(Hình trên mạng) |
Mây dừng
trên đỉnh Chứa
Chan
Nước ra biển
, có về
ngàn với mây?
Ta nhìn
chếnh choáng trong say
Thấy em , hay
chỉ là cây
bóng tà ?!
*
Chiều lành lạnh xám
phôi pha
Tầng không , không
khói sương nhòa
mà lu
Ta chờ
gió đến hát ru
Nguyện xin
làm lá vi
vu thay lời !
*
Từ khi sống biết thõng
chơi
Buông tay ước vọng , nương
trời thinh không
Viễn du ngọn sóng
muôn trùng
Hai bờ
vô tận , một dòng
chuyển luân !
*
Tình lưu thủy
, ý hành
vân
Ra duyên
truyền kiếp , nên thân
nhất thì
Gặp em
ngày tháng hạn kỳ
Yêu em nhật nguyệt , lấy
gì so đo !
*
Bến xưa xa biệt con đò
Dốc tình
đá cuội tròn
vo lăn dài
Hoàng hôn hẹn đón
ban mai
Đêm qua
làm mới tàn
phai của chiều !
*
Xin em khoảng lặng
cô liêu
Cho ta nhập cuộc mỹ miều
nhân sinh
Yêu em
không sẵn lập
trình
Chẳng đinh
ninh với , mạch tình nồng nguyên !
*
Nhìn em
giây phút hiện
tiền
Thấy em hiển thị cõi
miền hồng hoang
Đâu địa ngục
, đâu thiên đàng
Nghe lòng
hát dạo khẽ
khàng nơi đây !
*
Một lần tỉnh
, mấy lần say
Yêu em đời mặn , tình
cay thêm nồng
Xa xôi
ân ái gũi gần
Lạ quen
hai mặt , mắt trần một phen !
Lý Đức Quỳnh
_ ĐN – 8/3/2007