HOÀNG HÔN
Bất chợt hoàng hôn rực ráng chiều
Loang trời vàng vọt sắc cô liêu
Màn sương xuổng phủ vầng mây tím
Vạt nắng về giăng dải lụa điều
Chạnh bóng tà dương chờ lịm tắt
Thương đời lữ thứ bước nghiêng xiêu
Ngày đang ngắc ngoải dìu đêm đến
Để nhuốm hồn hoang nỗi nhớ nhiều…!
Nguyễn Gia Khanh