Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

HOA MAI và MÙA XUÂN


TÌNH MAI
Lỡ rớt về đây mọc cũng đành
Nơi nguồn cội tỏa giống trâm anh
Phong tư cao nhã từ hương nhụy
Cốt cách thanh tao đến ngọn ngành
Chính khí dầm sương nuôi sắc diện
Trang đài dãi gió dưỡng đan thanh
Tuế hàn tam hữu dòng quân tử
Kết nghĩa bên Tùng tựa trúc xanh
                   Lê Đăng Mành

Bài họa:
ĐỜI MAI
Thời dun rủi phận,cũng thôi đành
Thế phiệt vun nòi giống ngọc anh
Đất cỗi cheo leo trì bám rễ
Trời oi bợt bạc nhẫn vươn ngành
Thầm đơm nụ biếc trong sương lả
Rộ nở hoa ngời giữa nắng thanh
Góp hội cùng lan,cúc,trúc mãi
Xuân đời phúc lộc mãn mùa xanh
                       Lý Đức Quỳnh

CÀNH MAI THỰC TẠI
 “Lục ngôn - Tung hoành trục khoán”

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai.
               TS Mãn Giác “1052-1096”

CHỚ nên vùi dập nét trang đài
BẢO giữ trong lòng chẳng nhạt phai
XUÂN quá còn lưu cốt cách
TÀN mùa vẫn đọng thiên thai
HOA rơi vồ vập đàm tiếu
RỤNG sắc bất ngờ mãn khai
HẾT tiết tâm thường neo thực tại
ĐÊM QUA SÂN TRƯỚC MỘT CÀNH MAI
                                    Lê Đăng Mành

Bài họa:
VÀO XUÂN
(Lục ngôn-Tung hoành trục khoán)

“Quá độ đông tàn tan tuyệt giá
Vào xuân ấm nắng tỏa ngời mai”

QÚA giang trùng ngộ bến anh đài
ĐỘ khởi tâm nguyền vượt nẻo phai
ĐÔNG đón hàn liêu hiện thể
TÀN rơi phế tích đầu thai
TAN hòa,diệu hóa bừng nở
TUYỆT tận,huyền cơ lộ khai
GIÁ ngọc thêm ngà trong mạch nhẫn
VÀO XUÂN ẤM NẮNG TỎA NGỜI MAI
                                 Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

HỌA THƠ ANH NGUYỄN GIA KHANH


CỨ NGHĨ ĐÔNG TÀN
(Bát vĩ nhất vận)
Hẳn nghĩ đông tàn hết lạnh ư ?
Đêm qua rét bủa trận đau nhừ
Co ro, trẻ bỏ tìm con chữ
Sướt mướt, già ngồi gõ án thư
Giá tuyết giăng đầy thương mấy chứ!
Sơn khê cách biệt biết răng chừ !
Đường xa thoáng bước chân cô lữ
Chắc đợi xuân về viếng cố lư ?
               Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
NÓNG CUỐI ĐÔNG
(Bát đồng)
Vẫn thường đợi lạnh cuối đông ư?
Đừng có mà mơ,nắng nhứ nhừ
Nhiệt độ đóng đinh vào biểu thử
Ghế ngồi chuyển chỗ khắp bàn thư
Chung nguồn non nước đành răng hử
Một cội bắc nam lạ rứa chừ
Lóng ngóng xuân chờ vui đủ thứ
Bồn chồn ruột dạ khiến buồn lư !
                       Lý Đức Quỳnh

XUÂN CHỚ GHẸO
Xuân về chớ ghẹo kẻ hàn vi
Tết đến ta đây chẳng thiếu gì
Vẫn có đào phai vừa hạ giá
Dù không rượu xịn để nâng ly
Vài câu đối dở - quà mừng “Thọ”
Mấy vận thơ suông - lộc tặng “Xì”
Mải chúc cho người bao mật ngọt
Riêng mình chén đắng lại nhâm nhi.
                     Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
TẾT VUI VẦY
Gió vào nhà trống cũng vu vi
“Ký sổ”mà mua có ngại gì
Mứt bánh ôi thôi đùa mấy bữa
Rượu trà cứ thế cợt vài ly
Mừng xuân mượn tạm hoa đào hổi
Chúc tuổi nhờ vay của nã xì
Vợ một con bầy phong độ khiếp
Tranh hùng được thưởng giải Thê Nhi !
                       Lý Đức Quỳnh

Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

SẮM VAI


SẮM VAI

Lắm lắm,thời nay lắm Trạng Quỳnh
Khua mồm,cách thế sống cầu vinh
Vi vu bất tuyệt,lồng chim sáo
Mũm mĩm trường kỳ,ruột ký sinh
Vạt áo may tà xem đã ợn*
Sân đời diễu nộm thấy còn kinh
Quyền tiền,kệch cỡm,nhiều tay vỗ
Sóng sẽ về đâu cuối dặm trình ?

                 Lý Đức Quỳnh

*Truyện cười:Có ông quan vào tiệm may áo dài.Thợ hỏi:Ông may áo để làm gì?Nếu để nói chuyện trước dân,vạt áo trước phải dài.Nếu để ra mắt quan lớn,tà áo trước phải ngắn.Tùy vào tư thế mà may cho phù hợp lúc ưỡn,lúc cúi….

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

MẸ YÊU ƠI !


MẸ YÊU ƠI !

Mẹ yêu ơi,những năm tháng thật buồn*
Con bật khóc,ỉm im ngồi,sợ nói
Miệng trung thực,bụng chuốc lời giả dối
Lưỡi ngọt ngon đang đánh bả lòng mình

Mẹ yêu ơi,dòng sông của quê tình
Sắc lộng lẫy,con tìm về chẳng tắm
Đứng nhìn xa đã thấy lòng đuối đắm
Sóng buồn dâng,lạ hoắc chữ Tàu,Tây…

Mẹ yêu ơi,biển rộng biếc trời mây
Nghe bè bạn vừa ra khơi đánh cá
Kẻ trắng tay,người trút hồn vội vã
Bến trầm luân con vợ sẽ về đâu ?!

Mẹ yêu ơi,trong bữa tiệc cơ cầu
Ai tham dự,hẳn được mời vinh hạnh
Môi thực khách chớ vẽ mày mắt thánh
Buồn,buồn hơn,nhiều lắm những điện thờ

Mẹ yêu ơi,tóc Mẹ trắng đôi bờ
Dòng huyền thoại,cội nguồn về tình tự
Cọc nhọn xưa đã hóa thân lịch sử
Bạch”Đằng giang tự cổ huyết do hồng”**

Mẹ yêu ơi,ngày mai quá mênh mông
Con hoảng sợ:Không tìm ra điểm tựa
Cả Niu-tơn cũng nỗi niềm chan chứa***
Bẫy tiềm năng thành sức bật thần kỳ

Mẹ yêu ơi,
Mẹ hỡi !
Hãy nói đi !....

                          Lý Đức Quỳnh 19.1.2016

*Mượn chữ của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm
**Đằng giang tự cổ huyết do hồng.Câu đối của sứ giả Giang Văn Minh khi đi sứ đã đối với vua nhà Minh.
***Niu-tơn đã nói:Nếu cho tôi một điểm tựa,tôi sẽ bẫy cả trái đất lên.

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

XUÂN HỢP HÒA-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu


XUÂN HỢP HÒA
Đôi bờ,sóng nước mãn ngời xuân
Nắng dịu,hồn nhiên tỏa ngát ngần
Nụ thắm tròn dâng cành biếc nõn
Hương lừng tận hiến nhụy nồng tân
Trùng phiêu lãng đãng mùa hoan hỷ
Thế tựu hài hòa cuộc thái an
Nhịp thở miên trường xoay nguyệt nhật
Quỳnh tương phúc tụng chén thiều quang !
                           Lý Đức Quỳnh

BÀI HỌA:

DU XUÂN!
Hãy về quê cũ lãng du xuân
Nhớ quá ai ơi chớ ngại ngần
Đợi bạn tương phùng giờ tống cựu
Trông người tri ngộ khắc nghênh tân
Về làng hái lộc cầu gia lạc
Lên phố gieo tình nguyện quốc an
Mong  KHỈ HẦU THÂN chăm bản quán
Xa MÙI DÊ tỏa ánh DƯƠNG quang
                      Lê Đăng Mành                  

ĐÓN BƯỚC XUÂN
Đất trở trời nghiêng đón bước xuân
Chồi non lại biếc nụ trong ngần
Muôn nhà rạo rực mai đào thắm
Vạn vật tưng bừng cảnh sắc tân
Ước vọng gia đình thu hậu phúc
Cầu mong tổ quốc hưởng trường an
Nhân tâm tỏa ngát dường hoa nở
Ấm áp ngàn trùng ánh nhật quang.
                   Nguyễn Gia Khanh

MỪNG XUÂN
Lần đầu gặp gỡ đón mừng xuân
Tíu tít hàn huyên chẳng ngại ngần
Lặng lẽ bao nhà lo tiễn cựu
Rộn ràng cùng bạn đến nghênh tân
Mượn vần kết nghĩa xin chào hỏi
Phóng bút trao lời lại vấn an
Hớn hở treo nhanh đôi liễn đẹp
Bếp hồng chợt lóe ánh hào quang!
                           Như Thu

NGÀY XUÂN TỰ NGẪM
Gột rửa tâm hồn đón chúa Xuân
Con tim đổi máu giọt tươi ngần
Chân hoang tránh hố bên đường cựu
Mắt sáng tìm bờ phía nẻo tân
Trút bỏ hư vô vòng nghiệp chướng   
Quay về bản thể chuỗi bình an
Tương lai réo gọi ngày câm điếc
Hướng đến mây trời sắc dạ quang
                      Bửu Tùng   

ĐỨC LƯU QUANG
Một năm thời tiết băt đầu xuân
Ấm lạnh xen nhau cũng có ngần.
Lời chúc tốt lành đường hạnh vận
Câu mừng may mắn bước thanh tân.
Hẹn hò hội ngộ tìm muôn thú
Hoan hỉ tiệc tùng hưởng vạn an.
Mọi lúc mọi nơi đời rạng rỡ
Trên nền văn hóa Đức Lưu Quang !
                   Trần Như Tùng

XUÂN HÒA
Thời sang tiết chuyển đợi khai xuân
Gió nhẹ trời êm thắm nắng ngần
Sắc mộng hồn mơ cành lộc mới
Hương nồng tình mộng nụ thanh tân
Dạ ước sum vầy muôn phúc lạc
Lòng mong hội tụ vạn khang an
Cảnh thú tâm hòa chung vũ trụ
Ngàn khơi  thắm thiết ngát minh quang
                   GM.Nguyễn Đình Diệm

KHÚC XUÂN
E ấp nụ hồng báo khởi xuân
Nghe chồi nảy lộc tiếng trong ngần
Sáng tươi nắng toả nghiêng chiều muộn
Rực rỡ ngàn hoa thắm sắc tân
Nhớ buổi thu về gieo lá úa
Mong ngày mai tới đón tâm an
Biết bao lời chúc chờ nhau ngỏ
Rộn khúc hoan ca dậy ánh quang
                  Huỳnh Xuân Sơn

CÙNG TẾT
Đông tàn chuyển tiết lại sang xuân
Nắng óng vàng tươi đẹp thắm ngần
Vạn cảnh hân hoan chờ tống cựu
Muôn người phấn chấn đợi nghinh tân
Cầu mong dạ ác lìa muôn khổ
Ước nguyện tâm lành đến vạn an
Kính lễ bao nhà hương tỏa ngát
Muôn hoa nở đẹp giữa trời quang
              Bách Tâm Minh Tuệ

NÀNG XUÂN
Mắt huyền, môi mọng nụ cười Xuân
Lả lướt dáng em đẹp tuyệt trần
Bóng mịn làn da mềm trắng nõn
Hút hồn thiên hạ tuổi thanh tân
Đất trời nghiêng ngả niềm hoan hỷ
Muôn vật mừng em xuống thế gian
Cảnh sắc du miên qua nguyệt nhật
Lặng nhìn tiên nữ giữa thiều quang
                   Tiếng Sóng Biển 19.01.2016

CHỐN MÊ
Bồng đảo như mơ ngời sắc Xuân
Lạc vào tiên cảnh sáng trong ngần
Bờ khe cỏ mượt hoa khoe nõn
Tận hưởng khí trời chút phước ân
Xao xuyến ngẩn ngơ nơi ngọa tỷ
Thả hồn thoát xác tình man man
Vào ra quanh quẩn nguyệt như nhật
Đỉnh ước trăm năm chợt tỏa quang
                      Tiếng Sóng Biển 19.01.2016


MÙA SINH SÔI
Hơi thở đất trời tràn khí Xuân
Hoa bung nhụy thắm, trời trong ngần
Đôi bờ suối thương cây khoe nõn
Khao khát hương nồng mộng ái ân
Én lượn, bướm bay mùa vũ hỷ
Giao hòa thêm thắm chốn bình an
Gió đưa mây lắng mang hồn nhật
Nguyệt mãn thả lòng rực ánh quang
                      Tiếng Sóng Biển 19.01.2016

XUÂN ƯỚC VỌNG
Nắng nhạt hoa vàng lại nhớ xuân
Vườn cây sương đọng giọt trong ngần
Dường như vạn vật đều thay mới
Bởi thế muôn loài phải cách tân
Cuộc sống trầm luân luôn biến động
Con người khổ ài chẳng hề an
Chờ đêm mau sáng cho ngày đổi
Để thấy bên đời ánh nhật quang ./.
                          LCT
                          20/1/2016

XUÂN SANG
Hé nhụy hoa vàng đón gió xuân
Nhành mai rực rỡ cánh trong ngần
Lời ca lắng đọng tìm câu mới
Khúc nhạc trao dòng kiếm chữ tân
Đất khách ngày xưa nhiều mạnh khỏe
Quê nhà buổi ấy được bình an
Hương đời nghĩa sáng tình muôn thuở
Tết đến vui mừng giữa ánh quang..
                 LiênNguyễn

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

CHÙM LỤC BÁT VU VƠ


KHÓ LÒNG
Tường cao cửa kín…nhàn an
Chăn bông đắp ấm cuối tràng trễ vui
Chừng như kẽ hở sụt sùi
Lọt vào những tiếng ngậm ngùi khóc xa

Ly cà phê sữa hòa pha
Nhâm nhi ngọt đắng ta bà quyện chung
Triều khơi sóng vỗ thiên lung
Âm ba loạn nhịp miên trùng khôn nguôi

Tưởng về nguồn cuội nguyên khôi
Là xa cuộc thế nhân bồi hồi đau
Thuở tằm sống được nhờ dâu
Khó lòng thoắt đã qua cầu như ru…
                           Lý Đức Quỳnh

BỊ CƯỚP
Hôm qua bị cướp chặn đường
Cướp mất tiếng nói,đả thương tật lời
Trống không cái miệng khóc cười
Để nay thin thít giống đười ươi ghê !

Ui chao vốn liếng tỉ tê
Với mình trung thực son thề,còn đâu ?
Sóng cuồng cuộn xoáy bể dâu
Trầm luân,nhật nguyệt trên đầu mù tăm !

Níu ngày gởi nguyện trăm năm
Rùng mình non nước xa xăm bời bời
Sinh ra bình đẳng…thế thời
Mưu cầu hạnh phúc tay người rẽ chia !...
                                     Lý Đức Quỳnh

CHƠI CUỘI
Bơ phờ dưới gốc cây đa
Cuội ngồi bó gối thật là thảm thê
Não lòng gặm nỗi ê chề
Cuội vừa bị cuội chuyên nghề,chơi khăm

Thôi thì đành phận rau răm
Duyên tùy hóa chuyển,sau rằm tối thui
Rõ hay nhân thế ngọt bùi
Tương sinh đắng chát ra mùi nồng cay

Tưởng lần mộng đắm mơ say
Tỉnh ra nhập cuộc chung ngày hiện sinh
Thất điên bát đảo…vô minh
Dối gian chỉ muốn riêng mình sướng sung !...
                                             Lý Đức Quỳnh 
                                        12.1.2016

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

HOA CỎ DẠI


TỰ NGẮM

Ngồi buồn tự ngắm cái thằng Ta
Mới đấy, giờ sao hệt lão già
Cảnh cũ vương hồn như vẫn hiện
Người xưa hằn trí chửa hề xa
Tóc sương thẽ thọt :  chiều rồi nhé …
Chân mỏi  khua òm :  trẻ nữa a  !
Răng mất, răng còn cười mếu miệng
Giật mình lại tiếc mãi thời hoa  !
                     CAO BỒI GIÀ

Bài họa:
TỰ BẠCH

Riết cũng quen dần cái bóng ta
So xưa trước trẻ khác nay già
Mòn quê rảo bước quanh làng cũ
Mỏi mắt trông trời cuối nẻo xa
Bạn đã theo về miền ứ hự
Tình còn ở trọ cõi ôi a
Trần thân cỏ dại um tùm mọc
Có bữa lèo tèo nở cụm hoa !
               Lý Đức Quỳnh 

BIẾT GIÀ

Tự ngắm trong gương cái mặt ta
Giờ sao bóng lại tựa ông già
Còn vương dáng cũ như đâu đó
Mãi hiện hình xưa chã có xa
Tóc bạc lưng còng: ừ đã xế
Da mồi má hóp : ấy chiều a
Chân đau thập thõm môi khô héo
Chạnh nhớ thời trai buổi tuổi hoa
                  GM.Nguyễn Đình Diệm

NGẮM THÂN TA

Soi gương ngắm lại cái thân ta
Trước đó so nay hệt cụ già
Sói trán nhăn da như kẻ lạ
Tóc thưa má hóp tựa ai xa
Chân tê gối mỏi:ừ ông lão
Mắt nhoẹt răng hư:ấy cụ a
Tiết chuyển theo thời ê ẩm cả
Se lòng dạ nhớ lúc tươi hoa
                 Bách tâm minh Tuệ

GÓC ĐÊM

Nhìn quanh lặng lẽ chỉ mình ta
Túi rượu bầu thơ một lão già
Mắt vẫn mơ màng trông cuối hẽm
Hồn thì mộng mị góc trời xa
Canh khuya ướt đẫm lòng thi lữ
Gác vắng buồn rên tiếng í a
Trước cửa mây mù giăng ngập lối
Bên thềm gió đẩy gãy cành hoa ./.
                     Lê Tiến Cảnh
                    13/1/2015


TẾT NGHÈO

Niên cạn  ngày tàn, ô lại Tết
Lo toan lắm nỗi, chao ôi mệt
Sắm quần sắm áo bạc vơi veo
Trả nợ trả nần lương sạch hết
Chồng uống trà xoàng thế rượu Tây
Vợ chơi bông giả thay hoa thiệt
Thêm tranh pháo đỏ, bánh chưng xanh  …
Dán kín tường nhà, vui … phải biết!
                          CAO BỒI GIÀ
                           15-12-2015

Bài Họa:
TẾT LẠI TẾT

Thêm già thêm tuổi là thêm Tết
Lỏng chỏng lơ chơ ôi đến mệt
Trả nợ trần thân,răng mãi còn
Vay tiền khổ hải,rứa mà hết
Một đời giấy rách giữ nghèo thơm
Bao bữa xuân mòn gìn đói thiệt
Thế thái nhân tình có trách ai
Thương mình trí lỏi khôn không biết !
                           Lý Đức Quỳnh

VUI XUÂN CHÚT

Đông tàn tháng tận chờ mừng tết
Lắm việc lo toan thân lão mệt
Vợ réo con đòi lắm khổ thân
Cha chờ mẹ muốn bao tiền hết
Quanh năm vất vả túng nghèo mãi
Lận đận bao mùa hao hụt thiệt
Số kiếp lao đao đành chịu vậy
Vui xuân chút ít cho đời biết

       GM.NGUYỄN ĐÌNH DIỆM

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

THƠ VỊNH....

(Ảnh này Quỳnh cóp ở nhà chị Song Thu.Chị Song Thu cóp từ nhà bác Bulukhin Nguyễn.Bác Bulukhin Nguyễn lại cóp từ Facebook của ông dạo diễn Sói Đồng Hoang...Ảnh gợi ra rất nhiều điều để suy ngẫm.Q post lên đây và giới thiệu bài thơ của chị Hạt Cát-Diệu Sinh đến quý anh chị và các bạn cùng đọc)
VỊNH THỜI MẠT PHÁP

Thế thời đang buổi loạn xà cào
Đổi trắng thay đen cứ nháo nhào
Há miệng nhồm nhoàm xơi tất tật
Vén môi xoen xoét thuyết tào lao
Nóc nhà, cột cái chen sâu mọt
Chân tháp, sân đền dung chó ngao
Nghé thấy bùn đen treo giá ngọc
Liếc trông kẻ cướp giả anh hào.
                 Hat cat 19/12/2015

Bài họa:
VỊNH TRÒ HÁT XIẾC

Khốn khó đồng quê nạn chấu,cào…
Tung hê hội mở xiếc bay nhào
Lò dò trước gậy mù huơ bước
Lẽo đẽo sau bầy mắt bịt lao
Được thế tay vung đời chó ngáp
Vô thời cẳng chỏng kiếp mèo ngao
Ôi thôi cái thuở lòe son phấn
Phỡn mặt trên anh,hẳn dưới hào !
                          Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

XUÂN CÁT TƯỜNG-Họa thơ anh Lê Đăng Mành


MẶC XUÂN
“NĐT”
Nhiều năm tết bỏ nguyện quay về
Ngắc ngoải soi đường ngậm ngõ quê
Khốn khổ vì đau thường não nuột
Thờ ơ bởi bệnh quá ê chề
Hằng răn giữ tánh không sầu thảm
Mãi dặn chăm lòng chớ ủ ê
Để cõi tâm bình nên diệu pháp
Dù xuân hất hủi cũng yên bề
              Lê Đăng Mành

Bài họa:
CHỐN VỀ
(NĐT)
Cụt ngủn đường danh bất dĩ về
Mồ hôi gạo đổi sống nhờ quê
Bàn tay gắng gượng tìm an ổn
Cửa miệng  lìm im đã chán chề
Mấy nỗi tan tầm khi cuộc mỏi
Bao niềm khởi sự lúc đời ê
Dần buông ngõ ý đêm ngời nguyệt
Thả bước nhàn yên giữa bộn bề !
              Lý Đức Quỳnh


NHÌN LẠI MÌNH!
Cuối năm nhìn lại cái ao đời
Trong đục lềnh bềnh đã mấy mươi
Hiện tại còn đang trườn  thảm đạm
Tương lai chắc sẽ trượt tơi bời
Đêm đan trăng tẩm màu thanh nhã
Sáng bện sương dầm sắc nhuận tươi
Đã kết bọt bèo làm bạn hữu
Nên rều rác cũng bớt chơi vơi
                 Lê Đăng Mành

Bài họa:
NGẪM NỖI ĐỜI
Núp dưới lùm tre luẩn quẩn đời
Tập tàng góp lại khổ vài mươi
Chân non lẫm đẫm nào thơ thới
Mắt trẻ loay hoay đã bợt bời
Lớ ngớ ao nhà soi bóng cỗi
Lò thò đất khách dõi hình tươi
Cằn khô sỏi đá quê nghèo buộc
Kiếp phận bao niềm thật khó vơi !
                 Lý Đức Quỳnh

Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

NHỰA XUÂN


NHỰA  XUÂN

             Đông  dồn  rét  buốt  chuyển  ngời  xuân
              Nhựa  nẩy  mầm  duyên  sánh  cuộc  trần
      Tươi  mới  cỏ  cây  màu  mượt  thắm
        Dịu  êm  gió  sóng  tiếng  trong  ngần
     Sương  còn  lạc  điệu  đêm  hoài  cổ
    Nắng  đã  giao  hòa  sớm  cách  tân
Chớ  bảo  càn  khôn  vô  diệu  ý
      So  lòng  mộ  địa  thoáng  phù  vân !

                          Lý  Đức  Quỳnh


Các bài họa của thi hữu:

XUÂN HUYỀN DIỆU

Rộn rã nghe hồn trải bước xuân
Nhân gian cũng nhẹ gánh phong trần
Lòng yêu một phút ưu thành lạc
Đất ấm muôn loài cổ hóa tân
Mộng cũ đà thơm hương ngọt lịm
Chồi xưa lại biếc nụ xanh ngần 
Càn khôn bỗng trở nên huyền diệu
Cánh én chao cùng áng bạch vân.

                 Nguyễn Gia Khanh

TUỔI XUÂN THÌ

Màu mai vàng rộm đẹp trời xuân
Góc phố hanh hao vết bụi trần
Sương trắng vừa tan lúc nắng sớm
Trăng mơ khuất dạng dưới mây ngần
Bên đường dáng đứng cành hoa mới
Trước ngõ ai về váy cách tân
Có phảI em là cô thiếu nữ
Tuổi đời vừa chớm cứ phân vân ./.

                          LCT
                          5/1/2016

XUÂN VỀ

Đông tàn giá rét chuyển nên xuân
Phố xá đông vui thỏa nếp trần
Tiết mới ong vờn bên nhánh lạc
Thời êm bướm lượn dưới cành tân 
Đông rơi chút lạnh đêm rét thấm
Nắng rụng đôi làn sáng tỏa ngần
Cánh bướm chào nhau vui bờ dậu
Lòng an thanh thản bước nhàn vân

                      Bách tâm Minh Tuệ