KIẾP VĂN
(Tung hoành trục khoán)
Ba hồi trống giục mồ Cha kiếp
Một nhát gươm đưa bỏ Mẹ đời
Cao Bá Quát
BA cõi vào ra giữa đất trời
HỒI đầu qua bến cũng là nơi
TRỐNG rền thư thái nên cao nhã
GIỤC mõ thanh nhàn để thảnh thơi
MỒ mả tinh anh còn gửi đó
CHA ông cốt cách đã trao rồi
KIẾP văn khép lại vì Châu Chấu*
MỘT NHÁT GƯƠM ĐƯA BỎ MẸ ĐỜI
Lê Đăng Mành
*Cuộc nổi dậy Cao Bá Quát (sử cũ gọi là Giặc Châu Chấu) là
tên gọi một cuộc nổi dậy do Lê Duy Cự làm minh chủ, Cao Bá Quát làm quân sư, đã nổ ra tại Mỹ Lương thuộc Hà
Tây.
Bài họa:
XÂY ĐỜI HẠNH PHÚC
(Tung hoành trục khoán)
Giữ tạo niềm tin cho hậu thế
Gìn xây hạnh phúc ở
nay đời.
GIỮ tâm sáng dưới ánh soi trời
TẠO lối khai nguồn rõ mọi nơi
NIỀM cũ từng qua bao khổ hận
TIN chừ mãi đến những thanh thơi
CHO Từ Bi nhận ngày chưa tới
HẬU Hỷ Xả buông chuyện đã rồi
THẾ thái nhân tình vui được thỏa
GÌN XÂY HẠNH PHÚC Ở NAY ĐỜI
Lý Đức Quỳnh
DÁNG XƯA
( Tung hoành trục khoán - Gcđ )
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà ( HMT )
Ở cánh rừng hoang nhuộm ráng tà
ĐÂY hồn thi lữ vọng trời xa
SƯƠNG lam mảnh khảnh sương chiều lạnh
KHÓI trắng mong manh khói bếp nhòa
MỜ ánh trăng ngàn , đêm khắc khoải
NHÂN hờ hững , nặng bóng người hoa
ẢNH xưa gợi mãi niềm lưu luyến
AI BIẾT TÌNH AI CÓ ĐẬM ĐÀ !
Mùa Thu 28/4/16
Bài họa:
XA VẮNG
Chiều lạnh khói sương sầu khách lữ
Trường giang rặng liễu gió là đà
CHIỀU buông quạnh vắng giục huy tà
LẠNH lẽo muôn trùng, xa quá xa
KHÓI vật vờ bay trời sẫm tối
SƯƠNG rây rắc phủ núi phai nhòa
SẦU loang sóng nước, mờ tâm ảnh
KHÁCH lạc phương đời, mịt lối hoa
LỮ thứ vời trông miền cố quận
TRƯỜNG GIANG RẶNG LIỄU GIÓ LÀ ĐÀ
Lý Đức Quỳnh
28/4/2016
CÒN ĐỢI?
(Bài đối XA VẮNG thơ anh Lý Đức Quỳnh)
Nao lòng nhớ về nơi chốn cũ
Người xưa có còn ngóng trăng tà?
NAO nao một bóng giữa chiều tà
LÒNG vẫn hướng lòng miền đất xa
NHỚ mãi vần thơ người gửi tặng
VỀ loài hoa sóng chẳng phai nhòa
NƠI này viễn xứ nuôi tình mộng
CHỐN ấy lặng thầm mở lối hoa
CŨ không lời hẹn đan tay thử?
NGƯỜI XƯA CÓ CÒN NGÓNG TRĂNG TÀ?
Tiếng Sóng Biển 11.07.2016
CỔ TỰ
(Ngẫu hứng cũng dùng vần của bài XA VẮNG)
Chốn ấy thương thay buồn cổ tự
Cô đơn tĩnh lặng giữa hoang tà
CHỐN xưa ai có thấu chăng là
ẤY một bóng hình xa cách xa
THƯƠNG phận hồng nhan trong tĩnh lặng
THAY đời xuống tóc lệ chan hòa
BUỒN trong tủi phận, không mơ mộng
CỔ giữa đời thường, tàn kiếp hoa
TỰ động dâng mình cho nguyện cũ
CÔ ĐƠN TĨNH LẶNG GIỮA HOANG TÀ
Tiếng Sóng Biển 11.07.2016