Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

XƯỚNG HỌA THƠ ĐƯỜNG


TỰ NGỘ 
Thấy người thao bút vịnh Thơ Đường
Cũng muốn đăng đàn với bốn phương
Mượn ý tao nhân gieo khát vọng
Vay lời mặc khách thả tơ vương
Trắc bằng xét thấy còn ngơ ngẩn
Câu chữ xem chừng vẫn ẩm ương
Lấy rọ đựng voi sao khó thế
Chỉ e mắc cỡ với văn chương !
                      Lý Viễn Giao

Bài họa:
TỰ THÚ
Tài hèn chẳng cậy chốn văn chương
Mấy vận buồn vui xướng họa Đường
Kéo chữ vò tơ cho ý buộc
Đan từ thả lưới đợi tình vương
Quy trình còn đó đuôi nòng nọc
Tiến hóa sau rồi chú ễnh ương
Điều kiện ắt cần chưa đủ chuyển
Nương vần thi hữu tập du phương !
                          Lý Đức Quỳnh


BẠN THƠ
Lời thơ ngắn gọn đẹp biết bao
Kết bạn muôn phương học hỏi vào
Nét chữ đường thi dòng giản lược
Thơ đề lục bát điệu thanh tao
Văn chương chọn ý cùng thi pháp
Xướng họa so câu được giống nhau
Hữu ý tâm thông lòng thỏa nguyện
Ân tình bền vững đến ngày sau
                                      Liên Nguyễn

Bài họa:
THƠ ĐƯỜNG
Năm vần,bảy chữ có là bao
Mà nghĩa thâm sâu chẳng tận vào
Đó trí anh quân miền diệu hảo
Đây  tình thục nữ chốn thanh tao
Mỗi người mỗi vẻ,riêng chia khác
Từng ý từng lời,cộng hưởng nhau
Xướng họa giao lòng vui hội mở
Hết mùa giáp hạt lại mùa sau !
                         Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015

NHỚ MẸ


VU LAN NHỚ MẸ
Thu về nhớ lắm Mẹ hiền ơi!
Dẫu tuổi con nay bảy chục rồi !
Cách biệt muôn trùng lòng xót quạnh
Xa xôi vạn lối dạ bồi hồi
Đôi bờ ngóng Mẹ tình xa ngái
Mấy bến mong Người ý tả tơi
Bóng ngã đường chiều mùa báo hiếu
Thu về nhớ lắm Mẹ hiền ơi!
            GM.Nguyễn Đình Diệm

Bài họa:
NHỚ MẸ
Lặng nhớ đêm thầm gọi Mẹ ơi
Âm dương cách biệt dẫu lâu rồi
Miền xưa buổi hạ còn nao nức
Chốn cũ ngày đông vẫn bổi hồi
Nắng dãi,con nhường vui được nón
Mưa dầm,riêng chịu lạnh không tơi*
Vu Lan báo hếu lòng nghe xót
Lặng nhớ đêm thầm gọi Mẹ ơi !
                            Lý Đức Quỳnh

*Tơi:áo tơi,áo che mưa được chằm bằng lá!

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

THU THA HƯƠNG



CẢNH THU QUÊ !
 (Ngũ Độ Thanh-Bát Vỹ Đồng Âm)

 Giã buổi chiều tan chạnh chốn này
Thân cò vội vã níu tàn phai
 Đìu hiu bến ngậm làn sương tải
 Quạnh quẽ sông cầm dải khói bay
 Não nuột mưa lùa Cha khắc khoải
Trầm ngâm bão quất Mẹ u hoài
Tơi bời dội xuống dầm tang hải
Rã rượi thu trùm cảnh trắng tay
                    Lê Đăng Mành

Bài họa:
THU THA HƯƠNG
(Ngũ độ thanh-Bát vỹ đồng âm)

Mù giăng đã quạnh ở nơi này
Để rụng âm thầm những úa phai
Lặng lẽ tầng không màn tối trải
Ơ thờ ngọn núi đỉnh chiều bay
Thương về tuổi mẹ,niềm ngang trái
Chạnh với lòng cha,nỗi cảm hoài
Nửa bóng trăng gầy thu nhạt mãi
Nghe từng vụn vỡ thoát tầm tay !
                      Lý Đức Quỳnh

ÂM THẦM
Đêm về lạnh lẽo buốt phương này
Mãi đợi người xa ủ sắc phai
Mây cuộn vườn mơ hồn khắc khoải
Sương lan ngõ mộng lá sầu bay
Thương về nẻo cũ lòng tê tái
Mãi nhớ tình xưa dạ cảm hoài
Bể rộng sông dài bao kiếp trãi
Âm thầm một mãnh cứ trơ tay
          GM.Nguyễn Đình Diệm

*Những bài thơ Đường của những người làm thơ nghiệp dư như Quỳnh thường khó hay.Bởi phải thỏa mãn nhiều đòi hỏi khắt khe của luật lệ.Nhiều khi ngồi gọt tỉa cho vừa khuôn,rồi đọc lại chỉ còn cái xác thơ,mà hồn thơ thì đã phiêu diêu tận phương nào.
Ngũ Độ Thanh cũng luật đường,nhưng độ khó của nó càng tăng thêm.Trong một câu thơ,không được dùng từ có thanh trắc trùng lặp(4 thanh:sắc,nặng,hỏi,ngã),thanh bằng có 2 thanh,không được để hai thanh giống nhau liền kề nhau.Xin được lấy 1 câu để minh họa:
Nửa bóng trăng gầy thu nhạt mãi
Các thanh trắc:nửa,bóng,nhạt,mãi,không có từ nào trùng thanh
Các thanh bằng:trăng,gầy,thu,không có 2 thanh liền kề giống nhau
Trong một bài thơ,tất yếu,phải có nhạc điệu và hình ảnh.Ngũ Độ Thanh nhằm tối ưu hóa về mặt nhạc tính,nên muốn đạt được tối đa những cung bậc âm thanh trong một câu thơ.Tất nhiên,trước khi là Ngũ Độ Thanh,đã luật Đường rồi.Trong Đường Luật,cũng đã đưa ra nhiều lỗi để người viết tránh phạm phải.Chung quy,nhằm hiệu chỉnh tiết điệu thơ và cấu trúc câu không rơi vào sự trùng lắp đơn điệu.Ngoài ra NĐT chỉ dùng chính luật,không du di ở chữ thứ nhất,thứ ba và thứ năm trong câu.Trong bài thơ Đường bình thường khác,không bắt buộc phải giữ đúng luật bằng trắc ở "nhất tam ngũ..."chỉ cần,khi đọc lên mà không cảm thấy bị trúc trắc là được,nếu không suôn tức là đã rơi vào lỗi khó đọc (khổ độc).
Bài thơ trên vừa kết hợp NĐT với Bát Vỹ Đồng Âm,tức là cuối cả 8 câu chỉ phải theo cùng âm.Càng giới hạn càng tăng thêm độ khó.Xướng họa là một lối chơi thơ,càng khó càng thú vị,càng thử thách càng rèn luyện kỹ năng thêm linh hoạt.Có thể ví với niềm vui của các nghệ nhân bonsai và người chơi bonsai trong một khuôn viên hẹp,chỉ cần cái chậu kiểng nho nhỏ ngắm nhìn,nhưng niềm vui vẫn đến mỗi ngày.Khi điều kiện để có một vườn cảnh chỉ là mơ ước.
Một chút dông dài,không nhằm tìm sự cảm thông với những khổ công cho một niềm vui đạm bạc,khi ngoài kia mây gió là của trời.....
Kính chúc quý anh chị và bạn hữu trong mùa Vu Lan trọn lòng hiếu kính !

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015

THƠ HỌA CÙNG THU


BÓNG THU
Thoảng thoảng thu hờn đọng mắt nai
Bay bay tóc rối thả buông dài
Vì mây vướng vướng cành hoang dại
Tại nắng nhòa nhòa lá nhạt phai
Chỉ biết người mơ chờ mãi mãi
Nào hay kẻ lặng vẫn hoài hoài
Bềnh bồng luyến luyến hồn mê mải
Đắm đắm hao gầy dáng ngọc ai!
                       dovaden2010

Bài họa đảo vận:
SẮC THU
Lặng lặng thu sầu nhớ mắt ai
Chiều lên nhẹ nhẹ nét u hoài
Thênh thênh quyện thắm trời phương ngoại
Lộng lộng hòa xanh núi rộng dài
Lá cuộn mang mang niềm ái ngại
Sương tràn rượi rượi giọt phôi phai
Dẫu biết tình yêu là mãi mãi
Xa mù vọng vọng tiếng lòng nai !
                        Lý Đức Quỳnh

TÌNH LƯU LUYẾN
Mơ màng chút nắng dệt đường dài
Loáng thoáng thu về úa lá phai
Gió thả lơ mơ vương mắt dại
Mây bay lướng vướng mộng tình nai
Người chờ lặng lẽ lòng trông mãi
Kẻ đợi âm thầm dạ ước hoài
Lãng vãng bên trời hồn luyến trãi
Vai gầy sắc nước dáng hình ai
           GM.Nguyễn Đình Diệm


TÌNH THU
Thu đã về rồi anh biết không ?
Giọt mưa tí tách nhỏ trong lòng
Hồn đau một mảnh người ly biệt
Dạ đắng muôn trùng kẻ ngóng trông.
Chốn ấy anh còn mơ nữ kiệt ?
Nơi này em vẫn ước anh hùng.
Cầu sao duyên phận như Hồ Điệp*
Quấn quýt nhau hoài thỏa ước mong.
                                        Sonca

Bài họa:
NIỀM THU
Thu vàng lãng đãng giữa tầng không
Chiếc lá màu phai rụng xuống lòng
Chạnh nỗi yêu kiều từng nhớ biệt
Xao niềm luyến ái mấy sầu trông
Trời xưa khắc khoải tình oan nghiệt
Chốn cũ tang thương lệ hãi hùng
Biển hẹn trăng thề mùa mãn nguyệt
Đón ngày hội ngộ thỏa hoài mong !
                           Lý Đức Quỳnh

MƠ THU
Thu về anh có biết hay không
Tí tách mưa ngâu lạnh cả lòng
Một mãnh hồn mơ tình vạn biệt
Bao mùa ý mộng dạ trăm mong
Xa xôi chốn ấy luôn hằng đợi
Cách trở nơi này cứ mãi trông
Ước nguyện bên nhau tình gắn bó
Êm đềm “Hồ Điệp” đẹp muôn dòng
       GM.Nguyễn Đình Diệm

* Hồ Điệp : câu chuyện tình chung thủy cảm động của nàng Gigi chờ đợi chàng Kun cho đến lúc chết,rồi biến thành Lan Hồ Điệp,dù hai người đã không đến được với nhau,một người về chốn vĩnh hằng,còn một người ở lại vẫn sống trong kỷ niệm với người đã khuất cho đến lúc nhắm mắt xuôi tay..(theo truyền thuyết).Chính vì thế mà sau này ngôn ngữ của Lan Hồ Điệp có ý nghĩa là chờ đợi tình yêu,chờ đợi hạnh phúc.(Theo chú thích của tg Sơn Ca).

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

HỌA CÙNG CHỊ THU-YEN VU


KHỔ NẠN
Trẻ nhỏ đến trường phải bám dây
Đi tìm tri thức cực thân thay
Suối kia mưa đổ dâng trào sóng
Thác lũ tràn về ngập cỏ cây
Ngân sách đầu tư cho giáo dục
Giải ngân hạng mục đến trò thầy!
Muôn dân ta thán ai nào thấy
Đầy tớ ngơ tai khổ nạn này?
                   Thu-Yen Vu

Bài họa:
CÁCH LÀM LẠ
Bây chừ đi học cũng đu dây
Gánh  xiếc chơi trò lạ mắt thay
Một cáp bơ vơ lao thẳng bến
Hai đầu lạc lõng níu hờ cây
Gian nan thuở trước lìm sông núi
Rạng rỡ ngày sau chói chữ thầy
Nhân sự từng vùng quy hoạch chuẩn
Tài năng chẳng sót,pháp phương này !
                        Lý Đức Quỳnh

PHÓ THÁC
Đánh đổi số phần trong phút giây
Nào hay nguy hiểm nếu lơi tay
Mưu sinh vượt suối như trò xiếc
Kiếm sống trèo non tựa dĩa bay
Cam phận dân đen đời khổ nhọc
Thủ thân ông lớn sống no đầy
Bày trò dựng tượng hao tiền tỉ
Tích đức ở đâu hỡi các ngài?
                   Thu-Yen Vu

Bài họa đảo vận:
XÂY ĐỀN
Gối dân,dân lạy dính chi ngài
Tiền cúng xây đền,khổ mặc bay
Lại quả công trình,trên thọc cẳng
Huê hồng dự án,dưới thò tay
Đường lên thánh địa phù vân quá
Lối xuống trần gian ảo tưởng đầy
Vất vưởng khói nhang đêm mộng huyễn
Quên đời vượt khổ sống từng giây !
                       Lý Đức Quỳnh


HỌ NHÀ CHUỘT
Cả nhà họ chuột vốn tanh hôi
Sinh sản làm chi khắp mọi nơi
Nanh nhọn mê say đêm gặm nhấm
Tai vênh nghiêng ngóng sáng tha mồi
Ruộng nương mất trắng bao người khóc
Của cải hao mòn lũ chúng vui
Gấm vóc giang sơn nguyền giữ trọn
Diệt loài đục khoét cứu nguy đời.
                       Thu-Yen Vu

Bài họa:
LŨ CHUỘT
Mãi rúc và ăn để tiếng hôi
Gieo mầm dịch bệnh nhiễm nhiều nơi
Thập thò bóng tối,mờ nhân ảnh
Chui nhủi hang sâu,tỏ miếng mồi
Lao động biếng lười chơi muốn sướng
Học đòi nhanh nhẹn sống cầu vui
Nước non lạc hậu nên chi chúng
Lắm đất dung thân đục khoét đời !
                          Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

CÔ TÌNH-thơ họa

LẺ BÓNG
(ngũ độ thanh,bát vận đồng âm)

Đêm buồn lặng lẽ chỉ mình anh
Hẻm vắng đường khuya vẫn độc hành
Ngã phía chân trời sao một mảnh
Quay về gối mộng rã từng manh
Chờ nhau đã mắy tàn trăng lạnh
Đợi mãi mùa thu lá bỏ cành
Gót mỏi chân mòn lê ngõ quạnh
Nghe hồi trống giục điểm đầu canh ./.
                             Nhật Nguyên 

Bài họa:

CÔ TÌNH
Mãi lặng phương ngàn lẻ bóng anh
Đường xa gõ nhịp bước cô hành
Trăng chìm đỉnh núi màu hoang lạnh
Lá đẫm sương chiều giọt mỏng manh
Để mộng tan tầm mơ rẽ nhánh
Và yêu giáp hạt tuổi đơm cành
Tình không thắp lửa đời thêm quạnh
Trống giữa đêm trường đợi chuyển canh !
                                    Lý Đức Quỳnh

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2015

KHÚC TÌNH THU-Họa thơ chị Nhã My


CẢM THU
(Thuận nghịch độc)
Đọc xuôi:
Thu vàng úa lá nhuộm màu cây
Sóng gợn khơi xa nhạn lẻ bầy
Mù mịt biển trời hoa dạt nước
Tịch hoang sơn dã gió lùa mây
Du nhàn lối mộng người mong đợi
Lạc bước hồn trăng bóng lắt lay
Hư ảo chiều giăng sương khói tỏa
Tư lòng lữ khách nhớ vơi đầy

Đọc ngược:
Đầy vơi nhớ khách lữ lòng tư
Tỏa khói sương giăng chiều ảo hư
Lay lắt bóng trăng hồn bước lạc
Đợi mong người mộng lối nhàn du
Mây lùa gió dã sơn hoang tịch
Nước dạt hoa trời biển mịt mù
Bầy lẻ nhạn xa khơi gợn sóng
Cây màu nhuộm lá úa vàng thu
NHÃ MY
Bài họa:
KHÚC TÌNH THU
Đọc xuôi:
Thu nhuộm sắc màu úa rụng cây
Gọi liêu quạnh nỗi lẻ xa bầy
Mù phai huyễn ảo mờ sương núi
Tịch lặng u huyền lãng khói mây
Du mộng cõi tình đêm nguyệt đọng
Níu mơ phiên chợ buổi đời lay
Hư không lạnh tỏa im lìm ánh
Tư ý khơi triều biển nhớ đầy !

Đọc ngược:
Đầy nhớ biển triều khơi ý tư
Ánh lìm im tỏa lạnh không hư
Lay đời buổi chợ phiên mơ níu
Đọng nguyệt đêm tình cõi mộng du
Mây khói lãng huyền u lặng tịch
Núi sương mờ ảo huyễn phai mù
Bầy xa lẻ nỗi quạnh liêu gọi
Cây rụng úa màu sắc nhuộm thu !
                        Lý Đức Quỳnh

KHÔNG ĐỀ

ĐỌC XUÔI
Mù sương bạc trắng vướng ngàn cây
Thắm thiết tình xưa nhạn rẽ bầy
Thu đợi người mơ lòng lạnh núi
Trăng chờ kẻ ngóng dạ sầu mây
Hư tình giọt lệ thuyền xa bến
Ảo bóng châu rơi gió động lay
Tư mộng xuân nồng chăn chiếu lẽ
Du hồn gãy khúc cạn vơi đầy.
Gm.Nguyễn Đình Diệm

ĐỌC NGƯỢC

Đầy vơi cạn khúc gãy hồn du
Lẽ chiếu chăn nồng xuân mộng tư
Lay động gió rơi châu bóng ảo
Bến xa thuyền lệ giọt tình hư
Mây sầu dạ ngóng kẻ chờ trăng
Núi lạnh lòng mơ người đợi thu
Bầy rẽ nhạn xưa lòng thiết thắm
Cây ngàn vướng trắng bạc sương mù
Gm.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2015

HỌA THƠ BÁC LÊ ĐĂNG MÀNH


1*/NGÕ THIỀN!
Quăng triền vọng tưởng nghĩ vu vơ
Những ước cầu mong ý thẫn thờ
Mê sắc vô thường nên bải hoải
Đắm thân bất tịnh mới bơ phờ
Chặn nguồn quá khứ thôi truy nã
Cắt mạch tương lai bặt ngóng chờ
Miên mật chăn trâu đừng phóng đãng
Bình tâm thị đạo* tại bây giờ…!
Lê Đăng Mành
*Thiền sư:Nam Tuyền “Bình thường tâm thị Đạo

Bài họa:
RỜI BẾN VỌNG
Bến vọng neo thuyền mãi vẩn vơ
Sông dài,biển rộng cũng ơ thờ
Cho vàng thu rụng miền hoang hoải
Để thắm xuân sang chốn phạc phờ
Hiện tại thất thường cơn mộng đuổi
Tương lai bất định kiếp mơ chờ
Về đây bát ngát từng hơi thở
Bước đến như đi thực rõ giờ !
                Lý Đức Quỳnh

2*/XUÂN LÒNG
Về - ở, đến - đi giữa bất thường
Mong hằng lưu lại chút tình thương
Nhiều khi vương vấn nơi trần cảnh
Đôi lúc trở trăn chốn bụi đường
Không chỉ nuôi tâm đùa tám gió
Mà còn dưỡng tánh giỡn muôn phương
Buồn vui không gợn lên màu mắt
Thì nụ xuân lòng mãi tỏa hương
                 Lê Đăng Mành

Bài họa:
NHƯ THƯỜNG
An yên ngày tháng giữa đời thường
Sống thật như lòng đón giận thương
Chẳng bận chi tình dăm bảy nẻo
Mà so với ý chín mười đường
Gió mây trôi tuột không gìn hướng
Nhật nguyệt xoay vòng giữ một phương
Bởi thế cây kia mùa kết nụ
Trên cành hiện hữu tỏa nồng hương !
                              Lý Đức Quỳnh

3*/CẢM THU
Thu về khổ não lạnh lùng ơi!
Ngắc ngoải mòn hao những phận đời
Vỉa sớm khàn hơi chờ bữa gọi
Thềm khuya khản giọng ngóng câu mời
Mưa trùm quạnh quẽ không nhà cửa
Bão dội bơ phờ chẳng nón tơi
Phố chợ chơi thừa bao lãng tử
Đừng quên ngoảnh lại cứu thương người
                             Lê Đăng Mành

Bài họa:
THU NHỚ
Nắng đã hao gầy tiễn hạ ơi
Buồn thu man mác vọng cung đời
Cho xao xuyến nhớ thềm hoang gọi
Để quặt quày thương bóng lặng mời
Gió dập quê nghèo xưa mãi nhói
Mưa vùi kiếp khổ cũ còn tơi
Dẫu xa đất mẹ lòng muôn nỗi
Vẫn trọn tin yêu sống với Người !
                            Lý Đức Quỳnh

Ba bài họa của anh Giác Minh:

TÂM THIỀN
Mộng huyễn muôn bờ sống vẫn vơ
Mong thành ước được dạ bơ thờ
Mê ly dục sắc thân hư hoại
Đắm đuối sân si ý não phờ
Dĩ vãng cho qua không trở lại
Tương lai chưa đến chớ mong chờ
Điều tâm phóng dật tâm nghiêm cẩn
Bóng thẳng lòng an thực biết giờ
                GM.Nguyễn Đình Diệm

VÀNG TÂM
Sân si ái ố nẽo vô thường
Biết vậy nên lòng mãi cứ thương
Lắm lúc tơ vương muôn vạn lối
Nhiều khi vấn vít cả trăm đường
Chăn trâu ngó ruộng đừng cho phạm
Giữ giới gìm tâm giỡn bát phương
Lạc trú lòng an duyên thế sự
Vàng hoa mai nở ngát ngào hương
             GM.Nguyễn Đình Diệm

THU KHÚC
Xa rồi nắng hạ lạnh thu ơi
Lủi thủi mòn hao lắm kiếp người
Bụng đói khô môi mong tiếng gọi
Lòng teo nức miệng ngóng lời mời
Mưa dầm lụt lội trôi tuột cả
Bão dữ tanh bành nát tả tơi
Ấm cật ngôi cao bao kẻ sướng
Mong nhìn khổ cảnh cứu cho người
                  GM.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

NHỮNG BÀI HỌA VỚI THƠ THU


1*/THU GỢI NHỚ
Dẫu hạ qua rồi cúc trổ bông
Trời xanh gió thoảng nhẹ thơm nồng
Ong vờn bướm lượn nơi miền vắng
Nguyệt tỏ dương mờ giữa chốn không
Có lẽ vương sầu do ủ đượm
Thời nên vướng nẫu bởi hương đồng
Thu về gợi nhớ ngày nao nhỉ
Nẻo cũ ai chờ tại bến sông.
                                 Hương Lan

Bài họa:
THU LỘNG TRỜI QUÊ
Trên cành lay ánh,nắng vàng bông
Trời đất đềm êm đọng giọt nồng
Rộng thẳm gương hồ sương dợn sóng
Cao vời đỉnh núi nguyệt soi không
Reo dòng lãng thủy hòa âm điệu
Gọi cánh phiêu phong quyện tiếng đồng
Thu đến cho tình thêm đượm ngát
Lúc đời hội ngộ bến quê sông !
                          Lý Đức Quỳnh

2*/TRĂNG THU
Một thoáng mưa bay lá úa màu
Tình thu hiu hắt hỏi trăng đâu
Thuyền tình ước nguyện như mành trúc
Bến đổ duyên thề tựa bóng câu
Ánh nguyệt sương mờ còn vụn vỡ
Hoàng hôn khói nhạt chút hanh hao
Vầng trăng cô lẻ thêm huyền ảo
Rớt xuống hồn ta một mảnh sầu…
                        Chị LienNguyen

Bài họa:
VỀ MIỀN THU
Lá thắm ngày xanh đã nhạt màu
Đường về mây trắng,cố nhân đâu
Nghe niềm cô lữ mơ hoàng hạc
Đọng nỗi miên trường chạnh vó câu
Dừng bước muôn trùng xa lặng lẽ
Lại miền núi thẳm rộng gầy hao
Trăng thu soi bóng đêm thu lạnh
Biết tỏ cùng ai giữa cuộc sầu !
                       Lý Đức Quỳnh

3*/MÙA THU BUỒN
Tháng tám thu về bao lá rơi
Bên hiên xào xạc gió đưa lời
Câu ca ngày ấy ru êm giấc
Khúc hát giờ đây dỗ xót đời
Đất mẹ nương khoai hanh nắng héo
Quê cha ruộng lúa bạc màu trôi
Hồn thiêng sông núi dâng trào sóng
Tổ Quốc sơn hà đất Việt ơi!
                                Thu-Yến Vũ

Bài họa:
TIẾNG LÒNG VỌNG MÃI
Phận người như chiếc lá vàng rơi
Quạnh quẽ vào thu cũng lặng lời
Nghe thế nhân tình đang úa mộng
Từ thiên cổ sự đã hoang đời
Những mong văn hiến nhiều thành tựu
Và muốn dân lành hết nổi trôi
Hạnh phúc mùa quê chờ bến đỗ
Con đò gọi mãi tiếng lòng ơi !
                        Lý Đức Quỳnh

ĐÊM THU NHỚ
Lặng ngắm thu về lá nhẹ rơi
Lòng nghe thấm thía biết bao lời
Xa xôi vạn dặm tình hoài nhớ
Trắc trở muôn bờ dạ ước trôi
Lãng đãng phương trời mây xám tụ
Bâng khuâng cánh nhạn lạc hiên đời
Vườn xưa ngoảnh lại thương tình cũ
Tiếng vạc đêm trường gọi bậu ơi!!!
                 Gm.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

KHÔN VÀ DẠI




Kính họa:

KHÔN DẠI DẠI KHÔN

Mù mù mịt mịt dại và khôn
Thế sự bon chen mãi dại khôn
Xảo láo mồm loa là ấy dại
Huênh hoang mép giải tưởng nên khôn
Im hơi dạ biết ai khôn dại
Lặng tiếng lòng hay kẻ dại khôn
Dại dại khôn khôn đời khó hiểu
Bình tâm lắng dại mới thành khôn
                      GM.Nguyễn Đình Diệm

KHÔN VÀ DẠI

Trẻ dại nên người phải học khôn
Nhập nhằng lắm dại,cũng nhiều khôn
Khôn vì vạn kiếp nhìn ra dại
Dại bởi muôn đời chẳng thấy khôn
Khôn kẻ bày khôn mà hóa dại
Dại người chịu dại lại lòi khôn
Ngỡ khôn để mãi còn đau dại
Biết dại cho lòng được rõ khôn 
               Lý Đức Quỳnh
                 Đồng Nai,10/8/2015

SỰ ĐỜI

Rảnh rỗi ngồi xem cái lý “Khôn”
Săm soi… chả biết dại hay khôn
Tài cao, thẳng thắn… đây thằng dại
Đức mỏng, chui lòn… đấy đứa khôn
Nịnh hót, nhiều khi chưa thật dại
Im lìm, có lúc chẳng thành khôn
Vò râu ngán ngẩm trò khôn - dại...
Hỏi bậc Sư, Thầy lẽ dại - khôn?
                              dovaden2010

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

KÍNH HỌA THƠ CỤ PHAN BỘI CHÂU


SỐNG

Sống tủi làm chi đứng chật trời
Sống nhìn thế giới hổ chăng ai
Sống làm nô lệ cho người khiến
Sống chịu ô danh để chúng cười
Sống tưởng công danh,không tưởng nước
Sống lo phú quý,chẳng lo đời
Sống mà như thế đừng nên sống
Sống tủi làm chi đứng chật trời !
                            Cụ Phan Bội Châu

Bài họa:

CHẾT

Chết bêu miệng thế mãi nhoi trời
Chết nợ thêm tròng khổ để ai
Chết bẩn,ầu ơ bầy chuột khóc
Chết mê,hỉ hả bọn sâu cười
Chết quỳ gối giặc ô danh sử
Chết cưỡi đầu dân nhục tiếng đời
Chết mộng hoang đường còn tít mắt
Chết bêu miệng thế mãi nhoi trời !
                                 Lý Đức Quỳnh
                             Đồng Nai,7/7/2015

Y ĐỀ

Chết hiến non sông thỏa đất trời
Chết vì Tổ quốc chẳng thua ai
Chết khi giết giặc dân thương tiếc
Chết bởi tham ô dạ chúng cười
Chết giống Hoằng Thao nhơ hổ tướng
Chết như Trưng Trắc để danh đời
Chết cho độc lập tên bia đá
Chết hiến non sông thỏa đất trời
                      GM.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

CÁI LƯỠI KHÔNG XƯƠNG


VỊNH CÁI LƯỠI

Thân dài mình dẹp sắc hồng tươi
Tạo hoá sinh ra để giễu lời
Ba tấc uốn cong nhiều chiến thuật
Bảy phân co giãn lắm trò chơi
Trượng phu cất tiếng điều nhân nghĩa
Tiểu tử buông câu chuyện nực cười
Nhân thế xảo ngôn cần đến lưỡi
Thay đen đổi trắng đảo điên đời!
                                TYV

Bài hoạ :

CÁI LƯỠI KHÔNG XƯƠNG

Vốn dĩ thân mềm lại sắc tươi
Xưa nay vẫn thế biến nhiều lời
Khi cong lắt léo năm châu bẫy
Lúc thẳng vui vầy bốn biển chơi
Những tưởng nhân tình chia tiếng khóc
Nào hay đạo tặc giả danh cười
Vàng thau lẫn lộn trần gian cõi
Tinh mắt,khen ai thấu rõ đời !
                   Lý Đức Quỳnh
                  ĐN.2/8/2015

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

ĐÓN BUỔI CHIỀU TÀN

                                                                             

CHỚ TRÁCH TA

Trời cao nắng nhẹ thả qua đồng
Cánh nhạn mờ xa giữa quãng không
Suối biếc thông ru triền lá mộng
Rừng xanh đá dựng ráng mây hồng
Nhàn du cất bước trời vô tận
Tự tại dừng chân chén rượu nồng
Chớ trách rằng ta sao vị kỷ
Thân già được mấy - lúc tàn đông!
                             GM.Nguyễn Đình Diệm

Bài họa:

ĐÓN BUỔI CHIỀU TÀN

Nắng ải chiều quê bảng lảng đồng
Chân trời cũng lặng giữa thinh không
Chim nghiêng cánh sãi hoàng hôn tím
Ráng ủ màu pha chạng vạng hồng
Lúc cánh hoa xưa dần nhạt thắm
Khi men rượu cũ đã phai nồng
Lửa hương tìm giữ vui ngày lạnh
Dám trách chi người đón buổi đông !
                         Lý Đức Quỳnh

TÂM TƯ

Ánh nắng dần phai giữa cánh đồng
Chim chiều gọi bạn giữa tầng không
Mây bay lãng đãng bên triền núi
Gió thổi xạc xào trước ngọn thông
Từ biệt hẹn thề ngày hội ngộ
Tương phùng thoả nguyện lúc chờ mong
Ân tình nguyện giữ lòng son sắt
Mái ấm đơn sơ đượm lửa nồng.
                                 TYV

BẾN MƠ

Đi vào cõi mộng giữa vầng không
Cuộc sống bên ta thuở mặn nồng
Lối cũ thương hoài sầu quyến luyến
Đường xưa nhớ mãi tủi chờ mong
Đôi vần trổi dạ tình không thấu
Nét bút ngân hồn ái chẳng thông
Tóc bạc dần phai mờ bụi phủ
Sao đành trách cứ buổi tàn đông
                      Liên Nguyễn

*Khi đến thăm anh Giác Minh và đọc thơ.Hai câu kết đã lắng đọng trong lòng đôi điều:vị kỷ,nhưng mong người đừng trách,bởi thân già như buổi tàn đông.Nói đến vị kỷ,nhưng không phải một thứ vị kỷ mê muội.Vị kỷ được soi chiếu trong ánh sáng của ý thức trọn vẹn với thực tại,với trách nhiệm công dân.Vị kỷ mà được vậy,thật đáng quý thay!
Khi những khó khăn của đời sống luôn đẩy con người đến lựa chọn thảnh thơi cho riêng mình.Cuộc đời dần kín cổng cao tường.Khôn sống mống chết.Mũ ni che tai.Tiếp nhận những ưu tư xã hội như gánh vạ vào thân,lại còn cái cớ cho ai thõng tay khúc khích cười trong chăn ấm nệm êm.Dẫu biết tự mỗi người sống tốt thì xã hội sẽ tốt lên.Nhưng điều kiện để sống tốt,tất nhiên,chẳng thể chia đều như lý tưởng...
Nói là vị kỷ,nhưng trong thẳm sâu của thâm tâm đã hàm chưa biết bao điều băn khoăn của ngày qua tích lũy.Lực bất tòng tâm.Thôi thế,hãy để cho gió cuốn đi.Nhọc nhằn rồi cũng sẽ theo qua....
Quỳnh đọc thơ và gõ phím họa lại như chộp bắt những ý tưởng chợt thoáng đến.Do sự vội vàng này,nên bài họa cũng chưa đạt.Tuy vậy,Quỳnh cũng xin giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn hữu,như thể hiện sự đồng cảm cùng anh Giác Minh.Kính chúc sức khỏe và hạnh phúc !