MẢNH TRĂNG TAN
Thương hoài đêm vắng mảnh trăng vơi
Lấp ló trong mây một góc trời.
Mới đó còn đầy vằng vặc chiếu
Mà nay đã khuyết lạnh lùng soi.
Một vành hiu hắt sầu vương mãi
Nửa mảnh âm u lịm tắt rồi!
Đã biết hợp tan là định luật
Mà lòng xao xuyến mãi không nguôi!
Mailoc






