that calm life appears
That won my heart in my greener years.
William Cullen Bryant (1794-1878)
Thăm Quỳnh được thưởng thức thơ xướng họa tuyệt vời . Chúc luôn bình an nhé !
Trả lờiXóaCảm ơn anh,chúc anh sức khỏe!
XóaDVD sang thăm nhà, được thưởng thức thơ của nhà thơ William Cullen Bryant, may là có nhà thơ Trần Lệ Khánh-Trúc Lệ phỏng dịch rất hay!
Trả lờiXóaDVD chúc anh an lành! :)
https://4.bp.blogspot.com/-HrI4ciplfm0/WhBVVKQwF4I/AAAAAAAAVnY/SysuoWuRESIm0m3OHK9fTdxlYtHbr7JFQCLcBGAs/s1600/PCH%2B1.jpg
Rất vui có DVD đồng cảm.
XóaChúc bạn an lành!