Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

ban mai

                                                   (Hình trên mạng)                                                     


                                    BAN   MAI   BIỂN

Rỗng  lặng . Mây  đùn  túm  tụm  nhau

Màn  lam  còn  luyến  giấc  đêm  sâu

Chân  trời  mặt  biển  xòe  nan  quạt

Lượn  sóng  triền  triều  thắp  nến  châu

Bến  đảo  bờ  nương  thuyền  gác  mái

Thần  phù  cửa  đợi  khách  chờ  câu

Nắng  tung  áo  múa  rung  màu  ánh

Gió  hát  điệu  tình  nhịp  hải  âu  !

                          6/3/2006
                 Lý Đức Quỳnh
                           

(Nguồn:hình trên mạng)

BAN   MAI  ĐỜI

Hoa  thắm  đường  xanh  lắm  vẻ  tươi

Tinh  khôi  hóa  hiện  ban  mai  đời

Sông  dài  nước  chảy  ra  hồ  hởi

Đất  rộng  cây  lên  đến  thảnh  thơi

Một  thoáng  tương  phùng  trong  mắt  óng

Ngàn  năm  hội  ngộ  giữa  tim  ngời

Chim  câu  vỗ  cánh  thanh  bình  điệu

Nhật  nguyệt  vui  vầy  bốn  biển  chơi  !

       Lý Đức Quỳnh-19/01/2007

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

ru con

       
                                                   




                                                               
                              RU   CON
Ba mang hết những gì ba có được
Lót chắt chiu cho êm ả chiếc nôi lòng
Còn thiếu thốn,ba ấp ủ những hoài mong
Ru con! Ba ru con vào đời từ ấy !

Rồi mai đây khi hình hài lớn dậy
Con phải quên cái vỏ nhộng tơ tằm
Thoát bay lên trên dĩ vãng trở trăn
Làm thân bướm giữa trời xuân lộng lộng !

Con hãy lắng nghe tiếng không gian,tiếng thời gian xa vọng
Tiếng hát ba ru từ khúc nhạc dòng sông
Vỗ êm ái vào đôi bờ cuộc sống
Mơn man từng khát vọng của mênh mông !

                    Lý Đức Quỳnh- 6/8/1988



                                                                                                                     
                         

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

TỪ THÀNH PHỐ 300 NĂM

                                               



                               TỪ  THÀNH  PHỐ  300  NĂM

Về  đây  ba  trăm  năm
Sài  Gòn , Thành  Phố  Hồ  Chí  Minh
Rạng  rỡ  vòng  nguyệt  quế
Hoa  dâng  Người  đứng  lên
Hoa  dâng  Người  nằm  xuống
Việt  Nam , quê  hương  hòa  bình !

Qua  bao  nhiêu  năm  chiến  tranh  ngoại  xâm
Qua  bao  nhiêu  năm  huynh  đệ  chia  lìa
Màu  da  vàng , dòng  máu  đỏ  Lạc  Hồng
Nòi  giống  Tiên  Rồng
Ông  Cha  ta  truyền  lại  còn  đây  !

Lẽ  nào ,
Truyền  thống  Bạch  Đằng , Lê  Lợi , Quang  Trung….
Triều  dâng  Phù  Đổng
Không  đủ  sức  giục  bước  ta  đi  lên  ?!
Lẽ  nào ,
Cùng  đồng  bào , trăm  cái  trứng  trăm  đứa  con
Không  ngồi  lại  trong  gia  tài  của  Mẹ
Dựng   cơ  đồ  Ông  Cha  ?!.....


Lẽ  nào ,
Tự  hào  Mùa  Thu  Tháng  Tám
Việt  Nam  Dân  Chủ  khai  sinh
Vườn  hoa  Ba  Đình  Tuyên  Ngôn  Độc  Lập
Điện  Biên  vang  lừng
Mùa  Xuân  đại  thắng
Huế - Sài  Gòn -  Hà Nội
Tay  nối  liền  tay
Sông  Hồng – Sông  Hương – Sông  Cửu  Long
Hội  tụ
Chảy  về  một  hướng
Dòng  hào  khí  bốn  ngàn  năm  cuồn  cuộn
Thôi  thúc  con  tàu  Việt  Nam  tiến  lên  phía  trước
Lẽ  nào , lẽ  nào  ? !.....

Về  đây  ba  trăm  năm 
Sài  Gòn , Thành  Phố  Hồ  Chí  Minh
Hoa  tươi  màu  lịch  sử
Bốn  ngàn  năm  kết  tinh !
                  Lý Đức Quỳnh-2/9/1998

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

nhớ xưa

                                                     


                        NHỚ   XƯA

Nhớ xưa xa Công Chúa Huyền Trân         
Giữa ngày xuân chợt rền vang khấp khểnh
Tiếng ngựa dồn,vó khua sắc lạnh
Thân lụa là Ô Lý  đóng đinh Chiêm

Hồn máu Việt báo duyên Hời -ơn nước
Đường nợ xa xe giá chở biên cương
Niềm Chiêu Quân ngổn ngang lòng ôm siết
Tỳ bà ôi,da diết quá quan ôi !

Cố nhân hỡi,Khắc Chung chàng hỡi !
Thăng Long nầy,đành biệt xa đây
Ước trăm năm hẹn suốt trăng đầy
Ai san sẻ mà chia lìa đất khách !?

Đoạn trường ôi,mối tơ tình - đoạn,đoạn…
Tháp Chàm cao ngoại hôn say chếnh choáng
Rượu giao bôi quờ quạng đổ trời xiêu
Lửa Chiêm Thành ?! Băng giá ngập lòng yêu
Không tan chảy, mà tan tành hư ảo !

Đời trần trụi giữa ngàn cân xiêm áo
Giữa Chiêm dân tung hứng,mỉa mai thay
Giữa ngậm ngùi nuối tiếc phận trả vay
Chiêm vương tử, tục lệ tuyên án tử !.....

Đời huyễn hão về chôn thân ứ hự
Mượn chuông chiều mõ tối gõ tan hoang
Kinh giải thoát đọc dông dài tình tự
Nước tịnh bình đâu thỏa khát cầu an
Cành dương liễu xót thương đời quán thế 

Từ thuở ấy lòng dân nhờ mãi
Nhớ Huyền Trân Công Chúa tiến vào Nam
Từ thuở ấy về sau Chiêm quốc
Chiều tiếp chiều theo tiếng trống thu không…

Biến thiên lịch sử, suy thịnh tương thông
Dáng chữ S, định hình nên Tổ quốc
Thời gian liên kết xâu chuỗi được, mất
Hoa trái hôm nay, máu lệ người xưa…
                    Lý Đức Quỳnh- 04/01/1998

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

nhớ gọi

   http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=9825#axzz2mHCAoljp                                         

                                   
                                            NHỚ  GỌI


Sông  xưa  tái  ngộ, người  xưa  đi

Ký  ức  còn  đây, có  nghĩa  gì

Lối  cũ  mây  về  miền  cổ  mộng

Vườn  chiều  gió  giục  bóng  tà  huy

Mắt  thèm , mải  miết  bờ  vô  hạn

Môi  khát , say  sưa  buổi  tận  kỳ

Những  tưởng  đã  khô  dòng  biệt  lệ

Thầm  thì  nhớ  gọi  lặng  nhòa  mi !

         Lý Đức Quỳnh_ĐN-23/12/2006

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

SÔNG HƯƠNG

  http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=9767#axzz2lBQwSp8E                                               


                                                SÔNG  HƯƠNG


Em  thơm  là  thế , em  là  Hương

Hương  rộ  dòng  thơm  đến  lạ  thường

Nghĩa  đậm  trung  trinh  lòng  một  cõi

Duyên  đằm  thiện  khiết  tiếng  mười  phương

Huyền  Trân  đêm  vọng  soi  trăng  lẻ

Ông  Ngự  chiều  câu  gửi  bụi  trường

Sâu  nặng  tình đời  đâu  chỉ  Huế

Lòng  chan  chứa  mãi  cả  trời  thương !

            Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ)


BÀI HỌA:


BÓNG HOÀNG THÀNH

Xa vời vẫn nhớ dáng sông Hương

Sương phủ mênh mông đẹp khác thường.

Khi nắng chiều buông hồn lạc cõi

Lúc hoàng hôn phủ dạ neo phương.

Tịnh Tâm sen nở thơm đường nhỏ(*)

Diệu Đế chuông ngân tỉnh giấc trường(**).

Đỉnh Ngự trăng lên mờ ảo ảnh

Nội Thành trầm lặng mãi yêu thương.
          

(*) Hồ Tịnh Tâm.

(**) Chùa Diệu Đế.

Tháng 01-2018

MINH THÚY


SÔNG HƯƠNG XƯA

Một đời bận bịu với Sông Hương
Dan díu tình riêng, ấy lẽ thường
Tháp nước Giả Viên nhìn mọi hướng
Chuông chùa Thiên Mụ vọng ngàn phương 
Đò ngang sương phủ, mau rời bến
Áo tím tà bay, vội đến trường
Trải bụi thăng trầm bao thế hệ
Thành xưa lăng cổ lắm thân thương

          Thanh Trương

Thứ Bảy, 6 tháng 7, 2013

Đôi khi

ĐÔI  KHI

Đôi khi một thoáng mây bay
Quay quắt quặt quày chạy đuổi vu vơ
Xé rách con chữ tìm thơ
Thấy ánh trăng mờ ngỡ bóng trăng lu !

Đôi khi đứng giữa ngàn thu
Van xin con gió lời ru vô thường
Trải lòng ra khắp mười phương
Mong tìm nhặt chút dư hương còn nồng !

Đôi khi nghểnh cổ ra trông
Đàn kiến lòng vòng bò giữa lặng thinh
Tìm ai,như bóng tìm hình
Hoang mơ đắm giấc riêng mình chuốc say !

Đôi khi cái nón trên tay
Cau nhíu mặt mày tìm ngẩn,tìm ngơ
Cây đa bến nước sờ sờ
Tìm em mòn mỏi hai bờ xưa nay !

Đôi khi dang cả hai tay
Hai bàn rộng lượng tìm quây thành vòng
Núi cao lấp cả mênh mông
Nhỏ nhoi khoảng trống giữa lòng còn lưa !

Đôi khi thiếu,đôi khi thừa
Thường tìm đủ để được vừa đôi khi
Vàng rơi tìm biếc,thuận tùy
Tha phương hồng nhạn thiên di tìm về….!!!

           Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ)


Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

Vết sẹo

                                                       


                                                   VẾT  SẸO

Tình lắng xuống dưới đáy lòng lãnh đạm
Đời yên êm như mặt nước lặng thinh
Không liễu rũ,buông gió chiều gợn sóng
Chẳng hoa tàn,rụng nhớ tiếc xuân xưa
Cái thản nhiên lặng lặng tháng ngày đưa
Mất cảm giác! Chai lì ! Trơ vết sẹo !

Đêm hoa đăng treo đèn khuya nguyệt bạch
Kéo màn sương ve vản gió tiêu tao
Cũng say khì,mắt vô tưởng sáng sao
Vùi giấc ngủ tìm thỏa nồng thân xác
Đêm manh múng một nhúm mơ rời rạc
Hạt long lanh chẳng kết chuỗi ngọc ngà yêu !

Vòm trời rộng,chín tầng cao lóng lánh
Những gọi mời,những ngời xa loáng ánh
Đầy bát ngát không gian chứa mỹ miều
Làn mây trắng đu đưa ngày mắc võng
Nắng đổi màu giữa bạt ngàn lồng lộng
Cũng dửng dưng,xa dấu vết môi cười !

Đời gai khổ còn cảm giác lành vui
Lửa hoang vu đốt khô sầu bất động
Đêm thênh thang giữa thiên hà dục vọng
Ta giật mình chợt nhớ kiếp người xưa
Chợt thấy ta no đủ kiếp sống thừa
Sâu đục thân khoét cây đời thầm lặng !

Bã ngọt ngào lên men đời chát đắng
Tim lịm đau sạm sẹo vết vong tình
Bụi thời gian lạnh lẽo phủ hoang xanh
Đường mịt lối không dấu về quê cũ
Nơi ngày xưa nuôi mộng lòng viễn xứ
Mãi thỏa đi quên gốc cội làm người !
                                             Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ)

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Mùa bão lũ

                                 


                                          MÙA BÃO LŨ
                                 
Đồng xa vội vội về gặt sớm
Nước lớn đùng đùng rầm rập mưa
Mái lá trơ vơ dìm xuống lụt
Một đàn dáo dác ném trong khuya !

Cuồn cuộn xé lòng vỡ bờ trôi
Nước gầm như thác đổ về xuôi
Đau sông quằn quại mùa bão lũ
Gia biến trăm con một cảnh đời !

Giông tố rập rình đã lắm khi
Trùng dương cưỡi sóng một lần đi
Xa khơi bão nổi gào duyên hải
Ái tử, vọng phu hận biệt ly !

Ngày một vùi tro tờ lịch cũ
Ấm xuân! Rợn ý cảnh tình đông
Đau thương còn đó trong huyết mạch
Đâu dễ ngày vui thỏa đến lòng !

                                      Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ)

Bài Họa:

SẺ CHIA HOẠN NẠN.

Vất vả đồng xa thu lúa sớm.
Vào  mùa lũ lớn lại tuôn mưa.
Nhà trôi cây đổ bao đau đớn
Nỗi khổ Nhà Nông cả sớm khuya.

Thủy tặc hung tàn thảy cuốn trôi.
Vùng xa...miền ngược tới miền xuôi.
Biết bao nông sản bao nhà cửa.
Bất hạnh trùm lên những mảnh đời.

Chia sê tình thương giúp đỡ khi...
Nơi lâm hoạn nạn của trao đi.
Thuốc men tiền gạo cùng chăn áo.
Chị ngã em nâng chẳng tính ly.

Lá lành đùm rách thuần phong cũ
Nhiệt huyết sưởi bùng ấm giá đông.
Gian khó vượt lên xây dựng lại.
Mười phân chưa vẹn cũng nguôi lòng./.

     Trần Lệ Khánh--27-7-2017

MÙA BÃO LỤT

Gió loạn trời gào giông bão sớm
Bao người tất tả trốn cơn mưa
Mịt mờ bụi nước văng tung loạn
Mây thấp thật gần tưởng tối khuya

Lá rụng tứ bề bị dập trôi
Rau vườn tơi tả chịu buông xuôi
Cành cây đổ ngả giăng đường lối
Hớt hãi thiên tai giáng xuống đời

Héo hắt lòng buồn đã mấy khi
Ruồng đồng cứ mãi bỏ ra đi
Mồ hôi của cải như mây khói
Địa ngục vũ vần chẳng cách ly

Tái diễn hàng năm dòng nghiệp chướng
Mong Xuân sợ hãi bóng chiều đông
Mơ màu nắng ấm tan niềm khổ
Nghĩ cảnh đói no thắt cõi lòng

                 Minh Thuý 
              Tháng 7_2017

Y ĐỀ

Chạy gặt đồng xa,...ngừa lũ sớm,
Bão giông gầm thét ngợp trong mưa!
Cỏ cây thoi thóp bờ sương lạnh
Già trẻ bơ phờ giữa dạ khuya!

Rều rác theo dòng nước cuốn trôi
Triền sông xơ xác,... lũ tràn xuôi!
Bờ đau ngập ngụa trơ lau lách,
Ngơ ngác trông quanh...ngán cảnh đời!

Bão giông đường đột cũng nhiều khi
Bỗng chốc mùa màng nước cuốn đi...
Gầm thét âm ba trào biển lớn,
Vọng Phu xa xót cảnh từ ly!

Ngày lật sang trang nhòa bụi lịch,
Bãi bờ hưu hắt buổi sang đông!
Thương đau gặm nhấm từng làng bản...
Bão lũ tàn hoang ...ngẫm nghẹn lòng!

                         Mùa lũ 2017
                     Nguyễn Huy Khôi