THAO THỨC ĐÊM MƯA
Thao thức đêm dài nghe tiếng mưa
Đều đều, rả rích lọt song thưa
Thương người túng quẫn gian nhà dột
Xót kẻ lang thang kiếp sống thừa
Sương phụ khóc chồng, ôm gối chiếc
Cô nhi mất mẹ, nhớ mùi xưa
Còn ta lẻ bóng sầu hiu quạnh
Cuộc sống đến đây thấy cũng vừa.
Sông Thu
( 18/10/2024 )
Thơ Họa:
THỨC TRỌN ĐÊM MƯA
Rã rít ngoài hiên những giọt mưa
Hồn nghe ray rứt nói sao vừa !
Dầm sương xót kẻ nơi đồng cạn
Dãi nắng thương người chốn ruộng thưa
Mãi nhớ song thân mồ mã cũ
Hoài mơ đồng đội chiến trường xưa
Tuổi già trong cảnh đời hư ảo
Kiếp sống dường như năm tháng thừa!
songquang
20241018
CHIỀU MƯA KỶ NIỆM
(Hoán vận)
Bồi hồi nhớ lại buổi chiều mưa
Mấy chục năm qua ngỡ mới vừa…
Gợi ý làm quen ngần ngại hỏi
E người mắc cỡ đợi chờ thưa
Nồng tim chỉ thắm duyên đà đượm
Hợp mối tình chân nợ chả thừa
Thỏ thẻ tươi cười ôi hạnh phúc!
Khoe cùng đám bạn chẳng hề xưa.
Như Thu
10/18/2024
TRĂNG SOI NGUYỆT QUẾ
Trời vào thu có những đêm mưa
Tí tách rơi rơi… điệu nhặt/thưa
Cô quạnh càng thêm buồn đơn lẻ
Dìu hiu đâu muốn sống dư thừa
Xạc xào lá đổ bên hiên vắng
Xao xác gió lùa gợi bóng xưa
Thềm cũ ánh trăng soi nguyệt quế
Nhớ thương lệ đẫm mấy cho vừa…
Kiều Mộng Hà
Oct.18.2024
BIẾT NÓI SAO VỪA.
Thân cô dãi nắng lại dầm mưa
Mái lá dột nhiều, vách vẹo thưa
Con Vạc ăn đêm, đời tẻ nhạt
Lòng người ngán cảnh kẻ dư thừa
Trẻ thơ chờ mẹ nằm nôi đói
Đồng ruộng vào mùa nhớ bạn xưa
Từ dạo anh đi lo giữ nước
Thương mong biết nói mấy cho vừa!
LAN.
(19/10/2024).
THAO THỨC ĐÊM MƯA
Họa Hoán vận
Hiên ngoài thánh thót giọt Thu mưa
Lệ đẫm tràn mi mấy chẳng vừa
Lại nhớ đường khuya đưa đón cũ
Mà thương bến vắng hẹn hò xưa
Trăm năm thệ ước mừng chưa trọn
Một thoáng chia phôi tủi đã thừa
Em tiễn người sang bờ bến giác
Tàn đêm thao thức cạnh mành thưat
ThanhSong ntkp
CA.18/10/2024
THƯƠNG AI
Xót người thao thức giữa đêm mưa
Hơi lạnh len vào kẽ liếp thưa
Gởi nhạc qua mây rồi cũng thế
Thả tim theo gió cũng bằng thừa
Khách dù vẽ mộng chân trời mới
Đò vẫn chung tình bến nước xưa
Tặc lưỡi thạch sùng than não nuột
Thương ai gối chiếc nói sao vừa .
LHN
ĐÊM LẶNG BUỒN
1- Đêm nghe văng vẳng tiếng xa mưa,
Tí tách bên thềm rả rích thưa.
Quần quật gió phiền than ủ dột,
Miên man kiếp sống nghĩ dư thừa.
Một mình một góc ai tâm sự,
Hai chốn vời mong nhớ chuyện xưa.
Cảm nhận cõi đời sao dị dạng,
Nay tươi mai héo nhắc chưa vừa.
2- Buồn quá đêm về lắng giọt mưa,
Gió len chui hút xuống rèm thưa.
Cửa thềm ướt đẫm tuôn ào ọt,
Sân trước trào dâng nước ngập thừa.
Nức nở góc phòng vang giọng nấc,
Ầm ầm tất dạ nhớ người xưa.
Ai đi chốn ấy xa vời bóng,
Để lại sầu dâng khó tả vừa.
*
Em có bao giờ nghĩ bến xưa?
HỒ NGUYỄN
(18-10-2024)
LUỐNG TUỔI RỒI…!
Ta nghe lộp độp mái nhà…”mưa”
Ray rứt hồn thơ gọi chẳng thưa
Xót kẻ chăn đơn buồn mái dột
Thương ai gối chiếc khổ thân thừa
Cuộc đời bất hạnh quên tình nợ
Kiếp sống không may nhớ bạn xưa
Lẽ bóng quạnh hiu sầu vạn cổ
Cô thân luống tuổi nói sao vừa…!
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley 19/18/2024
THỨC TRẮNG NĂM CANH…!
Trằn trọc năm canh thức trắng…”mưa”
Chạnh lòng gọi mãi chẳng ai thưa
Sa cơ lãng tử nhà hoang dột
Thất thế giang hồ gót lạnh thừa
“Quả phụ nuôi con ôm mối hận
Cô nhi tử sĩ nhớ tình xưa
Sao đành từ mẫu già hiu quạnh
Chạnh nghĩ cố nhân… biết mấy vừa…!
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley 10/18/2024
CHIỀU MƯA KINH TẾ MỚI.
Buổi chiều nặng trĩu sắp cơn mưa
Gió rít từng cơn tốc vách thưa
Nước trút rào rào trên mái lá
Cảnh nghèo thiếu thốn kẻ giàu thừa.
Chạnh lòng thấy cảnh nhà hư nát,
Xót dạ nhớ thương căn phố xưa.
Bỏ Phố lên vùng kinh tế mới
Bắt đầu cuộc sống khổ sao vừa...
Mỹ Nga,
18/10/2024 ÂL,16/09/Giáp Thìn.
ÔM
Ghi lại thuở nào đầu đội mưa
Dù không che kín giọt dầy thưa
Gió đang đùa cợt vui như thiếu
Nước cứ vô tư giỡn đã thừa
Dăm hạt trải mình trên áo cũ
Từng đàn uốn dáng dưới đường xưa
Thời gian qua lại trong đầu óc
Nỗi nhớ ôm đong mấy để vừa.
2024-10-18
Võ Ngô
ĐÊM BUỒN
Hiu hắt đêm buồn lắng nhạc mưa
Chao ôi! Cảm khái nói bằng thừa.
Rỉ ran trùng lạnh ngùi thu trước
Tí tách giọt buồn nhớ tiếng xưa.
Sương trĩu đầu cành vương lá úa
Gió lùa khe cửa động rèm thưa.
Dật dờ trăn trở trời gần sáng
Ngoài ngõ hồng mây nắng cũng vừa…
Mailoc
10-18-24
MƯA NHỚ
Đêm buồn ảo não lắng trời mưa
Thỉnh thoảng như ngừng tiếng giọt thưa
Bổng gợi gia đình ngày cuối sát
Dưng thương mẹ, chị buổi giao thừa
Ngoài sân bão gió lay vườn dữ
Giữa bếp lò than đảo mức vừa
Cúng giỗ quay cuồng làm tất bật
Say dòng kỷ niệm mái nhà xưa
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 10/18/2024
ĐÊM MƯA VÀ NỖI NHỚ
Thu tàn rả rít những cơn mưa
Thao thức đêm dài nghĩ chuyện xưa
Nhớ lúc gạo tiền còn túng thiếu
Tội, khi rau, cháo, chẳng dư thừa
Bóng trăng xuyên cửa, căn nhà trống
Ánh nắng dọi thềm, mái lá thưa
Thương mẹ tảo tần manh áo vá
Long đong thuở ấy nói sao vừa!
19/10/2024
Hồng Vân
THỔN THỨC ĐÊM MƯA
Nằm nghe thổn thức suốt đêm mưa
Tí tách hiên nhà, lúc nhặt thưa
Mây gió chập chùng, lời giá dại
Côn trùng rả rích, lệ dư thừa
Mắt chong rạo nhớ hồi năm cũ
Hồn lặng sầu ôn lại thuở xưa
Lẩn mẩn canh trường thao thức mãi…
Tiếng gà gọi sáng, giấc thôi vừa...
CAO BỒI GIÀ
19-10-2024
MƯA ĐÊM NGOẠI Ô .
Ngoại ô lầy lội một đêm mưa
Rỉ rả, đèn soi những giọt thưa
Tí tách tiếng buồn rơi mái ướt
Chập chờn giọng hát lạc câu thừa
Quen chân bước rảo trên đường cũ
Nhớ bạn đang còn cuối xóm xưa
Cuộc sống nơi này bao khổ luỵ
Ước sao thay đổi thậm mong vừa...
Hawthorne 18 - 10 - 2024
CAO MỴ NHÂN
BÃO LỤT
Sấm rền tứ hướng đì đùng mưa
Gió lốc ào ào song gãy thưa
Xe cộ lật nhàu hư mấy bận
Cửa nhà tan nát khổ sao vừa
Bao năm gầy dựng tiền vay thiếu
Phút chốc tiêu tan của nợ thừa
Bão táp phong ba giăng khắp chốn
Trời kêu nấy chịu tự ngàn xưa
Hưng Quốc
Texas 10-19-2024
NỖI NIỀM MƯA GIÓ
Mấy bữa nay trời cứ đổ mưa
Dầm dề tối đậm, sáng lưa thưa
Ve chai rã cẳng, hân hoan thiếu
Vé số mòn chân, bạc bẽo thừa
Quán cóc xe ôm sầu xứ lạ
Vệ đường mì gõ tiếc ngày xưa
Nỗi niềm phong vũ ê chề mãi
Chớ trách lòng ta chẳng biết vừa!
Lý Đức Quỳnh
19/10/2024
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ
Hanh lùa rát rạt quyện hòa mưa
Cái lạnh đầu đông buốt chẳng vừa
Chạnh xót ai nào nương lán tạm
Thương cùng lắm kẻ náu lều thưa
Vừa qua bão mạnh san nào kể
Mới chịu hoàn lưu giáng quả thừa…
Cuộc sống bao giờ quay trở lại
Thôn làng bản tộc giống ngày xưa…
Mai Vân-VTT
20/10/24.
AI HÁT VỀ ĐÊM
Ai hát về đêm quyện tiếng mưa
Âm vang trầm bỗng nhặt dần thưa
Tâm tư khắc khoải buồn ai oán
Nức nở cô đơn kiếp thãi thừa
Thiếu phụ như hoa đang nở muộn
Chồng nàng nợ nước trả năm xưa
Vẫn đem nỗi trả thù đê tiện
Hiếp đáp làm chi mãi chẳng vừa !..
Yên Hà
20/10/2024
BÓNG QUA MƯA LẠNH
Chợt bừng thức giấc ngó ngoài mưa
Giọt nhỏ giọt to lác đác thưa
Như gõ vào tim xoa xót đậm
Thể hòa với lệ trộn đau thừa
Bao ngày chung sống nồng nàn cũ
Bấy nỗi chia xa-lưu luyến xưa
Nguyên cả còn kia từng bức họa,
Người ơi, thương ấy khác chi vừa…
Thái Huy
10/20/24
BUỒN NGỦ ĐÊM MƯA
Tí tách ngoài trời đã đổ mưa
Khi thì nặng hột lúc lưa thưa
Phòng không gối chiếc êm đềm đủ
Gát lạnh tình nồng ấm áp thừa
Nhớ tắm mưa vui thời tuổi trẻ
Thương dầm mưa cực những ngày xưa
Buồn lòng bác ái sầu nhân thế
Ngủ trọn đêm mưa mới thấy vừa.
(Phan Thượng Hải)
10/20/24
NỖI LÒNG CÔ PHỤ
Mong chồng thức trắng suốt đêm mưa,
Tả oán làm chi với kiện thưa!
Đến cửa quyền cao, tiền chửa đủ,
Khiếu nơi xã ấp, nói bằng thừa!
Lòng còn nặng trĩu lời năm cũ,
Trí vẫn đong đầy kỷ niệm xưa.
Biết đến bao giờ cho gặp mặt?
Hiến nhà cho chúng cũng không vừa!
Đỗ Quang Vinh
21-10-2024
MƯA CALI
Cali trời ít có khi mưa
Mưa thoáng làm vui vài giọt thưa
Mưa ở xứ này sao họa hiếm
Mưa nơi quê đó lại dư thừa
Mưa rơi gợi nhớ về phương cũ
Mưa xuống cho lòng tưởng chốn xưa
Mưa bão khắp nơi vừa ập đến
Mưa bao nhiêu nước xuống cho vừa
Toàn Như
VÔ TÌNH
Buồn bã âm thanh xào xạt mưa
Vô tình đánh thức cội đào thưa
Màu chiều ảm đạm , đau đời hẩm
Sắc tối âm u xót phận thừa
Tình đứt đoạn ,đừng vương chốn cũ
Người xa cách ,chớ mộng bờ xưa
Ngày đêm khắc khoải ,cô đơn quấn
Nhớ thuở sóng đôi , nhớ mấy vừa !
PHƯỢNG HỒNG
KỶ NIỆM TẮM MƯA
Lúc bé ở quê thích tắm mưa
Mảng vui, mẹ gọi, trốn không thưa
Chạy quanh khắp xóm tung dòng mát
Đứng dưới hàng hiên hứng giọt thừa
Khôn lớn chẳng quên ngày tháng cũ
Xa xôi vẫn nhớ chốn quê xưa
Thời nay con trẻ vui bơi lội
Thuở ấy tắm mưa thấy cũng vừa.
Ngày 25 tháng 10 năm 2024
Vũ Linh Huy
ĐÊM MƯA
Mất ngủ đêm trường nghe gió mưa
Năm canh dội mãi vẫn chưa vừa
Ào ào dộng mạnh trên tôn cũ
Hung hãn ùa tràn giữa kẽ thưa
Sấm giật gầm gào như trút giận
Nước tuôn xối xả đến dư thừa
Gối đơn ôm chặt, lòng kinh hãi
Sợ sập căn nhà quá cũ xưa !
Nguyễn Đông Anh
MƯA CUỐI MÙA
Cuối mùa, tầm tã những cơn mưa
Nước trút bao nhiêu cũng chẳng vừa
Nghiêng ngả, cây cành tơi nát dập
Ngập tràn, phố xá vắng lưa thưa
Ngậm ngùi, lữ khách sầu thân chiếc
Trôi giạt, con thuyền nhớ bến xưa
Trời đổ liên hồi cho hết sạch
Chẳng còn một giọt để dư thừa.
Như Thiền
( 29/10/2024 )
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ
Trả lờiXóaThơ họa:
Hanh lùa rát rạt quyện hòa mưa
Cái lạnh đầu đông buốt chẳng vừa
Chạnh xót ai nào nương lán tạm
Thương cùng lắm kẻ náu lều thưa
Vừa qua bão mạnh san nào kể
Mới chịu hoàn lưu giáng quả thừa…
Cuộc sống bao giờ quay trở lại
Thôn làng bản tộc giống ngày xưa…
Mai Vân-VTT, 20/10/24.
Em xin đưa lên trang bài đăng.
XóaMƯA ĐÊM
Trả lờiXóahttps://phoneky.co.uk/thumbs/screensavers/down/fantasy/nightrain_p1r4dwzm.gif
https://i.pinimg.com/originals/6e/6e/68/6e6e68354c4b2beab0e0299562f1e660.gif
Cảm ơn Fa.
XóaChúc Bạn an vui.