TÌNH KHÚC HẠ
Hạ về mây gió lãng bồng
Em xa nơi ấy môi hồng còn thơm ?
Ngày chia,nước lũ vỡ nguồn
Chân đời tán loạn giẫm hờn tủi đau
Trùng dương gió sóng con tàu
Mang theo nửa mối tình đầu chia hai
Nào khi gót ngọc trang đài
Giờ đây lặn lội trần ai xứ người
Đường mây chia cắt phương trời
Cành yêu đang tuổi hót đời líu lo
Tung lòng cánh vỗ tự do
Hồn nhiên áo trắng học trò trinh nguyên
Ta về trọ chốn vô duyên
Đêm gầy chờ tiếng đỗ quyên não nùng
Hạ huyền trăng quạnh viễn trùng
Nghiêng trời lẻ khuyết sương đùng đục khuya
Nghe trong thinh lặng chuyển mùa
Nồng nàn héo rụng gió lùa qua khe
Từng ngày kết chuỗi lê thê
Lưu đày nỗi nhớ vào tê tỉ lòng
Ngàn xưa mây trắng phiêu không
Bây chừ mây trắng vẫn lồng bồng phiêu
Ta như ngọn gió cô liêu
Tiễn đưa chiếc lá rụng chiều hoang vu
Vời trông cánh nhạn mịt mù
Dư âm tiếng hát thiên thu gọi hồn
Tóc xanh bạc trắng bồn chồn
Tìm bờ dâu bể sóng cồn dạt trôi
Lưng chừng phượng đỏ giữa trời
Tuần hoàn máu ngược mãi bồi hồi đau
Non thề biển hẹn cùng nhau
Chỉ còn ve tụng kinh cầu xốn xang...
Lý Đức Quỳnh
ĐN-11/4/2015
Bài Họa:
KHÔNG ĐỀ
Tình xưa hai hướng lỡ làng
Tay nâng cánh phượng níu hoàng hôn rơi
Em phương trời ấy biệt lời
Dư âm một thuở nghe bời bời đau
-
Cổng trường rêu phủ xanh màu
Áo em phơ phất tim cồn cào ta
Tan trường ngóng đợi xa xa
Vòng xe đạp cũ đi qua tháng ngày
-
Hạ nay mưa ướt bờ vai
Lạnh lòng vì thiếu bóng ai tựa vào
Còn đâu ánh mắt ngọt ngào
Vòng tay siết trọn vì nhau không rời
-
Đành thôi huyễn mộng trùng khơi
Tóc pha sương tuyết bên đời quạnh hiu
Cầu mong em hạnh phúc nhiều
Riêng ta đi giữa muôn chiều viễn tương...!
Hoa Tím Buồn
Y ĐỀ
Dùng dằng bước gió phiêu bồng
Xa em là biệt má hồng môi thơm.
Ảo mờ ngày trở về nguồn
Biệt tình xa xứ tủi hờn xót đau!
Sóng lòng xô nát mạn tầu
Xé tim liệm mối tình đầu sẻ hai!
Chôn vùi hình bóng các đài
Xa trông biết cậy nhờ ai quê người?
Cùng chung dưới một vòm trời
Tình chia hai ngả đường đời âu lo!
Chìm trong ly loạn dủi do
Vẫn không giấu được dáng trò thanh nguyên.
Cư trần lạc đạo tùy duyên
Hồn nhầu nhĩ tiếng chim quyên não nùng!
Đêm nhe rầu rĩ côn trùng
Qua song gió tạt đùng đùng canh khuya!
Lặng trong tiếng lá giao mùa
Thu phai bạc mặt sương lùa lạnh khe!
Lời thề nguyện ước phu thê
Làm sao khỏa lấp tái tê đáy lòng?!
Tờ mây bạc sắc hư không
Tóc sương rối ngọn bập bồng hoang phiêu!
Âu sầu trong cõi tịnh liêu
Lòng như khói ngậm sương chiều thâm,...vu!
Mút tầm ẩn ức xa mù
Âm ba dư vọng tiếng thu nao hồn!
Nằm nghe tóc cựa, dạ chồn?
Bể dâu tơ tớp bãi cồn nổi trôi!
Ngắm mầu phượng lửa đỏ trời
Ve ran kết hạ tim hồi hộp,...đau?
Những gì còn lại trong nhau
Là lời cầm sắt nguyện cầu xênh xang!
Hạ nhớ
Nguyễn Huy Khôi
Khúc "Tập Kiều":
THUYỀN TÌNH
Thuyền tình đã rẽ đường khơi
Đầu cành trăng nhặt cuối trời nhạn thưa
Chân trời góc bể bơ vơ
Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời
Nợ tình chưa trả cho ai
Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau
Buồn trông cỏ nội dàu dàu
Tưởng thề thốt nặng đã đau đớn nhiều
Bấy chày chưa tỏ tiêu hao
Càng âu duyên mới càng dào tình xưa !...
Phan Tự Trí
Bài Họa:
KHÔNG ĐỀ
Tình xưa hai hướng lỡ làng
Tay nâng cánh phượng níu hoàng hôn rơi
Em phương trời ấy biệt lời
Dư âm một thuở nghe bời bời đau
-
Cổng trường rêu phủ xanh màu
Áo em phơ phất tim cồn cào ta
Tan trường ngóng đợi xa xa
Vòng xe đạp cũ đi qua tháng ngày
-
Hạ nay mưa ướt bờ vai
Lạnh lòng vì thiếu bóng ai tựa vào
Còn đâu ánh mắt ngọt ngào
Vòng tay siết trọn vì nhau không rời
-
Đành thôi huyễn mộng trùng khơi
Tóc pha sương tuyết bên đời quạnh hiu
Cầu mong em hạnh phúc nhiều
Riêng ta đi giữa muôn chiều viễn tương...!
Hoa Tím Buồn
HOÀI NIỆM...
Nương theo cánh gió phiêu bồng..
Âm thầm tưởng dáng...bông hồng ngát thơm.
Dẫu là xa cội xa nguồn.
Bước chân lưu lạc muôn hờn vạn đau !
Sóng khơi dần khuất thân tàu.
Lỡ làng hẹn ước duyên đầu rẽ hai.
Mơ màng ...hỏi liễu chương đài...
Bao giờ gặp lại để ai bên người..?
Sâm-Thương đôi ngả chân trời.
Chim chưa chung cánh-trang đời chung lo.
Ôm lòng thầm hỏi duyên do...
Xa tình bút mực thầy trò...Căn nguyên..?
Nối sao lại mối tơ duyên.
Để không thổn thức giọng quyên não nùng !
Không nghe tiêng khóc côn trùng...
Không nhìn mưa nổi sấm đùng trời khuya.
Ôm lòng đau đáu theo mùa.
Bâng khuâng cảm gió nhẹ lùa lách khe.
Tâm hồn ngày tháng thảm thê !
Sen lìa ngó ý...lòng tê tái lòng.
Nhìn mây lãng đãng thinh không.
Nhìn tơ bay của cỏ bồng phiêu phiêu.
Lòng buồn giữa cảnh tịch liêu
Như trong hoang mạc gió chiều vu vu.
Cồn lên sương khói quyện mù...
Tưởng âm vang tiếng ngàn thu chiêu hồn!
Bổng trầm gối mỏi chân chồn.
Đất bằng phải vượt sóng cồn nổi trôi!
Qua mưa giông ước sáng trời.
Dòng sông chuyển hướng bãi bồi liền đau.
Tái hồi Kiều-Trọng bên nhau.
Để rung khúc "phụng hoàng cầu" xênh xang./.
Trần Lệ Khánh--20-7-2017.
Dùng dằng bước gió phiêu bồng
Xa em là biệt má hồng môi thơm.
Ảo mờ ngày trở về nguồn
Biệt tình xa xứ tủi hờn xót đau!
Sóng lòng xô nát mạn tầu
Xé tim liệm mối tình đầu sẻ hai!
Chôn vùi hình bóng các đài
Xa trông biết cậy nhờ ai quê người?
Cùng chung dưới một vòm trời
Tình chia hai ngả đường đời âu lo!
Chìm trong ly loạn dủi do
Vẫn không giấu được dáng trò thanh nguyên.
Cư trần lạc đạo tùy duyên
Hồn nhầu nhĩ tiếng chim quyên não nùng!
Đêm nhe rầu rĩ côn trùng
Qua song gió tạt đùng đùng canh khuya!
Lặng trong tiếng lá giao mùa
Thu phai bạc mặt sương lùa lạnh khe!
Lời thề nguyện ước phu thê
Làm sao khỏa lấp tái tê đáy lòng?!
Tờ mây bạc sắc hư không
Tóc sương rối ngọn bập bồng hoang phiêu!
Âu sầu trong cõi tịnh liêu
Lòng như khói ngậm sương chiều thâm,...vu!
Mút tầm ẩn ức xa mù
Âm ba dư vọng tiếng thu nao hồn!
Nằm nghe tóc cựa, dạ chồn?
Bể dâu tơ tớp bãi cồn nổi trôi!
Ngắm mầu phượng lửa đỏ trời
Ve ran kết hạ tim hồi hộp,...đau?
Những gì còn lại trong nhau
Là lời cầm sắt nguyện cầu xênh xang!
Hạ nhớ
Nguyễn Huy Khôi
Khúc "Tập Kiều":
THUYỀN TÌNH
Thuyền tình đã rẽ đường khơi
Đầu cành trăng nhặt cuối trời nhạn thưa
Chân trời góc bể bơ vơ
Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời
Nợ tình chưa trả cho ai
Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau
Buồn trông cỏ nội dàu dàu
Tưởng thề thốt nặng đã đau đớn nhiều
Bấy chày chưa tỏ tiêu hao
Càng âu duyên mới càng dào tình xưa !...
Phan Tự Trí