MÃI NHỚ SƠN !
Tay lớn nối vòng tưởng niệm SƠN
Xanh rêu đá sỏi vọng âm buồn
Tình lay cát bụi đời chia cõi
Gió lộng trời mây sóng dội cơn
Mắt ướt dỗi mi huyền úa sớm
Môi thơm hờn má biếc phai non
Mưa bay tháp cổ còn xưa Diễm
Gọi mãi tên Người ,mãi nhớ SƠN !
Lý Đức Quỳnh
ĐN-31/3/2015
Bài họa 2:
NHỚ GỌI
Thác đổ đêm nghe những bợt bời
Trầm sâu khúc hát lệ đưa người
Hoa xuân một thuở mơn man tuổi
Cát bụi ngàn năm rún rẩy đời
Trần trụi vào đau phong nguyệt hỡi
Lõa lồ đón khổ gió trăng ơi
Ru lòng tiếng nức hoài thương cảm
Nhớ vọng trùng khơi...Biển gọi rồi !
Lý Đức Quỳnh
ĐN-31/3/2015
Bài xướng:
VỌNG ÂM BUỒN !*Tưởng niệm 14 năm ngày TRỊNH CÔNG SƠN qua đời !(1/4 2001- 2015)
Bên đời hiu quạnh một mình SƠN
Lặng lẽ nơi này âm vọng buồn
Một cõi đi về bao quả nghiệp
Lời thiên thu gọi mấy nguồn cơn
Rừng xưa đã khép nhòa khe suối
Cỏ xót xa đưa động nước non
Để gió cuốn đi lòng biển nhớ
Ru đời đã mất Trịnh Công SƠN…!Lê Đăng MànhCÁNH VẠC BAY RỒI!
Phúc âm buồn Cũng đã tơi bờiGiọt lệ thiên thu Thương một ngườiTình nhớ , Nguyệt ca soi Cát bụiTình xa, Kinh khổ tụng cây đờiRa đồng giữa ngọ quê hương hỡiĐại bác ru đêm thành phố ơi !Nghe tiếng muôn trùng kêu Hạ trắngCông Sơn,Như cánh vạc bay… rồi …!Lê Đăng Mành* Chữ màu xanh là tựa đề nhạc Trịnh Công Sơn.