TRĂNG THU CUỐI MÙA
( thất ngôn tứ tuyệt trường thiên)
Mười bốn lại về rọi ánh trăng
Ta, em nhìn nhé ! Dáng nàng Hằng
Trăng thu vời vợi lòng nhung nhớ
Vẫn mãi âm thầm mơ…biết chăng ?!
Thân nghèo khó thể mua bằng bạc *
Thưởng Nguyệt thì ta khỏi trả tiền
Chiêm ngưỡng nàng trăng ôm ấp mộng
Cuộc đời bần sĩ sướng như tiên
Ta muốn đem tình gởi đến em
Trăng ơi ! Xin hãy ngã bên thềm
Duyên thơ tao ngộ cùng chung ý
Lòng chỉ mơ tìm bóng Nguyệt xem
Trăng đã cuối mùa thu đến đây !
Còn bao nhiêu nữa bóng trăng đầy?
Lung linh dáng Nguyệt lay làn sóng
Gió gợn thu buồn dạ đắm say
Song cửa trăng soi đẹp tuyệt vời
Nguyệt về rạng chiếu khắp muôn nơi
Gác đơn thầm nhủ em nhìn đó
Thả mấy vần thơ tỏ ít lời !
Songquang
20241015
* không bạc mua vì thi sĩ Hàn Mặc Tử rao bán trăng
Thơ Họa:
TÌNH TỨ TRĂNG THU
Mười sáu gian trần tắm ánh trăng
Khắp nơi rạng rỡ ngắm cô Hằng
Tình yêu nẩy nở như làn nước
Bao cặp thành đôi hiểu lẽ chăng?
Tuyệt trần nhuộm ánh trăng bàng bạc
Sóng nước lăn tăn mặt sông tiền
Thao thức thưởng trăng chìm ảo mộng…
Người thương bên cạnh lãm cung tiên.
Đêm nay thả mộng cạnh bên em
Hai đứa hàn huyên suốt dưới thềm
Hạnh ngộ hòa tâm trong biển sáng…
Hằng Nga rạng rỡ lãm hòa xem.
Trăng rằm thu cuối thỏa rồi đây
Nguyệt nữ tròn xinh dáng đặn đầy
No thỏa mục nhân yêu đắm mộng…
Ta mình đắm nguyệt ngất hồn say.
Ngước lên trăng sáng tít cao vời
Trần thế như mê đắm khắp nơi
Thầm nhủ lòng ta đầy rạo rực
Hỏi em có ý ngỏ thông lời?
CAO BỒI GIÀ
15-10-2024
NỦA VÒNG TRĂNG NHỚ
Nửa vòng trái đất một vầng trăng
Cùng ngắm luân phiên dáng chị Hằng
Nhờ chị mang bao niềm chất chứa
Bên nầy qua bển được hay chăng ?
Hồi đó nhà anh nơi Bến Cát
Trời xui yêu đứa tuốt sông Tiền
Xuống lên lên xuống bao nhiêu bận
Chỉ để vài giờ vuốt tóc tiên
Rồi ngày xác pháo đỏ nhà em
Đưa mái tóc tiên bước xuống thềm
Ai vuốt tóc tiên sau tiệc cưới
Chị Hằng ơi hỡi tới mà xem
Thu về trăng cũ vẫn còn đây
Tình cũ trong tim vẫn ngất đầy
Người cũ đôi bờ đời đã cũ
Chị Hằng ơi có muốn cùng say ?
Giờ đây đã cách biệt xa vời
Bên sáng bên chiều đứa mỗi nơi
Chẳng nợ nên duyên đời lỗi hẹn
Thề xưa trăng đó vẫn ghi lời
LHN
GỌI TRĂNG
Trên trời lơ lửng một vầng trăng
Mờ ảo bên trong bóng Nguyệt Hằng
Vũ khúc nghê thường xiêm áo lộng
Tình ta, em có biết hay chăng ?
Khói sương lãng đãng giăng bàng bạc
Hoa cỏ xôn xao chốn điện tiền
Thơ nhạc giao hòa ngân réo rắt
Hằng nga, dáng dấp đẹp như tiên.
Ta đắm tâm hồn mơ dáng em
Mong ngày hội ngộ ở hiên thềm
Trà sen cùng nhắp hương nồng đượm
Thi phú trải bày, mê mẩn xem.
Gọi hoài, trăng chẳng xuống nơi đây
Cho nỗi cô đơn cứ chất đầy
Thao thức từng đêm nhìn bóng nguyệt
Bao giờ mới được thỏa tình say ?
Xa quá là xa, tít vợi vời
Ánh trăng tỏa rạng khắp nơi nơi
Nào đâu chỉ có mình ta ngóng
Mong được cùng trăng kết một lời.
Sông Thu
( 16/10/2024 )
SINH NHẬT.
Tháng mười, mười sáu đẹp vầng trăng
Mẹ đã hạ sinh một ả hằng
Cất tiếng chào đời em bật khóc
Cha mừng hạnh phúc, bé hay chăng?
Món quà vô giá,hơn vàng bạc
Ánh mắt trong ngần, mặt sáng tiền
Múm mím,tay ôm bầu sữa ngọt
No say, bé ngủ tựa cô tiên!
Nguyệt sáng đêm rằm ôm ấp em
Gió đùa ngọn trúc trước hiên thềm
Say sưa,cha lặng nhìn con mãi
Mái tóc bồng bềnh, vuốt vuốt xem.
Ân ái thăng hoa bé ngự đây
Niềm vui hạnh phúc quá đong đầy
Con là tất cả khôn gì sánh
Con đến cho đời mộng ngất say.
Đứa bé khôi ngô,tuyệt mỹ vời
Em truyền hơi ấm tỏa hương nơi
Gia đình hạnh phúc, tình thêm chặt
Mượn bút hồi ghi đẹp ý lời.
LAN.
(16/10/2024).
TÌNH THU.
Lãng đãng mây bay chiếu sáng trăng
Trăng thanh gió mát ngắm cô Hằng
Tình Thu lai láng trời non nước
Ý đẹp gợi hồn khách...mộng chăng?...
xxx
Réo rắc tì̀nh trăng hòa sóng bạc
Dạt dào hưng phấn không mua tiền
Hồn Thu tha thiết tình trong mộng...
Nào dám mơ gì nơi cảnh Tiên.
xxx
Gợi cảm tình thơ gởi đến ai...
Trăng Thu rực sáng xuyên qua thềm.
Vầng trăng đầy khuyết không như ý,
Thương nhớ chờ nhau bóng nguyệt xem...
xxx
Lác đác lá vàng rơi nữa đây
Trời Thu lảng vảng gió mưa đầy...
Thi nhân rạo rực tràn cơn sóng,
Mặc khách nôn nao dạ đắm say...
xxx
Vạn thuở còn yêu cảnh tuyệt vời...
Thu về Nguyệt sáng khắp nơi nơi...
Hồn Thu hoài mến tì̀nh ai đó,
Thu mãi gợi niềm thông cảm lời...
Mỹ Nga
16/10/2024 ÂL,14/09/Giáp Thìn.
XA MỘT VẦNG TRĂNG
( hoạ bỏ vần cuối bài )
m
Thế rồi bỏ lại một vầng trăng
Khi mỗi đêm nhung nhớ đã hằng
Anh đứng nhìn trời sao bát ngát
Trăng thời phiêu bạt, tiếc thương chăng
m
Trăng ở đây không vàng, ánh bạc
Từ khi trời đất mới sanh tiền
Long lanh thường ví ngân hà lộng
Rực rỡ thiên nga thả cánh tiên
m
Tất cả chỉ là tán tụng em
Muôn năm cổ nguyệt sáng trưng thềm
Lênh đênh bát ngát dòng thiên lý
Vạn dặm anh tìm cung Quảng xem
m
Nhưng bâng khuâng cõi Hàn băng đây
Tình tự chơi vơi vũ trụ đầy
Nào có em bên trời Nguyệt bạch
Để anh thầm ủ nỗi mê say
m
Trở về viễn vọng ngó xa vời
Yêu chuộng Nga, Hằng, Nguyệt khắp nơi
Khiến lão lai âm thầm mộng mị
Phi thuyền đón rước anh rong chơi ...
m
Rancho Palos Verdes 16- 10 - 2024.
CAO MỴ NHÂN
TRĂNG SÁNG MÙA THU
Bầu trời vằng vặc tỏa sáng trăng
Thấp thoáng xiêm y bóng chị hằng
Thơ thẩn ra vào ôm bạch thố
Hỏi rằng thăm ghé được hay chăng
***
Cuối thu sương khói pha màu bạc
Nguyệt chiếu lung linh rực sảnh tiền
Cung Quế Hằng Nga soi giếng ngọc
Lờ mờ như thấy cảnh thần tiên
***
Nhìn trăng da diết nhớ về em
Nét đẹp thơ ngây đứng tựa thềm
Một chiếc lá vàng rơi mái tóc
Ngần ngơ ta đứng lặng người xem
***
Mười sáu trăng tròn tuổi mộng đây
Dệt yêu giăng mắc ước mơ đầy
Tròn căng cảm gợi lòng xao xuyến
Hồn lạc non bồng dạ thấm say
***
Bao la trăng mãi cõi xa vời
Chiếu sáng tinh cầu khắp mọi nơi
Cổ tích cây đa và chú cuội
Trần gian xướng họa biết bao lời
Hưng Quốc
Texas 10-16-2024
TRĂNG THỜI HIỆN ĐẠI
Phi thuyền đổ bộ xuống cung trăng
Thần thoại phiêu diêu cõi vĩnh hằng
Thơ thẩn đôi câu hồi tường nguyệt
Đêm rằm đối tửu có còn chăng?
Khung trời ký ức loang màu bạc
Điện sáng thay trăng tỏa hiện tiền
Rượu chẳng còn say niềm quảng nguyệt
Bao lần túy lúy, thấy đâu tiên
Canh tàn bất chợt nhớ nhung em
Điện bật nhà trong sáng tới thềm
Mở chiếc ai-phôn (iphone) ngồi bấm, gõ
Nói cười rôm rả, ảnh hình xem
Dẫu có trăng về, hoặc ghé đây
Dù trăng sướt mướt lệ vơi đây
Thì trăng thực tại không còn sáng
Để gã si tình chết trong say
Trăng xưa, nguyệt cũ đã xa vời
Phố cũng như quê, điện khắp nơi
Ánh điện ba mươi trời cũng sáng
Trăng về ái ngại, lặng thinh lời…
Lý Đức Quỳnh
16/10/2024
TRĂNG THU CUỐI MÙA
Thơ mượn vần
Trời ạ…bài thơ rao bán trăng !
Cớ sao Mạc Tử ghét cô Hằng ?
Hay sợ màu vàng pha phẩm máu
Ám ảnh cuồng si có phải chăng !
Bán thơ chẳng được bao đồng lãi
Chỉ bút mực thôi cũng hết tiền
Chén chỏng chơ, rượu bầu cạn đáy
Lấy gì say mộng gặp nàng tiên !
Em cách xa rồi nhung nhớ em
Bao đêm thờ thẫn tựa hiên thềm
Bóng trăng huyền ảo mờ nhân dáng
Mười sáu trăng tròn ai ngóng xem ?
Trăng Thu rực rỡ khiến lòng đây
Nhớ thuở bên nhau ngắm nguyệt đầy
Trăng vàng óng ánh bờ vai ngọc
Trên má môi hồng ngây ngất say...
Cuối mùa trăng tình đã xa vời
Lá thắm quay về...chẳng đến nơi
Em đi mang cả vầng trăng mộng
Liệm chết hồn ta...tứ nghẹn lời !
ThanhSong ntkp38
CA.15/10/2024
TRĂNG ƯỚC VỌNG
Thu còn quyến luyến những mùa trăng
Đông đã lạnh lùng hắt hủi Hằng
Mắt bão liếc trừng trông khủng hoảng
Cô Hằng buồn bã Cuội hay chăng?
Vì bao thảm cảnh phong ba quyện
Cảnh vật lung tung ngỡ trận tiền
Bão tố kinh hoàng buồn tiếp diễn
Triều dâng phong tỏa lối nàng Tiên
Biển sầu Cuội khóc nhớ nhung em
Ảo não vầng trăng rụng xuống thềm
Tội nghiệp trăng còn qua góc hẻm
Tỏ lòng thấu hiểu dõi chừng xem
Dân sinh đói khổ chẳng no đầy
Cảnh ngộ đau lòng khắp dó đây
Nhà đổ đời trôi…sầu biết mấy
Thôi đành lặng lẽ dỗ cơn say…
Hằng Nga ước vọng chẳng xa vời!
Khẩn nguyện yên bình khắp mọi nơi
Bão tố qua rồi ta lập lại
Ngàn phương chia sẻ …tỏ muôn lời…
Đức Hạnh
17 10 2024
NHỮNG MÙA TRĂNG
Đường về ca tối bạn cùng trăng
Thấp thoáng đồi phong lững thững Hằng.
Mây vén mĩm cười ôi lộng lẫy!
Ru lòng lữ khách nguyệt hay chăng ?
Những lúc Hằng buồn đêm nguyệt khuyết
Mày cau má nhíu lạnh như tiền !
U hoài huyễn ảo trăng bàng bạc
Trần khách mơ hồ lạc cảnh tiên!
Quê mẹ bồi hồi nhớ dáng em
Nhớ khi trăng sáng rắc rây thềm
Mười lăm em đẹp hoa hàm tiếu
Lặng lẽ bên đường lén đứng xem.
Giật mình hồn mộng trở về đây
Tuổi hạc trăng khuya bỗng nhớ đầy.
Xồng xộc cái già ngày một thấm
Một thời lãng mạn chẳng còn say.
Đêm nay mười sáu nguyệt cao vời
Ánh sáng diệu huyền trải khắp nơi.
Máu lửa trần gian người thống khổ
Hằng buồn cuội khóc nghẹn không lời !
Mailoc
Oct-17-24
TRĂNG TRÒN
Nhớ người ra đứng dưới vầng trăng,
Thấy bóng xa xa dáng chị Hằng.
Chú Cuội mắt sầu ôm gốc ngó,
Tình song đôi đó có còn chăng?
Trần thế quyện sầu nổi nhớ riêng,
Mua trăng sao khó trả bằng tiền.
Tiền đây đâu có mà xây mộng,
Mộng vở tan rồi buông dáng tiên.
Ta ngồi trăng ngắm nhớ về em,
Từng giọt bóng soi rớt bậc thềm.
Từng cái ưu tư từng cái đắng,
Làm gì chi nữa chỉ chờ xem!
Khi nào trăng hiện bóng về đây,
Lại khiến ưu tư chất ngất đầy.
Trăng khuyết sớt chia cay đắng buốt,
Trăng tròn chất nặng đắng tình say.
Thu sang rực chiếu ánh cao vời,
Đem hạnh phúc về cho khắp nơi.
Riêng trái tim ta sao quặn thắt,
Nhìn trăng nhớ đó khó trao lời.
*
Bên ấy nơi nầy xa cách nơi!
HỒ NGUYỄN
(17-10-2024)
CHÚ CUỘI CỬA QUYỀN
- Ngước mắt nhìn trời ngắm ánh trăng
Thấy ai sao lộng lẫy du hằng! (1)
- “Hằng Nga ở đó sao còn hỏi?”
Chú Cuội cười ruồi: “có biết chăng?
Muốn đến ta khuyên nên cố hậu, (2)
Tìm vào thiển nghĩ hãy chiêm tiền. (2)
Phải rồi chốn ấy xa thế tục
Chính đó nơi này là cõi tiên.
Chị mải soi mình dòng nước biếc,
Nàng chưa thấy bóng dáng người em.
Hình như sốt ruột lòng mong ngóng
Hãy tạm ngồi chờ trên bậc thềm!”
Khi nào rảnh rỗi ghé qua đây,
Chủ khách cùng nhau cạn chén đầy!
Tha hồ thoải mái thăm cung Quảng,
Thỏa mộng du hành thôi đắm say!
Một chuyến thăm trăng quá tuyệt vời!
Thú hơn đi khắp chốn nơi nơi,
Không còn cảnh trí nào hơn nữa,
Tả chẳng sao hết vui nghẹn lời.
Đỗ Quang Vinh
17-10-2024
Chú Thích:
(1) Du hằng = vượt quá mức tầm thường
Hằng 恆 = Thường, bình thường. Vd: “hằng sản” 恆產 của thường (nhà cửa, ruộng vườn)
Du 逾 = Vượt qua, quá, hơn. Vd: “du kì” 逾期 = quá thời hạn, “niên du thất thập” 年逾七十 = tuổi hơn bảy mươi
(2) cố hậu chiêm tiền = trông sau nhìn trước
TRĂNG TRÒN 16
Thu tàn mười sáu cuối mùa trăng
Đôi bạn bên nhau ngắm chị Hằng
Vằng vặc trăng soi lòng tưởng nhớ
Thầm mơ thủ đắc biết cho chăng
Ai ơi rỗng túi mơ vàng bạc
Ghẹo nguyệt trêu hoa miễn phí tiền
Ngưỡng mộ Hằng Nga ôm giấc mộng
Hàn vi kẻ sĩ ước mơ tiên
Tình ta dâng hiến gởi về em
Xin hãy đoái thương rụng trước thềm
Tao ngộ tình thơ chung một ý
Tương tư kiều nữ bóng Hằng xem
Trăng thu viên mãn tới nơi đây
Ánh sáng lung linh dáng Nguyệt đầy
Lả lướt trên sông Hằng gợn sóng
Lăn tăn gió nhẹ tiết thu say
Ngoài song trăng tỏ sáng cao vời
Nguyệt rạng trời thanh chiếu khắp nơi
Gác nhỏ nhũ thầm em thấy đó
Câu thơ tứ tuyệt ngỏ đôi lời…!
MAI XUÂN THANH
(10/18/2024)
ĐẾN NGÀY ,
Âm lịch đến ngày rạng rỡ trăng
Trần gian vui vẻ ngắm cô Hằng
Không gian bàng bạc đầy thơ mộng
Thêm thắt mênh mông , sầu thảm chăng ?
Đâu cần phải lắm đồng nhiều bạc
Giản dị thôi ,nào rối rắm tiền
Bồi đưỡng tinh thần qua sách vở
Để cho nơi tạm nếm mùi tiên
Đêm thật khuya rồi ,bỗng nhớ em
Vàng tia len lõi hắt qua thềm
Lung linh mờ ảo neo bờ bến
Khung cảnh nên thơ ,dõi mắt xem
Giờ cũng đổi thay , tròn khuyết đây
Và hình bóng ấy lại dâng đầy
Bâng khuâng kỷ niệm vùi sâu kín
Khắc khoài bao mùa ,chuốc rượu say
Tê tái con tim đến vợi vời
Chiều lên tím rịm phủ trùm nơi
Có khi giăng mắc cung đường cũ
Để khiến người đau đớn nghẹn lời !
PHƯỢNG HỒNG
TRÁCH AI?
năm ấy tuổi đời mới tròn trăng
người bảo rằng: tôi giống chị hằng
rạng rỡ trong đêm mù tăm tối
thẹn thùng tôi dấu mặt… hay chăng?
thế rồi mỗi đêm nhìn mầu bạc
lơ lững treo trên cửa sông tiền
lòng tôi náo nức như người dặn:
"sẽ gặp chị hằng ở cõi tiên?"
ngày tháng qua mau... "vẫn là em"
hẹn hò nhau cuối góc bên thềm
đôi mái đầu xanh chờ trăng đến
chỉ để bên nhau… trăng nào xem
mùa cuối năm học đã đến đây
sách vở môn thi cứ ắp đầy
bao lần lỡ hẹn cùng người ấy
vui buồn ai biết... chén tỉnh say?
ký ức ngày qua đứng trông vời
bây giờ hai hướng khác đôi nơi
người vui duyên mới... tôi buồn lắm…
chẳng trách tại ai… dẫu nửa lời!
anh khờ
TÌNH NGUYÊN VẸN
Thi nhân chẳng thể sống không trăng
Thơ thẩn loanh quanh ngắm chị Hằng
Tâm sự thì thầm bao ước nguyện
Người xa có hiểu tấm lòng chăng ?
Trái tim thú nhận lời chân thật
Tha thiết yêu ai chẳng nghĩ tiền
Không mộng nhà cao giàu nứt đố
Chỉ mơ hai đứa sống thần tiên
Anh có tin? Tình yêu của Em
Anh là tất cả… chẳng cần thêm
Nguyện cầu duyên đẹp… thành phu phụ
Hạnh phúc bên nhau, đối diện xem
Rồi chúng ta xây tổ ấm đây
An nhàn bên nguyệt giấc mơ đầy
Bình minh hai đứa đưa nhau đến
Bên suối tựa vai ngây ngất say
Vầng trăng vẫn đẹp dẫu xa vời
Anh ở đâu! Em tìm khắp nơi
Vắng lặng… thì ra ta cách biệt
Nhưng tình nguyên vẹn dẫu… vô lời
Kiều Mộng Hà
Oct.18.2024
TRĂNG GỢI GIẤC MƠ
Qua rồi ngày ấy đón mừng trăng
Cái thuở thơ ngây tưởng Chị Hằng
Bên gốc đa già cùng chú Cuội
Bây giờ đàn trẻ có mơ chăng
Vẫn bóng trăng soi loang ánh bạc
Bên hè phố sáng trước hiên tiền
Líu lo em bé đèn hoa giấy
Ngước mắt tìm đâu bóng dáng tiên
Kia vẫn vầng trăng của lũ em
Giữa thu vằng vặc sáng bên thềm
Ta mơ níu được thời gian lại
Để mãi cùng em trăng ngắm xem
Trăng vẫn trên cao sáng xuống đây
Để cho nhung nhớ chợt đong đầy
Bao nhiêu kỷ niệm hình như đã
Gợi lại trong ta chút mộng say
Nhưng ngày xưa đó đã xa vời
Đừng cố kiếm tìm chi khắp nơi
Dù bóng trăng kia còn mãi sáng
Trăng nào có nói được nên lời
Toàn Như
THỎA LÒNG MONG ĐỢI
Cứ ngỡ bao giờ gặp lại trăng
Từng thu Rằm tỏ lại mong Hằng
Âu là Nguyệt thấu tình đôi lứa
Trãi bấy lâu rồi lóng hóng … chăng?!
Ước chẳng đâu ngày chỉ có đêm
Vầng trăng ấy mãi ngự hiên tiền
Ru hồn thỏa mộng nồng ân ái
Duyên nợ ta mình sánh tựa tiên …
Dẫu nguyện bên đời sống cùng em
Vầng trăng tựa thuở sóng sánh thềm
Thân ngà dáng ngọc ôi kiều diễm!
Thế lại chia bờ mượn bóng xem
Hanh vàng tạc sắc lụi dần đây!
Gió rủ cành trơ lá phủ đầy
Buốt tận tim đồng hằn nỗi nhớ!
Đâu ngày hạnh phúc ấm nồng say!!!
Hình như Nguyệt Lão vén mây vời
Dặn Ấy theo cùng tới điểm nơi
Tháng bảy rằm trăng như định ước
Ngưu Lang - Chúc Nữ vốn giao lời …
Mai Vân-VTT
22/10/24.
YÊU TRĂNG
Thẩn thờ mắt lạc ngắm vầng trăng
Chờ đợi tìm xem bóng chị Hằng
Nghĩ ngợi cung trời và dưới thế
Nghe lòng hiu quạnh cớ gì chăng
Cuộc sống lao theo đời tất bật
Cuồng quay bận rộn kiếm kim tiền
Thời gian thổi vút ngoài song cửa
Có lúc không màng tới cảnh tiên
Đêm rằm chỉ muốn được gần em
Ngóng đợi người yêu tỏa xuống thềm
Bút động thuyền mơ lùa ảo ảnh
Dòng thơ ta viết gởi người xem
Trăng hiền vằng vặc sáng nơi đây
Ta sợ ngày mai hết giữ đầy
Dẫu biết trăng tròn rồi lại khuyết
Bồi hồi ngất ngưỡng tựa đang say
Đêm ru gió lộng giấc mơ vời
Liễu rũ sương mờ tỏa khắp nơi
Nhè nhẹ hương thơm mùi Dạ Lý
Trăng ơi dịu vợi diễn bao lời
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 10/22/2024
NGHẸN
Thu vắng đêm buồn soi bóng trăng
Bên hiên tóc liễu che mắt Hằng
Heo về se sắt lòng tê tái
Luống nhớ vun đầy ai thấu chăng.
Từ đâu kéo đến làn sương bạc
Chắn kín hiên sau khuất mặt tiền
Mây vẩn vơ về che mặt cuội
Mắt thờ thẩn kiếm hình nàng tiên.
Hóa thân mình ruổi rong tìm em
Thấy chuỗi tuyết sương rơi trắng thềm
Bóng ngã thời gian bêu tóc liễu
Dáng mờ , bóng cũ hình đâu xem.
Làn hương phảng phất ở đâu đây
Để nhớ thương đong khứu giác đầy
Bâng khuâng níu lại khung trời cũ
Nỗi nhớ len vào tâm trí say.
Cảnh đó người đây nỗi nhớ vời
Chim trời trốn tuyết đã về nơi
Còn ai lạc lỏng trên trần thế
Muốn nói nhưng sao bỗng nghẽn lời.
2024-10-29
Võ Ngô
[Cảm họa: “TRĂNG THU CUỐI MÙA” thơ – Song quang]
Trả lờiXóaTRĂNG ƯỚC VỌNG
Thu còn quyến luyến những mùa trăng
Đông đã lạnh lùng hắt hủi Hằng
Mắt bão liếc trừng trông khủng hoảng
Cô Hằng buồn bã Cuội hay chăng?
Vì bao thảm cảnh phong ba quyện
Cảnh vật lung tung ngỡ trận tiền
Bão tố kinh hoàng buồn tiếp diễn
Triều dâng phong tỏa lối nàng Tiên
Biển sầu Cuội khóc nhớ nhung em
Ảo não vầng trăng rụng xuống thềm
Tội nghiệp trăng còn qua góc hẻm
Tỏ lòng thấu hiểu dõi chừng xem
Dân sinh đói khổ chẳng no đầy
Cảnh ngộ đau lòng khắp dó đây
Nhà đổ đời trôi…sầu biết mấy
Thôi đành lặng lẽ dỗ cơn say…
Hằng Nga ước vọng chẳng xa vời!
Khẩn nguyện yên bình khắp mọi nơi
Bão tố qua rồi ta lập lại
Ngàn phương chia sẻ …tỏ muôn lời…
Đức Hạnh
17 10 2024
Em xin đưa lên trang bài đăng.
XóaTHỎA LÒNG MONG ĐỢI
Trả lờiXóaThơ họa:
Cứ ngỡ bao giờ gặp lại trăng
Từng thu Rằm tỏ lại mong Hằng
Âu là Nguyệt thấu tình đôi lứa
Trãi bấy lâu rồi lóng hóng … chăng?!
Ước chẳng đâu ngày chỉ có đêm
Vầng trăng ấy mãi ngự hiên tiền
Ru hồn thỏa mộng nồng ân ái
Duyên nợ ta mình sánh tựa tiên …
Dẫu nguyện bên đời sống cùng em
Vầng trăng tựa thuở sóng sánh thềm
Thân ngà dáng ngọc ôi kiều diễm!
Thế lại chia bờ mượn bóng xem
Hanh vàng tạc sắc lụi dần đây!
Gió rủ cành trơ lá phủ đầy
Buốt tận tim đồng hằn nỗi nhớ!
Đâu ngày hạnh phúc ấm nồng say!!!
Hình như Nguyệt Lão vén mây vời
Dặn Ấy theo cùng tới điểm nơi
Tháng bảy rằm trăng như định ước
Ngưu Lang - Chúc Nữ vốn giao lời …
Mai Vân-VTT, 22/10/24.
Em đã đưa lên trang bài đăng.
Xóa