Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014

CHÀO XUÂN

                                   

                                                 CHÀO XUÂN

Yêu thế,sao mà chẳng ái ân
Này đây,ôm siết cả muôn trùng
Em về trong nắng cười xanh biếc
Mây đón đầu non quyện trắng ngần
Gió hẹn mùa thơm đi trẩy hội
Tình đơm nụ mới nở chào xuân
Trầm hương bỗng hóa đời cung điện
Mắt ánh thiêng liêng khánh lễ mừng !
               
Lý Đức Quỳnh
http://vannghetroinam.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=13050

      *KÍNH CHÚC QUÝ ANH CHỊ VÀ CÁC BẠN HỮU NĂM MỚI 2015 SỨC KHỎE,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH CÔNG !

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

CÁI CÂN

                         

            CHÂN VÀ GIẢ
Nặng nhẹ của đời lẫn giả chân
Công bằng muốn giữ tạo ra cân
Hàng trao,vật gửi cùng minh định
Kẻ bán,người mua được rõ phân
Dụng thế cường quyền,oan đáo hạn
Đầu cơ ngụy lý,khổ xoay vần
Khan lòng liêm sỉ,nhiều im lặng
Cái ác lên ngôi ngự cõi trần 
                       Lý Đức Quỳnh

*Kính chúc anh chị và các bạn nhiều sức khỏe,nhiều vui và an lành thành công trong cuộc sống !

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

CUNG BẬC

                                                         

               CUNG BẬC
Tiết điệu hòa âm cung bậc cười
Nhạc lòng rộn Tết khắp nơi nơi
Hân hoan phố thị đường nêm khách
Náo nức làng quê chợ lấn người
Tới hội toàn cầu doanh nghiệp nhập
Ra ràng lớp trẻ đức tài khơi
Ngày xuân hoa trái thơm mùa mới
Đất nước chung tay mãi thắm đời !
                            Lý Đức Quỳnh 
http://vannghetroinam.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=13069

*Những nụ cười hớn hở trên cùng một chuyến xe
Sinh mệnh và đích đến đang phụ thuộc vào người cầm lái !

**Quỳnh xin kính chúc quý anh anh chị và các bạn mùa Giáng Sinh An Bình và Năm Mới 2015 Hạnh Phúc !

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

ĐÀ LẠT,CHIỀU TAO NGỘ

                                         


ĐÀ LẠT,Chiều Tao Ngộ

Ta kẻ miên du tận sóng trùng
Mù sương phương ấy ngỡ phù dung
Phố hoa nắng rụng còn ngời mắt
Đà Lạt trời lên hẳn thắm lòng
Ngõ ý giao hoan miền hạnh ngộ
Men đời phối lạc chén kỳ phùng
Ủ thơm hương dậy bầu thiên địa
Thanh thoát phiêu tình ngọn lãng phong !

                              Lý Đức Quỳnh
                         Đà Lạt,chiều 24/11/2014
http://vannghetroinam.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=12989

Bài Họa:

THĂM ĐÀ LẠT

Cam Ly nước thác đ muôn trùng,
Sương trng bao vòng t đóa dung.
Ph rn nng vàng hoa khi sc,
Đi vươn xanh ta mát mê lòng.
Ai xuôi đôi bóng mình tao ngộ,
Thơi thi tình song kết hip phùng.
Hương dy t tim khơi tri dy,
Phiêu phiêu tình ngt ngt ngơ phong.
HỒ NGUYỄN (30-8-19)

ĐÀ LẠT PHIÊU DU

Non nước bồng lai trải điệp trùng
Phiêu du Đà Lạt bước thung dung
Đàn thông Hai Mộ ngân nao dạ
Nhạc thác cam Ly trỗi động lòng!
Gió núi mây ngàn chờ hội ngộ
Đường trăng hoa mộng hẹn tương phùng.
Mơ màng hương sắc chìm sương phủ
Vó ngựa câu giòn hứng mãn phong!
      01-9-2019
Nguyễn Huy Khôi


*Đã lâu,mãi bận bịu chuyện làm ăn.Vừa rồi Q mới có dịp đưa vợ đi thăm đây đó.Lúc đến Đà Lạt,Q có làm bài thơ để lưu dấu.Xin giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn.
Nhân đây Q cũng xin giới thiệu gia đình Q,vợ,chuẩn bị vào tuổi 50.Hai con trai sinh đôi,1988....                                      


                                   

*Kính chúc quý anh chị và các bạn an vui và nhiều sức khỏe !

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

VÒNG ĐỜI

                                   

Tay nào che khuất mặt trời
Tay nào ban phát cho người van lơn
Ôm bờ an ủi tủi hờn
Sẻ chia con sóng man mơn vỗ về...


Khóc đâu chỉ bởi lầm mê
Cười đâu chỉ có vai hề nhân sinh
Vốn thường mẫn cảm với mình
Mãi quen xử cảnh vô tình như không...


Xin em một sớm mai lòng
Ta về gột rửa những vòng oan khiên
Dẫu đời chẳng thể mãn viên
Tin yêu giữ ngọn lửa thiêng cho ngời !

*Chúc quý anh chị và các bạn vui khỏe và thành đạt !

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

GIAO HƯỞNG

                                             

Tiếng khóc đời réo gần xa
Nụ cười lạc điệu chẳng hòa phối âm
Bão lòng lốc xoáy từ tâm
Phải đâu dâu bể thăng trầm riêng ai


Em gieo hạt giống khóc cười
Vào trong mảnh đất tình người cỗi hoang
Ta từ mộng thuở chứa chan
Ngày tàn tháng lụi còn ngan ngát phiền


Mắt huyền đau đáu hương nguyền
Con tim rún rẩy nhốt miền hoang sơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Buồn vui giao hưởng,thôi mơ suông đời !

*Kính Chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe và an vui !

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

TRĂNG,MÂY&GIÓ

             

Đột xuất tao phùng trăng một ánh
Trường kỳ hội ngộ nguyệt vô biên !


Trăng chênh chếch bóng phía đời
Lặng nghe biển thẳm hát lời nhân gian
Mây thênh thang gió về ngàn
Ru nhân sinh mộng còn hoang hoải sầu !


Gió khơi nổi sóng biển trùng
Bão về gieo rắc mãi lùng bùng đau
Gió ngàn du lãng xưa_sau
Đưa tin xuân dậy mộng đầu nguyên khôi !

*Kính chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe,an vui và thành công trong cuộc sống !

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

VƯỜN XƯA

                                                     

                                                          VƯỜN XƯA 

Buổi ấy xanh xa biệt nắng vàng
Nhạt màu thu quạnh tím chiều loang
Lá gầy níu nhánh bâng khuâng rụng
Chồi nhỏ vin cành bẽn lẽn sang
Bóng dợn ánh tà lay mộng cũ
Mù giăng sương tối đuối trời hoang
Vườn xưa rúc gió quày trong nhớ
Nguồn cạn mơ lòng con suối ngoan !

Lý Đức Quỳnh
Read more:http://www.datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=13091#ixzz3KdUUj77u

             *Thật thất lễ khi không có phần nhận xét giao lưu.Rất mong được quý anh chị và các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.Do Quỳnh không có nhiều thời gian để đi thăm viếng thường xuyên,nên đã có lòng ái ngại.Kính chúc quý anh chị và các bạn dồi dào sức khỏe và thường an !

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

CÕI NHỚ

                                               
CÕI NHỚ
Lòng như sông biển mãi lao xao
Khát bến mơn man vỗ dạt dào
Giữa cuộc tương phùng dòng nước chảy
Bên bờ hội ngộ sóng triều chao
Mây trôi bất tận, không phương trú
Gió dạt vô biên, trọ chốn nào
Hữu hạn kiếp người lưu cõi nhớ
Mai đời rộng lượng bỗng thân chào !
                              Lý Đức Quỳnh.
 http://vannghetroinam.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=12921
*Đã lâu không viết được gì.Nhưng lòng vẫn còn đó tâm tư với cuộc sống,với quý anh chị và các bạn hữu.Nay Quỳnh có bài Cõi Nhớ đăng lên,như thay lời bày tỏ.Quỳnh vẫn thỉnh thoảng đến thăm quý anh chị và các bạn để đọc và lặng lẽ đi,thời gian chưa cho phép lưu lại lâu.Rất mong được lượng thứ.Chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe an vui và thành công trong cuộc sống !Thân ái Quỳnh.

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

TÔI SINH NHẬT TÔI

                                     


TÔI SINH NHẬT TÔI
Hôm nay, tôi sinh nhật tôi
Tự tình với những nổi trôi bời bời
Biện bày trưng dạo chợ đời
Chào mua để biết còn người hay con

Định danh làm giá,chon von
Đói nghèo lũng đoạn chạy lon ton hoài
Thời gian,hết tựu lại phai
Bây chừ đứng giữa trần ai hoàn hồn….

Ngón nghề mẹo vặt lỏi khôn
Nghe tim đổi nhịp từng cơn nhói lòng
Khát khao giục thỏa niềm mong
Dõi nhìn đường sắt song song hút trời

Bến bờ dáo dác ới ơi
Lênh đênh nênh nổi từ chơi vơi về
Dưới chân vút đỉnh sơn khê
Phải chăng chỉ dấu chốn quê thanh bình

Ởm ờ chung sống hãi kinh
Này hoành hành chuột,nọ vênh vang cò
Méo tròn áp đặt tay vo
Lập lờ đánh lận xót trò trung trinh

Nhiễu nhương ảo thực trá hình
Đêm khuya đốm sáng rập rình phù du
Nhốt trong niệm tưởng tự tù
Ngỡ thiên đàng hát khúc ru dâng đời

Viễn mơ bát ngát viễn khơi
Ngựa đường quen,chiếc xuồng nơi ao làng
Duyên cùng với phận đeo mang
Lá xanh trụ hoại,lá vàng rụng rơi

Thánh thần biện xảo mép môi
Quy trình chuyển hóa ra người hoặc con
Lò dò lối cũ theo mòn
Thăng hoa niệm giới nước non vợi vời

Bụi trần gột có nào ngơi
Hôm qua lem lấm nay thời lấm lem
Cảo thơm lần giở trước đèn *  
Dõng tai sự sống,lửa nhen nhóm mồi…..

Chẳng gì cũng sinh nhật thôi
Nhớ ngày đi biển mồ côi một mình
Mẹ xưa thoát hiểm tử sinh
Con nay hụp lặn văn minh lạc loài !

                                       Lý Đức Quỳnh
                                               (Bài cũ)
*Kiều của Cụ Nguyễn Tiên Điền.

Kính chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe,hạnh phúc và thành công trong cuộc sống !

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

Ðồng bào tôi, Kahlil Gibran

                 
 Malala Youshafzai,đồng giải Nobel Hòa Bình 2014
Một thông điệp cho thế giới về nhân quyền.
Ðồng bào tôi
Kahlil Gibran
Nguyễn Ước dịch


Các người tìm kiếm gì, đồng bào tôi ơi,
có phải các người mong muốn tôi xây
những dinh thự đồ sộ
được trang hoàng bằng ngôn từ rỗng tuếch vô nghĩa,
hay những đền đài
mái lợp bằng giấc mộng?
Hay các người ra lệnh cho tôi
hủy diệt những gì các gã nói dối
và các tên bạo chúa
dựng lên?
Tôi có phải, với mười ngón tay mình,
nhổ bật rễ những gì các tên quỉ quyệt
và các gã đạo đức giả
gieo trồng?
Ðồng bào tôi ơi,
hãy nói lên những ước muốn
trên cả điên rồ
của các người!

Ðiều gì các người muốn tôi làm,
đồng bào tôi ơi,
tôi có phải kêu như mèo con
để làm vui bụng các người,
hay rống như sư tử cho hả dạ mình?
Tôi đã hát cho các người
nhưng không ai nhảy múa.
Tôi đã khóc trước mặt các người
nhưng không ai gào thét.
Tôi có phải hát với khóc trong cùng một lúc?

Linh hồn các người cồn cào vì đói
tuy hoa trái tri thức đang dồi dào hơn đá trong thung lũng,
cớ sao các người chẳng ăn?
Tâm hồn các người héo úa vì khát
tuy con suối sự sống đang chảy quanh nhà,
cớ sao các người chẳng uống?
Thủy triều dâng xong lại rút,
mặt trăng hết khuyết tới tròn
và các thời đại sau xuân là hạ,
vạn vật biến thiên như một Thượng đế chưa ra đời
và đang chuyển dịch giữa quả đất với mặt trời,
nhưng Chân lý chẳng chút đổi thay
và không bao giờ qua đi,
thế thì cớ sao các người
ra sức làm méo mó sắc diện của nó?

Tôi đã gọi các người giữa đêm thanh vắng
để chỉ cho thấy vinh quang của mặt trăng
và phẩm giá của các ngôi sao,
nhưng khi giật mình ra khỏi cơn ngủ say,
các người sợ hãi nắm chặt thanh gươm và nói:
“Kẻ thù ở đâu?
Chúng tôi trước hết phải giết nó!”
Sáng tinh sương khi kẻ thù đến,
tôi gọi nữa,
nhưng các người mãi miết ngủ vùi
và đang vật lộn với cuộc diễu hành
của những bóng ma trong giấc mộng.

Và tôi đã nói với các người,
“Chúng ta hãy cùng leo lên đỉnh núi
để nhìn vẻ đẹp thế giới”.
Và trả lời tôi, các người bảo,
“Dưới đáy sâu thung lũng này,
cha ông chúng tôi đã sống,
trong bóng râm thung lũng này,
cha ông chúng tôi đã chết
và được chôn cất.
Làm sao chúng tôi có thể bỏ nơi này
ra đi cho cái cha ông chúng tôi
không vinh danh nổi?”

Và tôi đã nói với các người,
“Chúng ta hãy cùng bước ra đồng cỏ
nơi phì nhiêu trải dài tới biển.”
Và trả lời tôi, các người rụt rè bảo:
“Tiếng hú của hố thẳm
sẽ làm tinh thần chúng tôi chết điếng,
cơn kinh hãi vực sâu
sẽ làm thân thể chúng tôi tê dại.”

Ðồng bào tôi ơi, tôi đã yêu thương các người,
nhưng tình yêu ấy làm tôi đau đớn
và nó vô dụng cho các người;
hôm nay, tôi hận các người,
và oán hận này là cơn lũ cuốn sạch
các cành khô cùng những ngôi nhà xiêu vẹo.

Ðồng bào tôi ơi, tôi đã thương xót
cơn yếu đuối của các người,
nhưng tình thương ấy chỉ
làm các người thêm nhu nhược,
làm gia tăng và dưỡng nuôi lười biếng,
những cái chẳng lợi ích gì cho sự sống.
Và hôm nay, tôi thấy rõ
sự khiếp nhược của các người,
là cái linh hồn tôi gớm ghiếc và sợ hãi.

Tôi đã gào lên
khi các người bị sỉ nhục và chịu phục tùng;
nước mắt thành suối của tôi như tinh thể nóng bỏng,
tuy rửa sạch màng che mắt tôi
nhưng không đốt cháy nổi
cơn suy nhược trì trệ của các người.

Những giọt nước mắt của tôi
không bao giờ với tới con tim hóa đá của các người
nhưng chúng tẩy sạch bóng tối
của cái tôi bên trong tôi.
Hôm nay,
tôi chế giễu sự đau khổ của các người
vì tiếng cười là sấm thịnh nộ
đi trước và chẳng bao giờ tới sau cơn bão.

Các người mong muốn gì, đồng bào tôi ơi,
có phải các người muốn tôi chỉ ra cho thấy
bóng ma của diện mạo các người
soi mình trên mặt nước bình lặng?
Hãy đến đây ngay, và hãy nhìn:
các người xấu xí biết mấy!

Hãy nhìn và ngẫm nghĩ!
Sợ hãi đã biến đổi tóc các người
thành bạc như tro;
nếp sống tiêu hoang nghị lực đã loang lên mắt các người,
biến chúng thành hốc lỏm âm u,
và sự hèn nhát đã chạm tới hai má các người
khiến chúng giờ đây hóp thành lũng sâu buồn thảm,
và Thần chết đang hôn lên môi các người,
để lại màu vàng vọt như lá mùa thu.

Các người tìm kiếm gì, đồng bào tôi ơi,
các người đòi hỏi gì trong cuộc đời,
nơi không còn kể các người
vào con cái của nó.

Linh hồn các người đóng băng
trong bàn tay nắm chặt của những tư tế
và pháp sư;
thân thể các người run lẩy bẩy
giữa móng vuốt của những gã bạo ngược
và kẻ làm đổ máu,
và đất nước các người rung như động đất
dưới bước chân diễu hành của quân thù xâm lược;
các người còn trông mong gì
cho dẫu có đang thẳng lưng trước vầng thái dương?
Cớ sao vẫn đứng trên chiến trường
khi các người
gươm kẹt cứng trong bao rỉ sét
và khiên đầy lỗ thủng?

Các người,
đạo đức giả là tôn giáo,
dối trá là đời sống, và
hư vô là chung cuộc;
thế thì  tại sao nói là đang sống?
Không phải Thần chết là kẻ an ủi duy nhất
của người khốn khổ sao?

Sự sống
là tuổi thanh niên đi với quyết tâm,
là tuổi trung niên đi với cần cù,
là tuổi cao niên đi với khôn ngoan,
còn các người, đồng bào tôi ơi,
các người mới sinh ra đã già nua yếu đuối,
và da các người héo úa
và đầu các người co rút,
vì thế biến thành lũ trẻ con
chạy vào vũng lầy lượm đá chọi nhau.

Tri thức là ánh sáng làm giàu hơi ấm cuộc đời,
và chỉ kẻ đi tìm cho ra nó mới được chia phần;
còn các người, đồng bào tôi ơi,
các người tìm kiếm bóng tối,
chạy khỏi ánh sáng,
và chỉ đứng chờ phép lạ
như đợi nước chảy ra từ tảng đá,
và sự khốn khổ của đất nước hôm nay
là tội ác của các người….
Tôi không tha thứ cho tội lỗi của các người
vì các người biết rõ các người đang làm gì.


Loài người là
dòng sông chói lọi đang hát theo cách của nó
khi mang theo những bí ẩn của núi
vào trái tim của biển,
còn các người, đồng bào tôi ơi,
các người là những đầm lầy tù đọng
lúc nhúc sâu bọ và rắn độc.

Tinh thần là
Ngọn đuốc thiêng liêng xanh đang thiêu rụi
và nhai ngấu nghiến cây khô,
và bùng lên theo bão tố,
chiếu sáng khuôn mặt những nữ thần linh;
còn các người, đồng bào tôi ơi…,
linh hồn các người như tro tàn,
mãi mãi gió thổi tan tác trên tuyết
và bão tố hất tung khắp thung lũng.

Ðồng bào tôi ơi,
các người đừng sợ bóng ma của Thần chết,
vì nó vĩ đại và đầy lòng thương hại
nên sẽ không đến gần sự hèn mọn của các người;
cũng đừng sợ hãi Dao găm
vì nó sẽ không chịu cắm vào
trái tim nông cạn của các người.

Tôi hận các người, đồng bào tôi ơi,
vì các người ghét vinh quang và vĩ đại.
Tôi khinh bỉ các người vì các người tự khinh bỉ mình.
Tôi là kẻ thù của các người
vì các người không chịu thừa nhận rằng
các người là kẻ thù của thần linh./.

Kahlil Gibran



*Câu nói rất ấn tượng của Joshua Wong: "Fear has been deeply rooted in our genes through the past 65 years. The majority of China’s 1.3 billion people are not true citizens – most of the people are simply submissive" (nỗi sợ hãi đã bắt rễ sâu xa trong gen của chúng ta suốt 65 năm qua. Phần lớn 1.3 tỉ người ở Tàu không phải là công dân thực thụ, họ chỉ là những người bị khuất phục). 

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

20/10/2014

               

CHÀO MỪNG NGÀY PHỤ NỮ VIỆT NAM
QUỲNH KÍNH CHÚC SỨC KHỎE,HẠNH PHÚC VÀ THÀNH ĐẠT !

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

TRẢ

                   


                TRẢ

Tay buông,đời trả lại đời
Tưởng tơ từ độ mộng ngời trăng quê

Trần thân soi bóng cuộc mê
Thực đi như bước là về đó thôi

Trả em suối mắt, bờ môi
Hồn nhiên về với nguyên khôi thuở nào

Trả tôi câu hát nghêu ngao
Lạ quen hai mặt nghênh chào ban sơ

Trả lòng khấp khởi bé thơ
Nhiên thành như thể đêm mơ giấc nồng

Trả nguồn suối chảy vào sông
Nước non tương ngộ mênh mông biển trời

Trả ngày hội nhập hiện thời
Con chim trong trẻo hót lời tùy nghi

Trả buông hai nẻo về - đi
Thong dong qua ải biên thùy có – không……

                                    Lý Đức Quỳnh_ĐN-19/92014

*Do cuộc sống có chút thay đổi,Quỳnh không có thời gian lên blog và đi thăm viếng chia sẻ cùng quý anh chị và các bạn được.Rất mong quý anh chị và các bạn thông cảm cho.Quỳnh xin gửi lên đây lời chúc sức khỏe dồi dào,hạnh phúc và thành công.Thân ái ! Lý Đức Quỳnh .