Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

TÌNH KHÚC HẠ

                                                                         

TÌNH KHÚC HẠ

Hạ về mây gió lãng bồng
Em xa nơi ấy môi hồng còn thơm ?
Ngày chia,nước lũ vỡ nguồn
Chân đời tán loạn giẫm hờn tủi đau

Trùng dương gió sóng con tàu
Mang theo nửa mối tình đầu chia hai
Nào khi gót ngọc trang đài
Giờ đây lặn lội trần ai xứ người

Đường mây chia cắt phương trời
Cành yêu đang tuổi hót đời líu lo
Tung lòng cánh vỗ tự do
Hồn nhiên áo trắng học trò trinh nguyên

Ta về trọ chốn vô duyên
Đêm gầy chờ tiếng đỗ quyên não nùng
Hạ huyền trăng quạnh viễn trùng
Nghiêng trời lẻ khuyết sương đùng đục khuya

Nghe trong thinh lặng chuyển mùa
Nồng nàn héo rụng gió lùa qua khe
Từng ngày kết chuỗi lê thê
Lưu đày nỗi nhớ vào tê tỉ lòng

Ngàn xưa mây trắng phiêu không
Bây chừ mây trắng vẫn lồng bồng phiêu
Ta như ngọn gió cô liêu
Tiễn đưa chiếc lá rụng chiều hoang vu

Vời trông cánh nhạn mịt mù
Dư âm tiếng hát thiên thu gọi hồn
Tóc xanh bạc trắng bồn chồn
Tìm bờ dâu bể sóng cồn dạt trôi

Lưng chừng phượng đỏ giữa trời
Tuần hoàn máu ngược mãi bồi hồi đau
Non thề biển hẹn cùng nhau
Chỉ còn ve tụng kinh cầu xốn xang...

               Lý Đức Quỳnh
               ĐN-11/4/2015

Bài Họa:

KHÔNG ĐỀ

Tình xưa hai hướng lỡ làng
Tay nâng cánh phượng níu hoàng hôn rơi
Em phương trời ấy biệt lời
Dư âm một thuở nghe bời bời đau
-
Cổng trường rêu phủ xanh màu
Áo em phơ phất tim cồn cào ta
Tan trường ngóng đợi xa xa
Vòng xe đạp cũ đi qua tháng ngày
-
Hạ nay mưa ướt bờ vai
Lạnh lòng vì thiếu bóng ai tựa vào
Còn đâu ánh mắt ngọt ngào
Vòng tay siết trọn vì nhau không rời
-
Đành thôi huyễn mộng trùng khơi
Tóc pha sương tuyết bên đời quạnh hiu
Cầu mong em hạnh phúc nhiều
Riêng ta đi giữa muôn chiều viễn tương...!

              Hoa Tím Buồn

HOÀI NIỆM...

Nương theo cánh gió phiêu bồng..
Âm thầm tưởng dáng...bông hồng ngát thơm.
Dẫu là xa cội xa nguồn.
Bước chân lưu lạc muôn hờn vạn đau !

Sóng khơi dần khuất thân tàu.
Lỡ làng hẹn ước duyên đầu rẽ hai.
Mơ màng ...hỏi liễu chương đài...
Bao giờ gặp lại để ai bên người..?

Sâm-Thương đôi ngả chân trời.
Chim chưa chung cánh-trang đời chung lo.
Ôm lòng thầm hỏi duyên do...
Xa tình bút mực thầy trò...Căn nguyên..?

Nối sao lại mối tơ duyên.
Để không thổn thức giọng quyên não nùng !
Không nghe tiêng khóc côn trùng...
Không nhìn mưa nổi sấm đùng trời khuya.

Ôm lòng đau đáu theo mùa.
Bâng khuâng cảm gió nhẹ lùa lách khe.
Tâm hồn ngày tháng thảm thê !
Sen lìa ngó ý...lòng tê tái lòng.

Nhìn mây lãng đãng thinh không.
Nhìn tơ bay của cỏ bồng phiêu phiêu.
Lòng buồn giữa cảnh tịch liêu
Như trong hoang mạc gió chiều vu vu.

Cồn lên sương khói quyện mù...
Tưởng âm vang  tiếng ngàn thu chiêu hồn!
Bổng trầm gối mỏi chân chồn.
Đất bằng phải vượt sóng cồn nổi trôi!

Qua mưa giông ước sáng trời.
Dòng sông chuyển hướng bãi bồi liền đau.
Tái hồi Kiều-Trọng bên nhau.
Để rung khúc "phụng hoàng cầu" xênh xang./.

              Trần Lệ Khánh--20-7-2017.

  Y ĐỀ

Dùng dằng bước gió phiêu bồng
Xa em là biệt má hồng môi thơm.
Ảo mờ ngày trở về nguồn
Biệt tình xa xứ tủi hờn xót đau!

Sóng lòng xô nát mạn tầu
Xé tim liệm mối tình đầu sẻ hai!
Chôn vùi hình bóng các đài
Xa trông biết cậy nhờ ai quê người?

Cùng chung dưới một vòm trời
Tình chia hai ngả đường đời âu lo!
Chìm trong ly loạn dủi do
Vẫn không giấu được dáng trò thanh nguyên.

Cư trần lạc đạo tùy duyên
Hồn nhầu nhĩ tiếng chim quyên não nùng!
Đêm nhe rầu rĩ côn trùng
Qua song gió tạt đùng đùng canh khuya!

Lặng trong tiếng lá giao mùa
Thu phai bạc mặt sương lùa lạnh khe!
Lời thề nguyện ước phu thê
Làm sao khỏa lấp tái tê đáy lòng?!

Tờ mây bạc sắc hư không
Tóc sương rối ngọn bập bồng hoang phiêu!
Âu sầu trong cõi tịnh liêu
Lòng như khói ngậm sương chiều thâm,...vu!

Mút tầm ẩn ức xa mù
Âm ba dư vọng tiếng thu nao hồn!
Nằm nghe tóc cựa, dạ chồn?
Bể dâu tơ tớp bãi cồn nổi trôi!

Ngắm mầu phượng lửa đỏ trời
Ve ran kết hạ tim hồi hộp,...đau?
Những gì còn lại trong nhau
Là lời cầm sắt nguyện cầu xênh xang!

                  Hạ nhớ
                 Nguyễn Huy Khôi

Khúc "Tập Kiều":

THUYỀN TÌNH

Thuyền tình đã rẽ đường khơi
Đầu cành trăng nhặt cuối trời nhạn thưa
Chân trời góc bể bơ vơ    
Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời
Nợ tình chưa trả cho ai
Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau
Buồn trông cỏ nội dàu dàu
Tưởng thề thốt nặng đã đau đớn nhiều
Bấy chày chưa tỏ tiêu hao
Càng âu duyên mới càng dào tình xưa !...

             Phan Tự Trí

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

TÌNH XƯA

                                                           

THĂM TRƯỜNG XƯA!

Trường ở đây rồi Bạn cũ đâu?
Soi trang ký ức thuở ban đầu
Thẫn thờ trăn trở gom hoa đốm
Khắc khoải mơ mòng nhặt bóng câu
Giã biệt Hàm Nghi*màu bút tủi
Chia ly Thị Điểm giọng ve sầu
Bồi hồi nhung nhớ tình hoa phượng
Tâm khảm u hoài mãi khắc sâu
                       Lê Đăng Mành
*Trường Hàm Nghi Huế.Bên phải là đường Đoàn Thị Điểm  (đường phượng bay)


Bài họa:

TÌNH XƯA

Trường xưa vẫn đó,người xưa đâu
Nhân ảnh hồi sinh buổi hẹn đầu
Bỡ ngỡ chân tìm len lén mắt
Bâng khuâng miệng thốt vẩn vơ câu
Ai treo cánh phượng tràn cung nhớ
Để giục hồn ve trổi điệu sầu
Ngày rụng theo từng mòn mỏi đợi
Miên man sông nước chảy vào sâu !
                          Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

SÔNG DÀI BIỂN RỘNG

                                       


   HỘI MỪNG CÔNG   
                                                    
Bốn chục năm qua thống nhất rồi
Thắm tình Nam Bắc rạng muôn nơi
Quân dân đồng thuận luôn xây dựng
Lương giáo đoàn viên mãi đắp bồi
Giữ vững biên cương xây xã tắc
Gia tăng kinh tế dựng trang đời
Dân giàu nước mạnh bền chân bước
Gấm vóc Việt Nam rạng sáng ngời
                                     Hồ Hắc Hải

Bài họa:

SÔNG DÀI BIỂN RỘNG

Sông quê khát vọng nối liền rồi
Mà nước xa nguồn vẫn rẽ nơi
Quá khứ đau qua miền đất lở
Tương lai phúc đón buổi non bồi
Còn gì hóa giải bên tàn cuộc
Góp hết hòa chung phía mở đời
Bác dặn năm châu vai sánh bạn
Dòng khơi độ lượng chảy trong ngời !
                           Lý Đức Quỳnh_ĐNai

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

THƠ TUỔI GIÀ

                                                                     


1*/ THƠ TUỔI GIÀ

Thơ mời bạn họa Tết vui chơi
Năm tháng đi qua cả cuộc đời
Bóng xế lại thương khi bóng đứng
Trăng tròn muốn nhớ lúc trăng vơi
Công danh cũng đã như như thế
Sự nghiệp chừng xem vậy vậy thôi
Thế sự nhân tình muôn thuở, kệ!
Câu thơ chén rượu, tiếp xin mời./.
                            Nguyễn Thanh Xuân (87 tuổi)
Địa chi: 487/2 Đường Cổ Nhuế, P. Cổ Nhuế 2  Quận Bắc Từ Liêm, Thành phố Hà Nội

Bài họa 1:

THƠ TUỔI TRUNG

Kính họa thơ già Tết xướng chơi
Chỉ mong góp chút Bác vui đời
Cháu còn non dạ khôn chưa đủ
Ý vẫn hụt lời tứ lại vơi
Sự nghiệp vuông vườn còn cuốc mãi
Công danh mảnh ruộng cứ cày thôi
Nhân tình ấm lạnh chung trà sớm
Cuộc thế thân cô vắng rượu mời !
                                   Lý Đức Quỳnh
                                 ĐN-14/4/2015



2*/ BỆNH CỦA TÔI

Tên bệnh của tôi đọc tiếng Tây
 Pắc-kin-xơn nghe biết không may   
Muốn nằm định hướng im thôi trở
Hể đứng nghiêng tầm lăn ngã quay
Đêm thức, thức đêm vì tuyến thận
Bốc  ăn ,  ăn   bốc  bởi  run   tay
Mong rằng các bạn đừng như tớ
Níu kéo bẩy lâu quá đọa đày./.
                                 Nguyễn Thanh Xuân

                                               
Bài họa 2:

BỆNH CỦA ĐỜI

Bây chừ văn hóa học đòi Tây
Gạn lọc tinh hoa hẳn đã may
Định hướng mà như không hướng định
Quay thời cứ để mặc thời quay
Con Rồng thỏa chí về tung biển
Cháu Lạc đang lòng đợi bó tay
Ở giữa quê dòng truyền thống chảy
Nghe đau ú ớ buổi đi đày !
                                             Lý Đức Quỳnh
                                           ĐN-14/4/2015

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

HẠ

                                                               


PHƯỢNG

Lặng lẽ âm thầm một cánh rơi
Đâu rồi sắc thắm hỡi em ơi!
Hây hây, sáng nọ còn phơi phới
Ủ rũ, chiều nay đã rụng rời
Có phải say sưa theo nắng gợi?
Hay là mãi miết với mưa lơi?
Yêu đương, cội cũ tương tư đợi…
Vết khắc hằn đau… nghẹn nghẹn lời!  
                             Đỗ Văn Đến

Bài họa:

HẠ

Lặng lờ mây trắng cánh chiều rơi
Thương nhớ dâng đầy,thương nhớ ơi
Sắc thắm hôm nào tung nắng lóe
Hương thơm nay đã lịm hoa rời
Trơ khung cửa lớp người xưa vắng
Chạnh góc sân trường bóng cũ lơi
Mắt biếc in vào thăm thẳm mộng
Cho cành phượng đỏ đứng thinh lời !
                   Lý Đức Quỳnh_ĐNai
*
**
THÂM TÌNH

Tà dương thả bóng nắng vàng rơi
Lặng ngắm mây bay dạ rã rời
Chạnh nhớ màu hoa tươi nắng mới
Thương hoài sắc thắm úa tình ơi
Người đi vạn dặm lòng hoài đợi
Kẻ ở muôn trùng bụng chửa lơi
Lối cũ trường xưa bao nét gợi
Tình thâm nghĩa bậu vẫn còn lời
                  Gm.Nguyễn Đình Diệm
*
**
KHÔNG ĐỀ

Nhìn cánh phượng hồng lặng lẽ rơi
Nhớ thương mùa cũ, nhớ thương ơi !
Trang đời... xếp lại sang trang mới
Bịn rịn lòng ơi chẳng nỡ rời.
Tay nắm bàn tay, lời thắt nghẹn
Hẹn bao mùa nữa chẳng... buông lơi
Nước non phải lúc cơn binh lửa
Vàng đá xui nên chẳng vẹn lời...!!
                          Hương Nam SG
*
**
HÈ SANG

Một vài cánh mỏng nhẹ nhàng rơi
Phượng vĩ hè sang ngập sắc trời
Khúc hát ve ngân rền ảo não
Tiếng đàn ai gảy luyến thương ơi!
Sân trường áo trắng tà tha thướt 
Góc lớp vở nghiêng nét chữ lơi
Lưu bút ngày xanh nhiều kỷ niệm
Chia tay từ giã chẳng nên lời!

                                     TYV-EMT



HOÀI VỌNG

Cuối xuân nắng hạ đã theo về 
Lữ khách miệt mài có nhớ quê? 
Khóm trúc xinh xinh bên mái lá
Luỹ tre nghiêng ngả cạnh triền đê 
Cánh diều no gió căng phần phật 
Tiếng sáo đau chiều khóc tỉ tê 
Bến nước dòng sông nhiều kỷ niệm
Người đi thuở ấy vẫn chưa về! 
                          TYV-EMT

Bài họa:

HOÀI MONG

Sắc đậm vàng rôm theo nắng về
Cung trầm âm phối nỉ non quê
Đất trời biệt xứ sầu muôn dặm
Sông nước chia dòng xót quãng đê
Phượng trải vuông khăn quàng mắt nhói
Ve ngân sợi chỉ xoắn lòng tê
Hoài mong tự thuở đời xa vắng
Em hẹn,mà sao chẳng thấy về ?!
                             Lý Đức Quỳnh_ĐNai

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

HOA QUỲNH


                                                                   
                                                       

HOA QUỲNH (Bài xướng)

Hòa quyện vào giao, một đóa quỳnh
Dưới trăng hé mở tấm lòng trinh.
Gửi hương cho gió dâng trời đất
Khiến các thi nhân nảy ý tình.
                                NGÔ ĐỨC TÂM


QUỲNH HƯƠNG (Bài họa)

Dưới trăng mờ ảo thoảng hương quỳnh
Trong trắng như lòng em vẹn trinh
Đẫm ướt sương đêm cùng giá rét
Ngẩn ngơ thi sĩ đắm say tình
                                          TYV-EMT

KHÔNG TRĂNG (Bài họa)

Lặng lẽ cùng đêm hẹn nguyệt quỳnh
Hương không tri ngộ,phiến băng trinh
Gió về đâu nhỉ,trăng đâu nhỉ
Héo rủ theo hoa một khối tình....
                                         Lý Đức Quỳnh
                                          ĐN-26/3/2015

com-img

Các bài họa của quý anh chị và bạn hữu:

1*/ KHÔNG ĐỀ

Khoe sắc ,tỏa hương một đêm thôi
Để lại luyến lưu mãi cho đời
Trinh trắng em khoe với vầng nguyệt
Sớm hiện bình minh trả lại đời.
                                                                   Minh Gương Nguyễn


2*/ TRĂNG,TA và HOA QUỲNH

Trăng vén mây soi một đóa Quỳnh
Nho nhỏ mong manh nét xuân trinh
Trăng ghen da trắng pha sương tuyết
Ta hờn nụ xinh nở bung tình....
                                 Vũ Song Thu

3*/ KHÔNG ĐỀ

Đêm ấy cùng ai thưởng thức quỳnh
Bung từng cánh trắng vẹn hồn trinh
Hòa vào ánh nguyệt lung linh sáng
Suốt cả đêm thâu bát ngát tình
                                 Nguyễn Vũ Song Thu

4*/ KHÔNG ĐỀ
Nhụy thắm hương thơm một đóa Quỳnh
Quỳnh Hương tỏa ngát vẻ đoan trinh
Đơn sơ trắng muốt hoa ươm nụ
Đẹp lắm thanh cao nét hữu tình...
                          Ngọc Liên Nguyễn

5*/ Chờ quỳnh nở
Trong đêm chờ đợi đón em ‘quỳnh’/
Chén rượu thước đo đẹp trắng trinh /
Lăng kính ảo huyền ‘cô á hậu’ /
Nao lòng thụ hưởng nụ cười tình./
                           Kinh Hoàng

6*/ KHÔNG ĐỀ
Óng ánh trong đêm một đóa Quỳnh
E e, thẹn thẹn... thoảng hương trinh
Ngờ ngờ... lạc lạc... Hồn say... tỉnh...
Phải chốn bồng lai... níu níu... Tình?
                                                                            Đỗ Văn Đến




QUỲNH (Xướng)
( Tặng những ai có tên Quỳnh)

Những ai may mắn có tên Quỳnh.
Chất phác, thật thà đẹp quí danh.
Trai lịch. – Thơ hay. Tài sắc nước.
Gái thanh. – Phú giỏi. Đẹp nghiêng thành.
Thương yêu cha mẹ cao non Thái.
Quí trọng bạn bè rộng biển xanh.
Xử thế, đối nhân luôn đúng mực.
Tâm hồn trong sáng tựa trăng thanh.
                                        Lê Ngọc Hân

CŨNG LÀ QUỲNH (họa)

May mắn thật ư?Cũng Đức Quỳnh
Cái tên với phận chẳng như danh
Ngày thơ lếch thếch ngoài thôn dã
Tuổi trẻ lao đao phía thị thành
Ơn nghĩa chưa đền đầu đã bạc
Nợ duyên mãi vướng thuở còn xanh
Ba xuân tấc cỏ lòng thêm nghẹn
Một tiếng đời đưa cuốc lặng thanh !
                                  Lý Đức Quỳnh
                                  ĐN-9/2/2015

com-img

Các bài họa của quý anh chị và bằng hữu:

1*/ VỀ QUỲNH

Quá đẹp anh ơi thật Đức Quỳnh
Tên đề sáng sủa chả hư danh
Thơ hay dệt tứ cùng bè bạn
Phú lục thêu từ với nguyệt thanh
Nghĩa trọng luôn là nơi tín cẩn
Tình thâm mãi trọn chốn nhân thành
Giao lưu kết hợp lòng tri kỷ
Quý hữu ân cần tựa núi xanh
                          GM Nguyễn Đình Diệm 

2*/ Hoa Quỳnh

Bông nở trong đêm chỉ có Quỳnh
Trăng về mờ ảo tỏa lung linh
Mong manh cánh trắng ngần khuê các
Yểu điệu cành xanh đượm ý tình
Quân tử dùng dằng đi chậm chạp
Đài hoa he hé nở nguyên trinh
An nhiên lảng tránh loài ong bướm
Bông nở trong đêm chỉ có Quỳnh!
                                 Diamond Red

3*/ KHÔNG ĐỀ

Ý đẹp tứ hay - đúng Đức Quỳnh
Thơ đường xướng họa đã nghe danh
Văn chương kết nối tình thân hữu
Đàm đạo giao lưu chí nguyện thành
Chữ nghĩa cho dù đầu có bạc 
Duyên lành vẫn mãi nét còn xanh
Ngày xuân ngắm thưởng trời non nước
Đêm hạ vui cùng bóng nguyệt thanh !
                                       Nhã My
             (Họa tặng Lý Đức Quỳnh)

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

TRĂNG và KHÔNG TRĂNG


                                                           


TRĂNG VÀ KHÔNG TRĂNG

Trăng lưng chừng rời đỉnh
Ta giật mình vô thanh
Bóng nghiêng dài phía thẳm
Chiếc lá cựa trong cành

Em không còn mùa xanh
Mộng lãng hồn phiêu hốt
Lửa phút bùng đột ngột
Rực cháy lòng hà băng

Những phế tích lặng trầm
Rơm rạ mùa thất bát
Trái tim yêu chết ngạt
Lịm mắt chờ hồi sinh

Con trăng về chết đuối
Ta lặng nhìn im thanh
Giữa hoang trùng trôi nổi
Hồi ức tình reo quanh

Phiến yêu đầu hóa thạch
Trong địa tầng trăm năm
Thẩm thấu cùng giọt thánh
Cho nguồn tình sủi tăm

Rũ bùn lầy ảo thực
Em không là xa xăm
Không bên bờ sâu vực
Là giọt mật ngọt đằm

Giữa trái tim niềm nỗi
Theo dấu tình vô tăm
Nhìn cây đa bóng cuội
Giật mình phía không trăng….

         Lý Đức Quỳnh

* Do đây là bài họa gõ phím trực tiếp ở blog Hà Băng.Chủ yếu là diễn tả cảm xúc và ý tưởng khi viết.Đọc lại,tuy thấy có đôi điều chưa đạt,nhưng Quỳnh vẫn giữ nguyên.Chỉ thêm vào đoạn cuối cho rõ ý tưởng chủ đề.Cảm ơn quý anh chị và các bạn đã chia sẻ.Chúc cuối tuần an vui ! Thân ái!

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

TỰ TÌNH THÁNG TƯ

                                                             
                                                                             


TỰ TÌNH THÁNG TƯ

Về đây gạn đục khơi trong
Một vùng ký ức giữa lòng tháng tư
Em rong ruổi mộng viễn du
Xa mùa yêu dấu tù mù bến xưa

Bổng trầm khúc hát sông đưa
Con đò rời bến mà chưa sang bờ
Nổi trôi dòng chảy bơ vơ
Biết ai tỏ,mượn câu thơ gửi lòng

Người vui chia đục,chia trong
Người buồn dan díu con sông chia bờ
Nớ ni lóng ngóng đợi chờ
Hai bên cách khoảng một ngờ ngại nhau

Em thơm son phấn tô màu
Tình thơm dẫu có bạc đầu vẫn chung
Bén yêu mắt thắm thẹn thùng
Duyên trăm năm cuộc biển trùng phối hôn
Biện bày bữa tiệc vô hồn
Chào rao cửa miệng dại khôn ở đời
Tâm tư riêng giọt ngậm ngùi
Mâm vàng hạnh phúc thấm mùi xót xa

Tháng tư sông nước phù sa
Đục trong lắng đọng chan hòa vào chung
Về đây mở hội trùng phùng
Hai bờ tình tự một dòng quê hương…

Lửa cời bếp nhóm yêu thương 
Tình trong đã đượm dễ thường làm ngơ !

                        Lý Đức Quỳnh
                                          ĐN-8/4/2015



(Hình trên mạng)

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

MÌNH NHÉ

                                                               
                     


MÌNH NHÉ!

Về thôi,nỗi nhớ đã mòn trông
Bến mộng hoang vu đến lịm lòng
Bụi lấm u trầm màu phế tích
Rêu phong tịch lặng sắc hư không
Chim trời phỉ nguyện du phương thẳm
Cá chậu an vui dệt tuổi hồng
Mình nhé tùy nghi đời hỷ lạc
Buông cho nhẹ gánh những đèo bòng !

                     Lý Đức Quỳnh
                      ĐN-11/2/2015


Bài họa:

THÔI MÌNH

Lấp loáng canh khuya ánh nguyệt trông
Tình ta lặng nhớ mãi đeo bòng
Luân trầm hạ hết ve sầu nắng
Chuyển bóng đông sang lệ úa hồng
Tình chim ríu rít hòa tình lứa
Dặm cá tung tăng hợp bạn lòng
Thôi mình hỷ xả tâm ân oán
Thức tỉnh quay về nhẹ bước không
GM.

TÂM THƯ

Về với làng quê thoả ngóng trông
Cách xa năm tháng ủ ê lòng
Dấu chân lữ thứ dầy sương gió
Hình bóng người đi biệt núi sông
Chiều xuống chim quyên sầu gọi bạn 
Đêm về thiếu phụ nhớ thương chồng
Buông tay giũ bỏ đường danh lợi
Anh nhé về đây nhóm lửa nồng.
TYV-EMT

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

ĐỢI và CHỜ


                                               


ĐỢI
(Bài họa)

Dâu bể ngày sau mãi hẹn thôi
Mòn đêm trăng quạnh cũng lu rồi
Đôi vần nguệch ngoạc cho phai nhớ
Mấy điệu vu vơ chẳng đậm vui
Rút ruột tằm chôn miền lặng lẽ
Se lòng nhện buộc phía chơi vơi
Đời như bọt nước âm thầm vỡ
Đợi sóng vô tình đến dạt trôi !

                         Lý Đức Quỳnh
                           ĐN-20/1/2015


ĐỢI CHỜ
(Bài xướng)

Chờ em không đến phải về thôi
Vạt nắng miền hoang chết lịm rồi
Trăng thức đi tìm vùng kỷ niệm
Đèn còn ở lại góc buồn vui
Tiếng tiêu ru nửa hồn thơ vỡ
Sợi gió luồn đêm giọt rượu vơi
Trên bến vắng xuôi dòng nước chảy
Đám rêu bèo tựa mảng đời trôi ./.

                                Lê Cảnh Tiến
                                   19/01/2015



CHỜ
(Bài họa)

Chờ,sao trống vắng đến muôn xưa
Đếm nhớ ngày thêm mấy vặn vừa
Co lạnh đông tàn đêm chiếu cuộn
Gói sầu lá đỏ nước dòng đưa
Ai treo lẻ khuyết lên trời quạnh
Để buộc hao gầy với nhạn thưa
Lòng đốt lửa yêu lò hỏa diệm
Cháy thời gian bụi vẫn hoài chưa…....

                             Lý Đức Quỳnh
                               ĐN-26/1/2015


ĐỢI CHỜ
(Bài xướng)

Em đếm chờ mong nơi chốn xưa
Niềm thương nỗi nhớ nói sao vừa
Bao chiều nắng nhạt mây hờ hững
Mấy hạ sen tàn gió đẩy đưa
Con nước lớn ròng xuôi biển cả
Vầng trăng tròn khuyết rụng song thưa
Mà sao nhung nhớ nào vơi cạn
 Giọt lệ đêm trường mãi vẫn chưa........

                                   Nhật Lệ

*Thật thú vị với hai bài xướng có cùng một tiêu đề!