BẠC ĐẦU CÔ ĐƠN
Thu về cho lá thu vàng
Heo may như tiễn hạ tàn ra đi
Nghe trong gió tiếng rù rì
Lời yêu em rót thầm thì bên vai
Bóng em nghiêng đổ thêm dài
Em đi để lại cho ai ân cần
Một mình ta giữa cõi trần
Cô đơn còn đó lúc gần khi xa
Em như trong ngọc trắng ngà
Còn ta một gã quỉ ma bao ngày
Mắt em lóng lánh trăng đầy
Thuyền mơ chở hết thơ ngây một dòng
Mình ta lặng bước vân phong
Biết ai mà gữi tiếng lòng đến nhau
Cô đơn cho tới bạc đầu
Trăm năm nào biết có cầu thương yêu
Đời ta nay đã đổ chiều
Còn đâu mà dám mơ điều rủi may
Chữ tình như cánh chim gầy
Bay sao cho thoát đám mây tím buồn
Suốt đời ôm nỗi cô đơn…
Tha Nhân