Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

KHÚC ĐÀN-Lý Đức Quỳnh & Các Thi Hữu


KHÚC ĐÀN
Xuân vần ai xướng lụa là sang
Ta góp phiêu âm dạo khúc đàn
Phối nước thanh tân lìm suối mát
Hòa trăng cổ độ lộng trời quang
Tơ rung thúy liễu cung hồ điệp
Nhạc chuyển trầm thanh điệu vũ lan
Ngưng tấu,cho lòng thôi ngất ngưởng
Lắng nghe tịch lặng tiễn canh tàn.
           Lý Đức Quỳnh

BÀI HỌA:

HẠ SANG
Chửa nhạt men nồng hạ vội sang
Ve xưa rộn rã trỗi cung đàn
Xôn xao bến nước lồng trăng bạc
Rực rỡ chân trời tỏa ánh quang
Phượng lại sum suê thay quế huệ
Sen đà óng ả thế mai lan
Cuốc kêu rả rích bên bờ vắng
Báo hiệu rằng xuân cũng đã tàn!
          Nguyễn Gia Khanh

ĐỜI VẪN ĐẸP SAO !
Tơ lòng rộn rã đón xuân sang
Một mảnh Đường thi, một khúc đàn
Bạn hữu vui vầy ngày họp mặt
Tâm hồn phơi phới ánh dương quang
Đây vần lãng mạn tình trăng- gió
Nọ điệu êm đềm bản bướm- lan
Nâng chén mừng nhau : Đời vẫn đẹp !
Tuổi già sức sống mãi không tàn .
                       Sông Thu

KHÚC DU XUÂN
Nghinh tân tống cựu tiếp mùa sang
Hợp khúc du xuân trổi nhịp đàn
Tiêu địch tấu hòa quan cảnh sắc
Tửu trà yến ẩm vọng thiều quang
Hàn huyên phú vịnh say niềm ước
Lạc thú vườn đào đắm mộng lan
Thủy biếc hương thiên đề ngọc bút
Tao đàn điểm hẹn dễ gì tàn.
             Liêu Đình Tự

NỐT NGANG..
Dạ khúc kìa Ai phổ xế sang ?
Hợp âm xao xuyến dậy tơ đàn.
Nốt trầm thăm thẳm chìm gương nguyệt
Thanh bổng bồi hồi gọi ánh quang.
Vời vợi giây Văn niềm nhớ lặng...
Mênh mang cung Oán nỗi thương lan !
Hòa trong sóng nhạc đang rung chuyển
Gà gáy vang vang xé khắc tàn.
                 Trần Lệ Khánh   29-3-2016

TƠ ĐÀN CẢM
Kìa ai độc tấu khúc xuân sang
Như rót, như nâng ngọt tiếng đàn
Xoa dịu mơn man làn tiết giá
Vuốt ve diệu vợi ánh thiều quang
Thanh âm cảm dạ   luôn Mai Trúc
Nhịp phách nao  lòng cả Điệp Lan
Phận liễu cây đời như cưỡng mệnh
Cánh vươn tựa níu  cố lâu tàn.
                   CAO BỒI GIÀ
                    29-03-2016

BÓNG CHIỀU
Một mình lặng ngắm bóng chiều sang
Cám cảnh chim trời lạc bạn đàn
Hạnh phúc mờ tâm chìm ảo sắc
Từ bi  rõ lối dẫn hào quang
Quê hương vẫn mãi tình thương rộng
Tuổi hạc vương hoài mối bận lan
Đợi đến bao giờ về chốn cũ
Người xưa còn mất ánh dương tàn
                      Hải Rừng
                       29/3/2016

VỌNG KHÚC XƯA!
Tưởng niệm 15 năm ngày TRỊNH CÔNG SƠN qua đời !
                                 (1/4 2001- 2016)
Mỗi lần phượng ứa khóc mùa sang
Lòng lại ngân lên những điệu đàn
CÁT BỤI xót thương lưu cốt cách
QUỲNH HƯƠNG cảm mến giữ hào quang
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI buồn khe suối
VẪN NHỚ CUỘC ĐỜI tủi dạ lan
RƠI LỆ RU NGƯỜI xin hát lại
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP nhịp chưa tàn
                   Lê Đăng Mành
*Chữ in là tựa bài ca của TCS

ĐIỆP KHÚC BUỒN
Sáo điệu sầu buông tỏ ý sang
Âm giai khoan nhặt khúc tao đàn
Cung trầm u uất chừng vương trãi
Nhịp luyến chênh chao điệp ánh quang
Trong cõi vô thường đâu quảng lặng
Đường trần muôn nẻo lối nào Lan !?
Năm canh một đống tơ vò võ
Ta mãi chơi vơi dõi nguyệt tàn.
                Q.Trị,29.03.2016
                 Văn Thiên Tùng

TA NGHE , NGHE MÃI …
Bổng trầm sâu lắng tỉ tê sang
Ai đó nâng niu những giọt đàn.
Hàng xóm láng giềng từng ấm lạnh
Sắc âm giai điệu tựa dương quang
Dường như gió nhẹ rung hồn liễu
Lại tưởng lời thương chuốt vóc lan.
Có phải tơ lòng đang nhắn nhủ
Ta nghe , nghe mãi vọng không tàn !
                       Trần Như Tùng

HỘI TÀN
Mong mãi xuân rồi bạn đã sang
Ríu ran từ tối dượt rung đàn
Ven đình nhấp nhổm dòng trai gái
Sân khấu lập lòe ánh điện quang
Lạc phách dây chùng thương phận Điệp
Xiêu hồn phím lỡ tủi đời Lan
Chia tay có hẹn hồi lên lại
Bất chợt lòng nao trống hội tàn.
                    Phan Tự Trí

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

ĐÓN NGÀY SANG

(Ảnh các bạn blog ghép tặng)
ĐÓN NGÀY SANG

Xuân hết thì thôi,tớ chẳng màng
Kéo ngày xoay chuyển đón hè sang
Mai kia bóng xế đời thêm tẻ
Mốt nọ canh chầy kiếp cũng hoang
Thuận cảnh được vui nâng chén nhạt
Chờ hoa phải khổ rụng mơ vàng
Nhiều khi trăng sáng,mưa về mịt
Cam chịu mà cho huề cả làng !

                    Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

MÙA XUÂN MUỘN

Có một mùa xuân đến muộn màng
Vườn xoan buổi ấy đón ai sang
Đường xưa lại rụng đầy hoa tím
Chuyện cũ còn vương đắm mộng vàng
Ngóng mãi thuyền xa buồn bến vắng
Ôm hoài cánh úa lặng hồn hoang
Thương con bướm nhỏ vờn ngơ ngác
Chửa kịp thành đôi đã lỡ làng.

                        Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:

MỘNG VỠ

Dừng chân ngắm cảnh đẹp mơ màng
Bất chợt chiều in bóng ngả sang
Dạo bước buông mình theo chiếc lá
Hoàng hôn thả mộng nhả tơ vàng
Hồn sầu dáng ngọc chìm phai sắc
Lệ đổ con tim nghẹn vỡ hoang
Lối cũ người xưa nào chẳng thấy
Còn ta vẫn đứng cuối đường làng..

                       LienNguyen

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

THIÊN TAI


HẠN HÁN

           Nắng nung, biển lấn cảnh khô hong
                  Hạn, mặn mênh mênh khắp ruộng đồng
Bò  gục  im lìm  trên  bãi  cỏ
               Thuyền nằm chết lặng giữa dòng sông
          Lạch khan phơi bụng, buồn nao dạ
 Đất nứt toang da, thắt cả lòng
        Trời hỡi thương tình mưa cứu khổ
                  Muôn loài sắp …chết, đứng ngồi trông !

                    CAO BỒI GIÀ

Bài họa:

THIÊN TAI

         Nhân họa góp phần nạn nắng hong
       Miền Tây mặn nhập lúa khô đồng
    Con tôm thoi thóp ngoi cùng cá
   Cái bến bơ phờ nghẹn với sông
    Thủy lợi tầm nhìn xa mấy thước
Dân sinh dự án rộng bao lòng
    Xanh kia thăm thẳm cao vời vợi
       Có thấu hay ngồi xổm ghế trông ?

                       Lý Đức Quỳnh

KIẾP NGHÈO

Giữa chốn xuân tràn mái tóc hong
Chờ mưa đợi nắng ở ngoài đồng
Mưu sinh nhẫn nhịn làm vàng mắt
Cuộc sống ôn hòa trải tím sông
Khổ ải mồ hôi còn ngập dạ
Dầm sương giọt lệ vẫn đầy lòng
Bao năm ngậm đủ sầu nhân thế
Tủi kiếp dân nghèo cứ vẫn trông..?

                       LiênNguyễn


Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

CHUYỆN CHIẾC CẦU ĐÃ GÃY

(Ảnh trên mạng)
CẦU GÀNH

        Đã một trăm năm những nhịp cầu
     Mấy đời in bóng dưới dòng sâu.
        Bao nhiêu nước chảy đau nhàu dạ
Thì bấy tình trôi nhớ bạc đầu
            Tấp nập thương thuyền thời Đại Phố
 Hiền hòa dân dã thuở Cù Lao
      Cầu Gành thân thiết nay vừa gãy
  Sao nối về nhau khối khổ sầu?

               PHAN TỰ TRÍ

Bài họa:

          CHIẾC CẦU NỐI LẠI BỜ XA

          Dòng sông tự thuở dựng xây cầu
              Nối nhịp thêm lòng những đậm sâu
          Lịch sử thênh thang ngời một lối
     Trời quê bát ngát lộng hai đầu
         Văn minh chắp cánh cho đời vút
      Hiện đại tung diều đón gió lao
Bởi  kẻ  vô  tâm  vì  lợi  để
       Niềm vui chung đã hóa ra sầu !

                      Lý Đức Quỳnh

*Cầu Ghềnh dài 223m bắc qua sông Đồng Nai dẫn vào Cù Lao Phố, được xây bằng thép theo kiến trúc Gothic độc đáo do hãng Eiffel của Pháp thiết kế và thi công năm 1902.
Thời xưa, cầu Ghềnh là công trình lớn có tầm cỡ ở xứ Nam kỳ. Ngày nay, đây vẫn là cây cầu quan trọng của tuyến đường sắt Bắc Nam. Khi cầu bị sà lan đâm sập vào ngày 20/3, tàu đã không thể vào ga Sài Gòn.
Cầu Ghềnh đã đi vào tâm thức và gắn liền với cuộc sống của người dân TP Biên Hòa, Đồng Nai.

(Cầu Ghềnh lúc chưa sập)
(Cầu Ghềnh lúc về đêm)

Thứ Tư, 23 tháng 3, 2016

CÕI TÙY TÂM


CÕI TÙY TÂM

Vui sao có mặt ở nơi đây
 Ai bảo trần gian chốn đọa đày ?
  Muốn đến Tây Thiên tìm cực lạc
  Phải về hạ giới thoát cuồng quay
          Phóng tâm trôi mãi ngàn phương đắm
Thất niệm lăn hoài trọn kiếp say
        Dẫu biết trang nghiêm chưa thấu tận
Khoan hòa thủ ý sống an ngày !

                       Lý Đức Quỳnh

Bài họa:

CÒN ĐÂY
(Ngũ độ thanh)

    Thu tàn bóng ngã cuộc tình đây
    Cảnh ấy chìm trong cõi đọa đày
         Nỗi cảm hồn nhiên từng nhịp bước
               Đêm buồn chật ních những vòng quay
 Bình  an  cứ  ngỡ  sầu ly  biệt
  Tĩnh lặng đâu ngờ thả đắm say
Thổn thức từ lâu vì bội nghĩa
         Vùi quên một thuở suốt bao ngày..
                          LienNguyen

TÌM !!!

  Chả lẽ muôn đời sống ở đây
      Trần gian bạc bẽo chốn lưu đày
        Lưng còng gối mỏi kim tiền đảo
         Chân chậm mắt mờ áo mão quay
      Sáng đĩa cơm thừa mong lót dạ
         Chiều lưng rượu cặn ấm lòng say
Mình ta mãi bới tìm vô hạn
                Chẳng kể thời gian với tháng ngày ...
           LCT
            24/3/2016

ĐỜI VIỄN XỨ

Xuôi miền viễn xứ trở về đây
Nhận chút đơn côi với đọa đày
Nửa cuộc đường trần ngơ ngẩn bước
Một vòng thế sự hững hờ quay
Người dìm rượu cạn trong cơn đắm
Ta vớt trăng gầy giữa cõi say
Trộn lẫn yêu thương vào nỗi nhớ
Buồn vui cứ vậy tháng qua ngày !

Mùa Thu 31/3/16

*Nguyên bài trên là bài thơ họa đã lâu,do đọc thấy có vài chỗ bị ép vận,nên ý thơ không được rõ.Quỳnh đã sửa vài câu và không còn theo vần của bài xướng.Do vậy,Quỳnh không chép bài xướng ra đây...
Chúc quý anh chị và các bạn hữu đón ngày mới an vui !

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

NHỚ XƯA


NHỚ XƯA

Gần bốn mươi năm đã cách xa
Vàng son cung điện mộng hoàng hoa
Ngự Viên lối cũ ngời hương sắc
Hay để rêu phong lạnh bóng tà ?

Lòng mãi hẹn lòng…bước lãng vân
Vô biên gió cuốn lạc phương trần
Trầm luân viễn xứ sầu hoang hoải
Có đợi nhau về hỡi cố nhân ?

                   Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

TIN VUI


CON LÀ…

Con thôi cõng gió lên đồi
Con nay đặt mẹ cha ngồi làm sui
Cái cò lặn tối thủi thui
Ơn đời hậu để dành vui đón ngày

Dẫu tin phận ở đôi tay
Nghiệm trong được mất có may mắn cùng
Con là hoa trái của lòng
Mùa đơm chín tới thỏa mong ước về...

                           Lý Đức Quỳnh

Thơ Mừng của chị THANH HÒA:

CHÚC MỪNG

Suốt đời tần tảo mẹ cha không nề
Lo cho mỗi con một nghề
Khi yên gia thất tràn trề ấm no
Hạnh phúc là của trời cho
Cũng do vun đắp toan lo hàng ngày
Yến oanh ríu rít nhà đây
Mẹ cha mong ước bấy chày nơi con:
Tim chung nhịp,một lòng son
Tình vuông khắng khít, duyên tròn đẹp xinh.


Mừng anh chị Quỳnh và hai cháu
                         Thanh Hoà.



(Anh song sinh,cặp con trai của Quỳnh)

*Entry này cho phép Quỳnh được thay lời báo tin vui đến quý anh chị và các bạn hữu.

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2016

LẶNG THẦM


LẶNG THẦM

Con phố cũ có một người không lạ
Mãi đi về trong gió nắng màu mây
Như  hò hẹn cùng tình nhân thuở ấy
Bên hiên nhà dưới bóng mát hàng cây

Lá ngày xưa đã bao mùa rã mục
Cành ngày nay có chồi mới đang lên
Nhưng cây ấy,một hàng cây rất cũ
Tình quá vãng trong ký ức hồi sinh

Đường phố nhỏ,ngược xuôi đời hối hả
Bước chân thầm giẫm nát những lìm im
Người xưa xa,người nay quen mà lạ
Bóng giao nhau,biền biệt chẳng nhau tìm

Người thương đâu,nghẹn nhớ máu nhồi tim
Miền cổ độ,đã tươi màu rực rỡ
Chẳng chuông ngân,không vọng lời kinh khổ
Khói hương nào lặng tỏa mỗi đêm về ?

                      Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

ĐOẢN KHÚC



1*/Cõng tình trên nhánh gầy hao
Để nghe thu lá xạc xào gió khua
Giữ tình trong cánh tay xưa
Để nghe đêm cũ cũng vừa chuyển canh

2*/Chiều buông quạnh bóng sơn khê
Đường xa tắt nắng dài lê thê sầu
Trời cao tận hút hun sâu
Nghe như chiếc lá rụng đâu đây lòng

3*/Chiều về qua phố mưa bay
Chạnh lòng nhìn lại bàn tay để thừa
Vuột tay tình đã thành xưa
Nghìn trùng mà ngỡ như vừa chiêm bao

4*/Chim xưa cánh vỗ bay rồi
Cành nay lặng nở bên trời quạnh hiu
Bông hoa trắng muốt trong liêu
Hương dìu dịu,gió bồng phiêu phương nào ?!

                           Lý Đức Quỳnh

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2016

TƯỞNG NIỆM GẠC-MA


VỆ QUỐC

      Giữa  biển  đảo  xa  giữ  chủ  quyền
   Một  thời  lạnh  lẽo  cố  tình  quên
Khi  thù  nã  đạn  vào  đồng  chí
     Lúc  hận  làm  bia  trước  bạn  hiền
Sáu  bốn  anh  linh  tô  điểm  sử
        Nghìn  năm  dân  tộc  dựng  xây  đền
           Ai  còn  xương  máu  ngồi  toan  tính ?
            Vệ  quốc  muôn  đời  sáng  lửa  thiêng !

                          Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

HỌA THƠ ĐƯỜNG-NGŨ ĐỘ THANH


TA CÒN
(Ngũ Độ Thanh)

Xa rồi mộng ủ đón thuyền mơ
Cuộc lữ buồn tênh chẳng bến bờ
Sóng vỗ muôn trùng đêm trở lạnh
Mây vờn cửa nguyệt bóng ngồi ngơ
Đào nguyên khép lại mùa giai ngẫu
Địa phủ về qua lối huyễn mờ
Trả hết ân tình xưa đã nợ
Ta còn chữ xếp nhạt nhòa thơ !
                     Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

HÃY TRẢ CHO TÔI
( Ngũ độ thanh)

Thoáng đã qua rồi thuở dệt mơ
Thuyền đi để sóng lại xô bờ
Hoa đành lặng cả mùa xao xuyến
Bướm cũng quên rồi cuộc ngẩn ngơ
Bể ái đôi đường xui mãi biệt
Trăng tà lẻ bạn khiến thêm mờ
Ai về nhắn gửi người xưa cũ
Hãy trả tôi nào, mộng ấu thơ !
              Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
DỐC CHIỀU
(Nđt)
Mỏi bước chân chiều những mộng mơ
Hồn trăng thuở ấy đọng ven bờ
Men đời lãng tử còn chưa thấm
Mẻ rượu phong trần đã muốn ngơ
Chạnh nỗi lòng đau đêm gió thổi
Buồn tâm sự vỡ tối mây mờ
Bên đèn lả ngọn ngồi trau chuốt
Gởi gắm tình qua mỗi giọt thơ ./.
LCT
13/3/2016


THỜI @
(Ngũ Độ Thanh)

A còng,tiện quá những tờ thư
Bổ trợ thêm vào,xóa chỗ dư
Thưở trước thùng đưa hồn mãi ngợp
Ngày nay mạng chuyển vía thôi đừ
Nhờ hoan hỷ mới vừa du nhập
Để phũ phàng xưa sớm tạ từ
Bốn biển thơ về nhanh ngũ độ
O vần,cũng giống thuật điều ngư !
                         Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

TÌNH ĐƯỜNG THI
(Ngũ Độ Thanh)

Tát vũng khe ngầm đọng cổ thư
Mong về ghép đủ chữ đừng dư
Tìm soi bác học thì ngơ ngẩn
Xáo ở bình dân cũng mệt đừ
Chẳng những câu vần nuôi tánh thiện
Còn thêm bút mực dưỡng tâm từ
Đù leo ngắc ngoải miền phiêu lãng
Nguyện tả* thơ đường dẫu ngất ngư
                          Lê Đăng Mành
*Tả thực

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

CHUYỆN NGÀY 8/3

(8/3/16.Chỉ dẫn vợ đi dạo một vòng Long Hải đến Vũng Tàu rồi về,chẳng spa gì cả)
NỤ CƯỜI THÁNG BA

Hôm nay mùng tám tháng ba
Vợ tui lấy vé xì-pa* toàn phần
Bạc tiền là vật ngoài thân
Mà sao móc trả cứ rưng rức lòng

Nhớ đời cơm bữa gạo đong
Ngày dài lạc chợ trôi sông dập bầm
Khổ xưa còn nghẹn thâm tâm
Chân trần non nước mơ lầm cung mây

Quyết giàu phải dựng phải xây
Ít xây nhiều phá,mãi bầy hầy ra
Ơn thời tỉnh giấc ta bà
Mở đường định hướng cuối xa xăm trời

Khổ kham những ước thảnh thơi
Đắp bù dịu bớt cút côi mảnh đời
Dẫu còn chuyện chẳng nên lời
Thị trường đích thực: -Nụ cười tháng ba!

Lý Đức Quỳnh 8.3.2016

*Spa,dịch vụ chăm sóc sắc đẹp cho phụ nữ.


RÕ RỒI !

Bây chừ “tàu lạ”thành quen
Bởi trên biển chúng mãi chèn ép ta
Ngư dân đánh ở sân nhà
Chúng vây cắt lưới còn loa lu mồm

Của tiền tích cóp sớm hôm
Đè đầu chúng cướp còn thơn thớt cười
Môi răng truyền thống muôn đời
Nghe sao chua chát những lời ba hoa

Thế thời hợp tác gần xa
Năm châu bốn biển cùng là ích chung
Rõ lòng trung thực mà mong
Rõ người gian trá để không bị lừa…..


(Cũng là chuyện ngày 8/3 !)


Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016

CHÚC MỪNG 8/3


Ủ MẬT
Thay lời chúc mừng 8/3

Liền tay nắm níu giữa muôn chiều
Góp nhụy hương tình ủ mật yêu
Hạnh phúc êm đềm trăng sáng lạ
Bình an khoáng đãng nắng tươi nhiều
Trước vui  duyên đón hòa đôi nhịp
Sau phước trùng lai thỏa những điều
Cuộc sống nan lòng bao hỗn tạp
Hoa đời rộ nở,hết hoang liêu !
                    Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

NGỌT NGÀO
Tặng ngày 8/3

Gửi tặng về em giọt nắng chiều
Như nguồn suối ngọt đẫm lời yêu
Trào dâng ý đẹp lòng say đắm
Ngập cả lời hay dạ ấm nhiều
Hạnh-phúc thơm nồng dào dạt đến
Thương-yêu nọ́ng bỏng nhậ̣n bao điều
Hồn mơ trỗi dậy ngàn hoa thắm
Niú giữ trời xa phủi tịch liêu.
                         Thien Vien-Xu

Bài họa:

DẤU YÊU

Vi vu gió thổi cảnh xuân chiều
Vẫn đẹp như tình thuở dấu yêu
Trọn nợ mùa thương vào tạo thắm
Tròn duyên nỗi nhớ có thêm nhiều
Dòng đời mãi gọi trao ngàn ý
Cuộc sống dần trôi ước vạn điều
Ấp ủ vòng tay cùng sánh bước
Hoa hồng một đóa bớt cô liêu..
                    LienNguyen

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2016

NGUYỆN ƯỚC NGÀY XUÂN


XUÂN THÁI HÒA

Mùi khứ Thân lai tiếp lộ trình
Khánh cầu bá tánh đặng khang ninh
Quan binh sĩ thứ thành danh toại
Nam phụ lão nhi hiển đạt vinh
Sanh khí quốc gia hưng thạnh trị
Tinh hoa dân tộc lạc văn minh
Trường tồn thế lực miên cường thịnh
Lãnh thổ giang sơn vĩnh thái bình.
Liêu Đình Tự

Bài họa:
THỜI CƠ

Thân lai dân tộc chuyển vân trình
Rộng lối thịnh cường quảng đại ninh
Đất nước đã ngời trang sử hiển
Non sông thêm rạng ánh đời vinh
Châu về sức góp bầy tôi giỏi
Hợp Phố công nhờ lãnh đạo minh
Đâu dễ trăm năm trong cõi bụi
Lành duyên trọn sống hưởng an bình !
Lý Đức Quỳnh


ĐÁ DÃI NGÀY XUÂN

Xuân về tràn ngập ánh thiều quang
Đá Dãi nằm phơi giữa nắng ngàn
Róc rách cá luồn khe suối ngược
Rập rình chim bói mé ghềnh ngang
Ngẩn ngơ hoa dại ong vài chú
Đắm đuối bờ rêu bướm mấy nàng
Thủy biếc hương thiên bao cảnh sắc
Dập dìu lữ khách một kỳ quan.
Liêu Đình Tự

Bài Họa:
NGÀY XUÂN LÊN NÚI

Xuân,núi mây trời rực ánh quang
Gió ru nhịp điệu tiếng thông ngàn
Chứa Chan* khách đến êm hồn thẳm
Bửu Tự **xe về nượp lối ngang
Háo hức Suối Tiên ngời mắt trẻ
Đê mê Giếng Ngọc óng mi nàng
Lên cao bốn phía nhìn xa rộng
Cũng bớt bụi trần lấp nhãn quan…
                    Lý Đức Quỳnh 

*Chứa Chan là tên của ngọn núi,thuộc địa phận huyện Xuân Lộc,tỉnh Đồng Nai.
**Bửu Tự,gọi tắt của Bửu Quang Tự,còn gọi là chùa Gia Lào.Đây là di tích văn hóa-lịch sử của tỉnh.Đã thành lập khu du lịch tâm linh.Cũng có cáp treo và các tiện nghi khác…Suối Tiên và Giếng Ngọc ở trong khu du lịch này. 

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

NGÀY XUÂN THĂM ĐÀ LẠT-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu

(Bà xã Quỳnh)
NGÀY XUÂN THĂM ĐÀ LẠT

Xuân nầy Đà Lạt bỗng phùn mưa
Khách đến lòng nghe gió gọi mùa
Bấc đậm theo mây mù thấp xuống
Chân nhòa cùng phố lạnh dài đưa
Tình người đất núi bừng hoa mới
Nghĩa bạn hương rừng ngát lối xưa
Giã biệt khi chiều lên hửng nắng
Rượu nồng chén tiễn thấm say chưa…
Lý Đức Quỳnh
Đà Lạt,18 tháng Giêng Bính Thân

CÁC BÀI HỌA:

NHỚ ĐÀ LẠT
Đà Lạt xuân về dẫu gió mưa
Chẳng như đâu đó đợi sang mùa
Lang Biang mây bạc trầm tư ngóng
Than Thở mắt vàng lúng liếng đưa
E ấp môi mềm nao rượu cũ
Ngập ngừng gối mỏi rối đường xưa
Lạ kỳ nỗi nhớ xa càng nhớ
Đong trọn một đời đủ ngấm chưa !
Phan Tự Trí

ĐÀ LẠT
Đà Lạt -ta về đứng dưới mưa
Vi vu gió thoảng gợi bao mùa
Cam Ly thác nước không ngừng đổ
Linh Phước chuông chùa cứ vẳng đưa
Than Thở đồi thông đau mộ cũ
Lang Biang núi đá xót tình xưa
Ngàn hoa vẫn thắm cùng sương lạnh
Một khoảng trời âu, bạn đến chưa?
Nguyễn Gia Khanh

KỶ NIỆM HUẾ!
Thấp thoáng hoàng thành giữa bóng mưa
Vài thoi én mộng vẫn đan mùa
Văn lâu còn nhớ bàn tay vẫy
Thừa phủ mãi chờ mép áo đưa
Đồng Khánh đợi người qua lối cũ
Trường tiền mong bạn lại đường xưa
Thẫn thờ đếm nhịp - ôi thương quá
Ký ức ùa về nhức nhối chưa !
Lê Đăng Mành

MƯA
Đà Lạt đang còn lấm tấm mưa
Hoa thơm chim hót rộn quanh mùa
Ngày lên phố  núi lồng sương lạnh
Đêm xuống thông đồi quyện gió đưa
khách viếng khó lòng quên cảnh đẹp
Người về ôm mộng nhớ tình xưa
Thương em đã mấy lần trăng mọc
Nay phụ nhau rồi có tội chưa ?
Trần Ngộ

DU XUÂN QUẢNG ĐÀ
Đà Nẵng ngày xuân lớt phớt mưa
Chào ta du ngoạn dịp đầu mùa
Xuôi đường Phố Hội say hồn viếng
Ngược núi Bà Nà  mải bước đưa
Thỏa thú yên hà vui cảnh lạ
Đắm lòng  non nước nhớ người xưa
Dẫu rằng bao bận qua nơi ấy
Mà vẫn bồi hồi  cứ tợ chưa …
CAO BỒI GIÀ

SẮP ĐẾN GA BẢO LỘC
Dã quỳ rũ rượi dưới cơn mưa
Gió núi vừa sang báo chuyển mùa
Ta đến nơi này không kẻ đợi
Người về bên ấy chẳng ai đưa
Tàu lăn bánh mãi con đường dốc
Trí vẩn vơ hoài kỷ niệm xưa
Tự hỏi bao lần mình đã sống
Một đời trọn vẹn với nhau chưa ?
Phương Hà

NGẬP NGỪNG
Thành phố hoa ngàn lất phất mưa
Xuân qua có phải vội giao mùa?
Rừng thông vi vút bao lần đến
Thác nước rì rào lắm buổi đưa
Gặp gỡ thì thầm bên quán nhỏ
Hẹn hò giong ruổi dốc đường xưa
Ngập ngừng đánh tiếng ôi chao khó!
Định thốt đôi lời…lại vẫn chưa.
Như Thu

XUÂN QUA ĐÀ LẠT
Đẹp sao Đà Lạt ngắm qua mưa
Hoa thắm lung linh buổi trúng mùa.
Thung lũng Tình Yêu màu sắc diễu
Đồi thông Hai Mộ khói hương đưa.
Trúc Lâm thiền viện thăm thầy cũ
Trại Mát nhà ga gặp bạn xưa.
Mỗi chốn mỗi hay lòng rộng mở
Câu đầu được hỏi : thấy vui chưa?
Trần Như Tùng

ĐÀ LẠT CHIỀU MƯA
Đà Lạt trời chiều lác đác mưa
Công viên vắng khách tiết giao mùa
Cam Ly trầm lắng mây giăng trải
Than thở rì rào gió đẩy đưa
Cảm cảnh nỗi niềm vương mộng cũ
Say tình non nước nhớ hương xưa
Bên lòng canh cánh bao hoài niệm
Nỗi nhớ đong đầy dạ vẫn chưa....
Liêu Đình Tự

THƯ XUÂN GỢI NHỚ...
Về Biên Hòa thân thương.

"Bây giờ bên ấy hẳn trời mưa
Em có buồn khi gió trở mùa?
Sông Phố còn thương thời sáng đón
Ngô Quyền vẫn nhớ cảnh chiều đưa
Đồng Nai lặng lẽ con đò nhỏ
Tân Bửu êm đềm dáng núi xưa
Hương bưởi nồng nàn trên mái tóc
Ơi người! mắt lệ đã đầy chưa?"
Thy Lệ Trang

ĐÀ LẠT NHỚ
Tìm về lối cũ đoạn đường mưa
Khói phủ sương giăng tỏa mấy mùa
Dưới thác câu tình còn để lại
Trên đèo chữ nợ vẫn ngân đưa
Cao nguyên mắt dõi bờ sông vắng
Phố núi thông vờn mạch suối xưa
Chợt nghĩ miên man Đà Lạt ấy..
Thương nhành phượng tím vấn vương chưa?
LiênNguyễn

ĐÀ LẠT MÙA SĂN MÂY
Đà Lạt đầu năm lại đổ mưa
Du xuân khách gặp buổi giao múa
Mặt hồ Than Thở xôn xao sóng
Dòng thác Cam Ly gió đẩy đưa
Đỉnh núi Hồ Bòn thương nắng cũ
Đồi thông Hai Mộ nhớ tình xưa
Mai về bỏ lại miền sương lạnh
Góc nhỏ ân tình nặng trĩu chưa ?
Lê Cảnh Tiến

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

CHUYỆN ĐỜI SAY TỈNH,TỈNH SAY...


SAY TỈNH
(Bài họa)

Có tỉnh, vì đởi đã có say
Thêm người giả tỉnh, kẻ vờ say!...
Say làm mạnh nước, say nầy tỉnh
Tỉnh để tan nhà, tỉnh ấy say
Ái quốc, tình say nhưng trí tỉnh
Buôn dân, mặt tỉnh lại hồn say
Ai say, ai tỉnh…rồi năm tháng
Lịch sử minh tường cuộc tỉnh, say!
                        Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

TỈNH SAY
(Nhại theo DẠI KHÔN của Tú Xương)

Thế sự mập mờ chuyện tỉnh, say
Thử xem ai tỉnh với ai say!.
Say tình non nước, say mà tỉnh
Tỉnh chốn quyền môn, tỉnh hóa say.
Quân tử khi say mà vẫn tỉnh.
Phàm phu lúc tỉnh cũng như say
Thói thường, có tỉnh, say tùy lúc
Lắm kẻ suốt đời vẫn thấy say!
                            Kha Tiệm Ly.

TỈNH SAY
(Họa Y đề)

Ai rằng chỉ tỉnh chứ không say?
Lúc tỉnh đâu dè bậu bảo say
Nếu sợ mình say thì mới tỉnh
Nào nghe kẻ tỉnh lại thêm say
Say lo hiếu nghĩa, say càng tỉnh
Tỉnh nghĩ gian tham, tỉnh mãi say
Biết tỉnh rồi say cùng hảo sự  
Làm người sống tỉnh, sợ gì say!
                   Nguyễn Gia Khanh

TỈNH SAY
(Y đề)

Luận chuyện rôm trò tỉnh với say
Nào ai vỗ ngực nói không say
Say gương trung nghĩa, là say tỉnh
Tỉnh đạo gian tà, thuộc tỉnh say
Kẻ sĩ mượn say buông ý tỉnh
Phàm phu đóng tỉnh đậy lời say
Nhiễu nhương nhân thế bao trò rối
Thời cuộc muôn màu lắm tỉnh say!
                           Thu-Yến Vũ