Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

SỐNG và CHẾT-Kính họa thơ cụ Phan Bội Châu


CHẾT
Chết mà vì nước, chết vì Dân
Chết đấng nam nhi trả nợ trần
Chết buổi Đông Chu, hồi thất quốc
Chết thời Tây Hán lúc tam phân
Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh
Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần
Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết
Chết mà vì nước, chết vì Dân
PHAN BỘI CHÂU

Thứ Sáu, 28 tháng 10, 2016

NHỮNG ĐÓA HOA LÒNG


LẠC ĐIỆU
Trăng chờ giai ngẫu,bỗng òa mưa
Đêm bủa vây quỳnh gió lạnh đưa
Rún rẩy cành khuya lay xó tối
Âm thầm hoa sớm rụng lề trưa
Chén trà rót lịm bồi hồi bóng
Quản bút nằm trơ ái ngại mùa
Thoảng chút dư hương lòng nhớ gợi
Tơ tình lạc điệu thấm sầu chưa?
Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

BIỆT LY


BIỆT LY
Tình ly biệt mãi,nhớ đong đầy
Chẳng biết bao giờ thỏa được say
Mỏi ngóng đìu hiu làn khói nhạt
Phờ trông lặng lẽ bóng trăng gầy
Hoa chừng đã tiễn trời mơ rụng
Nhạn vẫn không về ngõ mộng phai
Kết ước trăm năm tròn phúc hạnh
Thầm đêm giọt lệ cứ lăn dài !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

CÙNG BAY


CÙNG BAY
Lâu rồi chẳng bạn đến mời say
Tri kỷ phù vân tụ chốn này
Dốc ngược bầu lên cho thác lũ
Vung trào gió vút đón trời mây
Cung đàn phách lộng bừng y vũ
Tháp bút thơ tung vãi luống cày
Ba vạn…nhẩm đời vui được mấy
Thôi nào,hồn nhé,hãy cùng bay !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

CỤ ĐỒ CHIỂU


CỤ ĐỒ CHIỂU
Mắt mù,trí diệu được như ông
Đình Chiểu vì dân tận hiến lòng
Muôn thuở chẳng tà vung bút đạo*
Ngàn năm gương sáng diệt bầy ngông
Gìn nguồn nghĩa khí dòng sông Lạc
Giữ cội  minh linh  ngọn núi Hồng
Nội giặc ngoại xâm đều khiếp vía
Lưu đời tiết tháo những kỳ công.
Lý Đức Quỳnh
*Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.
(Thơ của Cụ Đồ Chiểu)

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016

HỌA VÔ ĐƠN CHÍ


HỌA
Họa trùm khổ ải xuống trời Trung
Họa mãi triền miên đến lạ lùng
Họa ngỡ trận đồ vây điệp điệp
Họa như thiên võng bủa trùng trùng
Họa tan tác rú trơ hòn sỏi
Họa quặt quày non trụi bóng tùng
Họa thấm vào đau vày nội phủ
Họa phờ phạc héo hết hình dung

Họa phờ phạc héo hết hình dung
Họa nhúm nhăn mày nước mắt rưng
Họa chẳng bù trừ cơn bão lớn
Họa không đắp đổi buổi mưa trường
Họa từ vạn thuở rèn tâm nhẫn
Họa tự ngàn xưa dưỡng chí hùng
Họa nhóm thờ ơ thành thiện nguyện
Họa đưa xa lạ đến trùng phùng
Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2016

THƯƠNG VỀ MIỀN TRUNG


ĐỜI MẸ
Mắt mẹ đẫm u hoài
Suốt đời gánh họa tai
Chén cơm cơ cực mãi
Manh áo lũ lam dài
Dưới đất gieo phiền lụy
Trên trời giáng khổ ai
Lòng vui nhờ sống đẹp
Chẳng thiết nói lời hay !
Lý Đức Quỳnh

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

NGHE


NGHE
Nghe quạnh cô đời đuổi bóng nhau
Nghe ngoài khơi gió nổi triều dâu
Nghe lòng bảng lảng dâng mùa nhớ
Nghe trí bâng khuâng giục nẻo sầu
Nghe tháng năm lìa bao sở nguyện
Nghe mưa nắng rụng những mong cầu
Nghe tình kết nụ trên cành héo
Nghe cả muôn trùng dậy đớn đau

Nghe cựa trở mình rõ ở đây
Nghe chân vượt thoát lụy lưu đày
Nghe cành nẩy lộc bừng tươi mới
Nghe cội đơm mùa tiễn nhạt phai
Nghe những thầm thì trong tịch diệt
Nghe từng tĩnh lặng giữa cuồng quay
Nghe vòng nhân ái hồn nhiên mở
Nghe ấm mai về nối rộng tay
Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2016

BẾN TÀN THU


BẾN TÀN THU
(Thuận nghịch độc)

Thu tàn đã rụng lá sầu trôi
Quạnh vắng chiều trông bến lẻ ngồi
Mù mịt gió vây trùng điệp sóng
Ảo huyền mi khép lặng thầm môi
Ru tình ngón lạnh buông hờ khúc
Trẩy hội mùa xưa ngóng lịm chồi
Chừ níu bóng suông dòng tuột chảy
Thư nhàu lại xếp nghẹn niềm côi.

Đọc nghịch:

Côi niềm nghẹn xếp lại nhàu thư
Chảy tuột dòng suông bóng níu chừ
Chồi lịm ngóng xưa mùa hội trẩy
Khúc hờ buông lạnh ngón tình ru
Môi thầm lặng khép mi huyền ảo
Sóng điệp trùng vây gió mịt mù
Ngồi lẻ bến trông chiều vắng quạnh
Trôi sầu lá rụng đã tàn thu.
Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016

HIỀN TÀI


ĐẠI THẦN NGUYỄN TRÃI
Lam Sơn phá giặc khải hoàn ca
Nguyễn Trãi công lao rộng hải hà
Với nước liêm minh,danh chính quốc
Cùng dân lễ nghĩa,đạo yên nhà
Thơ văn cổ súy người trung trực
Trí đức răn đe kẻ nịnh tà
Lịch sử còn ngời trang máu lệ
Hy sinh,vạn thế được an hòa
Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2016

XA BẠN


XA BẠN
(NĐT)
Chân trời góc biển,Bạn giờ đâu?
Để mãi tàn khuya bóng nguyệt sầu
Lẻ đợi ôm đò neo phía bãi
Dài mong ấp thỏ cột bên cầu
Mây ngàn thuở ấy êm hồn ngọc
Gió thẳm bây chừ đẫm lệ châu
Giã biệt,muôn trùng,tin chẳng thấy
Im ngày nhặt lá giữa bờ dâu
Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

KHÔNG THỂ!


KHÔNG THỂ !
(Thể triệt hạ)
Dẫu chết nết kia mộng vẫn còn…
Há mồm mà liếm lưỡi như con…
Chữ vàng làm đểu ra thành bãi…
Bạn tốt chơi khăm tựa cái hòn…
Cả nước dân tình nung lửa mãi…
Các ngành quan trí sút nùi luôn…
Chủ quyền toàn vẹn xưa nay đã…
Không thể buông xuôi chịu sống lòn…!
Lý Đức Quỳnh

Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

TỰ TÌNH KHÚC

(Trăng treo lẻ khuyết lên trời quạnh
Để buộc hao gầy với nhạn thưa )
TỰ TÌNH KHÚC
Anh biết rằng anh kẻ bất tài
Bút mòn lận đận giữa trần ai
Nào mơ xuân thắm bừng hoa cỏ
Chẳng mộng vườn yêu sánh gót hài
Ghép chữ thơ ca tìm chỗ tựa
Đan tình bóng dáng thế bờ vai
Tường vân đón gió đời êm ả
Vậy nhé ơi em,ước vọng dài…
Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2016

PHỐ ĐÃ THÀNH SÔNG


“CỰC ĐOAN”
Ông trời quái lạ”cực đoan mưa”*
Xe cộ bỗng dưng bị hóa thừa
Sóng nước leo lên nhà cửa ngập
Phố phường tụt xuống suối sông đưa
Eo sèo khách lội trào vui nhỉ,
Bì bõm người bơi thỏa sướng chưa?
Cống rãnh được thời xây dự án
Tò te lắm kẻ ngác ngơ lừa !
Lý Đức Quỳnh

*Chữ của báo chí dùng khi đưa tin.

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

THƠ&CUỘC SỐNG


MƯỢN THƠ
Mượn thơ bộc bạch sẻ chia người
Chữ nghĩa khôn cùng,dẫu ý vơi
Chẳng sánh dịu dàng thơm nhụy bưởi
Hay so ngào ngạt nức hương đời
Đôi câu mộc mạc dông dài gởi
Mấy tứ quê mùa chắp nối chơi
Thiện mỹ,chân tình luôn hướng tới
Ngày qua bớt khổ để thêm cười.
Lý Đức Quỳnh