TỈNH MỘNG NHÂN TAN.
Gió thổi hoa bay trắng đỉnh ngàn
Đường xưa giá lạnh phủ hoàng san
Hàn Nho phẩy bút thơ trầm gởi
Thục Nữ vần buông thắm lệ tràn
Vọng tiếng uyên buồn trôi cảnh mị
Chờ mong nhạc trổi giấc liêu tàn
Chiều buông thẳm mặc lòng hoang vắng
Mộng tỉnh phai dần theo khói tan.
Hảo Mặc Nhiên