Đường xa ngoảnh lại tuyệt mù
Về đâu bước lữ thiên thu bụi mờ...?!
TRI NGỘ Quạnh vắng rơi chiều xuống lặng thinh Mây nhòa bóng rợp giữa u , minh Hồ buông trên nước cành dương liễu Đêm lặn trong sương đóa nguyệt quỳnh Trăng với hoa rồi là ảo ảnh Gió và hương đã hóa phù sinh Hữu duyên gặp gỡ , còn tri ngộ Thỏa kiếp trần gian nghĩa chữ tình Lý Đức Quỳnh_ĐN Bài Họa: Trên đường thiên lý mịt mù... Bước chân phiêu lữ bao thu xa mờ..! CÓ DUYÊN SẼ GẶP. Vành trăng liềm khuyết giữa không thinh. Thẳm thẳm đêm huyền rọi ánh minh. Gió gọi cành dương nghiêng vẫy gió Quỳnh chờ bóng nguyệt nở bung quỳnh. Hằng nga tháng tháng còn thay đổi. Vạn vật mùa mùa cũng hóa sinh. Tri kỷ tri âm duyên gặp gỡ... Vần thơ mạch bút đẹp tâm tình./. Trần Lệ Khánh--11-8-2017 **** Đường đời mờ mịt sương mù Bước chân lữ thứ về đâu một mình ?... KẾT BẠN VĂN THƠ Gặp nhau xin chớ mãi làm thinh Cho cuộc đời vui rực ánh minh Thân thiết, chia mồi chung cuộc nhậu Sơ giao, mời nước ngắm hoa quỳnh Đổi trao câu chuyện vừa nghe thấy Xướng họa đề tài mới phát sinh Kết bạn bốn phương khuây tuổi xế Bao nhiêu thi hữu bấy nhiêu tình. Sông Thu ********* TRI KỈ CÙNG THƠ Lăn lộn đường đời dạ mới minh Cỏ cây hoa lá chỉ mần thinh. U sầu , đó nọ thêm nhàm cảnh Thoải mái , đây kia thoáng tựa quỳnh. Nhớ tiếng tri âm liên trí phát Chung đường tri kỉ tín tâm sinh. Hữu duyên thiên lí “meo” tri ngộ Thi luật vần niêm vốn trọng tình. Trần Như Tùng ************* GÓP LỜI Người đi một cõi sương mù Đường xa...xa tắp...tiếng thu vẫn còn Đã gặp nhau rồi khó nín thinh Dù đời chưa đủ ánh dương Minh Câu thơ tỏ ý lòng thân ái Thi hữu nâng ly chén rượu Quỳnh Man mác tôi yêu thời áo trắng Bùi ngùi bạn nhớ thuở thư sinh Sầu đưa mấy độ phai màu tóc Hồn nước,hương quê mãi đậm tình ! Thy Lệ Trang ******** TÌNH THƠ Nắng sớm yên lành cảnh vắng thinh Giọt sương nuối đọng buổi bình minh Hương lùa cánh trắng thơm bông Bưởi Sắc nhuộm đài hoa ngát đoá Quỳnh Cây quả ươm xinh như mới lạ Cỏ vườn trải đẹp tựa hồi sinh Rung lòng viết vội vần thơ kết Gởi bạn tri âm quý nghĩa tình Minh Thuý Tháng 8_2017 ***** LANG THANG CÕI TẠM Lang thang giữa chốn mây mù Vô thường chẳng đếm xuân, thu mịt mờ... Ta bà cõi tạm dưới tầng thinh Giữ mãi tâm hồn rạng ánh minh Sao sáng trăng đầy vui tuổi hạc Đêm khuya gió nhẹ ngát hương quỳnh Buông lơi một tối câu hờn giận Gột rửa đôi bờ chuyện tử sinh Trà đạo hàn huyên cùng bạn thiết Nàng thơ nhắc khẽ...chớ vô tình ! Như Thu **** |