AN TỌA
(Bát vận đồng âm)
Đã biết tình xưa chóng nhạt nhòa
Và tuồng bất nghĩa cứ điêu ngoa
Đành vui với bút vần thơ họa
Bớt tủi cùng trăng chén rượu hòa
Mặc bợm nhiều trò toan khuấy khỏa
Thây đời lắm kẻ rắp lu loa
Thì ta vẫn thảnh thơi an tọa
Mở mắt, mà thôi…cũng tựa lòa.
Nguyễn Gia Khanh
Bài họa :
BẤT TỌA
Gió khuya đèn đuốc lắm khi nhòa
Oan khúc chân tình chịu tiếng ngoa
Tai ách chưa mời mà đến đọa
Nghĩa nhân sẵn đón cứ thôi hòa
Người kia bất ý sang mồi hỏa
Kẻ nọ vô chừng tới phát loa
Cố ủi an lòng cơn nổi đóa
Đành cam sống cảnh tựa như lòa !
Lý Đức Quỳnh
ĐN,26/10/2015
HỒN QUÊ
Nắng rụng trời xa ráng ửng hường
Trông về cố quận mắt buồn vương
Người ngơ ngác đợi thuyền trên bến
Kẻ nhạt nhòa in bóng cuối đường
Cuốc vọng nhặt thưa lời luyến bạn
Đàn ngân trầm bổng khúc ly hương
Loang chiều khói bếp hòa sương trắng
Chợt lắng hồn quê nỗi đoạn trường.
Nguyễn Gia Khanh
Bài họa:
QUA LỐI THU CHIỀU
Nắng rơi phía núi ửng lên hường
Trên nhánh thu gầy quyện nhớ vương
Mấy chiếc lá vàng chao trước gió
Đôi chùm hoa dại nở ven đường
Lời ong vút vít đang thèm mật
Cánh bướm chùng chình đã khát hương
Quãng vắng nghe chiều buông ngõ tối
Lòng thao thức đợi sáng đêm trường !
Lý Đức Quỳnh
ĐN,12/10/2015
QUÊ XƯA
Sông xưa phận bạc kiếp má hường
Thuở ấy xa xôi giọt lệ vương
Đất khách chiều buông sầu vạn nẻo
Quê nhà nguyệt tỏa tủi trăm đường
Mơ màng thổn thức hoài quê cũ
Tỉnh giấc đìu hiu chạnh cố hương
Dõi mắt trông về nơi tứ xứ
Thương ai bỗng nhớ đoạn can trường.
Ngọc Liên Nguyễn
VU LAN
Ngâu đà rả rích giọt lâm li
Lễ hiếu Vu Lan lại hẹn kỳ
Mẹ ở trên trời vui bóng hạc
Con quỳ trước ảnh lạnh bờ mi
Hoa cài ngực ấm nào vô vọng
Kệ niệm canh thâu há bất nghì
Ước mẫu thân về nương cõi Phật
Mây hồng nâng nhẹ cánh thiên di.
Nguyễn
Gia Khanh
Bài họa:
VỀ CÕI LẠC
Cám cảnh thân nghèo buổi loạn ly
Gánh con biền biệt giã kinh kỳ
Cơm ngày trẹo cẳng tìm xanh mặt
Áo tối chong đèn vá trắng mi
Xa xót nỗi đời vô cảm mẫn
Đớn đau niềm thế bất tư nghì
Vũng lầy vượt thoát đường sinh tử
Tới cửa phương về cánh hạc di !
Lý Đức Quỳnh
ĐN,14/8/2015
MAY RỦI
Sách hay dẫu nát vẫn thơm lề
May rủi…thây đời cứ mải mê
Nếu chẳng trời khùng mang bão đến
Thì đâu đất hạn nhận mưa về
Bình an đã có qua đau đớn
Hạnh phúc nào không trải tái tê
Ngẫm cuộc phù sinh như tấn kịch
Màn buông ắt rõ mặt vai hề !
Nguyễn Gia Khanh
Bài họa:
VÒNG ĐỜI
Dẫu biết đường quanh phải giữ lề
Mà lòng luẩn quẩn giữa đam mê
Ra đi,mỏi ngóng chưa lần đến
Ngoảnh lại,mòn trông chẳng lối về
Khổ đã cuồng quay lên mắt dại
Đau còn rún rẩy đến môi tê
Vin trò hí lộng đời đang diễn
Bấm bụng cười suông nhập cuộc hề !
Lý Đức Quỳnh
ĐN,25/6/2015