Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

THAY LỜI TRI NGỘ

       

                                                  Đường xa ngoảnh lại tuyệt mù
                                             Về đâu bước lữ thiên thu bụi mờ...?!



         TRI NGỘ 

                    Quạnh  vắng  rơi chiều xuống  lặng  thinh

                           Mây  nhòa  bóng  rợp  giữa  u , minh               
  
                  Hồ  buông  trên  nước  cành  dương  liễu

                       Đêm  lặn  trong  sương  đóa  nguyệt  quỳnh 

 Trăng  với  hoa  rồi  là  ảo  ảnh

      Gió  và  hương  đã  hóa  phù  sinh

      Hữu  duyên  gặp  gỡ , còn  tri  ngộ

            Thỏa  kiếp trần  gian  nghĩa chữ  tình
              
                                 Lý Đức Quỳnh_ĐN

Bài Họa:

Trên đường thiên lý mịt mù...
            Bước chân phiêu lữ bao thu xa mờ..!

        CÓ DUYÊN SẼ GẶP.


                   Vành trăng liềm khuyết giữa không thinh.

                Thẳm thẳm đêm huyền rọi ánh minh.
               Gió gọi cành dương nghiêng vẫy gió
                     Quỳnh chờ bóng nguyệt nở bung quỳnh.
              Hằng nga tháng tháng còn thay đổi.
         Vạn vật mùa mùa cũng hóa sinh.
Tri kỷ tri âm duyên gặp gỡ...
        Vần thơ mạch bút đẹp tâm tình./.

   Trần Lệ Khánh--11-8-2017


****

Đường đời mờ mịt sương mù
             Bước chân lữ thứ về đâu một mình ?...

KẾT BẠN VĂN THƠ

  Gặp nhau xin chớ mãi làm thinh
Cho cuộc đời vui rực ánh minh
           Thân thiết, chia mồi chung cuộc nhậu
      Sơ giao, mời nước ngắm hoa quỳnh
    Đổi trao câu chuyện vừa nghe thấy
Xướng họa đề tài mới phát sinh
   Kết bạn bốn phương khuây tuổi xế
  Bao nhiêu thi hữu bấy nhiêu tình.

Sông Thu

*********

TRI KỈ CÙNG THƠ

      Lăn lộn đường đời dạ mới minh
 Cỏ cây hoa lá chỉ mần thinh.
   U sầu , đó nọ thêm nhàm cảnh
               Thoải mái , đây kia thoáng tựa quỳnh.
Nhớ tiếng tri âm liên trí phát
     Chung đường tri kỉ tín tâm sinh.
      Hữu duyên thiên lí “meo” tri ngộ
    Thi luật vần niêm vốn trọng tình.

Trần Như Tùng

*************

GÓP LỜI

Người đi một cõi sương mù
                Đường xa...xa tắp...tiếng thu vẫn còn

    Đã gặp nhau rồi khó nín thinh
        Dù đời chưa đủ ánh dương Minh
Câu thơ tỏ ý lòng thân ái
         Thi hữu nâng ly chén rượu Quỳnh
 Man mác tôi yêu thời áo trắng
   Bùi ngùi bạn nhớ thuở thư sinh
Sầu đưa mấy độ phai màu tóc
          Hồn nước,hương quê mãi đậm tình !

Thy Lệ Trang

********

TÌNH THƠ

            Nắng sớm yên lành cảnh vắng thinh 
              Giọt sương nuối đọng buổi bình minh 
                Hương lùa cánh trắng thơm bông Bưởi 
          Sắc nhuộm đài hoa ngát đoá Quỳnh 
Cây quả ươm xinh như mới lạ
Cỏ vườn trải đẹp tựa hồi sinh
Rung lòng viết vội vần thơ kết 
Gởi bạn tri âm quý nghĩa tình 

            Minh Thuý 
         Tháng 8_2017

*****

LANG THANG CÕI TẠM

Lang thang giữa chốn mây mù
                Vô thường chẳng đếm xuân, thu mịt mờ...

Ta bà cõi tạm dưới tầng thinh
     Giữ mãi tâm hồn rạng ánh minh
    Sao sáng trăng đầy vui tuổi hạc 
              Đêm khuya gió nhẹ ngát hương quỳnh
   Buông lơi một tối câu hờn giận 
Gột rửa đôi bờ chuyện tử sinh
       Trà đạo hàn huyên cùng bạn thiết
       Nàng thơ nhắc khẽ...chớ vô tình !


Như Thu

****

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

LÒNG NGHE

    http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/l%C3%B2ng_nghe/32955          
  


 Chiều vàng vạt nắng vào không
   Vô cư mây trắng bềnh bồng lãng du
   Lam không biêng biếc màu thu
   Lời chim quen tiếng hót ru tịch tà

   Lòng người cộng hưởng gần xa
   Buồn vui nhân thế đào ba chập chờn
   Vườn trăng Lãm thúy mởn mơn
   Hẹn thề đêm trước,hận hờn hôm sau!

   Mùa xanh,em hái mùa dâu
   Ươm tằm em gặt đậm sâu tơ tình
   Lụa là,lòng cứ đinh ninh
   Mãi yêu,dẫu biết màu trinh phai thời!

   La cà,ta thói ham chơi
   Tìm vui ở những chốn đời lao xao
   Mới say,hoan lạc vỡ trào
   Càng say hồ hởi càng đau thâm trầm!

   Nẻo về bóng lẻ xăm xăm
   Ơn đời soi bước đường trăng khuyết tròn
   Vết chân cứng,vết đá mòn
   Dường như mất,dường  như còn,dường như...

   Chiều thơm vạt nắng thanh thư
   Nhàn an mây trắng thiên hư đi về
   Lặng lòng,lòng lắng lê thê
   Đê mê lắng lặng lòng nghe muôn trùng!

                             Lý Đức Quỳnh_ĐN

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

CHỢT NGHE

Gác núi chiều tàn dưới cội thông
Rơi rơi giọt nắng rụng non hồng
Mây nằm sóng soãi treo hoang lạnh
Cây đứng thẳng thừng xé quạnh mông
Loáng thoáng bóng hình nào rõ mặt
Loay hoay hư thực đến mê lòng
Chợt nghe tiếng dội trong hang vọng
Ngoảnh thấy gió ru gọi biển trùng!

                      Lý Đức Quỳnh_ĐN

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

TAY KHÔNG

http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/tay_kh%C3%B4ng/32954
                                     

  Tay không mộng thuở hàn du
  Ruổi rong mòn mỏi đuối nhừ nhân gian
  Tay không từ buổi đa mang
  Lê thê ngày một sầu hoang vắng cười !

  Mây trôi,xin trả lại trời

  Tay không đón gió của mười phương qua
  Gió gần là gió ngàn xa
  Vô cùng là gió,vẫn là tay không !

  Tay không rảo bước muôn trùng

  Nhặt hương của cả mênh mông đất trời
  Bài ca điệu gió buông lời
  Nghêu ngao hát giữa triều đời vi vu !...

                         Lý Đức Quỳnh_ĐN

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

MÙA EM


MÙA EM


Lướt thướt ngày đi với vắng trôi
Sầu đông thẩm thấu mắt xanh rồi
Gió lay loáng thoáng chùm hoa nắng 
Mây thả mông lung dải lụa trời
Nửa mảnh trăng thu còn bẽn lẽn 
Đôi làn gió hạ đã xa xôi
Em thơm hương rộ mùa xuân cũ
Lạc lõng ong ca để rụng lời !

Lý Đức Quỳnh,ĐN-1999


Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

CHUYỆN CHÀNG TRƯƠNG

http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/chuy%E1%BB%87n_ch%C3%A0ng_tr%C6%B0%C6%A1ng/32025
                                         
 Chàng  Trương  xa vợ chàng Trương
 Lạ lùng cái nhớ,cái thương có ngờ
 Ngờ nghi nơi ấy bây giờ
 Tấm lòng trong trắng còn chờ trắng trong ?

 Thế rồi, chiến cuộc cũng xong
 Mang về gió bụi bao năm chiến trường
 Rộn ràng cái nhớ,cái thương
 Ơn trời rộng đức mở đường hiếu sinh .

 Thoát vòng kiếp nạn lửa binh
  Người từ thập tử nhất sinh hoàn hồn
 Vui nhà ra xóm,ra thôn
 Ai  đâu phúc họa được cơn rập rình ?

 Con thơ nghe bóng kể hình
 Chưa phân đã buộc,chưa minh đã ràng
 Vin lời trúc chẻ,ngói tan
 Gan sôi sục giận,mặt bàng hoàng kinh !

 Con thơ thật dạ,vô tình....
 Bẫy nào?Ai bẫy?Cho mình vào trong!
 Tơ vò rút ruột mỏi mong
 Gặp xuân những tưởng thỏa lòng với xuân !

 Đùng đùng sấm dậy mây giăng
 Đùng đùng...bất chợt bão dông bặt hồi,
 Sa mù,áp lạnh ngập trời
 Thời gian đeo đá cho đời đóng băng!

 Dài đêm gầy guộc bóng trăng
 Rơi vào lạc lõng vô cùng,vô biên
 Nỗi niềm,câm lặng nỗi niềm
 Bốn bề phong tỏa giữa miền vô ngôn !

 Đau nào hơn khổ sống mòn
 Chết từ trong ruột từng cơn não nề
 Trong mê,gọi suốt cơn mê
 Đứng tròng con mắt dầm dề mạch tương !

 Chàng Trương,ơi hỡi chàng Trương
 Ngờ nghi đinh đóng thói thường vào tim
 Gặp duyên thuận nghịch cả tin
 Trách đêm,sao chẳng thắp đèn tự soi ?!

 Sông dài,hãy để sông trôi
 Sao gieo vào đó phận đời mà chi !?
 Chiến tranh,vắt kiệt xuân thì
 Qua thời binh lửa...còn gì?...do đâu?!

                                 Lý Đức Quỳnh_ĐN 2005