"Không nơi nào đẹp bằng nơi này!" Đó là câu nói mà ai cũng có thể nghĩ tới khi nhớ về " Quê hương " Nơi mà mình đã sinh ra và lớn lên!
Ở đó, nơi cuộc sống không tấp nập, không bon chen, không chớp nháy ánh đèn xanh đỏ, con người bình dị trong cái kiêu sa.
Ở đó, nơi có cái Cổng làng đẹp như cái Cổng làng của cụ Bàng Bá Lân , những đứa trẻ chăn trâu trên cánh đồng vàng, đàn cò trắng tung bay về phía cuối trời, bọn trẻ vô tư cởi áo ù nhau nhảy ùm xuống sông, trên bờ lũ bò nhởn nha gặp cỏ.
Chiều hôm đón mát cổng làng
Gió hiu hiu đẩy mây vàng êm trôi
Đồng quê vờn lượn chân trời
Đường quê quanh quất bao người về thôn
Chiều chiều tiếng sáo diều vi vu sau rặng tre cong vút, đàn trâu nối đuôi nhau về làng, các mẹ lưng còng trồng rau cấy lúa, ánh hoàng hôn như đan vào nhau , dệt lên một bức tranh đẹp như " Bức tranh quê" của Nữ sĩ Anh Thơ
Ngoài bờ đê cỏ non tràn cỏ biếc
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa
Đối với Rất,Quê không chỉ là nơi sinh ra và lớn lên. Ở đó có hình ảnh của Mẹ! Mẹ là người đã sinh ra con, nuôi con lớn bằng dòng sữa mát , nhiều đêm ngủ ngồi bế ẵm nâng niu . Mẹ là ánh trăng sáng soi con trên bước đường đời, Mẹ là chiếc lá sen che nắng che mưa, Mẹ là gốc cổ thụ, là điểm tựa vững chắc của con khi đôi chân mệt nhoài. Mẹ là hơi thở từ những ngày đầu con hình thành cho đến khi con khôn lớn , Mẹ dõi theo con mỗi bước chân trên mọi nẻo đường đời. Mẹ không ngần ngại hy sinh, chăm sóc , mang cực nhọc đau đớn vào lòng...để con mẹ vững bước trưởng thành!
Quê hương của con là Mẹ, là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi con gửi cả tâm hồn!
Anh Quỳnh Lý Đức thân mến!
Em vẫn biết chúng ta đôi khi vẫn còn sân si đôi chút bởi như Phạm Duy đã viết : Lòng tôi sao vẫn còn biên giới...
Nhưng khi em đọc những bài thơ của anh viết về Quê hương. Dường như Quê trong anh rất buồn, rất nghèo, rất oằn mình. Mỗi khi đọc em lại cồn cào một nỗi nhớ quê, mặc dù em sinh ra nơi có bãi biển yên bình, sóng xô bờ tung tóe. Nhưng Em lại rất ấn tượng với Làng trong tranh, Làng trong văn học, Làng trong thơ ca. Làng nơi Ba em sinh ra ,Làng trong em thật đẹp . Đẹp như một bức tranh, nơi đó chỉ có yên bình....dòng sông nước chảy êm ru đôi bờ...
Anh trai à !
Thiên hạ thường truyền tai nhau rằng " Mạng là ảo - Ảo mệnh". Phải chăng thế gian là hư ảo, là mộng ảo, là huyễn tưởng? . Xử thế nhược đại mộng - Hồ vi lao kỳ sinh ( Lý Bạch ) Trong mộng có thực - Trong ảo có chân .
Trong mạng ảo có thực mạng ( !) - Lẽ dĩ nhiên trong một chừng mực có thể hiển lộ phô diễn ...và lẽ dĩ nhiên là những góc khuất, là phần chìm của tảng băng trôi.
Và rồi những tháng ngày lang thang rong ruổi trên blog, Em nhận ra rằng có những tâm hồn rất đáng quý, đáng trân trọng. Một trong số đó là Anh ! Đối với em Anh như một người Anh trai, một người cha, một người chú! Một người em luôn kính trọng!
Đôi lời gửi tới Anh trai ! Thân chúc anh luôn mạnh khỏe và luôn là một người anh mẫu mực trong lòng đứa em gái này !
*** Cảm ơn em gái đã có bài viết thú vị từ những cảm xúc chân thật !