HOA CỎ MAY
Có phải lòng ta đã đắm say
Chiều xuân dáng nhỏ nét trang đài
Dịu dàng e ấp bên thềm cửa
Tha thướt yêu kiều lối cỏ may
Em đến mây trôi trời
huyễn mộng
Người về gió thổi áo mơ phai
Bây giờ xa cách vời nhung nhớ
Trăm mến nghìn thương một bóng ai
Nhã My
Bài họa:
NHƯ MƯA BÓNG MÂY
Tiệc tình hết rượu chẳng mời say
Gác tía giờ như nguyệt vọng đài
Lặng lẽ đêm tàn mưa bóng nước
Ơ thờ lá rụng gió heo may
Em về chốn ấy tìm mơ thắm
Ta đợi nơi này nhặt mộng phai
Cánh vạc nhòa mây chiều trắng vỗ
Nhói lòng tự hỏi ai còn ai ?!
Lý Đức Quỳnh
NỖI NHỚ
Mùi hương phảng phất ngỡ như say
Lối cũ em đi dáng ngọc đài
Nguyệt phủ sao mờ cơn gió thoáng
Dương tà tĩnh mịch giọt sương mai
Cung đàn trổi khúc vương hồn mộng
Ngấn lệ trào mi đượm sắc phai
Nỗi nhớ đong đưa buồn khắc khoải
Khuê phòng lẻ phận vắng xa ai
Liên Nguyễn
NỖI NHỚ
Mùi hương phảng phất ngỡ như say
Lối cũ em đi dáng ngọc đài
Nguyệt phủ sao mờ cơn gió thoáng
Dương tà tĩnh mịch giọt sương mai
Cung đàn trổi khúc vương hồn mộng
Ngấn lệ trào mi đượm sắc phai
Nỗi nhớ đong đưa buồn khắc khoải
Khuê phòng lẻ phận vắng xa ai
Liên Nguyễn
DUYÊN PHẬN
Chẳng biết đeo chi nỗi đoạn tràng
Nhớ thương sầu hận chuyện lan man
Duyên chưa tìm gặp đà dang dở
Tình chửa ghé thăm vội phủ phàng
Số kiếp hẩm hiu ôm hờn tủi
Cung đàn lỗi nhịp cứ than van
Văn chương luống nghẹn đời ngang trái
Thương cảm cho ai phận lỡ làng !
NHÃ MY
Bài họa:
VỀ LẠI QUÊ XƯA
Lạc bến đò qua cũng trễ tràng
Đêm dài dằng dặc sóng triều man
Kê sầu đợi nhặt từng ruồng rẫy
Gối lạnh chờ nghe những phụ phàng
Nửa mảnh trăng khuya soi bóng lặng
Cô lòng một nỗi bặt lời van
Đời trôi dạt mãi không nơi tựa
Chiếc lá về nương dưới cội làng !
Lý Đức Quỳnh